Làm chủ cho Vân Khương Mịch?
Cái ả tiện nhân này, bốn năm trước dám tính kế Phùng Dương, mưu hại Lệ Nga, thậm chí làm hại Nghiên Tuyết chỉ có thể gả cho Doanh vương…
Bây giờ nếu nàng đã dám ra đây, thì nhất định nàng sẽ không bỏ ý đồ!
“Khương Mịch không phải cũng là con dâu nàng sao?” Mặc Quốc Thiên nhìn bà một cái, nhưng lại không tức giận, chỉ cười nhẹ: “Thôi! Không nói việc này! Trẫm nghe nói, ngươi còn biết y thuật?” Ông ta nhẹ nhàng về vỗ mu bàn tay Đức phi, giương mắt nhìn về phía Vân Khương Mịch.
“Dạ bẩm phụ hoàng, có hiểu sơ một chút”
“Hiểu sơ một chút? Không phải ngươi khiêm tốn đấy chứ?” Mặc Quốc Thiên cười to sang sảng.
Lúc này, Mặc Phùng Dương vẫn mãi chưa lên tiếng, lại đột nhiên nói: “Phụ hoàng, y thuật của Khương Minh rất cao siêu” Vân Khương Mịch kinh ngạc nhìn hắn một cái.
Cái tên nam nhân chó này, lại muốn làm gì nữa?
“Ồ? Phải không?” Hiển nhiên Mặc Quốc Thiên có hơi bất ngờ, nhưng trên mặt vẫn rất vui vẻ: “Rất tốt! Con dâu hoàng gia ta phải như vậy! Lão Thất, nàng dâu của con khiến trãm rất bất ngờ đấy!” Vân Khương Mịch bị khen đến là xấu hổ.
Mặc Phùng Dương mặt không đỏ lòng không loạn: “Đa tạ phụ hoàng khen ngợi!” Phi! Cái đồ không biết xấu hổ, phụ hoàng cũng đâu có khen ngươi!
.
Trong lòng Vân Khương Mịch hung hăng mắng chửi Mặc Phùng Dương một hồi.
Mặc Phùng Dương đắc ý gian xảo liếc nàng một cái.
Mặt mũi? Đương nhiên là giữ mặt để ăn cơm rồi?
Trong cung Vĩnh Thọ Cung đầy hoà thuận vui vẻ, lúc này tại Cung Khôn Ninh lại là một khung cảnh khác.
Hai cặp vợ chồng Mặc Vân Đức và Nam Cung nguyệt, Mặc Vân Khinh và Tân Nghiên Tuyết đang ngồi thẳng lưng, cúi đầu xuống, nghiêm túc nghe Triệu Hoàng Hậu dạy bảo.
Triệu Hoàng Hậu cũng đã bốn mươi lăm tuổi, nhưng chăm sóc cực tốt.
Ngồi ở ghế