“Nói hắn cút!”
Lạc Nam sắc mặt cứng đờ…
Mặc dù biết nữ nhân kia sẽ không ưa gì mình, nhưng ít ra trên danh nghĩa mình và Vạn Yêu Thánh Địa cũng là bằng hữu, đôi bên có giao tình, Vạn Yêu Thánh Địa còn thiếu một ân tình của mình.
Vậy mà không nể chút mặt mũi nào, trực tiếp nói ra lời tuyệt tình như vậy.
Lạc Nam âm thầm bất đắc dĩ, dường như toàn bộ kinh nghiệm tình trường trở nên vô dụng trong khoảnh khắc này.
Mà ở bên cạnh, sắc mặt Thất Trưởng Lão chẳng biết từ bao giờ cũng đã trở nên quái dị, cùng Đại Trưởng Lão nhìn chằm chằm Lạc Nam.
Hai người dám đảm bảo, trước đó…Lạc Nam và Cửu Thánh Chủ chưa từng có tiếp xúc, thậm chí ngay cả gặp mặt cũng không hề, bằng không đã sớm bị Vạn Yêu Thánh Địa phát hiện.
Tại sao khi nghe đến Lạc Nam, Cửu Thánh Chủ lại phản ứng kỳ quái như vậy?
Mặc dù tính cách của nàng vốn lãnh diễm kiêu ngạo, nhưng còn chưa đến mức bất chấp lý lẽ như vậy muốn đuổi Lạc Nam…nhất là khi đệ tử của nàng là Thải Quỳnh Dao còn nhờ hắn tặng đến huyết mạch quý trọng.
Chắc chắn có vấn đề…
Trong khoảnh khắc, Thất Trưởng Lão và Đại Trưởng Lão trong lòng đưa ra kết luận.
Nhất là Đại Trưởng Lão, bà ta nghĩ đến những lần Cửu Thánh Chủ phản ứng quái đản khi nghe nhắc đến Lạc Nam, lại thêm lần trước Lạc Nam mang quà đến đưa cho Cửu Thánh Chủ.
Sống lâu thành tinh, Đại Trưởng Lão mơ hồ ngửi thấy một thứ gì đó hoang đường, khiến bà phải hít một ngụm khí lạnh, nhịp tim đập nhanh, trong lòng điên cuồng phủ nhận:
“Không thể nào…không thể nào…chắc chắn không thể có chuyện như vậy…”
Đại Trưởng Lão xin thề, bằng vào kinh nghiệm sống vô số năm của mình…bà đã liên tưởng đến biểu cảm của Thánh Chủ nhà mình với một trường hợp thường thấy của đám nữ nhân…
Vừa hận vừa yêu…
Không sai, trong đầu Đại Trưởng Lão, thân ảnh Cửu Thánh Chủ đột nhiên dung hợp cùng một dạng nữ nhân vừa yêu vừa hận nam nhân của mình.
Nhưng làm sao có thể?
Cửu Thánh Chủ cùng Lạc Nam…từ khi nào mà?
Đại Trưởng Lão điên cuồng phủ nhận: “Chắc chắn là trực giác của lão bà ta nhầm lẫn, hy vọng là vậy!”
Cửu Thánh Chủ kiêu ngạo cả đời, vô số nam nhân nguyện ý quỳ gối dưới gót chân nàng, trong đó không thiếu những nhân vật vang danh thiên hạ như Thiên Đế, Thiên Yêu Đế…
Lạc Nam mặc dù thiên phú siêu quần xuất chúng, nhưng dù sao cũng là một tên tiểu bối mà thôi…
Hai người căn bản không cùng một vùng thiên địa…
Đại Trưởng Lão cố gắng lấy lại bình tĩnh, mà ở bên cạnh, trên đầu Thất Trưởng Lão đã hiện đầy dấu chấm hỏi, nhìn Lạc Nam áy náy:
“Lạc công tử…có lẽ tâm trạng của Thánh Chủ đang không tốt!”
Lạc Nam lắc đầu, hắn đang không rảnh bận tâm biểu hiện của hai người Đại Trưởng Lão và Thất Trưởng Lão, cắn răng kiên quyết nói:
“Tại hạ vẫn muốn gặp Cửu Thánh Chủ, hy vọng các vị tạo thời cơ…mọi lỗi lầm ta sẽ tự chịu trách nhiệm, dù Cửu Thánh Chủ chém giết gì cũng được, sẽ không liên lụy đến hai vị…”
Sau khi cân nhắc, Lạc Nam đã biết kinh nghiệm tình trường phong phú của mình là gì…
Tất cả gói gọn trong hai chữ “mặt dày”…
Lần này mặc dù bị thẳng thừng xua đuổi, nhưng hắn lại một lần nữa giở thói mặt dày của mình, bất chấp phải gặp cho được Cửu Thánh Chủ.
Không mặt dày còn tán gái cái rắm a!
“Cái này…” Đại Trưởng Lão hơi do dự, lập tức kiên quyết lắc đầu:
“Lạc công tử thông cảm, mặc dù lão bà ta không rõ chuyện xảy ra giữa ngươi và Cửu Thánh Chủ, nhưng ta thân là thành viên của Vạn Yêu Thánh Địa, phải tuân theo mọi quyết định của Thánh Chủ nhà mình!”
“Thật xin lỗi!” Thất Trưởng Lão cũng nghiêm túc ngăn cản Lạc Nam: “Công tử muốn ở Vạn Yêu Thánh Địa bao lâu cũng được, nhưng tuyệt đối không thể gặp Thánh Chủ!”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, âm thầm tán thưởng hai vị trưởng lão.
Hắn không vì hai người ngăn cản mà cảm thấy bất mãn, trái lại còn tán dương Vạn Yêu Thánh Địa nề nếp sâm nghiêm.
Bất quá thì đã sao?
Lạc Nam hắn một khi đã quyết, trừ khi lực bất lòng tâm, bằng không sẽ không từ bỏ ý định.
Huống hồ, cũng chưa phải chưa từng chiến qua Địa Đế.
“Đắc tội!” Lạc Nam hướng hai vị trưởng lão chắp tay, Bá Lực bắt đầu hội tụ.
“Lạc công tử…ngươi…” Sắc mặt Đại Trưởng Lão cùng Thất Trưởng Lão đại biến.
Hiển nhiên không nghĩ đến Lạc Nam vậy mà điên cuồng đến như vậy, trực tiếp muốn cường thế xông vào.
“Lạc công tử, quay đầu là bờ!” Đại Trưởng Lão ngưng trọng nói.
VÈO!
Bà vừa dứt lời, không gian trước mặt biến dạng, Lạc Nam đã biến mất.
“Tốc độ thật khủng khiếp!” Thất Trưởng Lão cả kinh.
Chỉ thấy sau lưng Lạc Nam lúc này, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm cùng Đế Vũ Phong Ảnh hoàn toàn kết hợp, tám đôi cánh che phủ bầu trời, bên trong là Cuồng Phong và Hỏa Diễm.
Chân hắn đạp Thiên Hạ Vô Cực, Lượng Thiên Vân Phong gia trì toàn thân, Long Quyển Cuồng Phong ngự trị dưới thân.
Trạng thái tốc độ khủng bố nhất của Lạc Nam từ trước đến giờ.
Hiển nhiên không muốn va chạm chính diện với hai vị trưởng lão, Lạc Nam dùng tốc độ tối đa để vượt mặt các nàng, băng vào nơi ở của Cửu Thánh Chủ.
Chỉ tiếc, hắn đánh giá hơi thấp năng lực của trưởng lão Vạn Yêu Thánh Địa.
Bọn hắn đều là những tồn tại gần như tuyệt tích tại thế gian, mỗi cá thể còn sống sót đều ẩn chứa năng lực khó lường, không phải những cường giả đồng cấp có thể so sánh.
Lạc Nam vừa mới biến mất, Đại Trưởng Lão đã híp mắt lại, từ bên trong đôi mắt đục ngầu của bà hiện lên một màu đen tà dị, bên trong có vòng xoáy đang luân chuyển.
“Dịch Chuyển Không Gian!”
Ánh mắt Đại Trưởng Lão khóa chặt lấy thân ảnh Lạc Nam ở phía sau.
Trong khoảnh khắc, Lạc Nam chỉ cảm thấy toàn bộ thân thể mình bị cưỡng ép dịch chuyển, vốn đã bay rất xa đột nhiên trở về vị trí cũ.
“Đại trưởng lão là Thần Thú Bạch Trạch, khả năng làm chủ Không Gian rất lão luyện!" Bên trong cơ thể Lạc Nam, Phong Nhi lên tiếng nhắc nhở.
Hiển nhiên thân từng là chiến tướng dưới trướng Nghịch Long, kiến thức của Phong Nhi cực kỳ phong phú, hiểu rõ năng lực của Thần Thú Bạch Trạch như Đại Trưởng Lão.
“Lạc công tử dừng bước đi!”
Thất Trưởng Lão phiêu nhiên bay đến, Đế Uy cuồn cuộn bao phủ bầu trời, hư ảnh một con Bạch Hạc khổng lồ hiện lên sau lưng nàng, không khí trở nên lạnh lẽo, nhiệt độ hạ thấp, bão tuyết kéo về, nhanh chóng trùm lấy Lạc Nam.
Lạc Nam mặt không đổi sắc, Tứ Linh Vệ Hồn triển khai, thân ảnh Hỏa Phượng Hoàng hàng thế, cùng lúc đó…Kim Ô Hư Hỏa cũng ngạo nghễ xuất ra.
Một Kim Ô và một Phượng Hoàng, chúng nó như song Vương của lửa, thiêu đốt trời xanh…
Bão tuyết do Thất Trưởng Lão tạo ra nhanh chóng bị hòa tan thành hư vô…
Lạc Nam tay cầm Hợp Linh Chưởng, hướng về Thất Trưởng Lão đẩy mạnh.
Thất Trưởng Lão sắc mặt nghiêm nghị, lập tức đón đỡ, thân thể bị đẩy lùi vài trăm bước trên không trung.
“Lạc công tử quả nhiên chiến lực siêu quần, bất quá nên dừng ở đây thôi!” Đại Trưởng Lão chân đạp hư không, bàn tay khô gầy hướng Lạc Nam siết chặt:
“Không Gian Giam Cầm!”
Không gian xung quanh trở nên cứng ngắc, như hình thành lồng giam bao phủ lấy Lạc Nam.
“Thụ Yêu Trói Buộc!” Một tiếng thở dài khác vang lên.
Bên dưới khu rừng, lại xuất hiện thân ảnh của một vị trưởng lão khác thuộc Vạn Yêu Thánh Địa.
Chỉ thấy hắn biến thành một gốc Cổ Thụ, vô số nhánh cây như xiềng xích lao đến, trói buộc tứ chi của Lạc Nam.
Lạc Nam biểu lộ bình thản…
Từ bên trong cơ thể, Hắc Cốt U Minh Ám, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm bùng nổ cùng lúc, đem Không Gian bốn phía ăn mòn và thiêu trụi.
Tẩy Linh Thanh Thủy triển khai, toàn bộ dây leo đang trói chặt lấy hắn cũng bị hóa giải.
“Thiên Thủ Quan Âm!”
Bá Lực điên cuồng tụ hội, hư ảnh Đại Phật Quan Âm với vô số cánh tay xuất hiện.
Lạc Nam