Giữa quảng truờng, Kiếm Vực bùng phát, vô số đạo kiếm khí điên cuồng ngưng tụ, vờn quanh thân thể Độc Cô Ngạo Tuyết đang ngồi xếp bằng…
Nàng nhắm nghiền cả hai mắt, đôi tay khép lại đặt phía trước ngồi đả tọa, diện mục chăm chú và nghiêm túc, chân mày cau lại.
Có thể nhìn thấy, theo ý đồ của Độc Cô Ngạo Tuyết, Kiếm Vực được hình thành, vô số Kiếm Khí đang cố gắng ngưng tụ thành hư ảnh của một kiện y phục trắng muốt như tuyết…
Độc Cô Ngạo Tuyết vận chuyển Lực Hóa Y Công, muốn dùng Kiếm Vực để ngưng tụ thành một kiện y phục.
“Có thể thành công không? Kiếm Vực đâu phải các loại thuộc tính, muốn ngưng tụ thành y phục quả thật là kỳ lạ!” Kiếp Nhược chớp chớp đôi mắt đẹp hoài nghi.
Lạc Nam và Độc Cô Ngạo Tuyết đôi nam nữ này thật sự quá tà môn, không theo lẽ thường ra bài, toàn đi hướng độc đáo mới mẻ của các loại công pháp.
Một kẻ thì muốn sáng lập quy tắc của Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển, muốn chưởng khống lực lượng hoàn mỹ kiếm sau mạnh gấp đôi kiếm trước trong hoàn cảnh tốc độ xuất kiếm khủng bố, điều mà Tiên Đế nếu không điên cuồng khổ luyện cũng chưa chắc có thể làm được.
Một kẻ khác thì không muốn dùng lực lượng thuộc tính vốn có, trái lại vận dụng Kiếm Vực để hóa thành y phục mặc vào trên người.
Nhìn thấy hành động của Lạc Nam và Độc Cô Ngạo Tuyết, tứ đại cung nữ cảm thấy kiến thức của Đại Đế như các nàng có phần không đủ dùng, theo không kịp suy nghĩ của bọn hắn.
“Bất kỳ thứ gì do chính bản thân tu sĩ phát ra đều được xem là lực lượng của người đó!” Nữ Hoàng cười nói:
“Kiếm Vực cũng là một dạng lực lượng, Lực Hóa Y Công không có ghi chép chỉ có Tôn Lực hay Đế Lực các loại mới có thể dùng để ngưng thành y phục!”
Tứ đại cung nữ nghe vậy liếc mắt nhìn nhau, trong lòng sinh ra ý nghĩ hoang đường:
“Chẳng lẽ nàng thật sự có thể thành công?”
Côn Lôn Nữ Hoàng ánh mắt sau lớp kim quang mang theo từng tia tán thưởng nhìn về phía Độc Cô Ngạo Tuyết.
Có thể lĩnh ngộ tinh túy và hàm nghĩa bên trong Lực Hóa Y Công trong thời gian ngắn ngũi như vậy, hơn nữa còn dám nghĩ dám làm, không hổ là…
…
KENG KENG KENG KENG…
Bên một phía khác, Lạc Nam cánh tay tê dại không còn cảm giác, Lạc Hồng Kiếm đỏ thẳm liên miên bất tuyệt liên tục ma sát chính diện với Khôi Lỗi Thể Đế, chưa từng ngừng nghĩ…
Thời gian dần trôi, trong cùng một khoảnh khắc, hắn đã có thể xuất kiếm 10 lần liên tục…hơn nữa còn chưởng khống lực lượng một cách hoàn mỹ theo ý mình, kiếm sau mạnh gấp đôi kiếm trước.
Và chỉ mới như vậy, Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển đã giúp một kẻ chỉ mới vận dụng sức mạnh của một Thể Tôn thuần túy như Lạc Nam quật nhau với Khôi Lỗi Thể Đế.
So với vô số lần trước bị đánh bay, hiện tại hắn chỉ liên tục bị đẩy lùi từng bước chân, hơn nữa chưa từng ngã xuống.
Bất quá Lạc Nam không hề hài lòng, hắn vẫn luôn ở trong trạng thái tập trung cao độ, ép buộc cơ thể và linh hồn hoạt động hết công sức, cố gắng gia tăng số lần Kiếm mình có thể xuất ra.
“Cường độ thân thể của thiếu chủ thật kinh khủng, tuy Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển lợi hại, nhưng Thể Tôn có thể chống lại Thể Đế, thật sự có một không hai!” Tính cách vốn lãnh đạm như Kiếp Tâm cũng không nhịn được phải buông lời thán phục.
Mặc dù các nàng nhìn thấy Niết Bàn Linh Thủy và Sinh Mệnh Huyền Mộc đang điên cuồng chữa trị cánh tay cho Lạc Nam sau vô số lần xuất kiếm, nhưng nếu cường độ thân thể của một Thể Tôn bình thường, đã sớm bị Khôi Lỗi Thể Đế ra quyền nện chết, nào còn đâu khả năng để hai loại Dị Thuộc Tính khôi phục bền bỉ như Lạc Nam?
“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển lợi hại, cường độ thân thể của Lạc Nam cũng vượt xa Thể Tôn thông thường, nhưng cũng có một thứ khác cực kỳ quan trọng trong quá trình này!” Côn Lôn Nữ Hoàng ánh mắt lấp lóe.
Tứ đại cung nữ nghe vậy gương mặt nghiêm túc, ánh mắt mang theo vẻ chăm chú nhìn Lạc Nam đang luyện tập.
Rất nhanh, các nàng bật thốt lên: “Thanh Kiếm kia?”
“Không sai…” Côn Lôn Nữ Hoàng hít sâu một hơi nói:
“Trẫm chưa từng nhìn thấy một thanh Kiếm chỉ mới Đế Cấp Trung Phẩm lại có sức chống chịu và công phá kinh người như vậy!”
“Nữ Hoàng nói đúng! Hơn nữa ngoài thanh Kiếm đỏ hồng kia, cổ Khôi Lỗi Thể Đế đang tập luyện cùng thiếu chủ cũng vô cùng quái dị!” Có thanh âm nghiêm túc vang lên, một vị Đại Tướng của Nữ Cấm Vệ cũng bị quá trình luyện tập của Lạc Nam thu hút bước đến quan sát.
Tứ đại cung nữ trong lòng nhảy lên, ánh mắt như điện tiếp tục quan sát.
Rốt cuộc, các nàng cũng phát hiện chỗ khác thường.
Đó là mặc dù lực đánh của Lạc Nam vẫn chưa đủ mạnh, nhưng tốc độ xuất kiếm của hắn vô cùng chuẩn xác, từ đầu đến cuối vô số đường kiếm chỉ tập trung trảm vào đôi tay của Khôi Lỗi Thể Đế.
Theo lý mà nói, sau nhiều lần bị trảm như vậy…dù sức phòng ngự của Khôi Lỗi Thể Đế kinh khủng, nhưng ít nhiều cũng phải bị trầy xướt, hoặc nặng hơn là vỡ vụn đôi tay.
Vậy mà giờ đây, sau nhiều lần xung đột từ đầu đến cuối, đôi tay của Khôi Lỗi Thể Đế vẫn hoàn hảo vô khuyết, không chút vết trầy dù chỉ là rất nhỏ.
Trước sự quan sát kỹ lưỡng của chúng nữ, các nàng thật sự nhìn thấy sau từng lần va chạm mạnh mẽ với Lạc Nam, đôi tay của Khôi Lỗi Thể Đế quả thật có dấu hiệu rạn nứt.
Nhưng chỉ một hơi thở sau đó, các vết rạn nứt lại cấp tốc khép lại, hoàn hảo như lúc ban đầu.
“Khôi Lỗi có thể tự trị thương?” Tứ đại cung nữ trợn tròn mắt.
Khôi Lỗi là thứ vô tri vô giác, giống như một kiện Pháp Bảo có thể hoạt động theo mong muốn của chủ nhân.
Sau những trận chiến khốc liệt, Khôi Lỗi bị sứt mẻ, hư hỏng cần phải qua tay của Luyện Khí Sư hoặc là Khôi Lỗi Sư chữa trị.
Vậy mà giờ đây, các nàng chứng kiến Khôi Lỗi của Lạc Nam có thể tự lành vết thương, nghe cũng chưa từng nghe qua có chuyện như vậy…
“Chỉ có người sở hữu Nhân Khôi Liên Huyền Thể, mới có thể dùng lực lượng của chính bản thân để trị liệu cho Khôi Lỗi trong quá trình chiến đấu!” Nữ Hoàng vuốt cằm nói.
“Nhân Khôi Liên Huyền Thể chính là Thể Chất top 18 trên Đại Thể Bảng…” Chúng nữ giật mình:
“Chẳng lẽ thiếu chủ sở hữu Nhân Khôi Liên Huyền Thể?”
“Không! Kiện Khôi Lỗi kia do một loại pháp bảo khác dạng hình kính cấp cao hóa thành!” Côn Lôn Nữ Hoàng cho ra kết luận.
Với một vị Thiên Đế như nàng, vẫn có khả năng phán đoán bản thể của Khôi Lỗi Thể Đế là do Phỏng Thiên Kính biến thành.
Chúng nữ nghe xong chẳng những không được giải đáp nghi hoặc, trái lại trong đầu tràn ngập dấu chấm hỏi.
Cái quỷ gì? Một kiện pháp bảo có thể hóa thành khôi lỗi? vậy nó còn có thể biến thành cái khác không?
“Ta cảm thấy những thứ có liên quan đến thiếu chủ đều không thể phán đoán theo lẽ thường!” Nữ Đại Tướng của Nữ Cấm Vệ nhún vai nói.
Tứ đại cung nữ hết sức tán thành gật đầu.
Nữ Hoàng nghe vậy nhớ đến đánh giá của sư phụ mình dành cho Lạc Nam, ngay cả người tinh thông Thiên Cơ Đạo phối hợp với Giới Linh của Đế Thiên Giới còn không thể nhìn thấu hắn.
…
Một tháng thời gian thực trôi qua, tương ứng 100 tháng bên trong Gia Tốc Trận.
Nữ Hoàng và chúng nữ vẫn hứng thú quan sát đôi nam nữ đang tu luyện, một tháng thời gian thật đối với tu sĩ như các nàng chỉ là một cái chớp mắt.
Độc Cô Ngạo Tuyết mở ra đôi mắt đẹp vẫn luôn khép chặt, khóe môi tuyệt mỹ cong lên thể hiện nội tâm vui vẻ của nàng.
Xung quanh cơ thể lúc này, một kiện y phục trắng muốt như tuyết bao phủ, tay áo bồng bềnh, vạt áo tung bay, dãy lụa lơ lửng…
Độc Cô Ngạo Tuyết chân trần đạp không, như một vị tiên tử không nhiễm bụi trần