Vân Ngọc Linh biết trong lòng ông có kiêng dè, vội vàng lên tiếng: “Người yên tâm! Tất cả chuyện này đều do con làm, chắc chắn sẽ không để đại tỷ phát hiện”
“Trước tiên chúng ta phải tìm thời cơ để Tam muội trực tiếp trở thành người của Vương gia…”
“Đến lúc đó, cho dù đại tỷ tức giận thì gạo cũng đã nấu thành cơm.
Đại tỷ cũng phải bó tay thôi!”
Vân Ngọc Linh tự cho rằng kế hoạch của nàng ta hoàn hảo không có bất kỳ một lỗ hổng nào.
Song, đáp lại nàng ta lại là một trận dạy dỗ của Vân Bách Tùng: “Trong đầu ngươi toàn mấy thứ gì vậy! Thế mà ngươi lại đánh chủ ý lên đầu Lan Thanh lần nữa, sao ngươi lại độc ác như vậy!”
“Còn gạo nấu thành cơm, ta thấy trong đầu ngươi chỉ có cơm thôi!”
Vân Bách Tùng giận không thể át, tức đến nỗi mặt già trở nên trăng bệch.
“Ngươi muốn tự tìm mất mặt, vi phụ cũng không ngăn ngươi được! Nhưng ta cảnh cáo ngươi, ngươi thích làm bậy thì làm, nhưng không được đánh chủ ý lên người Lan Thanh!”
Ông gầm lên một tiếng: “Tránh ral”
Vân Bách Tùng lên xe ngựa, tiến cung thượng triều.
Vân Ngọc Linh đứng ở cửa, tức giận đến nỗi dậm chân!
Bên Vân Bách Tùng thì nói không thông, Vân Lan Thanh lại trốn tránh không chịu gặp nàng ta.
Rơi vào đường cùng, Vân Ngọc Linh đành phải trở về phủ Doanh Vương.
Dựa núi núi sập, dựa người người chạy.
Xem ra, mọi việc chỉ có thể dựa vào bản thân.
Muốn trở thành người đứng trên người khác, muốn lật đổ Tân Nghiên Tuyết để làm Doanh Vương phi.
Ngoại trừ hy vọng vào bụng mình, Vân Ngọc Linh không tin ai cả!
May mà chỉ hơn một tháng, phủ Doanh Vương đã truyền ra tin tức tốt…
Vân Ngọc Linh mang thai!
Tin tức này vừa mới truyền ra, kinh thành lập tức nổ tung.
Như Ngọc thấy sắc mặt Vân Khương bình tĩnh, nhịn không được hỏi: “Vương phi, chẳng lẽ người không cảm thấy kinh ngạc sao?”
“Chuyện này nằm trong