Sau khi mười mấy người khách lần lượt ngồi vào bàn, họ bắt đầu gọi món.
Trong nhà hàng Giản Dịch này, thật ra món ăn mà Triệu Huệ Lan có thể làm không nhiều, chủ yếu là vài món ăn của nhà nông, nấm dại hoặc là cá.
May sao mọi người đều đến vì danh tiếng của món cá ở thôn Đại Long.
Không bao lâu sau, Triệu Huệ Lan đã bán ra được hơn mười đĩa cá thôn Đại Long, mức tiêu thụ vượt quá ba nghìn tệ.
Mấy đầu bếp được Triệu Huệ Lan dẫn đến đều sững sờ!
“Ba trăm tệ một đĩa cá mà có nhiều người gọi như vậy, cái này cũng khoa trương quá rồi, trước đây chúng tôi làm nhà hàng lưu động, một bàn thức ăn cũng mới có bốn năm trăm tệ!”
“Không đắt đâu, đây là cá thôn Đại Long! Hơn nữa, bây giờ còn chưa phải lúc kinh ngạc đâu, đợi đến sau hai giờ chiều, anh xem xem còn có thể bán được bao nhiêu phần cá nữa.”
Theo dự đoán của Triệu Huệ Lan, e là hôm nay mức kinh doanh của nhà hàng nhỏ này sẽ vượt qua con số bốn mươi nghìn tệ, thậm chí có thể là sáu mươi nghìn!
...!
Bên Tiền Mỹ Lâm cũng bận tối tăm mặt mũi.
Lương Thu Tĩnh nói: “Chẳng qua cũng chỉ là một món đậu hũ thối thôi mà? Thế mà có nhiều người đến ăn như vậy, cái này cũng hơi lố rồi đó?”
Năm tệ một bát đậu hũ, bên Lương Thu Tĩnh chỉ bán đậu hũ thôi mà kiếm được hơn năm trăm tệ.
Mà đậu hũ thối của Tiền Mỹ Lâm được yêu thích hơn, mười tệ một bát, một buổi sáng đã bán được hơn trăm bát, kiếm được hơn một nghìn tệ.
Tiền Mỹ Lâm lau mồ hôi trên trán, sự hạnh phúc hiện rõ trên gương mặt.
Cô ấy có thể cảm nhận được lượng du khách hôm nay nhiều hơn thấy rõ, bởi vì doanh số bán hàng sáng nay của cô ấy sắp bằng lượng bán của cả ngày hôm qua rồi.
Lúc này.
Du khách đến đây mua đậu hũ thối nhàn rỗi không có gì làm đã quay đoạn video douyin ngắn cảnh Tiền Mỹ Lâm bán đậu hũ thối rồi đăng lên mạng.
.
ngôn tình hoàn
Điều làm người ta không ngờ tới chính là đoạn video này còn trở nên nổi tiếng.
“Chết tiệt, ai đây, xinh quá vậy!”
“Đây không phải lại là hiệu quả của hiệu ứng và filter đó chứ? Tôi đã không tin trên đời này lại có một cô gái xinh đẹp như này!”
“Đúng vậy, thật sự đẹp như vậy thì việc gì phải bán đậu hũ thối kiếm tiền.”
“Các người đừng nói linh tinh, tôi nhìn người thật rồi, vô cùng xinh luôn! Da siêu trắng, người cũng siêu đẹp nữa! Rất nhiều người cũng đang quay cô gái bán đậu hũ thối này đấy!”
“Cô ấy kiếm tiền bằng đôi bàn tay của mình thì có sao? Người ta xinh đẹp thì không nên đi bán đậu chắc?”
Đối chất với nhiều nhiều phỏng đoán linh tinh, không ít người sử dụng mạng xã hội đều đưa ra những lời phản kích đanh thép.
“Đây là nơi nào thế? Nếu thật sự xinh đẹp như này thì tôi sẽ đến đó chơi! Muốn tận mắt nhìn một chút!”
“Đây là thôn Đại Long! Thôn Đại Long của thành phố Phong Lâm!”
“Ok, xem tôi vượt ngàn dặm tiến đến thôn Đại Long, đến lúc đó livestream cho mọi người một chút, xem xem cô gái bán đậu hũ thối này có thật là xinh đến vậy không!”
Nhờ Tiền Mỹ Lâm mà thôn Đại Long đã có độ nổi tiếng nhất định theo một cách khác.
Cùng lúc đó.
Nhiều du khách đến thôn như vậy, người dân trong thôn cũng không nhàn rỗi.
Có người ra nướng ngô.
Có người học một vài kỹ thuật ở bên ngoài để bán bánh Vũ Đại Lang trong thôn.
Còn ai thật sự không có tay nghề gì thì bán khoai nướng!
Còn một điều kinh ngạc hơn là làm một cái tủ đá để một ít dưa hấu ở ngoài, bán dưa hấu ướp đá, một ngày cũng có thể kiếm được mấy trăm tệ, thậm chí gần một nghìn tệ!
“Làm du dịch tốt nhỉ, đã bao giờ trong thôn chúng ta có nhiều người như này đâu?”
“Phát tài rồi phát tài rồi! Số tiền bán bánh Vũ Đại Lang hôm nay của tôi bằng mười ngày tôi đi làm khuân vác ở ngoài!”
“Hôm nay tôi cũng kiếm được không ít, mấy du khách này thật hào phóng quá.”
Đầu thôn.
Tiệm tạp hóa của Lý Trân.
Hôm nay Lý Trân cười đến mức không khép được miệng.
Trong hai tiếng đồng hồ buổi chiều mà bà ấy đã kiếm được mấy trăm tệ, quan trọng hơn là còn không mệt!
Trước đây trong thôn, Ngô Hoả Toàn có thù với Triệu Đại Vĩ, giờ thấy Triệu Đại Vĩ giúp người dân trong thôn tăng thu nhập, hơn nữa cuộc sống của Triệu Đại Vĩ còn phát đạt hơn nên ông ta rất hối tiếc!
Ngô Hỏa Toàn nói với con gái Ngô Tiểu Mẫn của mình: “Tiểu Mẫn à, sau này thân thiết