Mai Chi dẫn Hoàng Nam lên tầng 1, tầng thượng hạn. Từ trong người, cô lấy ra một chùm chìa khóa. Trước cửa phòng thứ nhất, cô gõ vài tiếng nhẹ nhàng rồi lắng nghe. Không ai trả lời, cô tra chìa khóa mở cửa rồi kéo Hoàng Nam vào trong.
- Chùm chìa khóa này ở đâu ra?
- Là chùm dự phòng của tầng này. Em mượn tạm của ông quản lý.
Hoàng Nam lắc đầu nhìn Mai Chi với ánh mắt bất lực. Mượn và chôm đồ, đối với cô đều như nhau.
- Em làm thế vì anh. Là anh làm chứ không phải em.
Hí hửng trước cái trừng mắt của Hoàng Nam, Mai Chi cẩn thận xem xét căn phòng. Nếu không có người ở, cô đổi phòng khác. Khi thấy dấu tích người ngủ lại, cô lục tủ kiếm quần áo cho Hoàng Nam. Toàn là đồ hạng sang đắt tiền, tiếc là không có cái nào vừa người anh.
Đến căn phòng thứ 8, đang mở cửa tủ quần áo, Mai Chi giật mình bởi âm thanh cộc cạch ngoài hành lang. Có người về! Không xong rồi! Hoàng Nam vội kéo cô vào trong tủ. Cũng may là phòng hạng nhất, cái gì cũng phóng đại, cái tủ đã chứa đầy đồ nhưng vẫn đủ chỗ cho hai người đứng. Trong không gian chật chội, cả hai nghe rõ hơi thở lỗi nhịp của đối phương. Mai Chi cúi gầm mặt không muốn Hoàng Nam thấy bộ dạng lúng túng của mình.
Nghe tiếng nôn ọe cùng tiếng nước chảy, Mai Chi cố nhích người, ghé mắt nhìn qua khe cửa. Một gã Tây đi đứng xiêu vẹo bước ra khỏi phòng tắm. Khuôn mặt đỏ lừ chứng tỏ gã đã uống rượu rất nhiều.
Quét mắt từ trên xuống dưới người gã, mặt Mai Chi cũng dần đỏ lên. Ở dưới hoàn toàn không có gì. KHÔNG CÓ GÌ!!! Á... Mai Chi há hốc mồm bối rối thì một bàn tay thò lên bịt mắt cô lại, cùng lúc một bàn tay khác xoay người cô, làm đầu va vào một bờ vai rộng. Hoàng Nam vừa giữ đầu Mai Chi, vừa kéo cô sâu vào góc tủ. Mai Chi định phản ứng thì nghe tiếng mở tủ. Gã say rượu đang lục tìm gì đó. Mùi rượu nồng trộn lẫn với mùi nôn trong không gian kín khiến người ta thật khó chịu. Mai Chi nín thở, ôm cứng Hoàng Nam. Cả hai cố thu nhỏ người, núp sau lớp quần áo treo móc.
- Quái, cái khăn tắm đâu rồi?
Nghe vậy, Hoàng Nam nhanh trí, với tay lấy cái khăn gần đó, dơ ra gần gã. Chộp được khăn, gã tiện tay quấn thân dưới, quay ra tìm nước uống.
Lúc này Mai Chi mới dám buông Hoàng Nam. Dù trống ngực vẫn đập thình thịch, cô muốn kiểm chứng một thứ. Nếu cô không lầm, cỡ người gã này cũng tựa như Hoàng Nam. Cỡ quần áo chắc cũng thế... Chưa kịp nghĩ tiếp, Mai Chi cảm thấy thắt lưng như bị siết chặt. Cô hung hăng nhìn Hoàng Nam. Anh không biết kiềm chế lực tay mình à? Làm như không biết gì, Hoàng Nam tiếp tục quan sát bên ngoài.
Chờ cho gã kia lăn ra ngủ, cả hai nhón chân, khẽ bước khỏi phòng. Mai Chi nhanh tay, kịp lấy được một bộ vest trong tủ.
Quay trở lại một trong những căn phòng trống khi nãy, cô hối thúc Hoàng Nam thay đồ.
Con mắt cô quá chuẩn, bộ quần áo rất vừa vặn với anh. Với