Đường Hàn không ngờ là kẻ phản bội, rõ ràng là vừa đánh trống vừa la làng, thậm chí không tiếc nói ra việc truyền nhân của Tiên Ma Cung có người phản bội, tỏ vẻ lo lắng cho các huynh đệ tỷ muội khác…
Bất quá nhìn dáng vẻ Âu Dương Thương Lan đang tức giận và lo lắng, hắn không trực tiếp vạch trần Đường Hàn, trái lại nhìn nàng cười nói:
“Đường Hàn huynh đệ là truyền nhân của Tiên Ma Cung, ta giao cho nàng quyết định!”
Âu Dương Thương Lan gật đầu, nhìn Đường Hàn mở miệng:
“Thương thế của ngươi không nhẹ, nên tập trung trị thương trước rồi tính đến chuyện khác!”
“Được rồi!” Đường Hàn trong lòng cười nhạt, ra vẻ đau khổ nói:
“Trên đường đào tẩu ta đã sử dụng hết Tiên Đan trị thương, ngươi có không?”
“Phu quân của ta có!” Âu Dương Thương Lan ánh mắt trở nên sắt bén:
“Bất quá trước hết ngươi cứ giao Linh Hồn Bổn Nguyên cho ta!”
“Hả?” Đường Hàn ngơ ngác, sắc mặt khó coi nhìn xem nàng: “Ngươi không tin tưởng ta? Chúng ta đều là truyền nhân của Tiên Ma Cung!”
“Ta tin tưởng Ma Ấn trên cơ thể ngươi, nhưng không có nghĩa là tin tưởng con người của ngươi!” Âu Dương Thương Lan nghiêm túc nói:
“Tạm thời ngươi cứ giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên, nếu như ngày sau ngươi đạt được sự tín nhiệm, ta đương nhiên sẽ trả lại cho ngươi!”
Thái độ của nàng cực kỳ cương quyết, thậm chí Thương Vực đã âm thầm triển khai, đem Đường Hàn bao phủ vào bên trong.
Hiển nhiên với tư cách là một hậu nhân của Tiên Ma Cung, nàng đang lo lắng và phẫn nộ khi nhận được tin tức mà Đường Hàn mang đến, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến lý trí của nàng.
Phải biết rằng năm xưa, nàng và Tiểu Tuyết cùng Manh Manh cũng phải mất một khoảng thời gian rất dài mới có thể buông bỏ đề phòng với nhau, triệt để hòa hợp xem nhau như tỷ muội.
Vừa gặp mặt lần đầu, Âu Dương Thương Lan chưa hoàn toàn tin tưởng Đường Hàn, tất cả chỉ là lời nói một phía của hắn.
Nhưng hiện tại chưa có biện pháp thăm dò tính chân thật trong lời nói của Đường Hàn, phải thu lấy Linh Hồn Bổn Nguyên của hắn mới an tâm.
Lạc Nam tán thưởng nhìn lấy Âu Dương Thương Lan.
Đổi lại là hắn nếu không có Thiên Cơ Bảng dò xét sự thật cũng sẽ giải quyết giống như nàng.
“Hừ, ngươi không tin tưởng ta, ta dựa vào đâu tin tưởng ngươi mà phải giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên?” Đường Hàn không hài lòng nói.
“Ngươi tin ta hay không cũng được!” Âu Dương Thương Lan giọng điệu trở nên uy nghiêm:
“Người trọng thương hiện tại là ngươi mà không phải chúng ta, ngươi không có quyền quyết định!”
Nói xong, hai tầng Thương Vực đã ầm ầm tiến ra, trực diện phong tỏa Đường Hàn.
“PHỐC!”
Đường Hàn phun máu, toàn thân rét run, một cảm giác bị cưỡng chế bao phủ toàn thân.
“Yên tâm, chỉ cần lấy được Linh Hồn Bổn Nguyên, ta lập tức nhờ phu quân trị thương cho ngươi!”
Âu Dương Thương Lan cánh tay vươn ra, Hồn Lực cuồn cuộn phun trào.
Nàng đặt tay lên đỉnh đầu Đường Hàn, muốn rút ra Linh Hồn Bổn Nguyên của hắn.
“Khốn nạn, cùng là người của Tiên Ma Cung, ngươi vì sao không tin tưởng ta?” Đường Hàn bất lực gào thét.
“Bởi vì ngươi không xứng để nàng tin tưởng!” Lạc Nam đột nhiên mỉm cười, khoác tay ra hiệu Âu Dương Thương Lan dừng lại nói:
“Nàng đừng cố sức, Linh Hồn Bổn Nguyên của hắn đã ở chỗ Săn Ma Điện rồi…không còn nữa đâu mà lấy!”
Lời vừa nói ra, cả Âu Dương Thương Lan và Đường Hàn sắc mặt cùng lúc đại biến.
Âu Dương Thương Lan trong lòng lạnh lẽo, Hồn Lực cuồn cuộn tiến vào nơi sâu thẳm trong linh hồn Đường Hàn, quả nhiên không thể tìm thấy Linh Hồn Bổn Nguyên của hắn.
Sát khí trào dâng, Âu Dương Thương Lan ánh mắt lăng lệ, Oanh Hồn Chưởng triển khai.
Muốn trực tiếp giết chết Đường Hàn.
“Các ngươi không thể giết ta, bằng không cường giả của Săn Ma Điện sẽ lập tức tiến đến!” Đường Hàn sắc mặt trở nên hoảng sợ, mở miệng uy hiếp quát:
“Ta bị thu giữ Linh Hồn Bổn Nguyên, trên người còn có Chú Ấn định vị, chỉ cần ta gặp nguy hiểm, Địa Đế…thậm chí là Thiên Đế của Săn Ma Điện sẽ trực tiếp giáng lâm!”
“Vì sao ngươi phản bội?” Âu Dương Thương Lan gằn từng chữ:
“Ngươi quên các tiền bối Tiên Ma Cung phải đánh đổi như thế nào để cứu mạng ngươi sao? ngươi quên là ai diệt trưởng bối của mình sao?”
“Chính vì ta không quên nên ta mới phản bội!” Đường Hàn sắc mặt hãi hùng:
“Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện mạnh đến mức có thể diệt đi cả Tiên Ma Cung, diệt đi rất nhiều tiền bối có thực lực đỉnh cấp, chúng ta chỉ là một đám hậu bối, thực lực không bằng một gốc Tiên Ma Cung thời kỳ toàn thịnh, làm sao có thể chống lại bọn chúng?”
“Chỉ có thuần phục, chứng minh được giá trị của bản thân mới có thể sống sót!”
PHỐC!
Thương Vực nghiền ép, xương cốt Đường Hàn vỡ nát, máu tươi cuồng phún.
“Nói! Ngươi đã hại bao nhiêu truyền nhân?” Âu Dương Thương Lan chất vấn, giọng điệu trở nên run run.
Nàng sợ hãi con số sẽ vượt quá dự kiến của mình.
“Không cần hỏi hắn!” Lạc Nam nắm lấy tay nàng lắc đầu: “Những thông tin này ta biết…”
Âu Dương Thương Lan quay sang nhìn hắn: “Có cách nào giết chết hắn không?”
Nàng không muốn để Đường Hàn tiếp tục sống sót, nhưng lại lo ngại cường giả Săn Ma Điện cảm ứng được và tiến đến.
Một khi để Săn Ma Điện biết nàng là truyền nhân Tiên Ma Cung, chỉ sợ ngay cả Côn Lôn Nữ Hoàng cũng không thể cứu được mình.
Đế Thiên Côn Lôn vẫn còn quá nhược khi đứng trước Săn Ma Điện trong tình huống không chiếm được lẽ phải.
Lạc Nam hơi trầm ngâm, vốn dĩ hắn còn có ý lợi dụng Đường Hàn để tìm kiếm những truyền nhân khác của Tiên Ma Cung, nhưng tính mạo hiểm quá lớn, bởi vì Đường Hàn đã bị thu giữ Linh Hồn Bổn Nguyên và dính Chú Ấn có khả năng định vị.
Sơ sẩy một chút là có cường giả Săn Ma Điện cảm ứng được tập kích…
Mà cũng bởi vì Linh Hồn Bổn Nguyên và Chú Ấn định vị, lại càng không thể thông qua Mặt Nạ Thiên Diện hóa thành Đường Hàn để đâm ngược lại Săn Ma Điện.
Biện pháp tốt nhất lúc này chính là tiêu diệt Đường Hàn, để chấm dứt việc hắn tiếp tục làm tay sai của địch, hãm hại các truyền nhân Tiên Ma Cung khác.
Bởi vì theo như Thiên Cơ Bảng dò xét, trong hàng ngàn năm qua, Đường Hàn đã hại chết hai vị truyền nhân của Tiên Ma Cung…
Sau khi tìm được mục tiêu, hắn sẽ giả vờ bị thương đi cùng, sau đó âm thầm phát ra tính hiệu kêu gọi cường giả Săn Ma Điện giết đến, đã có hai vị truyền nhân Tiên Ma Cung bị hại chết theo cách này.
Săn Ma Điện các cường giả hành động vô cùng quả quyết, cảm thấy thu phục không được sẽ lập tức tàn sát, không hề có ý giam giữ truyền nhân Tiên Ma Cung.
Đường Hàn lần này cũng định chơi bài như vậy, đáng tiếc từ mới bắt đầu Âu Dương Thương Lan đã dùng Thương Vực bao trùm lấy hắn, mọi hành động mờ ám của hắn như kêu gọi cường giả Săn Ma Điện đều không dám thi triển trong Thương Vực của nàng.
Cũng may số lượng truyền nhân Tiên Ma Cung phân tán rộng rãi khó tìm, đã hơn ngàn năm nhưng Đường Hàn chỉ mới tìm được và hại chết hai người mà thôi.
Về phần ngoài Đường Hàn có thêm truyền nhân nào khác phản bội Tiên Ma Cung hay không thì Lạc Nam chưa biết được, Săn Ma Điện vô cùng cẩn thận, ngay cả chính Đường Hàn cũng không được bọn hắn cho biết tin tức này.
“Giết hắn thì có thể, nhưng để phòng ngừa cường giả Săn Ma Điện lập tức giết đến, chỉ có thể kéo dài thời gian chết của hắn, trong lúc này chúng ta có thể trốn đi trước khi cường giả Săn Ma Điện đuổi đến!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe nói.
“Cứ làm như thế!” Âu Dương Thương Lan hai mắt sáng lên.
Lạc Nam gật đầu, Đế Độc Lực nhanh chóng bao trùm lấy lòng bàn tay, một cổ khí tức cực độc đen kịch xuất hiện.
“Không…các ngươi không thể làm như vậy!” Đường Hàn sắc mặt đại biến.
Lạc Nam không thèm đáp lời, một tay hung hăng chụp vào đỉnh đầu hắn…
“HỰ…”
Đường Hàn rên lên một tiếng, Đế Độc Lực len lỏi tiến vào, lập tức đem hắn tê liệt đến mức ngất đi, cả linh hồn và thể xác đều mất khả năng hoạt động nhưng lại không lập tức chết ngay tại chỗ.
Thay vào đó, cơ thể Đường Hàn không ngừng co giật, co giật…Đế Độc Lực dưới ý đồ của Lạc Nam sẽ liên tục ma diệt sinh cơ của Đường Hàn.
Trước khi cường giả Săn Ma Điện cảm ứng được thuộc hạ của mình đã chết, sẽ là một khoảng thời gian tra tấn không ngắn đối