Nhã Hi giật mình quay đầu lại, thấy có 2 người đang đánh nhau, không, nói đúng hơn là đang vật lộn, người này đè người kia, rồi lại đảo lại.
Ánh đèn khiến cô nhìn rõ mặt 2 người, 1 người là người nước ngoài, 1 người là....Lưu Tinh.
Nhã Hi biết ngay ai là kẻ xấu, liền tiến đến đánh người nước ngoài.
2 chọi 1, đương nhiên là phe Tinh Nhã mạnh hơn, tên người nước ngoài kia không ngồi dậy nổi, hắn lầm bầm chửi mấy câu tiếng anh.
Nhã Hi nghe không rõ, còn Lưu Tinh nghe được xông lên đạp cho hắn phát.- Có chuyện gì vậy?- Nhã Hi hỏi.- Tên này theo dõi cô.
Chẳng lẽ cô không phát hiện ra à?Vậy là trực giác của Nhã Hi đã đúng, có người theo dõi cô thật.
Cô lại gần ngắm nhìn nhan sắc của tên theo dõi cô.
Cao to, trẻ tuổi, nhưng để bộ râu nhìn rất ......Nhã Hi túm cổ áo gã lên, hỏi bằng tiếng anh, đại khái là tại sao lại theo dõi cô.
Lưu Tinh ở đằng sau rất từ tốn mà nhấc điện thoại gọi cảnh sát.Gã hết đường chạy, chỉ có thể van xin, nhưng càng xin Nhã Hi càng tức, cô đạp thêm cho hắn một cước nữa, để hắn hết đi gây họa luôn.
Rất nhanh, cảnh sát đến nơi, chỉ thấy 2 thanh niên 1 nam, 1 nữ đang "đè đầu cưỡi cổ" 1 người đàn ông cao to.
Họ khá bối rối, rốt cuộc thì ai là nạn nhân?Nhã Hi ném tên kia ra, nói đầu đuôi mọi chuyện.Xong xuôi, cảnh sát đi khỏi, chỉ còn lại cô và Lưu Tinh.- Vừa nãy...cảm ơn anh nhé!- Không có gì đâu! Vô tình nhìn thấy mà thôi.- Nhà anh cũng ở hướng này à? Sao bình thường không thấy anh đi qua?- Không, hướng ngược lại.
Cô để quên điện thoại ở cửa hàng, tôi mang....trả.Đang nói, đột nhiên Lưu Tinh cúi gập người xuống.- Sao thế? Anh bị thương à? Tên đó đánh vào bụng anh à? Để tôi xem nào.Lưu Tinh lắc đầu, không nói gì.
Nhã Hi vẫn cúi xuống xem.
Bỗng nhiên cô khựng lại.
Cô vừa nhìn thấy 1 thứ rơi xuống từ trên cổ Lưu Tinh.
Là 1 sợi dây chuyền, có xỏ một chiếc nhẫn bạc, sáng lấp lánh, có chữ mờ mờ trên đó.
BF.Mất một lúc lâu, cô không mở miệng được.
Chiếc nhẫn đó, cô cũng có một cái như thế.
Mà trên đời này, ngoài cô ra, chỉ có một người duy nhất có nó.Lưu Tinh thấy lạ, ngẩng mặt lên nhìn cô.
Nương theo hướng nhìn của cô, thấy sợi dây chuyền lộ ra.
Cậu ta chỉ cười.- Cô phát hiện ra rồi à?- Tiểu Tinh Tinh, Tiểu Tinh Tinh là anh à? Là anh, đúng là anh rồi, là anh.
- Nhã Hi vui mừng quá nói năng lộn xộn.Trước năm 6 tuổi, cô từng sống ở nước ngoài 2 năm, bố mẹ cô gửi sang bên đó ở với bác ruột.
Mà ở đó, cô quen một người bạn, gọi