“KENG, triệu hoán Binh Nhân Tộc thành công, Ký Chủ nhận được Tuyệt Mệnh Cung!”
Theo âm thanh thông báo của vang lên, bên trong không gian Hệ Thống đã xuất hiện thêm một vật.
Lạc Nam hô hấp nhanh hơn mấy phần, sắc mặt nghiêm túc, không kịp chờ đợi hạ lệnh lấy ra.
ẦM!
Một kiện đồ vật rơi trên mặt đất, lập tức hấp dẫn ánh mắt của hắn và hai nữ.
Trong khoảnh khắc, đồng tử của hắn co rụt lại dữ dội.
ONG ONG ONG ONG…
Mà ở bên trong Linh Giới Châu, Lạc Hồng Kiếm dường như cảm ứng được điều gì, toàn bộ thân kiếm rung rẩy chấn động, muốn lao ra ngoài.
“Cái này…” Lạc Nam sắc mặt âm trầm đến đáng sợ, ra hiệu hai nữ mặc y phục, mình cũng khoác vào Bá Y.
Lúc này, hắn mới thả Lạc Hồng Kiếm ra ngoài.
“Làm sao có thể…” Lạc Hồng Kiếm lập tức biến thành Tiểu Hồng Nhi, khuôn mặt khả ái biểu lộ khó tin nhìn lấy đồ vật trên mặt đất, đôi mắt ướt át ẩn hiện lệ quang, giọng điệu run rẩy:
“Tộc nhân của ta…”
“Đây thật sự là Binh Nhân Tộc sao…thứ gì đủ sức tạo nên thảm trạng này?” Âu Dương Thương Lan cùng Độc Cô Ngạo Tuyết hít sâu, mắt đẹp tràn ngập rung động.
Trước mặt Lạc Nam và chúng nữ lúc này thật sự là một thanh trường Cung…
Nhưng hiện trạng của nó mang đến chấn động thực sự quá lớn.
Thân cung không biết làm từ chất liệu gì đã lan tràn vô số vết nứt như mạn nhện, dây cung đứt đôi, toàn thân ảm đạm không có một chút ánh sáng.
Nhìn qua không khác gì một đống sắt vụn…
Nhưng mà, một thoáng khí tức kinh thiên động địa còn lưu lại trên thân cung lại khiến không gian xung quanh phải vặn vẹo, sát cơ gần như hóa thành thực chất dọc theo thân cung như ẩn như hiện…tất cả như chứng minh rằng nó vừa trải qua một trận chiến hết sức khốc liệt.
“Chết…không còn sinh cơ…” Tiểu Hồng Nhi chỉ cảm thấy trái tim đau thấu, thân hình nhỏ nhắn của nàng quỳ rạp xuống bên cạnh trường cung tan vỡ, một giọt nước mắt rơi xuống.
Âu Dương Thương Lan với Độc Cô Ngạo Tuyết muốn tiến đến an ủi, nhưng cũng chẳng biết phải nói gì ngay lúc này.
Tiểu Hồng Nhi vui tươi hoạt bát gặp phải chuyện thương tâm như vậy, lần đầu rơi lệ.
Lạc Nam nhìn thấy cảnh này cũng không hề dễ chịu.
Tâm lý vui mừng khi triệu hoán Binh Nhân Tộc toàn bộ mất sạch.
Hắn hướng Kim Nhi mở miệng hỏi: “Chuyện này rốt cuộc là sao?”
Kim Nhi thở dài một tiếng, bất đắc dĩ giải thích nói:
“Công tử cũng biết, Binh Nhân Tộc là chủng tộc đặc biệt, mỗi một cá thể đều là độc nhất vô nhị mà không thể sao chép hay mô phỏng!”
“Vì thế khi Hệ Thống triệu hoán Binh Nhân Tộc, sẽ cưỡng ép dịch chuyển nó từ nơi khác đến cho công tử!”
“Lần này triệu hoán đến Tuyệt Mệnh Cung, đáng tiếc Tuyệt Mệnh Cung vừa phải trải qua một trận chiến kinh thiên, tử vong rồi…”
Lạc Nam hít sâu một hơi, lời của Kim Nhi nói hắn hoàn toàn hiểu.
Cũng giống như lần trước Hệ Thống triệu hoán Đế Vũ Phong Ảnh, cũng cưỡng ép dịch chuyển nàng từ nơi ẩn nấp trở về.
Nguyên lý triệu hoán Binh Nhân Tộc cũng giống như vậy.
“Rốt cuộc là tồn tại khủng bố nào có thể đánh nát cả Binh Nhân Tộc?” Lạc Nam không dám tưởng tượng nói.
Hình tượng Binh Nhân Tộc trong mắt hắn luôn là vô kiên bất toái, hiện tại Lạc Hồng Kiếm chỉ là Đế Cấp Thượng Phẩm nhưng Lạc Nam tin chắc dù là Thiên Đế toàn lực công kích một trăm năm cũng không thể làm trầy xướt một chút trên thân Kiếm.
Ấy thế mà, Tuyệt Mệnh Cung cũng là Binh Nhân Tộc…lại bị đánh đến tan vỡ, triệt để tử vong.
Hắn sao có thể không hãi hùng khiếp vía?
“Binh Nhân Tộc suy cho cùng còn không phải chủng tộc vô địch!” Kim Nhi than thở:
“Phiến vũ trụ này không có tồn tại uy hiếp được Binh Nhân Tộc, nhưng ở nơi khác lại có…”
Lạc Nam trong lòng nặng nề, không cần Kim Nhi nói…nhìn tình trạng hiện tại của Tuyệt Mệnh Cung, Lạc Nam cũng hiểu điều đó rồi.
Cả đời Binh Nhân Tộc chỉ được nhận chủ một lần, Hệ Thống sẽ không Triệu Hoán một Binh Nhân Tộc đã có chủ cho hắn.
Điều này chứng minh, Tuyệt Mệnh Cung vẫn còn vô chủ giống như Ma Kích.
Theo Lạc Nam phán đoán, có nhân vật khủng bố nào đó muốn thu phục Tuyệt Mệnh Cung nhưng nó không đồng ý, biến thành hình người phản kháng quyết liệt, kết quả bị đối phương phẫn nộ đánh tan.
“Đúng rồi, Binh Nhân Tộc cũng là một dạng sinh mệnh, có thể dùng Bất Tử Thụ hay Cửu Diệp Liên Hoa cứu sống không?” Lạc Nam nhìn Tiểu Hồng Nhi đau lòng, trong đầu xuất hiện ý nghĩ cứu sống Binh Nhân Tộc.
Đáng tiếc, Kim Nhi lại lắc đầu: “Binh Nhân Tộc bản chất khác với những sinh mệnh bình thường, nó là tập hợp một nửa nhân loại và một nửa vũ khí, Bất Tử Thụ hay Cửu Diệp Liên Hoa cũng vô dụng!”
“Vậy sao…” Lạc Nam tuyệt vọng lẩm bẩm…
Tiểu Hồng Nhi vươn tay vuốt ve Tuyệt Mệnh Cung một hồi, bờ vai nhỏ bé run lên.
Lạc Nam bước đến ôm lấy nàng vỗ về.
“Baba.
.
” Tiểu cô nương nhào vào lòng hắn khóc rống lên:
“Chết, tộc nhân của ta chết rồi Baba…huhuhu…”
Nàng tham ăn nhưng cực kỳ hiểu chuyện, nhìn tộc nhân thê thảm như vậy khiến nàng vừa đau lòng vừa tức giận.
“Ngoan…Baba sẽ nhờ Luyện Khí Sư lợi hại nhất rèn đúc lại Tuyệt Mệnh Cung!” Lạc Nam ôn hòa an ủi nữ nhi.
“Vô ích thôi Baba…” Tiểu Hồng Nhi lắc đầu thút thít: “Linh trí của nó đã mất, dù rèn lại cũng chỉ là cái xác không hồn, huống hồ Luyện Khí Sư nào có bản lĩnh sửa chữa Binh Nhân Tộc?”
“Haizz…” Lạc Nam thở dài, bất quá rất nhanh, trong đầu hắn như có một luồng ánh sáng lóe lên:
“Linh tính? Linh trí…”
Ý niệm vừa động, Lạc Nam lập tức lấy nhánh Tre Biến Dị ra ngoài.
Đinh đinh đinh đinh…
Nhánh Tre Biến Dị vừa xuất hiện lập tức như bị Tuyệt Mệnh Cung hấp dẫn, phiêu nhiên bay đến vờn quanh xung quanh nó.
“Công tử thật thông minh…” Kim Nhi thấy cảnh này đôi mắt đẹp phát sáng:
“Nhánh tre biến dị có được linh tính, đem nó làm nguyên liệu dung hợp Tuyệt Mệnh Cung, nói không chừng có thể khiến nó trở thành một linh tính mới của Binh Nhân Tộc…”
“Baba…baba…” Tiểu Hồng Nhi cũng đã nghĩ đến khả năng này, tràn đầy chờ mong và hồi hộp nhìn lấy Lạc Nam.
Nếu để Tuyệt Mệnh Cung có được linh tính của Tre Biến Dị, khả năng hồi sinh là hoàn toàn có thể.
Như thế là kết cục hoàn mỹ, Tuyệt Mệnh Cung có thể một lần nữa sống lại, mà Tre Biến Dị cũng không bị xóa mất linh tính.
Lạc Nam lại cười khổ: “Biết là như thế…nhưng làm sao dung hợp Tre biến dị và Tuyệt Mệnh Cung đây?”
Tiểu Hồng Nhi giật mình, sau đó sắc mặt lại mếu máu hết sức đáng thương.
Đúng a, dù là Thiên Khí Đế cũng không đủ khả năng đem Tre Biến Dị dung hợp với Tuyệt Mệnh Cung đã tan vỡ.
Tuyệt Mệnh Cung đã tử vong, nó cũng không thể tự mình ăn Tre Biến Dị được a.
“Đánh cược một lần…” Lạc Nam cắn chặt răng, lần cuối hướng Hệ Thống hạ lệnh:
“Tiến hành triệu hoán Siêu Việt Đế Cấp Phù Chú đi!”
“KENG, Bắt đầu triệu hoán Siêu Việt Đế Cấp Phù Chú!” Hệ Thống vận hành.
Lạc Nam siết chặt nắm tay, hy vọng ra được thứ mình cần…
“KENG, triệu hoán thành công, Ký Chủ nhận được Siêu Việt Đế Cấp Phù Chú – Bảo Khí Hỗn Độn Phù!” Hệ Thống vang lên như tiếng trời.
Bảo Khí Hỗn Độn Phù: Loại Phù Chú có thể phục sinh, nâng cấp, dung hợp tất cả Pháp Bảo và Vũ Khí, thành phẩm mạnh hay yếu phụ thuộc vào nguyên liệu ban đầu.
“Ngon lành rồi!” Lạc Nam vui sướng nhảy dựng gầm lên, hận không thể ôm lấy Kim Nhi hôn một ngụm.
Không hôn được Kim Nhi, hắn hôn lên gò má phổng phao của Tiểu Hồng Nhi một ngụm, cười toe toét.
“Có biện pháp?” Thấy biểu hiện như động kinh của Lạc Nam, Âu Dương Thương Lan với Độc Cô Ngạo Tuyết vui vẻ hỏi.
Tiểu Hồng Nhi cũng mang theo vô hạn mong đợi nhìn qua.
“Ừm…” Lạc Nam gật mạnh đầu cười nói: “Sư phụ Kim Nhi không để chúng ta thất vọng, nàng đã có phương pháp giải quyết!”
“Phương pháp nào?” Chúng nữ tò mò.
“Vào Linh Giới Châu trước rồi nói!” Lạc Nam cười.
Hắn phất tay, đem tất cả thu vào Linh Giới Châu.
…
“Phu quân…Tiểu Nam…”
Thấy Lạc Nam mấy người xuất hiện, chúng nữ Yên Nhược Tuyết đang trò chuyện với tỷ muội Mộc Ái My ở Linh Dược Điền cũng kéo nhau tiến lại.
Theo sau đó, các nàng toàn thân chấn động, không dám tin tưởng nhìn vào Âu Dương Thương Lan.
“Trên đời lại có nữ nhân hoàn mỹ đến như vậy?”
Dù chúng nữ Hậu Cung đều là tuyệt thế mỹ nữ, nhưng khi nhìn thấy dung nhan vừa uy nghi cao quý vừa yêu mị kiều diễm của Âu Dương Thương