“Tiểu Nam, chàng bị thương?”
Rời khỏi Vạn Yêu Thánh Địa, Lạc Nam tìm đến Thiên Địa Hội…
Liễu Tú Quyên bước ra tiếp đón, chứng kiến bộ dạng chật vật của hắn, nhất thời hai mắt tràn ngập lo lắng, vội vàng tiến đến ân cần, mang theo từng làn hương thơm nồng nàn như u lan nơi khuê cốc, vô cùng dễ ngửi.
Thực lực của Lạc Nam nàng hiểu rất rõ, tại Tiên Ma Vực này hiếm có ai đủ khả năng làm bị thương hắn.
Bất quá rất nhanh, nàng nhớ đến động tĩnh to lớn vừa diễn ra ở Vạn Yêu Thánh Địa không lâu, nhất thời trợn tròn mắt:
“Làm sao có thể? chẳng lẽ chàng phát sinh mâu thuẫn với Vạn Yêu Thánh Địa?”
“Thỉnh giáo thực lực Thánh Chủ của Vạn Yêu Thánh Địa một phen, không có gì nghiêm trọng!” Lạc Nam cười cười, vòng tay ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng.
“Vào trong rồi nói!” Liễu Tú Quyên dìu hắn vào phòng riêng.
Hai người ngồi xuống ghế, Lạc Nam đặt Liễu Tú Quyên ngồi vào lòng mình, để mông thịt căn tròn của nàng áp lên đùi hắn, hai tay vòng qua ôm lấy eo thon của mỹ nhân.
“Vì sao cùng Thánh Chủ của Vạn Yêu Thánh Địa tỷ thí?” Liễu Tú Quyên tò mò hỏi.
“Thực lực gần đây có chút tiến bộ nên muốn nhờ hắn rèn luyện!” Lạc Nam tùy ý nói.
Thấy bộ dạng của hắn không có vẻ gì là nghiêm trọng, Liễu Tú Quyên nhẹ nhõm thở ra.
Nàng đi theo Mộng Thải Vân, cũng biết chút ít về lai lịch của hai vị Thánh Chủ Vạn Yêu Thánh Địa, ngay cả Thiên Đế cũng không dám xem thường.
Nếu Lạc Nam đắc tội bọn hắn sẽ thật sự phiền phức.
Mà lúc này, nàng đột nhiên cảm nhận được thanh hung khí của hắn từ bên dưới đỉnh lên, chọt vào khe mông mình, nóng rực và to lớn, nhất thời đỏ mặt mắng một tiếng:
“Lưu manh!”
“Phản ứng bình thường của nam nhân mà thôi, là do nàng quá mê người, sao có thể trách ta?” Lạc Nam bĩu môi nói, bàn tay đã sớm không thành thật từ dưới di chuyển lên, bắt lấy một bên bầu sữa tròn lẳn đầy ắp.
“Ưm…” Liễu Tú Quyên nhẹ rên trong cổ họng, làn da trắng nõn dần ửng hồng.
Hôm nay nàng mặc sườn xám màu tím ôm sát lấy thân thể, khoe trọn đường cong hoàn mỹ của người phụ nữ thành thục, đôi chân dài miên man không chút tỳ vết.
Dung nhan diễm lệ còn tỉ mỉ trang điểm một phen, kẻ mi sắt sảo, môi đỏ to son, má hồng yêu diễm, quyến rủ khó cưỡng như đóa hoa hồng nở rộ.
Trước động tác của Lạc Nam, nàng không chịu nổi dịch mông quay người lại đối diện với hắn, cúi đầu xuống, hé mở cánh môi.
Lạc Nam ngẩng đầu đón lấy, bờ môi hai người nhanh chóng ma sát lấy nhau.
Sự mềm mại ẩm ướt pha lẫn ngọt ngào của mỹ nhân trưởng thành bao giờ cũng có dư vị riêng biệt so với thiếu nữ mới lớn.
Liễu Tú Quyên nhiệt tình như lửa duỗi ra đầu lưỡi thơm tho, chủ động tiến vào miệng nam nhân, dâng lên hương tân ngọc dịch của mình mặc hắn nhấm nháp.
Hô hấp của hai người ngày càng dồn dập lên…
Liễu Tú Quyên đang ở độ tuổi chín muồi của nữ nhân, lâu ngày mới được tình lang âu yếm, chỉ vài động tác của hắn nàng đã động tình, tiểu huyệt đỏ thẳm giữa hai chân đã sớm rỉ nước.
Tôn Lực bùng nổ, đem y phục trên thân hai người chấn thành phấn vụn.
Hai cổ thân thể trở về nguyên thủy ôm chặt lấy nhau, da thịt áp vào da thịt.
Sự cường tráng lực lưỡng của Lạc Nam và sự mềm mại dẻo dai của Liễu Tú Quyên gắn khít trên ghế nệm.
“Hừ…”
Nàng yêu kiều hừ một tiếng khi bàn tay ma quái của nam nhân tìm xuống hạ thể của mình, niết lấy chiếc khe màu mỡ ấy.
Cảm giác trơn trượt, nhớp nháp qua từng ngón tay, Lạc Nam nút lấy lưỡi thơm của nàng thật chặt mới cam lòng nhả ra cười hỏi:
“Muốn sao?”
“Chàng không muốn à…” Liễu Tú Quyên khiêu khích liếm môi nhìn hắn.
“Muốn nhưng nó còn khô quá, ta sợ tiến vào sẽ làm đau nàng…” Lạc Nam cười tủm tỉm nhìn xuống, tiểu huynh đệ giữa hai chân giật giật trước mặt nàng.
“Hứ!” Liễu Tú Quyên lườm hắn, nàng hiểu quá rõ tên nam nhân này.
Lắc lư bờ mông bạo mãn, chủ động quỳ xuống giữa chân nam nhân, bàn tay tinh xảo túm lấy côn thịt hắn.
Môi thơm tiếp cận hôn vào đầu nấm dữ tợn, sau đó hai cánh môi hé mở để nó chậm rãi tiến vào.
“Tuyệt quá bảo bối…” Lạc Nam toàn thân đê mê.
Gân cốt, cơ bắp giãn ra thư thái sau một trận chiến khó nhằn, tận hưởng cảm giác nữ nhân yêu thương mang lại.
Hắn và Liễu Tú Quyên đã không có gì phải ngại ngùng trước mặt nhau, nàng trổ hết kỹ năng của phụ nữ để lấy lòng nam nhân của mình.
Lưỡi thơm ướt át quấn lấy thân côn đầy chiều chuộng, ánh mắt gợi tình nhìn lên xem biểu cảm của hắn.
Lạc Nam ngồi trên sủng vái vuốt lấy mái tóc dài của nàng, chợt thú vị cười:
“Tiểu gia hỏa này nhìn trộm chúng ta nãy giờ?”
Nói xong, hắn chụp một cái.
Cổ Vương Trùng sắc mặt đáng thương bị Lạc Nam nắm trong tay ngắm nghía.
“Khí tức Bán Đế?” Lạc Nam có chút kinh ngạc.
Không nghĩ đến Cổ Vương Trùng tiến bộ nhanh chóng như vậy, chỉ mới hồi lâu không gặp, nó đã đạt đến Bán Trùng Đế rồi.
Điều này chứng tỏ Liễu Tú Quyên cũng đã là một vị Bán Đế Trùng Sư, vô cùng lợi hại…
Phải biết rằng, Liễu Tú Quyên rất ít được hắn bồi dưỡng, tài nguyên của nàng đều đến từ bổng lộc của Thiên Địa Hội mà thôi, không thể sánh bằng chúng nữ ở Làng Nhất Thế được.
Vậy mà Liễu Tú Quyên có thể đuổi kịp chúng nữ, có thể thấy thiên phú Trùng Sư của nàng không thể xem thường.
“Đừng có khi dễ Tiểu Lạc của thiếp!” Liễu Tú Quyên nhận được tính hiệu cầu cứu của Cổ Vương Trùng, tức giận cắn vào thân côn thịt một phát hù dọa Lạc Nam, trừng mắt nhìn lấy hắn.
Lạc Nam bật cười, đầu ngón tay trêu chọc cái đầu nhỏ của Tiểu Lạc một phen, lúc này mới đem nó thả ra.
Tiểu Lạc quá đỗi sợ hãi, trốn sát vào trong tóc của nữ chủ nhân.
“Tiểu Lạc là tiểu cô nương, chàng đừng có thô bạo như vậy!” Liễu Tú Quyên không vui nói, nhả ra côn thịt, đem Lạc Nam đẩy ngửa xuống.
Nàng như một nữ vương kỵ chiến mã, tách nhẹ hai chân, dùng lực ngồi thẳng xuống.
ÓT…
Theo âm thanh lút cán vang lên, hai người rùng mình trong khoái cảm.
Vì côn thịt của hắn và tiểu huyệt của nàng đã ướt đẩm trơn trượt, hai người lại quá mức hiểu nhau, chỉ một lần đã xuyên qua tầng tầng lớp lớp da thịt, tiến thẳng vào tận cùng đến đỉnh hoa tâm.
“Ưm…thiếp sướng quá…chàng vẫn to lớn như vậy!” Liễu Tú Quyên hai mắt đầy mê ly, bên trong được lắp đầy xoa dịu cảm giác trống rỗng, vô cùng thỏa mãn.
“Nhún đi nàng!” Lạc Nam vỗ vỗ mông thịt của nàng.
“Ừm…” Liễu Tú Quyên nhẹ giọng rên rỉ, bắt đầu lắc lư eo thon, nhấp nhô lên xuống trên cơ thể hắn.
Côn thịt của hắn từ dưới đâm thẳng lên trên, mỗi một lần đều ma sát dữ dội, từng thớ thịt mẫn cảm siết chặt lấy nhau.
Lạc Nam một tay vịn lấy eo nàng, một tay khác nâng lên nắn bớp bầu sữa của nàng thành muôn hình vạn trạn, nhìn thấy chúng nó tưng tưng theo từng nhịp nhún, vô cùng thích mắt.
Mặc dù hắn thích chủ động khi ân ái với nữ nhân của mình, nhưng đôi khi nằm im tận hưởng để nữ nhân thỏa thích rong ruổi cũng không tệ…
Quá mức mẫn cảm, chỉ mới nhấp nhô vài chục lượt, toàn thân Liễu Tú Quyên đã kịch liệt run lên, cô bé co rúm xoắn chặt lấy côn thịt.
“Ra đi nàng…” Lạc Nam yêu thương nói.
“Á, thiếp sướng quá chàng ơi!” Liễu Tú Quyên gục xuống thân thể hắn, bộ ngực phập phồng, u cốc liên tục siết chặt, âm tinh phún ra.
Lạc Nam ôm nàng vào lòng, vuốt ve tấm lưng trần của giai nhân, bên tai thủ thỉ:
“Bảo bối của ta ngày càng mẫn cảm nha, nàng làm bằng nước sao?”
Hạ thể hai người đã ướt nhẹp sau một lần lên đỉnh của nàng, bên trong như thủy liêm động, côn thịt của hắn vừa thư thái vừa mát mẻ cắm sâu vào, được cô bé của nàng ôm lấy.
Liễu Tú Quyên vùi đầu vào lòng ngực săn chắc của hắn, hé môi mút lấy đầu ti của Lạc Nam, nũng nịu như con mèo nhỏ:
“Thiếp làm sao biết được? lần nào ở bên cạnh chàng là chịu không nổi, đúng là khắc tinh!”
“Hết mệt chưa?” Lạc Nam cười tủm tỉm.
“Ừm…” Nàng lí nhí gật đầu.
Hắn cười ha ha, đem Liễu Tú Quyên lật ngửa lại, toàn thân đè ép lấy nàng, môi hôn siết môi, bên dưới côn thịt toàn diện bùng nổ.
Bạch bạch bạch bạch bạch bạch…
Từng cú thúc vô cùng mãnh liệt, mỗi một lần đều lúc cán, đem hai mép môi đỏ thẳm của nàng đóng vào mở ra một cách dũng mãnh.
“Á, chết thiếp…chết thiếp, Tiểu Nam ơi, nhẹ…phu quân…” Liễu Tú Quyên vừa mới hạ đỉnh không lâu lập tức như hồn lìa khỏi xác, rên ư ử trong cổ họng, miệng nhỏ bị hắn khóa chặt nên nói chẳng tròn câu.
“Không phải nói nhớ ta sao? cho nàng thỏa mãn!” Lạc Nam truyền âm cười nói, không chút thương hương tiếc ngọc ra ra vào vào liên tục.
Hắn thi triển đủ loại tư thế, đem Liễu Tú Quyên khi thì lật úp, khi thì ngửa ra, khi thì vểnh mông, lúc thì đứng chống tay vào tường…
Trước thế công gần như bất tận của nam nhân, Liễu Tú Quyên hai mắt trắng dã, nước miếng chảy ra, da thịt đỏ