“Uy lực công kích này, ít nhất phải là Đại Đế!”
Chứng kiến Cột Lửa phô thiên cái địa phủ xuống, sắc mặt Âu Dương Thương Lan trở nên ngưng trọng.
Hơn thế nữa, dựa vào khả năng hủy diệt không gian của Cột Lửa trên đường đi, cho thấy kẻ thi triển công kích này so với mỹ phụ trưởng lão của Cốt Nhân Tộc trước đó còn cường đại hơn rất nhiều.
Lạc Nam ánh mắt híp lại…
Cấm Kỵ Chi Nhãn chậm rãi xoay tròn, Không Đạo Na Di sừng sững mở ra giữa hư không.
ẦM ẦM ẦM…
Hỏa Diễm ngập trời nóng rực toàn bộ bị Không Đạo Na Di hấp thụ.
Mà cùng lúc đó, ở bên cạnh con Hỏa Long Đại Yêu Đế đang bay đến, đầu bên kia của Không Đạo Na Di đột nhiên mở ra.
Lấy thế gậy ong đập lưng ong, vô tận Hỏa Diễm ở bên trong đó gào thét như một biển lửa, hung hăng nhấn chìm thân ảnh khổng lồ của Hỏa Long.
“Có chút ý tứ!”
Từ bên trong biển lửa ngập trời, một thanh âm cười nhạt truyền ra.
RỐNG!
Hỏa Long ngửa đầu gầm thét, từ trong biển lửa lao thẳng ra ngoài, xóa tan bầu trời đỏ lờm vì lửa đỏ, dường như bị chính công kích mạnh mẽ của mình phản công chẳng có chút ảnh hưởng gì đến nó.
Mà lúc này, Lạc Nam cùng mấy nữ rốt cuộc nhìn rõ dung mạo kẻ đến…
Ánh mắt cả đám lập tức co rụt lại, hiển nhiên cũng vô cùng kinh dị khi thấy có một thanh niên diện mạo lãnh tỉnh đứng trên đỉnh đầu của chủng tộc Thần Thú vốn kiêu ngạo như Hỏa Long.
“Để kỵ trên đầu Hỏa Long chỉ có hai loại nhân vật!” Tử Yên giọng điệu trong trẻo:
“Một là người có được thực lực khiến cả Long Tộc phải khiếp sợ, cam tâm tình nguyện làm tọa kỵ…”
“Nhưng trường hợp này chắc chỉ có trong tưởng tượng!”
“Vậy còn loại còn lại?” Thu Thi với Đông Mai tò mò hỏi.
“Kẻ đó phải là Chân Long!” Âu Dương Thương Lan gằn từng chữ.
“Ta nghĩ các nàng nói đúng!” Lạc Nam mỉm cười, nhún nhún vai.
Bởi vì bên trong đan điền của hắn lúc này, Long Lực Đỉnh đang điên cuồng muốn bùng nổ, dường như cảm thấy phẫn nộ vì một con Hỏa Long hèn mọn thấp kém cũng dám chủ động công kích chủ nhân của chúng.
Đáng tiếc, Long Lực Đỉnh bị Lạc Nam dùng sức áp chế vô cùng đáng thương, chỉ có thể kháng nghị mà không thể làm được gì khác.
Nói đùa, để ngươi đi ra hỏi tội tên Chân Long này, vậy toàn bộ Long Tộc kéo đến hỏi tội ta thì ai chịu trách nhiệm?
Lạc Nam mới không ngốc.
Bất quá, hắn e ngại Long Tộc không có nghĩa là e ngại thanh niên cưỡi trên Hỏa Long trước mặt này.
Người ta đã đánh tận cửa, không đáp lại thì thất lễ quá.
Hợp Linh Chưởng chẳng biết từ bao giờ đã xuất hiện trong tay…
Thân ảnh Lạc Nam biến mất ngay tại chỗ.
ẦM ẦM ẦM!
Luồng sóng năng lượng kinh thiên động địa rời tay, từ phía sau toàn lực bắn thẳng vào lưng Long Ngạo Thế.
Đối diện với Hợp Linh Chưởng, khóe miệng Long Ngạo Thế nhếch lên một tia cười nhạt.
Một tay nhẹ nhàng vươn ra, tầng tầng lớp lớp Chân Long Vảy bao trùm bên trên đó, hướng về Hợp Linh Chưởng vồ đến.
Chân Long Trảo!
Cánh tay hóa thành Long Trảo khổng lồ, Chân Long Vảy kiên cố xanh thẳm như lục bảo thạch, bắt gọn Hợp Linh Chưởng vào trong.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Ma sát dữ dội xảy ra bên trong Chân Long Trảo, Hợp Linh Chưởng không thể tiến thêm một bước nào, mà Long Ngạo Thế vẫn đang thản nhiên lặng im bất động, tóc dài tung bay…
“Năm loại Tiên Lực dung hợp…” Long Ngạo Thế quét mắt nhìn qua Ngũ Long Đế Cung, thản nhiên nói:
“Thiên phú như vậy, ngươi còn chưa đủ tư cách dùng xương rồng cao quý để làm tọa kỵ!”
“Kẻ vô danh không xứng đáng đàm luận tư cách của ta!” Lạc Nam cười tà.
Long Ngạo Thế sắc mặt lãnh đạm: “Muốn biết ta có vô danh hay không, phải thử mới rõ!”
RỐNG!
Một tiếng Long Ngâm vang trời chấn động thiên không.
Chân đạp lên đầu Hỏa Long lấy đà, Long Ngạo Thế chẳng biết từ bao giờ đã hóa thành tầng tầng lớp lớp tàn ảnh…
“Long Đằng Thiên Hạ!”
Đế Cấp Cực Phẩm Thân Pháp triển khai, tốc độ của Long Ngạo Thế đạt đến mức khủng bố.
Như một luồng sáng lóe lên, hắn đã đứng tại trước mặt Lạc Nam, dung dung mở miệng:
“Chân Long Quyền!”
Bên trên đôi cánh tay, Long Lân óng ánh nhanh chóng bao trùm, Long Lực cuồn cuộn thét gào, mang theo thế lực bạc sơn hà tung ra hai quyền vào thẳng mặt Lạc Nam.
RĂNG RẮC…
Không gian sau lưng Long Ngạo Thế băng liệt trước uy lực do hai quyền này phát ra.
Ngoài huy động Long Lực, hắn còn bùng nổ tu vi Thể Tôn của mình.
Lạc Nam sắc mặt ngưng tụ, Bá Lực thiếu khuyết cả Long Lực và Ma Lực cũng nhanh chóng bao trùm đôi tay, Kinh Văn Bất Hủ như vô số hình xăm hiện hữu mà lên.
“Phật Nộ Hàng Ma Quyền!”
Vận dụng lực lượng gấp đôi, ở sau lưng Lạc Nam, hai tôn hư ảnh đại Phật phẫn nộ, nhìn thấy đôi Long Quyền đang đánh đến như cảm nhận được có kẻ muốn phá vỡ uy nghiêm của mình.
Toàn lực nện xuống.
ĐÙNG! ĐÙNG!
Như thiên thạch va chạm sao băng, bốn quyền kịch liệt ma sát…
Lấy bọn hắn làm trung tâm, vạn dặm tinh không xung quanh đều đang run rẩy vì sụp đổ…
Hai thân ảnh bay vọt ra ngoài…
Chân Long Quyền cùng Phật Nộ Hàng Ma Quyền cùng lúc tiêu tán, như đang bất phân thắng bại…
‘‘Lại tới !’’ Lạc Nam gầm lên một tiếng, lần này là Bá Lực bao trùm cả cánh tay.
Phật Nộ Hàng Ma Quyền tiếp tục hiển uy, táo bạo nện xuống…
‘‘Chẳng lẽ ta sợ ngươi ?’’ Long Ngạo Thế cười gằn, Chân Long Vảy tầng tầng lớp lớp gia trì, Long Lực hiên ngang gào thét.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Quyền đối với quyền…
Vừa đấm vừa di chuyển, tốc độ bên trên thiên không của hai người cực kỳ nhanh chóng.
Long Ngạo Thế thi triển Long Đằng Thiên Hạ, mà Lạc Nam cũng không yếu thế sử dụng Thiên Hạ Vô Cực.
Tu vi của Long Ngạo Thế cao hơn Lạc Nam hai tiểu cảnh giới, lĩnh ngộ Long Đằng Thiên Hạ đạt đến mức lo hỏa thuần thanh, tốc độ của hắn thậm chí vượt qua Lạc Nam khi sử dụng Thiên Hạ Vô Cực một bậc.
Bất quá Lạc Nam kích hoạt Bát Hoang Hoành Thiên Viêm và Lượng Thiên Vân Phong, dưới chân lại có Long Quyển Cuồng Phong đang gào thét, vì thế tốc độ không hề kém cạnh Long Ngạo Thế.
Đó là trong trường hợp Lạc Nam chưa vận dụng đến Đế Vũ Phong Ảnh vì sợ nàng sẽ bại lộ trong mắt Long Tộc, bằng không Long Ngạo Thế chỉ có thể hít khói.
Thân ảnh của hai người khi thì biến mất, khi thì xuất hiện, tầng tầng lớp lớp tàn ảnh bao phủ không gian, mỗi một lần va chạm đều là Quyền Kình đối kháng, đem không gian băng liệt thành vô số mảnh nhỏ.
‘‘Sảng khoái !’’
Sau một cú va chạm chính diện hung hăng, thân thể hai người bị đẩy ngược ra xa vài ngàn dặm!
Thả chậm tốc độ, hai tên đứng giữa hư không, ánh mắt như có điện quang va chạm…không ai kém cạnh ai.
Nhưng mà, nếu có người nhìn thật kỹ, sẽ phát hiện đôi Chân Long Quyền của Long Ngạo Thế lúc này đang kịch liệt rung lên sau lớp áo bào, vảy của Chân Long có dấu hiệu rạn nước.
Hiển nhiên, Chân Long Lực và Long Vảy cũng không thể sánh bằng Bá Lực và Kinh Văn Bất Hủ.
Ánh mắt Long Ngạo Thế khóa chặt lấy đôi tay Lạc Nam, nơi vô số hình xăm huyền bí vẫn đang bao phủ…
‘‘Những hình xăm đó rốt cuộc là gì ?’’
Với bản lĩnh của một thiên kiêu, hắn thừa sức hiểu sở dĩ mình chịu thua thiệt không phải là do Phật Nộ Hàng Ma Quyền mạnh hơn Chân Long Quyền, mà là vì những hình xăm huyền bí kia.
Bất quá, Lạc Nam không cho Long Ngạo Thế quá nhiều thời gian để suy nghĩ…
Một quả cầu ẩn chứa năng lượng khủng bố bắt đầu hình thành trong lòng bàn tay hắn.
Long Ngạo Thế híp mắt lại, động tác của đối thủ hết sức quen thuộc, nhưng lại mang đến cho hắn khí tức của sự nguy hiểm.
Bởi vì lần này không phải là Hợp Linh Chưởng…mà là Bá Lực Chưởng.
CHIẾU !
Như một luồng sóng năng lượng hủy thiên diệt địa, Bá Lực Chưởng đã xuyên thủng hư không, mang theo thế công dữ dội.
Bản tính kiêu ngạo không cho phép Long Ngạo Thế lẫn trốn, hắn hừ lạnh một tiếng, đôi tay hóa thành Long Trảo đặt lên đỉnh đầu.
‘‘Long Lực Pháo !’’
Giữa đôi vuốt rồng, một khỏa cầu Long Lực được cô động đến cực điểm đang nhanh chóng thành hình, bên trong khỏa cầu Long Lực, có thể loáng thoáng nhìn thấy hư ảnh Chân Long đang uốn lượn…
Chưa dừng lại ở đó, chỉ thấy Long Ngạo Thế ánh mắt trở nên sắt bén :
‘‘Long Văn khai !’’
RỐNG !
Từ bên trong cơ thể hắn, âm thanh gầm rú như đến từ thời thượng cổ hồng hoang truyền đến…
Ẩn sâu bên trong Huyết Mạch của rồng, từng luồng từng luồng văn tự thần thánh trổi dậy…
Chúng nó xanh thẳm như ngọc, lại lấp lánh như hoàng kim…
Chính là Long Văn, loại kinh văn cổ xưa của Long Tộc do tồn tại tối thượng Long Chí Tôn khai sáng, có thể gia tăng uy lực của mọi loại công kích, phòng ngự mà Long Tộc khai triển.
Bên trong Long Tộc, chỉ có hoàng thất chính tông, những kẻ sở hữu huyết mạch thuần túy và tinh khiết bậc nhất mới có thể thức tỉnh Long Văn.
Ngược lại một số ít trường hợp hiếm hoi đến từ các chi nhánh của Long Tộc, nếu có thành viên nào thức tỉnh được Long Văn, địa vị của hắn sẽ lập tức biến đổi nghiêng trời lệch đất, được Chân Long Tộc công nhận và