Côn Lôn Giới…
Toàn bộ Hy Vũ Thành đều đã đông nghìn nghịt, số lượng tu sĩ từ bốn phương tám hướng nô nức kéo về, khắp nơi đều là người với người, đông như kiến cỏ, bầu không khí nhiệt liệt trang nghiêm, sắc mặt mỗi người hiện lên vẻ sùng bái và chờ mong vô hạn…
Toàn thể ánh mắt hướng lên đài cao, nơi từng thân ảnh hiên ngang mà đứng.
Lấy Côn Lôn Nữ Hoàng phong hoa tuyệt đại dẫn đầu, Lạc Nam khí vũ hiên ngang, cùng một đám nữ nhân khuynh thành tuyệt sắc.
Trực chỉ Thiếu Đế Chi Chiến.
Côn Lôn Giới có bốn nhân vật tham gia Thiếu Đế Chi Chiến lần này, phân biệt là Thiếu Chủ Lạc Nam, Đế Nữ Minh Gia – Minh Không, Đế Tử Vô Gia – Vô Ưu, Đế Nữ Lưu Hồn Tông – Trì Du Điệp.
Thế lực của Côn Lôn Thiếu Chủ - Làng Nhất Thế cũng có năm gương mặt đại diện tham dự Thiếu Đế Chi Chiến, mỗi một người đều là thiên chi kiêu nữ, như trăm hoa đua nở, khí chất và vẻ đẹp đa dạng đặc sắc khiến Côn Lôn Giới phải nhìn hoa cả mắt.
Địa Ngọc Huyền, Kiều Tố Tố, Đạm Đài Uyển, Hoàng Y Thiền, Ỷ Vân.
Ngoài ra, năm vị Nữ Đế đại diện cho thân phận Đế Nữ của các nàng cũng đang hiện diện: Đình Manh Manh, Độc Cô Ngạo Tuyết, Thục Phi, Thiên Vô Ảnh, Vân Tu Hoa.
Trong đó, có một vị thiếu nữ tuổi chừng 20, sở hữu dung nhan thanh thuần, ánh mắt trong veo tinh khiết, gò má anh đào có lúm đồng tiền tô điểm, môi hồng răng trắng, chân mày hơi giương lên tràn ngập khí chất anh thư…
Tóc đen thắt thành hai bánh bao cực kỳ khả ái trên đỉnh đầu, váy dài công chúa bồng bềnh màu hồng phấn ôm lấy thân thể mạn diệu, bầu ngực cực kỳ quy mô vểnh cao kiêu ngạo, vòng eo săn chắc thon gọn, bộ mông màu mỡ căn đầy sau lớp vải…
Nàng đứng song song cùng chúng nữ, cao hơn đa số người, chỉ có Địa Ngọc Huyền vốn sở hữu đôi chân dài miên man mới có thể sánh vai.
Hòa lẫn cùng những giai nhân tuyệt sắc bậc nhất thiên hạ, vị thiếu nữ này vẫn không hề kém cạnh, thể hiện ra loại khí chất độc nhất vô nhị của riêng mình, vẻ ngây thơ đáng yêu trên mặt khiến người khác không nỡ thương tổn như một búp sen hồng đang dần nở rộ.
“Đại tỷ lần này không đi theo chơi, thật là chán…” Thiếu nữ một mặt không vui, lúm đồng tiền lồ lộ, môi hồng hơi vểnh.
“Có phải đi chơi đâu mà vui với buồn?” Độc Cô Ngạo Tuyết đưa mắt nhìn nàng.
“Khanh khách, Tiểu Tuyết a Tiểu Tuyết, ngươi xem của Manh Manh còn lớn hơn ngươi!” Thiếu nữ che miệng cười khúc khích, vỗ vỗ bộ ngực đầy quy mô của mình khiến đám nam nhân bên dưới nhìn hoa cả mắt.
Bầu không khí trang nghiêm lập tức bị thiếu nữ phá hư…
Lạc Nam bất đắc dĩ, nếu như có thể…hắn thật sự muốn ném nàng ở nhà.
Chỉ tiếc, Âu Dương Thương Lan vẫn còn một nửa Ma Ấn chưa Luyện Hóa, người mang Ma Ấn, rất dễ bị phản đồ của Tiên Ma Cung đánh hơi được.
Những sự kiện lớn như Thiếu Đế Chi Chiến, có trời mới biết đám cáo già của Săn Ma Điện có mang theo phản đồ Tiên Ma Cung đến dò tìm truyền nhân Tiên Ma Cung hay không…
Trong tình huống như vậy, để Âu Dương Thương Lan ra mặt quá mức mạo hiểm.
Trái lại, Độc Cô Ngạo Tuyết và phiên bản thiếu nữ Đình Manh Manh đã không còn Ma Ấn, chỉ cần không công khai sử dụng Ma Lực sẽ không bị phát hiện.
Vì lẽ đó, Âu Dương Thương Lan tọa trấn Làng Nhất Thế, mà Mộ Sắc Vy cũng ở lại với nàng.
Lạc Nam hiểu rất rõ, những nơi như Thiếu Đế Chi Chiến không phải sân khấu thích hợp cho Mộ Sắc Vy tỏa sáng.
Nguyền rủa chi thuật sau mỗi lần thi triển đều bị phản phệ nặng nề, ở trong Thiếu Đế Chi Chiến hỗn loạn vô cùng nguy hiểm, rất dễ bị quần công rồi ngã xuống.
Cho nên sau khi thương lượng, Làng Nhất Thế quyết định chỉ xuất động 5 vị Đế Nữ tương ứng với 5 vị Nữ Đế tham gia Thiếu Đế Chi Chiến mà thôi.
Côn Lôn Nữ Hoàng ra hiệu Đình Manh Manh đừng gây náo động, sau đó thản nhiên mở miệng, thanh âm trong trẻo uy nghiêm dù không quá lớn vẫn truyền khắp Côn Lôn Giới:
“Cụ thể về ba vòng thi đấu Thiếu Đế Chi Chiến lần này…”
Toàn trường lập tức nín thở, ngay cả Lạc Nam cũng tập trung cao độ.
Côn Lôn Nữ Hoàng là một trong những người tham dự Chư Thiên Hội Nghị, nàng cũng góp phần lập nên quy tắc tại Thiếu Đế Chi Chiến, vì lẽ đó nắm rõ hơn bất kỳ ai ở đây.
“Mỗi thí sinh tham dự Thiếu Đế Chi Chiến sẽ được phân phát một tấm Sinh Mệnh Bài, có thể thu thập Điểm Sinh Mệnh!”
“Vòng đầu tiên gọi là Tích Lũy Sinh Mệnh, thí sinh tham dự phải ra sức săn giết Tinh Không Thú được các vị Thiên Đế thả vào Tiên Ma Mộ Địa để tích lũy Điểm Sinh Mệnh trong thời gian mười ngày!”
“Kết thúc mười ngày cũng là lúc vòng thi đấu đầu tiên chấm dứt, ở thời điểm này…Điểm Sinh Mệnh của tất cả các thí sinh sẽ được cộng lại và chia trung bình, những thí sinh nào có Điểm Sinh Mệnh dưới mức trung bình sẽ bị loại bỏ, mất tư cách tiếp tục thi đấu!”
“Nên nhớ kỹ một điều, số lượng Tinh Không Thú được thả vào Tiên Ma Mộ Địa có giới hạn nhất định, đồng nghĩa việc ngươi săn được càng nhiều, đối thủ sẽ săn được càng ít, cuối cùng vì không đủ điểm mà bị đào thải!”
“Quan trọng nhất, ở vòng đầu tiên thí sinh chỉ được tranh giành giết Tinh Không Thú, không được công kích lẫn nhau, bằng không sẽ lập tức bị loại bỏ!”
Ánh mắt đám người lấp lóe…
Vòng đầu tiên này nghe qua thì đơn giản, thực chất tính rủi ro rất cao.
Đầu tiên, Tinh Không Thú sở hữu khả năng luồn lách trong hư không với tốc độ cực nhanh, rất khó truy sát…hơn nữa có trời mới biết trong Tiên Ma Mộ Địa ẩn chứa thứ gì, nếu mãi mê săn giết Tinh Không Thú mà lạc vào cạm bẫy hay chỗ nguy hiểm nào đó lưu lại từ thời thượng cổ, chỉ sợ chết như thế nào cũng không biết.
Những kẻ có chiến lực mạnh cũng chưa chắc săn được nhiều điểm, chẳng may ngươi xui xẻo không tìm thấy con Tinh Không Thú nào thì sao?
Vì lẽ đó, để đạt thành tích cao ở vòng đầu tiên cần dựa vào nhiều yếu tố và thủ đoạn đa dạng, không phải cứ chiến lực mạnh mẽ là sẽ giành chiến thắng.
Thấy đám người Lạc Nam không có ý kiến, Côn Lôn Nữ Hoàng tiếp tục công bố:
“Vòng thứ hai sẽ có tên gọi “Tước Đoạt Sinh Mệnh!””
“Không sai, ở vòng này cũng là lúc cạnh tranh đẩy lên cao trào, bởi vì mục tiêu của thí sinh không còn là Tinh Không Thú, mà là săn giết lẫn nhau!”
“Sinh Mệnh Bài gắn liền với thân thể và linh hồn của mỗi thí sinh, ngươi phải cướp đoạt Điểm Sinh Mệnh