“Bởi vì nàng ta là nữ nhân của hắn…”
Nghe tiếng cười hí hởn không tim không phổi của Đình Manh Manh, một đám cường giả chỉ cảm thấy nhịp tim thoáng đập chậm lại một chút.
Thiên Diệp Dao vừa có dính liếu đến Tuế Nguyệt Cung, vừa là truyền nhân của Quái Nhãn Nữ Đế là nữ nhân của Lạc Nam?
Thiên Đế ở một bên xém nữa nấc nghẹn.
Đừng có đùa như thế có được hay không?
Năm đó, Tuế Nguyệt Nữ Đế mang theo một nhóm nữ nhân có Huyết Mạch Thần Thú trở về Tiên giới, trực tiếp oanh động hàng loạt Thần Thú Tộc.
Trong hoàn cảnh đó, hàng loạt Thần Thú tìm đến Tuế Nguyệt Cung chất vấn đòi người, mong muốn lấy lại Huyết Mạch.
Sự kiện lớn như vậy hầu hết được mọi thế lực quan tâm và chú ý.
Cứ tưởng trước sức ép của quá nhiều cường địch, Tuế Nguyệt Nữ Đế sẽ phải xuống nước nhún nhường, chấp nhận giao ra đám nữ nhân.
Nhưng không, Tuế Nguyệt Nữ Đế cường thế đến mức đáng sợ, bằng vào thủ đoạn cường ngạnh trấn áp các tộc Thần Thú, khăng khăng một mực bảo vệ nhóm nữ nhân kia.
Điều này chứng tỏ điều gì?
Chứng tỏ địa vị của đám nữ nhân sở hữu Huyết Mạch này vô cùng quan trọng trong mắt Tuế Nguyệt Nữ Đế.
Cũng vì có Tuế Nguyệt Nữ Đế làm chỗ dựa, những nữ nhân kia trở thành một nhóm tân thiên tài có địa vị cao quý bậc nhất vũ trụ, các tộc Thần Thú chẳng những không dám làm gì các nàng, mà ngược lại còn tạo điều kiện để rút ngắn quan hệ với các nàng, nhằm trở thành đồng minh với Tuế Nguyệt Cung.
Bốn chữ đệ nhất cường giả không phải hư danh…
Thân là người đứng đầu Kim Sí Đại Bằng Tộc, Kim Sí Đại Bằng Tộc Trưởng đương nhiên nhận ra Thiên Diệp Dao, bởi vì hắn cũng là một trong những người tìm đến Tuế Nguyệt Cung năm đó để đòi Huyết Mạch.
Điều mà Kim Sí Đại Bằng Tộc Trưởng không ngờ chính là Thiên Diệp Dao chẳng những có được Huyết Mạch tinh khiết nhất của Kim Sí Đại Bằng Tộc, mà còn sở hữu thiên phú hiếm có Diệt Thế Kim Đồng, trở thành truyền nhân của Quái Nhãn Nữ Đế.
Điều này chứng minh, Thiên Diệp Dao vừa được Tuế Nguyệt Nữ Đế nâng đỡ, vừa có Quái Nhãn Nữ Đế chống lưng.
Bối cảnh vô cùng dọa người, ở khắp Vũ Trụ này cũng hiếm ai có đến tận hai vị Thiên Đế làm chỗ dựa.
Các cường giả ở đây ai cũng hiểu đạo lý này…
Thiên Diệp Dao thiên phú siêu quần, bối cảnh xuất chúng, dung nhan lại không kém bất kỳ tuyệt sắc mỹ nhân nào.
Đừng nói là đám tiểu bối, ngay cả một số Đế Cấp cường giả ở đây cũng thèm nhỏ dãi.
Nhưng…nàng lại là nữ nhân của Lạc Nam?
Bọn hắn không muốn tin tưởng, nhưng lại không giải thích được vì sao Thiên Diệp Dao lại đứng ra trợ giúp Lạc Nam chiến đấu…
Thế là một lần nữa, cả đám nhìn sang sư phụ của Lạc Nam là Côn Lôn Nữ Hoàng.
Đáng tiếc, đừng nói là bọn hắn, ngay cả Côn Lôn Nữ Hoàng lúc này cũng đang như ở trong mộng, chẳng qua là nàng đang ra vẻ bình thản mà thôi.
Mình thu nhận đệ tử gì thế này? Tiểu tử Lạc Nam chưa từng nhắc đến Tuế Nguyệt Cung ở trước mặt nàng nha.
Nàng chỉ biết phía trước mình hắn đã có một vị sư phụ thần bí mà thôi, chẳng lẽ vị sư phụ đó là Tuế Nguyệt Nữ Đế?
Côn Lôn Lão Nhân cũng chưa thể bói được về Lạc Nam, hay nói đúng hơn là không dám bói…
Nếu không có người ngoài ở đây, Côn Lôn Nữ Hoàng đã xách cổ Đình Manh Manh lên tra hỏi.
Đương nhiên Lạc Nam cũng chưa từng kể về nữ nhân trước đây của mình với Đình Manh Manh, chẳng qua nha đầu này từng thấy Cung Điện mang tên Diệp Dao trên Cung Đình Thụ nên mới nói tầm bậy tầm bạ, trúng tùm lum tùm la mà thôi.
…
Tuế Nguyệt Cung…
“Haha, Dao Dao nhịn không được nữa rồi…”
Nhìn thấy Thiên Diệp Dao đứng ra chiến đấu, chúng nữ ngoài cười nhưng trong không cười.
Giọng điệu có chút ghen tuông.
Trong lúc các nàng chỉ có thể ở nhà xem qua Màn Ảnh, thì mấy nữ nhân tham gia Thiếu Đế Chi Chiến đã gặp lại hắn, còn kề vai sát cánh chiến đấu với hắn.
Đáng giá để ghen tị…
Chỉ có U Cơ là âm thầm cười tủm tỉm, bởi vì nàng là người may mắn gặp lại Lạc Nam đầu tiên, còn bị hắn hóa thành một bãi bùn nhão, dư vị đến nay vẫn còn đọng lại trong tâm trí.
Tuế Nguyệt Nữ Đế xung quanh có một đoàn không gian vặn vẹo che đậy dung nhan nhìn không rõ biểu cảm, tuy nhiên ánh mắt thâm thúy như luân hồi của nàng lại khóa chặt lấy thân ảnh Quỷ Đỏ và Lâm Tích vẫn chưa ra tay.
Theo nhận định của nàng, đây là hai nhân vật có khả năng uy hiếp lớn nhất trong trận chiến này.
Bởi vì ngay cả nàng cũng nhìn không thấu tình huống trong cơ thể hai người bọn hắn.
“Xem ra phải đến tận hiện trường quan sát một chuyến…”
…
“Khốn kiếp, vì sao luôn có người đứng ra cản trở cường địch hay hắn?”
Bên trong chiến trường, nhìn thấy Lạc Nam vẫn đang nhàn nhã ngồi trên bảo tọa, các đối thủ cường đại đều lần lượt bị người khác ngăn cản, đám người Long Ngạo Thế gân xanh nổi lên đầy mặt.
Chẳng lẽ mấy người này cũng cho rằng chỉ một mình Lạc Nam đủ tư cách ngồi thôi sao?
“Ta mới không tin!” Đào Kỷ thanh lãnh quát lên.
Lực lượng toàn thân vận chuyển, sau lưng nàng hiện lên hư ảnh của một con Ma Thú khổng lồ dáng to như hổ, tứ chi sừng sững như cột chống trời, đôi cánh đen kịch che phủ thiên không, chiếc đuôi như bọ cạp với hai lưỡi đao sắt lẹm, ẩn chứa độc tố vô cùng kinh khủng.
Ma Thú Đào Ngột, vừa có được Ma Đế Lực mạnh mẽ, vừa có Độc Lực đủ sức độc chết Tiên Đế một cách dễ dàng.
Là một trong những Ma Thú nổi danh sánh ngang Cùng Kỳ và Thao Thiết, Đào Ngột không hề e ngại bất kỳ đối thủ nào.
“Ma Độc Cuồng Nộ!”
Đào Kỷ quát lên, điều khiển hư ảnh Đào Ngột đập lấy đôi cánh thịt dung hợp Đế Ma Lực và Độc Lực tạo thành một vòng xoáy Ma Độc đen kịch giữa bầu trời, xoắn nát không gian cuốn thẳng về phía Lạc Nam.
“Ta cũng lên!” Nhìn thấy Đào Kỷ hiển uy, Thao Ngao bị kích thích gầm thét.
Hắn không cam lòng yếu thế, hiển hóa ra bản thể Ma Thú Thao Thiết, miệng rộng ngửa lên giữa trời, điên cuồng hút lấy năng lượng xung quanh, đem tu vi gia tăng trên diện rộng để tấn công Lạc Nam.
GÁY!
Mắt thấy thế công của Đào Kỷ tiến đến, một tiếng gáy lãnh liệt xé rách trường không đã cùng lúc vang lên.
Đế Hỏa ngút trời thiêu đốt, hư ảnh một đôi đại điểu toàn thân bùng cháy bay đến.
“Thần Thú Bỉ Dực Điểu?” Đào Kỷ sắc mặt đại biến.
Mộng Chi Tiên như tiên nữ không nhiễm bụi trần, ung dung cao quý đạp không mà đến.
Bỉ Dực Điểu giương cánh sau lưng nàng, xung quanh thân thể là vô số thanh Binh Khí sắt lẹm đang nhảy múa.
Binh Phạt Quyết!
Mộng Chi Tiên sắc mặt nghiêm túc nhìn lấy Đào Kỷ, khí thế Bán Đế tuôn trào, hư ảnh thần thú Bỉ Dực Điểu bằng vào tốc độ khủng bố xoay tròn tạo thành một cơn lốc Đế Hỏa, hòa vào trong đó còn có vô số thanh Vũ Khí sắt bén do Binh Phạt Quyết tạo thành.
“Binh Phạt Bỉ Dực!”
Trong ánh mắt chăm chú của đám đông, Mộng Chi Tiên hung hăng đối kháng cùng Đào Kỷ.
ẦM!
Đào Ngột va chạm Bỉ Dực Điểu.
Hai loại lực lượng ma sát dữ dội sau đó nổ tung, chấn đến hai nữ nhân liên tục lùi bước, giương mắt nhìn lấy nhau.
“Đó là Mộng Chi Tiên của Thiên Địa Hội, nàng ta cũng đứng về phía Lạc Nam?” Phá Đỉnh Đội lớn tiếng kinh hô, ánh mắt tràn đầy ghen ghét.
Vì sao tên này luôn có nữ nhân phò trợ? Hơn nữa đều là tuyệt sắc giai nhân.
Phạm Chí nhìn thấy Mộng Chi Tiên, nắm tay siết chặt đến rướm máu.
Bởi vì nữ nhân trong lòng hắn lúc này đang chiến đấu vì nam nhân khác.
“Ngươi cũng là nữ nhân của Lạc Nam?” Đào Kỷ trừng lớn đôi mắt đẹp nhìn Mộng Chi Tiên.
“Ngươi không cần biết!” Mộng Chi Tiên khóe môi cong lên đầy tự tin: “Đứng sang một bên