Cô không thể bỏ đi như vậy, vẫn còn đàn em Đại Hổ bị kẹt trong hộp thép hay hầm rượu. Tuy bọn chúng là phường lưu manh, trấn lột nhưng vẫn là mạng người. Cô chỉ muốn bắt sống chúng để cho pháp luật định tội.
Nhìn thấy sự kiên quyết trong ánh mắt của Mai Chi, Hoàng Nam biết cô sẽ đi cứu tụi Báo Đen dù anh không muốn.
- Được, anh sẽ đi với em.
- Đừng, mình không có nhiều thời gian, anh đi bên kia, em sẽ...
- Không được, hoặc anh đi với em, hoặc anh lôi em ra ngoài.
- Nhưng...
Ngắt lời Mai Chi, Hoàng Nam quay sang Đại Hổ ra lệnh.
- Nếu muốn giữ tính mạng đồng bọn của mày thì hãy chạy đi cứu chúng. Bọn tao đi khu vực số 12, mày lo khu 3.
Tay trong tay, Mai Chi cùng Hoàng Nam chạy nhanh về hướng trái. Nhìn bóng hai người khuất dần trong màn khói, Đại Hổ vẫn thất thần đứng đó. Họ thật không quản nguy hiểm đi cứu đàn em của hắn??? Lại một tiếng nổ bên tai, hắn hoàn hồn. Lại là bọn ngốc kia, tại sao bên cạnh hắn lại có một đám ngu ngốc như thế. Bực tức, Đại Hổ dắt đàn em bên cạnh chạy qua chỗ số 3. Hắn nôn nóng muốn dạy cho lũ ngốc kia một bài học.
Gần như toàn bộ các khu vực nhà kho đều chìm trong biển lửa. Tiếng ầm ầm vang lên liên tục. Mai Chi và Hoàng Nam mở tầng hầm khu 12, kéo thang cho bọn Tư Béo leo lên. Sau đó cả bọn chia nhau giải thoát bọn Tư Lậu khỏi mấy hộp thép.
Giữa rừng hoa lửa rực rỡ, mấy đoàn người chạy trối chết tìm hướng cửa ra. Hàng trăm mảnh vỡ đủ loại không ngừng lao vào họ. Hàng ngàn tia máu không ngừng bắn ra. Mấy chồng kiện hàng khổng lồ đổ ập xuống mấy thùng nhiên liệu gần đó. Như gã háu đói, lửa gặp gỗ ăn gỗ, gặp xăng uống xăng.
Một thùng nhiên liệu bất ngờ rơi xuống một hộp thép ngay trên đường chạy của Mai Chi và Hoàng Nam.
"Rầm!!!" Sau tiếng nổ kinh thiên động địa, 4 mảnh thép lớn văng đi tứ phía. Tuy may mắn tránh được mấy miếng thép nhưng lỗ tai Mai Chi bị chấn động mạnh. Cô thấy Hoàng Nam đang hoảng hốt hét gì đó với mình nhưng chỉ nghe được tiếng ù ù.
"Bùm bùm bùm." Lại thêm hàng loạt tiếng nổ. Mai Chi thấy cả nghìn mảnh gỗ lớn nhỏ cháy đỏ đang lao về phía cô. Chưa kịp định thần, cả người cô đã bị Hoàng Nam lao đến ôm chầm lấy, ngã lăn vòng trên nền đất. Khi bóng lửa rút đi, Hoàng Nam vẫn chưa động đậy, Mai Chi bất giác sợ hãi.
- Anh có sao không?
Vẫn không nói gì, gương mặt anh co rút đau đớn. Cả lưng anh ghim đầy những mảnh gỗ vỡ khi nãy. Mặt anh lấm tấm mồ hôi lạnh, làm ướt đẫm lòng bàn tay Mai Chi.
- Không... sao...
Kìm nén đau đớn, Hoàng Nam cố đứng dậy nhưng lại ngã xuống. Xung quanh lửa tiếp tục bùng cháy dữ dội. Mai Chi vất vả đỡ một bên vai anh, đi từng bước. Vừa lúc đó Tư Lậu chạy đến, đỡ vai bên kia của Hoàng Nam cùng Mai Chi chạy nhanh ra khỏi cửa.
Bên ngoài bầu trời vốn mát mẻ lại không thể làm dịu đi được cái nóng hừng hực tỏa ra từ cảng Bạch Dương. Cả dãy nhà kho tắm mình trong lửa nhiều giờ, từ từ đổ sập. Tiếng hú của xe cứu thương cùng tiếng còi cảnh sát bao quanh toàn bộ khu vực.
Trong bệnh viện, Hoàng Nam lãnh đạm ngồi trên giường. Một ông bác sĩ già chau mày đang cố gắng gắp hết những mảnh gỗ trên lưng anh ra. Vết thương của anh thật hãi hùng. Những mảng da thịt lớn nhỏ nằm lẫn lộn trong máu. Mai Chi quặn đau lòng, không dám tiếp tục đứng nhìn. Cô đến ngồi đối diện anh, mím môi nắm chặt tay anh như muốn san sẻ bớt cơn đau mà anh phải chịu đựng. Hoàng Nam nhìn cô mỉm cười nhẹ, chỉ cần cô không bị gì