Lạc Nam mừng khấp khởi đưa ra nhánh tre biến dị, sắc mặt Mặc Căng lập tức tối sầm.
Tiểu tử chết bầm này, rõ ràng lúc đầu là do chưa được giá nên không đưa nhánh Tre ra, nào có ý định giữ ở bên người làm quen?
Bất quá, Mặc Căng cũng âm thầm thở phào, bởi vì đây là cái giá nằm trong mức độ cho phép của đám người bọn hắn.
Phải biết, để có cơ hội tiến vào Thư Viện Cổ Việt…dù là Thiên Đế cũng phải làm ra đầy đủ cống hiến, đám yêu nghiệt hàng đầu của Cổ Việt Tộc vẫn đang liều mạng cày cống hiến để được vào Thư Viện đấy.
Những thứ ẩn chứa bên trong đó nếu như chọn đúng, có thể thay đổi số phận cả đời một con người.
Trước khi đến tìm Lạc Nam, năm lão già Thiên Khí Đế bọn hắn đã thương lượng kỹ càng, một vạn khối Nguyên Thạch cộng thêm một lần chọn vật phẩm trong Thư Viện Cổ Việt đã là cái giá cao nhất mà bọn hắn có thể đưa ra.
Mặc Căng cũng là chơi đẹp, đầu tiên là giao một vạn Nguyên Thạch cho Lạc Nam, lại lấy ra một tấm Lệnh Bài đen kịch, bên trên có khắc một chữ “Việt” như ẩn như hiện, cũng chẳng biết làm bằng chất liệu gì.
“Đây là Lệnh Bài để ngươi có thể tuyển chọn một vật trong Thư Viện, trước khi ngươi tiến vào, Bụt sẽ đưa thêm một cái tương ứng với phần thưởng Thiếu Đế Chi Chiến lần này…” Mặc Căng giải thích nói.
Cả năm lão già bọn hắn mỗi người phân ra một lượng lớn cống hiến của mình, hùn vốn lại với nhau đổi được Lệnh Bài này.
Lạc Nam không khách khí tiếp nhận.
Trong lúc Mặc Căng định mang nhánh Tre rời đi, hắn bất chợt lên tiếng hỏi:
“Tiền bối, ngươi có thể cho biết biện pháp để dung hợp Tre biến dị vào Binh Nhân Tộc của ta không?”
Lạc Nam chỉ vào Lạc Hồng Kiếm.
Mặc Căng thoáng gật đầu, vuốt râu đáp: “Tre biến dị mặc dù cao cấp vô cùng, nhưng bản chất vẫn là một loại Nguyên Liệu mà thôi…”
“Mà Binh Nhân Tộc chính là khắc tinh của vạn Binh, đừng nói là một loại nguyên liệu, chỉ cần đẳng cấp của Binh Nhân Tộc tiếp tục nâng cao, cho dù Đế Binh hoàn mỹ nó cũng có thể ăn sạch, vì thế Binh Nhân Tộc muốn dung hợp nhánh Tre biến dị, phương pháp chính là ăn!”
“Lạc Hồng Kiếm của ngươi hiện là Đế Cấp Thượng Phẩm, đã có thể ăn những nhánh tre Cổ Việt thông thường, nhưng muốn ăn tre biến dị với đủ 99 đường vân rất khó, dù đạt đến Đế Binh cũng chưa chắc ăn được…”
“Vậy chẳng lẽ phải chờ Lạc Hồng Kiếm siêu việt Đế Binh mới có thể ăn?” Lạc Nam giật mình.
“Đương nhiên!” Mặc Căng mỉm cười: “Tuy nhiên, ngươi có thể tác động lên nhánh tre biến dị để hỗ trợ Binh Nhân Tộc của mình có thể ăn sớm hơn!”
“Điển hình như nhờ Thiên Khí Đế chúng ta dùng lò luyện, thông qua thời gian dài đem nhánh tre biến dị suy yếu, làm giảm khả năng phòng ngự tự nhiên của nó…nói thẳng một chút chính là làm mềm lại, để Binh Nhân Tộc dễ ăn hơn!”
Đinh Đinh Đinh…
Mặc Căng vừa dứt lời, nhánh Tre Biến Dị xém chút nữa khóc lên, quá mức tàn nhẫn đối với nó a.
Lạc Nam trầm mặc, cắn răng hỏi thêm: “Nếu để Lạc Hồng Kiếm ăn nó, có còn giữ được linh tính của nhánh tre hay không?”
Đây mới là điều hắn quan tâm nhất.
Mặc Căng lập tức lắc đầu, trầm giọng nói: “Thế gian nào có điều gì thập toàn kỳ mỹ?”
“Với đẳng cấp của nhánh Tre biến dị, dù ngươi đem nó luyện thành Đế Binh hay dung hợp vào bất kỳ Pháp Bảo nào khác, nó cũng sẽ trở thành linh tính chủ đạo của kiện pháp bảo đó…”
“Nhưng đối với Binh Nhân Tộc thì khác, một khi dung hợp…Linh Tính của Tre biến dị chắc chắn sẽ bị xóa mất, bởi vì cái tầm của Binh Nhân Tộc ở một mức độ khác rồi, hiểu chưa?”
Lạc Nam hít sâu một hơi, chắp tay cười khổ: “Đa tạ tiền bối…”
Tiểu Hồng Nhi bĩu bĩu môi nhỏ nhưng không lên tiếng phản bác lại, bởi vì nàng biết lời của Mặc Căng là thật.
“Lão phu có thể khuyên ngươi một câu…” Mặc Căng không ngại cùng yêu nghiệt như Lạc Nam kết thiện duyên, nên hào phóng giải thích thêm:
“Tiềm lực của Binh Nhân Tộc vượt xa khả năng tưởng tượng của ngươi, Lạc Hồng Kiếm của ngươi ở trong Binh Nhân Tộc chỉ như một đứa trẻ mà thôi…”
“Một khi phát triển thêm, sức mạnh của Binh Nhân Tộc đã cực kỳ kinh khủng, không cần đến dung nhập nhánh tre biến dị cũng chẳng ảnh hưởng gì…”
“Việc dung nhập nhánh tre biến dị cũng chỉ làm Binh Nhân Tộc lớn nhanh thêm mà thôi…”
Nói xong, Mặc Căng cầm theo tre biến dị hưng phấn rời đi, Lạc Nam và chúng nữ ở lại trầm tư, đánh giá Tiểu Hồng Nhi từ trên xuống dưới.
“Baba, lời của ông lão kia rất đúng a…ta cảm thấy mình còn có thể trở nên rất lợi hại, cực kỳ lợi hại…” Tiểu Hồng Nhi hai tay giang rộng, miêu tả tiềm lực của mình nói.
Lạc Nam không phủ nhận điều này, bởi vì Binh Nhân Tộc là chủng tộc đến từ ngoài vũ trụ, tiềm lực không to lớn mới là chuyện lạ…
Chỉ riêng việc tự sinh Kiếm Vực, lại còn có thể không ngừng nâng cao số tầng vực đã đủ khủng bố rồi.
Trong lúc nhất thời, Lạc Nam chưa biết nên làm sao đối với Tre biến dị.
Về phần luyện nó thành Đế Binh hoàn mỹ?
Đế Binh hoàn mỹ, nghe qua thì cực kỳ lợi hại…nhưng cũng chỉ là Đế Cấp Cực Phẩm sinh ra linh tính mà thôi, vẫn bị giới hạn bên dưới Đế Cấp.
Lạc Nam hiện tại rất có dã tâm, hắn muốn nhiều hơn thế.
…
Thiên Khí Đế Mặc Căng rời đi chưa kịp bao lâu, Bụt đã phiêu nhiên bay đến, nhìn Lạc Nam mỉm cười:
“Bởi vì Quỷ Đỏ đã đi trước vào Thư Viện Cổ Việt, hiện tại chỉ còn có Côn Lôn Thiếu Chủ ngươi…”
“Hắn lại đi trước?” Lạc Nam sắc mặt trở nên cổ quái, trong lòng thầm nghĩ Quỷ Đỏ và Cổ Việt Tộc sợ rằng có quen hệ gì, vì sao mỗi lần đều được ưu tiên đi trước?
Lạc Nam thật sự không biết, Quỷ Đỏ cố tình tránh mặt hắn nên mới yêu cầu như vậy, tộc trưởng của Cổ Việt Tộc cũng chẳng từ chối.
“Không sai, Quỷ Đỏ hiện tại đã rời khỏi Cổ Việt Tộc, lão phu sợ rằng Côn Lôn Thiếu Chủ đợi lâu nên đến thông báo luôn!” Bụt thản nhiên đáp:
“Đương nhiên nếu Côn Lôn Thiếu Chủ chưa muốn tiến vào Thư Viện cũng được, cứ ở lại Cổ Việt Tộc dạo chơi tự nhiên thêm một thời gian…”
“Vậy ba ngày sau tiểu tử sẽ vào!” Lạc Nam hơi suy nghĩ, cuối cùng đáp.
Hắn đã nóng lòng muốn biết Thư Viện Cổ Việt trong truyền thuyết ẩn chứa những thứ gì, tuy nhiên vẫn muốn giành thời gian cho chúng nữ bên cạnh mình.
“Vậy sau ba ngày lão phu lại đến tìm ngươi, mở ra Thư Viện Cổ Việt!” Bụt nhẹ gật đầu, thân ảnh biến mất tại chỗ.
…
“Cơ hội đến Cổ Việt Tộc không có nhiều, ta mang các nàng tiếp tục đi dạo nhé?”
Lạc Nam hướng mấy nữ ôn nhu cười.
Hắn được kiến tạo cơ hội ở chung với các nàng nhưng chưa làm nên trò trống gì, mặc dù đã biết tình cảm trong lòng chúng nữ, bất quá vẫn còn cảm thấy thiếu một chút gì đó.
Tiểu Kỳ Nam với Loan Loan thấy cảnh này, đánh bài chuồn nói: “Ta muốn ở lại bế quan, dùng thử Nguyên Thạch xem chất lượng thế nào, không đi!”
Nói xong đã xé rách không gian biến mất dạng, hiển nhiên là không muốn làm kỳ đà cản mũi.
Mộng Chi Tiên với Hoàng Y Thiền sắc mặt hơi đỏ lên, để nữ nhi của nam nhân để lại không gian riêng tư với hắn, các nàng không tránh khỏi ngượng ngùng.
Chỉ có Tử Yên là biểu lộ điềm tĩnh, không khách khí nắm lấy bàn tay hắn, thanh âm mềm mại:
“Đi thôi, ta cũng muốn chiếm ngưỡng cảnh quan Cổ Việt…”
Nàng đã lựa chọn trái ngược phương hướng với sư phụ của mình.
Thay vì cưỡng ép lãng quên và né tránh, sống một cuộc đời vô tình vô cảm, Tử Yên nàng lựa chọn can đảm đối mặt trực tiếp với tình kiếp, lẫn vào bên trong tình kiếp.
Điều này không biết có ảnh hưởng gì đến tâm cảnh và tương lai của mình hay không, nhưng Tử Yên đang rất tận hưởng cuộc sống đa dạng và đặc sắc như hiện tại, điều mà chỉ những tháng ngày tu luyện buồn tẻ, học cầm kỳ thư họa, lễ nghi tông giáo ở Phiêu Miểu Tiên Cung không thể nào có được.
Cảm nhận được bàn tay có chút mát lạnh của Tử Yên, Lạc Nam hơi siết chặt thêm một chút, dùng hơi ấm của mình để nắm lấy nàng.
Bất quá lúc này tình huống có phần lúng túng, nữ nhân có ba người mà hắn chỉ có hai tay.
Một tay nắm lấy Tử Yên rồi, vậy còn hai nữ…
“Chỉ còn một tay, ai bảo các nàng không tranh thủ?” Hắn nhìn Hoàng Y Thiền với Mộng Chi Tiên nháy mắt trêu chọc.
“Hừ, ai mà thèm?” Hai nữ yêu kiều gắt giọng.
Các nàng tiến đến nắm lấy tay nhau, không thèm để ý đến Lạc Nam.
Lạc Nam cười haha, bầu không khí lúng túng bị phá vỡ.
Một nam tam nữ rời khỏi Lầu Các, bắt đầu thăm thú cảnh sắc Cổ Việt Tộc.
Lần này đích thực là du sơn ngoạn thủy, Lạc Nam cùng các nàng không đến những nơi như Luyện Chiến Đài, trái lại dạo chơi danh lam thắng cảnh của Cổ Việt Tộc, tận hưởng cảm giác hòa nhập cùng thiên nhiên, ngắm nhìn cảnh vật hùng vĩ…
…
Lúc này, giữa một hồ trong suốt có thể nhìn thấy cả cảnh vật bên dưới mặt nước, xa xa là từng dãy núi cao trập trùng hùng vĩ, cầu vòng vắt ngang, thái dương bắt đầu xuống núi, ánh chiều tà vàng rực cả