Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

1213: 7000 Quân


trước sau


“Hai người này muốn làm gì?”
Nhìn thấy Lạc Nam và Thiên Diệp Dao chuẩn bị chiến đấu, sắc mặt đám người bên ngoài lập tức hiện lên vẻ nghi hoặc.

Làm ơn nha, quan hệ của các ngươi ai mà không biết? còn muốn diễn kịch trước mặt chúng ta sao?
Mà lúc này, đừng nói là đám đông, ngay cả Thiên Diệp Dao cũng chưa hiểu lắm ý đồ của Lạc Nam.

Hắn muốn cùng nàng luận bàn để làm chút chuyện, vậy rốt cuộc là chuyện gì?
Bất quá nếu Lạc Nam không nói, nàng cũng sẽ không hỏi nhiều.

Chiến đấu thì chiến đấu vậy…
Nghĩ đến đây, Thiên Diệp Dao sắc mặt nghiêm túc, hư ảnh Kim Sí Đại Bằng Điểu cao quý phi phàm hiện lên giữa không trung.

GÁY!
Lãnh ngạo gáy lên một tiếng, Kim Sắt Vuốt hướng Lạc Nam mạnh mẽ chụp đến.

Lạc Nam không nói hai lời, thi triển Thiên Hạ Vô Cực né tránh mất dạng.

“Tiểu tử này chơi đùa sao?” Sắc mặt đám người giật giật.

Lạc Nam không rảnh để ý toàn trường đang nghĩ gì, lúc này trong đầu hắn đang có vô số tin tức vận chuyển, từng luồng từng luồng khẩu quyết thâm ảo chậm rãi hiện ra.

GÁY!
Thiên Diệp Dao vẫn tiếp tục công kích đến.

Lạc Nam đành phải tiếp tục né tránh…
Thiên Diệp Dao trề môi bất mãn, nhưng sau khi nhìn thấy sắc mặt Lạc Nam đang cực kỳ chăm chú, nàng cũng cố gắng nhịn xuống tò mò, tiếp tục thi triển thế công.

Mà Lạc Nam thì vẫn không ngừng tránh né xung đột, bên trong ánh mắt của hắn…dần dần có một cái vòng xoáy vô hình chậm rãi xoay tròn.

“Kim Bằng Chỉ!”
Thiên Diệp Dao hai tay bay múa, hàng loạt Kim Đế Lực sắt bén điểm ra, bắn thẳng về phía Lạc Nam.

Lạc Nam rốt cuộc vươn tay, Xuyên Tinh Chỉ được hắn liên tục bắn ra…
XOẸT XOẸT XOẸT…
Kim Bằng Chỉ và Xuyên Tinh Chỉ loạn xạ va chạm giữa không trung.

Nhưng đúng ngay lúc này, vòng xoáy vô hình trong con mắt của Lạc Nam đột ngột chuyển động kịch liệt, xoay tròn một cách điên cuồng.

Vụt vụt vụt vụt…
Có lực lượng thần bí vô hình tiến ra bao trùm lấy một nửa Xuyên Tinh Chỉ.

Như bóc hơi giữa không gian, tất cả những đường Xuyên Tinh Chỉ này lập tức biến mất.

“Hử?”
Ngay khi dị tượng này xuất hiện, Tuế Nguyệt Nữ Đế bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt tràn đầy hứng thú nhìn về phía Lạc Nam.

Chưa đầy một hơi thở sau đó, những Xuyên Tinh Chỉ vừa mới mất đi lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ cũ, tiếp tục lao đến Thiên Diệp Dao.

Bởi vì tất cả mọi thứ diễn ra quá nhanh, toàn trường hầu như chưa kịp phát hiện dị tượng này, ngay cả Thiên Diệp Dao ở phía đối diện cũng không thấy.

“Tiếp tục…” Lạc Nam trong lòng vui vẻ, sắc mặt càng thêm nghiêm túc.


Thiên Diệp Dao gật đầu, công kích trong tay càng nhanh và càng mạnh.

Lạc Nam cũng không ngừng đối kháng chính diện với nàng.

Bất quá, theo thời gian dần trôi, toàn trường bắt đầu phát hiện một điều kỳ quặc…
Bọn hắn nhìn thấy công kích của Lạc Nam đánh ra đột nhiên biến mất một cách vô cùng khó hiểu, như bóc hơi giữa không gian, chẳng biết đi đến nơi nào.

Thậm chí một số thời điểm công kích của Lạc Nam toàn bộ biến mất, mà thế công của Thiên Diệp Dao đã đến đánh trúng vào cơ thể hắn, khiến Lạc Nam vô cùng chật vật.

Điều này khiến đám người còn vô thức cho rằng khiến công kích của đối thủ biến mất là một loại thủ đoạn mới mà Thiên Diệp Dao triển khai.

Bất quá, ngoại trừ Tuế Nguyệt Nữ Đế…ở hiện trường lúc này cũng đã có ba nhân vật ánh mắt dần trở nên ngưng trọng.

“Thời Gian!” Bụt, Lâm Tích cùng Lạc Kỳ Nam hít sâu một hơi.

Bởi vì bọn hắn nhận ra, những công kích bị biến mất của Lạc Nam được một luồng Thời Gian Chi Lực bao trùm và mang đi.

Chính điều này đã khiến những công kích kia tan biến ở thực tại.

Nói cách khác, Lạc Nam đang mượn trận chiến với Thiên Diệp Dao để tập luyện một loại thủ đoạn có liên quan đến Thời Gian.

Bất quá, loại thủ đoạn này có công dụng gì chứ?
Lạc Nam mồ hôi úa ra đầy trán, tu luyện thứ này không đơn giản như hắn nghĩ.

Tiêu hao Hồn Lực cực kỳ kinh khủng…
Hơn nữa, để mang theo công kích càng mạnh rời đi càng tiêu hao nhiều Hồn Lực.

Điển hình như một lần hắn đem Hợp Linh Chưởng mang đi, trực tiếp khiến Hồn Lực bị rút hết một phần năm.

Hắn cũng chưa khống chế được thời điểm chính xác mà mình muốn những công kích này lại xuất hiện.

“Cần phải luyện thêm! Tiếp tục!” Lạc Nam hướng Thiên Diệp Dao nghiêm túc nói.


Thời gian dần trôi, sắc mặt một đám cường giả đã dần trở nên khó coi…
Mặc dù bọn hắn là Đế Cấp, dù ngàn năm trôi qua cũng cảm thấy vô cùng nhanh chóng, nhưng điều này không đồng nghĩa với việc cả đám xem Lạc Nam làm trò liên tiếp một tháng liền.

Không sai, Lạc Nam và Thiên Diệp Dao đã luận bàn xuyên suốt một tháng, và mọi thứ vẫn chưa dừng lại.

Vẫn là những lần công kích của Lạc Nam biến mất một cách kỳ bí, từ yếu đến mạnh…
Đầu tiên là những Vũ Kỹ cấp thấp như Trích Tinh Thủ, kế đến là những vũ kỹ mạnh hơn như Hợp Linh Chưởng, cuối cùng thậm chí là Côn Lôn Ấn và Bá Lực Chưởng cũng vô hình biến mất.

Hơn nữa sau khi biến mất, những vũ kỹ đã được đánh ra này lại chưa từng xuất hiện trở lại thêm một lần nào nữa.

Điều này càng khiến đại đa số người không thể nào hiểu nổi Lạc Nam đang muốn làm trò quỷ quái gì.

Chỉ có số ít nhân vật tinh thông Thời Gian mới biết được hành vi của Lạc Nam, bất quá ngay cả chính bọn hắn cũng không thể nào hiểu nổi mục đích làm như vậy của hắn.

Theo lý mà nói, nếu những công kích kia bị Thời Gian đưa về quá khứ hoặc tương lai, thì sau một tháng chúng nó cũng đã xuất hiện trở lại rồi mới đúng…
Vì sao tan biến một cách thần kỳ như vậy? chẳng lẽ những công kích này đã bị đưa về quá khứ thật xa, hay đưa đến tương lai vài năm sau đó?
Lạc Nam cũng không có Thời Gian Linh Căn a, dù là dựa vào thủ đoạn đặc biệt nào khác có thể ảnh hưởng đến Thời Gian, hắn cũng không thể nào làm được điều kinh khủng như vậy.


Đáng tiếc, tất cả mọi người đều không thể phát hiện, những công kích của Lạc Nam chẳng phải thật sự biến mất.

Chúng nó bị đưa đến tương lai gần theo chỉ định của hắn, nhưng sau khi vừa mới xuất hiện đã lập tức bị một kiện Pháp Bảo thần bí đón đường thu mất.

Linh Giới Châu…
Không sai, vì tránh để con bài của mình bại lộ nguyên lý trước mắt đám đông, Lạc Nam đã hạ lệnh để Linh Giới Châu làm việc, hút sạch tất cả những công kích của hắn sau khi hiện diện.

Đẳng cấp của Linh Giới Châu hiện tại, ngay cả Thiên Đế cũng không thể phát hiện ra nó.

Điều này dẫn đến dù là những nhân vật tinh thông Thời Gian như Lâm Tích, Lạc Kỳ Nam cũng chẳng rõ tại sao.

Một số cường giả nhạy bén cũng đã mơ hồ đoán được Lạc Nam đang mượn cơ hội chiến đấu với Thiên Diệp Dao để luyện tập một thứ gì đó.

Bất quá trong thời gian ngắn thật sự đoán không ra…
“Các ngươi đủ chưa?”
Rốt cuộc có người mất kiên nhẫn, Thiên Lãm sắc mặt âm trầm quát:
“Chúng ta chờ xuyên suốt một tháng để nhìn các ngươi làm chuyện ngu xuẩn?”
Một lần cuối cùng, Lạc Nam vừa mới tung ra Bá Lực Chưởng, tia hủy diệt của Bá Lực Chưởng đã biến mất ngay tại chỗ.

Hắn chậm rãi thu tay lại, cố nén hưng phấn trong lòng, nhìn Thiên Diệp Dao cười nói:
“Xong! Luận bàn kết thúc!”
Phốc!
Không ít người phun ra một ngụm, con mẹ nó…ngươi tiêu hao 1 tháng thời gian của chúng ta chỉ để luận bàn?
Làm cái quỷ gì?
Xem toàn trường là trò cười sao?
Bất quá vòng thứ ba Đăng Đỉnh cũng không có thiết lập hạn chế về mặt thời gian của mỗi trận chiến, vì thế dù bực bội và khó chịu nhưng cả đám cũng không thể làm gì khác được.

Chỉ cần Lạc Nam và Thiên Diệp Dao chưa có người bại trận, dù đánh hàng trăm năm vẫn phải phân ra cao thấp.

Bất quá lúc này, Thiên Diệp Dao nhận được sự đồng ý của Lạc Nam, nàng khép lại Diệt Thế Kim Đồng nhoẻn miệng cười nói:
“Ta nhận thua!”
Mặc dù nàng cũng chưa hiểu nam nhân của mình muốn làm cái gì, nhưng thông qua sắc mặt tự tin của hắn, nàng lập tức biết sau một tháng vừa rồi, Lạc Nam đã có thu hoạch không tệ.

Mà lúc này sau khi nghe Thiên Diệp Dao rốt cuộc nhận thua, toàn trường lập tức thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Ánh mắt của Bụt giật giật, hứng thú nhìn Lạc Nam tuyên bố:
“Lạc Nam lại thắng, thành công đạt top 11, có tiếp tục chiến?”
Bụt lúc này vô cùng chờ mong, muốn xem thử tên Lạc Nam này rốt cuộc là làm cái gì trong một tháng vừa qua.

Hy vọng những đối thủ sau đó có thể khiến hắn bộc lộ thủ đoạn.

“Tiểu tử muốn tiếp tục!” Lạc Nam hành lễ đáp.

“Hừ!”
Thiên Lãm

đạp không mà đến.

Chẳng nói chẳng rằng, một đầu tóc dài của hắn cuồng loạn tung bay, chuyển hóa thành màu trắng.

Tại khoảnh khắc này, Thiên Lãm như một vị Thiên Đế nắm giữ hàng vạn chúng sinh, đem mọi thứ nắm giữ trong lòng bàn tay, cao cao tại thượng.


Thiên Đế đệ tam biến – Chấp Chưởng Càn Khôn!
“Trẫm nói, ngươi quỳ xuống!” Thiên Lãm ngạo nghễ nhìn lấy Lạc Nam gằn giọng.

Đáp lại hắn chính là ánh mắt như nhìn thằng ngu của Lạc Nam…
Có thể nói, tại Thiếu Đế Chi Chiến lần này, thứ Lạc Nam không sợ nhất chính là Thiên Đế Biến.

Bởi vì chính hắn cũng tu luyện thành thạo môn Bí Thuật này, hơn nữa chắc chắn thành thạo hơn Thiên Lãm.

Bất kể là Thiên Hạ Vô Song, Nộ Sát Đế Vực hay Chấp Chưởng Càn Khôn, Lạc Nam đối với những trạng thái này đã quá đỗi quen thuộc, thích ứng không thể thích ứng hơn được nữa.

Mặc dù hắn chẳng dùng đến Thiên Đế Biến, nhưng Thiên Lãm muốn dùng thứ này đàn áp hắn thì thật là nực cười.

So với Thiên Đế Biến lúc này, Ma Đế Biến tầng ba của Lãnh Vận Du thi triển trước đó còn có thể tạo được cho hắn một chút áp lực.

Ánh mắt của Lâm Tích và con chồn đen hiện lên vẻ quái dị.

Bọn hắn biết Lạc Nam tu luyện Thiên Đế Biến còn sớm hơn cả Thiên Lãm, tên Đế Tử của Thiên Đình này muốn dùng Thiên Đế Biến để đối phó Lạc Nam, bị ngu sao?
Một điều duy nhất khiến Lâm Tích thắc mắc chính là, Lạc Nam vốn không phải Đế Tử của Thiên Đế, vậy hắn từ đâu có được Thiên Đế Biến?
Chẳng lẽ là trộm?
Vô lý, không hợp thói thường a…
“Tại sao không ảnh hưởng?”
Bất quá Lâm Tích biết nguyên nhân không có nghĩa là tất cả đều biết.

Nhìn thấy mặc dù bị Chấp Chưởng Càn Khôn bao trùm nhưng Lạc Nam vẫn thản nhiên như không, tròng mắt của Thiên Lãm và người đến từ Thiên Đình muốn lòi ra.

Ngay cả Thiên Đế cũng nhíu chặt chân mày đầy khó hiểu, trong lòng thầm nghĩ:
“Chẳng lẽ Lạc Nam có mang theo Pháp Bảo khủng bố nào đó có thể ngăn cản uy áp đến từ Thiên Đế Biến?”
Nếu thật sự là như vậy, nội tình của Côn Lôn Giới cũng hơi kinh khủng a…
“Đáng hận!” Mà lúc này, nhìn thấy Lạc Nam không bị ảnh hưởng bởi Thiên Đế Biến, Thiên Lãm thật sự bị đả kích.

Thiên Đế Biến là một trong những con bài mạnh nhất của hắn, thủ đoạn lấy làm tự hào của Thiên Đình.

Lúc này sao giống như trò hề ?
Không nhịn được nữa, Thiên Lãm dốc hết vốn liếng, thi triển ác chủ bài của mình.

Chỉ thấy chiếc vòng đeo tay vốn là một kiện Không Gian Pháp Bảo của hắn bất chợt sáng lên dữ dội.

ẦM ẦM ẦM ẦM!
Chiến ý rền vang và gào thét, hàng loạt Thiên Binh Thiên Tướng hùng hùng hổ hổ hiện ra.

Bao phủ một nửa Đấu Trường.

Lạc Nam ánh mắt híp lại…
Không ít cường giả cũng âm thầm giật mình nhìn sang Thiên Đế.

Bởi vì lúc này, số lượng Thiên Binh Thiên Tướng mà Thiên Lãm triệu hồi lên tới con số 7000.

Phải biết rằng, trong Tiên Ma Mộ Địa, Thiên Lãm chỉ sử dụng 3000 Thiên Binh Thiên Tướng mà thôi.

Hiện tại cùng lúc xuất ra 7000 quân, chứng tỏ trong Tiên Ma Mộ Địa bản thân Thiên Lãm cũng chưa hết dốc hết toàn lực.

Thật ra, Thiên Đế cấp cho Thiên Lãm đến tận 9000 quân để đề phòng mọi tình huống xấu nhất.

Đáng tiếc bên trong Tiên Ma Mộ Địa, gần 2000 quân đã bị binh đoàn Cương Thi của Tiểu Đậu Bỉ liều lĩnh kéo xuống mồ…
“Có thể bức ta đến mức độ này, ngươi có bại cũng cảm thấy vinh quang!” Thiên Lãm ngạo nghẽ cười dài.

Hắn móc ra một viên Hộ Tiên Đan bỏ vào trong miệng, gia tăng khả năng chịu đựng cho thân thể mình.

Giới hạn thật sự của Thiên Lãm chỉ là thống ngự 5000 quân mà thôi.


Bất quá đối mặt với quái thai như Lạc Nam, Thiên Lãm đành phải liều mạng xuất động con số 7000.

Vì lẽ đó, hắn phải uống vào Hộ Tiên Đan để ổn định và bảo hộ cơ thể.

KENG!
Thiên Lãm rút ra Đế Kiếm bên hông, ánh mắt như điện, lực lượng tỏa ra bao trùm 7000 quân.

“GIẾT GIẾT GIẾT GIẾT GIẾT!”
Quân Ý sôi trào, 7000 quân như hợp thành nhất thể, lực lượng liền nhau, chịu sự chi phối của Thiên Lãm.

RĂNG RẮC…
Không gian vỡ tan, Quân Vực phô thiên cái địa nổ vang trên bầu trời, ba tầng Quân Vực chậm rãi dung hợp, sức ép nặng nề như núi.

“Hồn Quân, cho ta tụ!” Thiên Lãm thét dài.

“CHIẾN CHIẾN CHIẾN CHIẾN CHIẾN!”
7000 Quân bùng nổ tu vi và cả linh hồn, liên kết với nhau, hình thành một thanh Đế Kiếm quyền quý khổng lồ vắt ngang thiên địa.

Ngay khi thanh Đế Kiếm này xuất hiện, nó đã ẩn chứa lực lượng và cả Hồn Lực của 7000 cường giả từ Tiên Vương đến Tiên Tôn và bản thân Thiên Lãm kết hợp.

Thanh thế không thể hình dung…
Khóe môi Thiên Lãm rỉ máu, chịu tải cổ sức mạnh này cũng khiến toàn thân hắn kịch liệt đau nhứt, dù có Hộ Tiên Đan cũng muốn chết đi sống lại.

Nhưng nghĩ đến nếu như có thể đánh bại Lạc Nam, như vậy sung sướng vô cùng.

“Phật Nộ Hàng Ma Quyền!”
Mà khi nhìn thấy 7000 Thiên Binh Thiên Tướng ngưng tụ thế công, Lạc Nam rốt cuộc động thủ.

Hư ảnh Đại Phật khổng lồ xuất hiện, mang theo 20 đường Hồng Hoang Tiên Văn hung hăng đấm xuống.

“Trảm!” Thiên Lãm uy nghiêm quát.

ẦM!
7000 ngàn Thiên Binh Thiên Tướng đồng loạt vung tay, động tác đồng nhịp cứ như một người huy động.

Đế Kiếm trảm ra, uy mãnh va chạm cùng Phật Nộ Hàng Ma Quyền.

XOẸT…
Trước ánh mắt có chút bất ngờ của Lạc Nam, Phật Nộ Hàng Ma Quyền bị trảm thành hai nửa.

Hư ảnh Phật Nộ không cam lòng gầm lên, sau đó hóa thành hư vô.

Phật Nộ Hàng Ma Quyền kết hợp 20 đường Tiên Văn bị dễ dàng đánh bại.

“Thống Quân Sư, cường đại như vậy…” Toàn trường thở dài thán phục.

“Hahaha, Lạc Nam…không ngờ đến phải không?” Thiên Lãm được đà hưng phấn.

“Sát!” Hắn ngửa đầu thét dài.

Thiên Binh Thiên Tướng hò hét như điên, Kiếm Đế xuyên qua bầu trời, nhắm ngay Lạc Nam phủ xuống!
KENG!
Ngay tại khoảng khắc này, Lạc Hồng Kiếm ngân vang.

Lạc Nam cầm lấy Lạc Hồng Kiếm nâng lên, trong mắt xuất hiện vẻ khát máu, liếm liếm khóe môi:
“Để ta nghiền nát ngàn quân!”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện