Tốc độ đến từ Đế Vũ Phong Ảnh thật sự là quá khủng bố.
Chỉ một phán đoán sai lầm của Lạc Nam, hắn đã không thể kịp thời làm ra hành động tiếp theo để phản kháng.
Bởi vì Phong Ảnh Tuyệt Sát đã tập sát trực diện.
Kinh Văn Bất Hủ điên cuồng ngâm tụng, Vạn Cổ Bất Hủ Thân triển khai đến cực hạn, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm kết hợp với Cốt Môn tạo thành Cốt Dực trùm lấy bên ngoài thân thể.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Đế Phong Chi Lực nghiền ép, Bát Hoang Cốt Dực nhanh chóng bị đánh tan…
Kinh Văn Bất Hủ ngăn cản Lạc Nam bị thương trước công kích mạnh mẽ của Đế Vũ Phong Ảnh, nhưng thân thể hắn vẫn bị lực đạo khủng bố của những cơn lốc đánh bay ra ngoài, văng khỏi Ngũ Long Đế Cung.
“Tiểu Nam!” Âu Dương Thương Lan lập tức nổi giận, ánh mắt thanh lãnh liếc lấy Đế Vũ Phong Ảnh.
Dám đánh nam nhân của nàng, dù là Dị Vật do sư phụ Kim Nhi gửi đến cũng không được.
Đang muốn xách Thương tấn công, âm thanh của Lạc Nam đã tryền vào tai nàng:
“Để ta tự giải quyết, như thế mới có thể đánh cho nàng ấy phục!”
“Được không chàng? Thiếp thấy tốc độ của nàng ấy quá kinh khủng!” Âu Dương Thương Lan không mấy tự tin.
Nói về chiến lực, Đế Vũ Phong Ảnh chắc chắn không sánh bằng Lạc Nam.
Nhưng nếu nói về tốc độ, Lạc Nam thật sự quá mức thiệt thòi.
Cổ nhân có câu Duy Nhanh Bất Phá không phải không có đạo lý.
“Yên tâm! Ta có giải pháp!” Lạc Nam tự tin cười, phủi phủi thân thể chật vật đứng dậy.
‘‘Sao có thể ?’’
Phân thân tiêu tan, Đế Vũ Phong Ảnh khó tin nhìn lấy Lạc Nam vẫn còn hoàn hảo vô hại.
Phải biết rằng, mặc dù thực lực không còn như xưa, nhưng một chiêu Phong Ảnh Tuyệt Sát của nàng vẫn tự tin trọng thương được Đại Đế bình thường.
Vậy mà sau khi đã đánh trực diện vào cơ thể của một Tôn giả như Lạc Nam, chẳng để lại chút thương thế nào.
Chứng kiến chuyện hoang đường như vậy, ngay cả Đế Vũ Phong Ảnh đã tung hoành chiến trường nhiều năm cũng sinh lòng hoài nghi.
‘‘Là những hình xăm thần bí kia…’’ Đế Vũ Phong Ảnh rất nhanh đã nhận ra chỗ khác thường.
Ban đầu nhìn thấy trên thân Lạc Nam xuất hiện một đám hình xăm nàng cũng không thèm để ý.
Nhưng sau khi chứng kiến những hình xăm trở nên phát sáng hết sức thần thánh, sau đó Lạc Nam ăn trọn công kích của mình mà không hề hấn gì.
Đế Vũ Phong Ảnh làm sao không kinh ngạc ?
“Hừ, ta mới không tin thế gian có phòng ngự tuyệt đối, dù là Sơn Cự năm đó cũng không thể phòng ngự bất bại, mà Nghịch Long Chiến Thân cũng chẳng thể chống nổi Thiên Kiếp khi tiến vào cảnh giới kia oanh sát !’’ Nàng âm thầm suy nghĩ, hạ quyết tâm :
‘‘Những hình xăm kia của hắn chắc chắn có giới hạn nào đó, ta chỉ cần đánh đến tột cùng giới hạn của chúng là được !’’
Nghĩ là làm, Đế Vũ Phong Ảnh vận chuyển tốc độ, thân thể lại một lần nữa biến mất.
Nhưng lần này, chẳng biết từ bao giờ Lạc Nam đã thản nhiên đứng ngay tại chỗ nàng vừa xuất hiện.
‘‘Phật Nộ Hàng Ma Quyền !’’
Một quyền mang theo uy nghi và phẫn nộ, hư ảnh Đại Phật hung hăng giáng lâm.
‘‘Làm sao có thể ?’’ Đế Vũ Phong Ảnh trong lòng cả kinh.
Lạc Nam làm sao biết trước nàng sẽ dừng tại nơi này ?
Tuy nhiên mặc dù kinh ngạc, Đế Vũ Phong Ảnh cũng lập tức làm ra hành động ứng đối.
Đôi Phong Dực chắp lại như đại bàng hộ thân, ngăn cản một quyền mạnh mẽ của Lạc Nam.
ẦM !
Phong Dực kịch liệt chấn động…
Thân thể Đế Vũ Phong Ảnh vốn đang chấn thương nay phải chịu rung động đến từ chấn động chiến đấu nên bay ra ngoài.
Trong quá trình bay vọt, Đế Vũ Phong Ảnh nhanh nhẹn ổn định thân hình, lấy bị động hóa chủ động, xoay người muốn tập kích Lạc Nam.
Nhưng Đế Vũ Phong Ảnh vừa mới hiện thân, Lạc Nam lại như một cái u linh ở phía sau lưng nàng, Bá Lực Chưởng trong tay đã ngưng tụ sẳn sàng, hung hăng đẩy mạnh.
Sắc mặt Đế Vũ Phong Ảnh ngưng trọng, cảm nhận được sự nguy hiểm từ Bá Lực Chưởng khiến nàng không dám ngạnh kháng.
‘‘Phong Giải Thể !’’
Thanh lãnh thét lên một tiếng, cơ thể Đế Vũ Phong Ảnh đột nhiên hóa thành vô số ngọn gió tách biệt mà ra.
Mất đi mục tiêu, Bá Lực Chưởng đánh vào khoảng không, đem một phần mặt đường nghiền cho nát bấy.
Ngay sau đó, những ngọn gió lại kéo nhau trở về, dung hợp vào nhau, Đế Vũ Phong Ảnh hiện ra ở một nơi khác.
‘‘Chờ nàng đã lâu !’’ Thanh âm Lạc Nam cười tủm tỉm vang lên bên tai.
Lạc Hồng Kiếm xuất hiện, thản nhiên trảm xuống.
PHỐC !
Cơ thể Đế Vũ Phong Ảnh bị chia làm đôi, hóa thành hai ngọn gió lớn, sau đó lại kết tụ vào một chỗ, hình thành nhân hình.
Lạc Nam lại quỷ dị xuất hiện đúng chỗ.
‘‘Tốc độ của ngươi không thể nhanh hơn ta !’’ Đế Vũ Phong Ảnh triệt để chấn kinh.
Nếu một lần thì có thể xem là trùng hợp, nhưng liên tục hai lần, ba lần, bốn lần…
Lạc Nam đều đi trước nàng một bước, xuất hiện ở vị trí của nàng và ra tay đánh nàng.
Thế cục chuyển biến quá nhanh, đối với một nhân vật kiêu ngạo về tốc độ như Đế Vũ Phong Ảnh thật sự khó thể nào mà chấp nhận.
Mặc dù Lạc Nam cũng rất khó khiến nàng thực sự trọng thương hay tổn hại, nhưng việc bị bắt bài một cách triệt để như vậy làm Đế Vũ Phong Ảnh vô cùng đả kích.
Ngay cả Âu Dương Thương Lan đứng ở bên cạnh nhìn xem cũng hoa mắt chóng mặt, vừa tự hào vừa kiêu ngạo, pha lẫn một chút khó hiểu nhìn về Lạc Nam.
Nam nhân của nàng quá mức kinh khủng, tốc độ của hắn không nhanh bằng Đế Vũ Phong Ảnh, nhưng dường như hắn có thể nhìn thấu suy nghĩ trong lòng đối thủ, biết vị trí mà Đế Vũ Phong Ảnh hiện ra từ trước, sau đó ung dung thi triển Thiên Hạ Vô Cực tiến đến chờ sẳn.
‘‘Hắn vì sao làm được ?’’ Âu Dương Thương Lan tò mò, bắt đầu đánh giá Lạc Nam một cách thật kỹ.
Rất nhanh, nàng phát hiện điểm mấu chốt.
Chỉ thấy bên trên con mắt trái của Lạc Nam chẳng biết từ bao giờ đã xuất hiện một cái đồng tử vặn vẹo vô cùng tà môn đang xoay tròn, cái đồng tử này khóa chặt lấy Đế Vũ Phong Ảnh.
‘‘Thần Thông thứ ba thuộc về Cấm Kỵ Chi Nhãn – Do Thám Tương Lai !’’
Một khi kích hoạt, người sử dụng phải hao tổn Hồn Lực để nhìn thấu tương lai trong một phạm vi mà Cấm Kỵ Chi Nhãn có thể bao phủ.
Muốn nhìn thấu tương lai cách thực tại càng xa, đòi hỏi lượng Linh Hồn càng khổng lồ.
Với tu vi Hồn Tôn của mình lúc này, dù có Ôn Hồn Liên và Diệt Hồn Liên hỗ trợ, Lạc Nam cũng chưa thể nhìn thấu tương lai vượt quá nửa ngày.
Nhưng để nhìn thấu những bước hành động và chiến đấu sắp xảy ra của Đế Vũ Phong Ảnh vẫn miễn cưỡng có thể làm được.
Thử hỏi, Đế Vũ Phong Ảnh nhanh đến mức nào…có thể nhanh hơn người nắm trước tương lai sao ?
Hắn biết một giây sau nàng sẽ tiếp cận mình từ phía sau lưng, thì khi nàng chưa hành động hắn đã đề phòng phía sau lưng mà chờ đợi phản kích rồi.
Đó là sự chênh lệch giữa một kẻ chỉ có tốc độ thuần túy và một kẻ quan sát được tương lai trong cuộc chiến.
Đương nhiên, cái giá phải trả cũng không hề nhỏ.
Linh Hồn của mình đang cực kỳ đau nhứt