Phóng viên vẫn tiếp tục truy hỏi.
Triệu Đại Vĩ nói: “Tôi khuyên anh nếu có thời gian ở đây hỏi tôi, chẳng bằng viết một bài bác bỏ tin vịt đi.
Tin tôi, bài báo này của anh nhất định sẽ hot, hơn nữa còn có thể được Đàm Tuyết Lăng chú ý đến.”
Nhìn đám phóng viên vẫn có chút nghi ngờ, anh cười nói tiếp: “Anh đang muốn hỏi tại sao lại clos những tin đồn thất thiệt?”
“Đại khái truyền thông là vì lưu lượng, điên cuồng bịa chuyện thôi.”
Triệu Đại Vĩ nói: “Dù sao, tôi bảo đảm với anh, ngày mai Đàm Tuyết Lăng sẽ tham gia nhạc hội, giọng cũng không sao, cũng sẽ không hát nhép.”
Phóng viên càng tin tưởng Triệu Đại Vĩ là người biết chuyện nội bộ.
“Mấy phóng viên truyền bá tin tức như các người, còn cần cái này?” Triệu Đại Vĩ cười xoay người, đi vào trong khách sạn.
Phóng viên bối rối.
Truyền bá tin tức cũng không cần chứng cớ?
Suy nghĩ một chút, anh ta tự nhủ: “Có đôi khi, đúng là có thể không cần chứng cứ, hơn nữa còn có thể thay đổi chứng cứ… haizz, nghề làm tin tức này đã trở nên bẩn thỉu xấu xa như thế đấy.”
Sau khi suy xét lời của Triệu Đại Vĩ, phóng viên lập tức quyết định quay trở lại, viết một tin bác bỏ tin đồn thất thiệt, bày tỏ giọng của Đàm Tuyết Lăng chẳng có vấn đề gì, hơn nữa anh ta còn tận mắt nhìn thấy Đàm Tuyết Lăng, cũng tự mình xác nhận với Đàm Tuyết Lăng vấn đề cổ họng!
Sau khi tin tức này được đăng tải, quả nhiên đã thu hút sự chú ý của không ít người.
Mấy phóng viên truyền thông tin tức khác, từng người một trợn mắt há mồm, trong lòng cũng thầm nó, anh này, chẳng phải anh luôn đứng ngoài cửa, ngay cả cửa khách sạn cũng chưa bước qua? Anh tự mình thấy cái rắm đấy!
Nhưng nói thật, bọn họ cũng bội phục sự can đảm của ký giả này, cũng hâm mộ người phóng viên này, thu được sự chú ý.
Nhưng dường như bọn họ mong đợi, ngày mai Đàm Tuyết Lăng sẽ tự mình xuất hiện, sau đó cổ họng thật sự có vấn đề, sau đó để xem tên phóng viên kia sẽ dọn dẹp thế nào.
….
Triệu Đại Vĩ chắc chắn rằng mọi người cũng tới đây vì vấn đề cổ họng của Đàm Tuyết Lăng, thế là anh quyết định tận mắt đến nhìn Đàm Tuyết Lăng một chút.
Không vì điều gì khác, chỉ vì sự hợp tác trong tương lai.
Nói thế nào Đàm Tuyết Lăng cũng là ngôi sao lớn, nói không chừng tương lai giữa anh và Đàm Tuyết Lăng sẽ có không ít hợp tác.
Nghĩ tới đây, Triệu Đại Vĩ đi tới phòng nữ hoàng của Đàm Tuyết Lăng.
Lúc này.
Trong phòng hoàng hậu của Đàm Tuyết Lăng có bảy tám vệ sĩ đang đứng canh bên trong!
Hiển nhiên, có kinh nghiệm tối hôm qua, Đàm Tuyết Lăng đã chuẩn bị rất nhiều đối với vấn đề an ninh của mình.
Triệu Đại Vĩ vừa ra khỏi cửa tháng máy, anh đã nhìn thấy hai người vệ sĩ.
Vệ sĩ nhìn Triệu Đại Vĩ, sau đó làm động tác ngăn cản, nói: “Nếu như đến tìm Đàm Lăng Tuyết, thế mời anh về cho.”
“Cô Đàm Tuyết Lăng bây giờ không muốn gặp bẩt kỳ ai.”
Triệu Đại Vĩ nói: “Anh thông báo giúp một tiếng, nói tôi chính là Triệu Đại Vĩ, tôi tin cô ấy sẽ đồng ý gặp tôi.”
Vệ sĩ nhíu mày.
Trước có mấy người cũng nói mấy lời như thế làm hại bọn họ bị người đại diện của Đàm Tuyết Lăng, Hồ Hân Duyệt phê bình, thế nên lần này thái độ của họ vô cùng kiên quyết.
“Anh nghe không hiểu tiếng người sao? Bây giờ cô Tô không muốn gặp bất kỳ ai!” Vệ sĩ nói.
Triệu Đại Vĩ không biết làm sao, lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho Đàm Tuyết Lăng.
Tối hôm qua anh đã trao đổi phương thức liên lạc với Đàm Tuyết Lăng.
Đàm Tuyết Lăng nhìn thấy cuộc gọi của Triệu Đại Vĩ, có chút bất ngờ, sau khi nhận, giọng điện có chút nũng nịu, hỏi: “Triệu tổng, có chuyện sao?”
Triệu Đại Vĩ nghe thấy tiếng nói của Đàm Tuyết Lăng ở đầu bên kia tựa như có chút khàn khàn.
Sau đó anh nói: “Tôi đang đứng trước cửa thang máy dưới tầng của cô đây, nhưng lại bị vệ sĩ của cô chặn lại.”
“Sao? Tôi sẽ lập tức bảo bọn họ cho anh qua!”
Đàm Tuyết Lăng bảo người đại diện Hồ Hân Duyệt của mình xử lý chuyện này.
Hồ Hân Duyệt vô cùng sửng sốt.
Đàm Tuyết Lăng cũng có bạn bè ở những nơi như thành phố Khâu Dã này?
Hồ Hân Duyệt thấy Triệu Đại Vĩ là đàn ông, nhanh chóng cảm thấy kinh ngạc hơn.
Cô ta dùng ánh mắt rất nghi ngờ quét tới quét lui trên người Triệu Đại Vĩ, cô ta cũng chẳng hề che giấu việc mình không thích Triệu Đại Vĩ.
“Anh tìm Tuyết Lăng? Có chuyện gì thế?” Hồ Hân Duyệt kiêu ngạo hỏi.
“Tôi có thể trị khỏi cổ họng cho Đàm Tuyết Lăng.” Triệu Đại Vĩ dứt khoát nói.
“Thật sao?” Trong lòng Hồ Hân Duyệt chợt kinh ngạc.
Triệu Đại Vĩ nói: