“Thiên Hậu?”
Lạc Nam có chút ngoài ý muốn, hiển nhiên không nghĩ đến người mua mất Xương Cốt của Nữ Thiên Đế lại là Thiên Hậu.
“Đúng, chính là Thiên Hậu…” Liễu Tú Quyên yêu kiều thở ra:
“Theo lý mà nói, Thiên Hậu lẽ ra không có động cơ để dùng đến thứ đó mới đúng, bởi vì nàng là Nữ Thiên Đế duy nhất của Thiên Đình, còn cần dùng đến xương cốt của người khác làm gì?”
“Bất quá cường giả thường hành sự cao thâm khó dò, thiếp cũng không đoán ra động cơ của Thiên Hậu…”
“Ừm…” Lạc Nam có chút suy tư…
Hắn gom đủ nguyên liệu để đúc lại thân thể cho Bắc Cung Hàm Ngọc, thứ duy nhất còn thiếu là xương cốt hoàn chỉnh của Nữ Thiên Đế mà thôi.
Đáng tiếc, khung xương cốt kia đã được Thiên Hậu mua nhiều năm về trước, sợ rằng đã được sử dụng nhằm mục đích nào đó mất rồi.
Huống hồ Thiên Hậu là chính cung của Thiên Đế, tính luôn cả Đại Tướng Quân Lý Tịnh…Thiên Đình có tận ba vị Thiên Đế, Côn Lôn Giới còn chưa đủ lực để liều lĩnh tranh đoạt xương cốt.
Sư phụ Nữ Hoàng mặc dù lợi hại, nhưng Lạc Nam không cho rằng một mình nàng đối kháng được ba vị cường giả đồng cấp, Thiên Đế còn là cường giả nổi danh hùng mạnh.
Đó là chưa kể Thiên Đình vô số năm qua nhờ vào Bàn Đào Thụ, không ít lần tổ chức Bàn Đào Đại Hội, mối quan hệ với các thế lực Đế Cấp rộng lớn vô cùng, căn cơ cực kỳ vững chắc, không dễ dây vào…
Một khi phát động chiến tranh, lực hiệu triệu của Thiên Đình cực kỳ to lớn…
Về phần nhờ đến Tuế Nguyệt Nữ Đế đứng ra hỗ trợ, Lạc Nam và Bắc Cung Hàm Ngọc đều không muốn nợ ân tình của nàng.
Lạc Nam cảm thấy mình nợ Tuế Nguyệt Nữ Đế đã đủ nhiều…
Hiện tại Cửa Hàng May Mắn đã tăng cấp, bên trong có bán vật phẩm đạt đến Đế Cấp.
Điểm Danh Vọng còn hơn 2000 tỷ để mua sắm không tiếc tay, Nguyên Thạch cũng mang về một đống lớn.
Cái mà Côn Lôn Giới và Làng Nhất Thế cần lúc này là thời gian để tiêu hóa tất cả những thứ vừa kể trên nhằm gia tăng sức mạnh.
Xung đột cùng thế lực mạnh mẽ bây giờ không phải lựa chọn sáng suốt…
Phân tích lợi và hại, Lạc Nam gạt bỏ xương cốt trong tay Thiên Hậu sang một bên.
Mặc dù khung xương của Nữ Thiên Đế thật sự hiếm có, nhưng còn chưa đến mức độc nhất vô nhị.
Lạc Nam dự định hỏi thăm Tiểu Đậu Bỉ một phen, nếu rơi vào bước đường cùng sẽ dùng đến Thiên Cơ Bảng dò xét.
Về phần mục đích mua xương cốt của Thiên Hậu, Lạc Nam cũng không có hứng thú điều tra về nữ nhân của người khác, nhất là khi trước đó ở Thiếu Đế Chi Chiến, Nữ Hoàng và Thiên Đế xảy ra mâu thuẫn, hắn càng là đem Thiên Lãm phế bỏ, mâu thuẫn giữa đôi bên đã đạt đến mức cao trào.
Gạt bỏ khung xương và Thiên Hậu ra khỏi đầu, Lạc Nam tập trung vào thục phục mỹ lệ mê người trong lòng ngực.
Lúc này trên làn da trắng như phấn của Liễu Tú Quyên đã phủ lấy một lớp hồng hào, cơ thể phát nhiệt, hai mắt khép hờ mê ly, môi đỏ hé mở…
Nàng đang ngồi trên đùi hắn, hai chân nhẹ nhàng tách ra, côn thịt đâm sâu vào bên trong nhẹ nhàng ma sát…
Bàn tay nam nhân không bỏ qua bất kỳ ngõ ngách nào trên thân thể của nàng, hắn khám phá mọi chỗ, lướt đến đâu nàng rùng mình đến đấy…
Từ nãy đến giờ bàn chuyện chính sự không tập trung, lúc này chăm chú cảm nhận xúc cảm thân thể nhau mang lại, tiểu huynh đệ của Lạc Nam ở trong cô bé nàng càng trở nên cứng rắn hơn, to hơn tận một vòng.
“Ưm, sướng…Tiểu Nam…” Liễu Tú Quyên nhịn không được nỉ non, bên dưới của nàng càng siết chặt, dâm thủy tuôn trào lầy lội đến không chịu nổi.
Lạc Nam gầm lên một tiếng, lực lượng bạo phát đem y phục còn sót lại trên người nàng chấn vỡ, xoay người mạnh bạo đè nàng xuống đệm.
Liễu Tú Quyên chỉ cảm thấy trái tim rung lên vì bị chinh phục, không phải là thiếu nữ mới lớn thẹn thùng, đôi chân dài của nàng chủ động kẹp lấy hông nam nhân, môi đỏ kề vào tai hắn ngâm nga quyến rũ:
“Thô bạo đi chàng, làm thiếp mạnh vào, thiếp muốn…”
Tiếng rên của nàng như chất kích thích cực mạnh, Lạc Nam cười lớn một tiếng.
Hắn nâng đôi chân của nàng lên thật cao, đầu gối như sắp chạm đến bả vai, khiến cái khe đỏ màu mỡ vô cùng lộ liễu trong tầm mắt.
Lạc Nam dùng sức thật mạnh cắm vào, liên miên bất tận như mũi khoan.
Liễu Tú Quyên mắt đẹp trợn tròn, hồn lìa khỏi xác, vong tình hét lớn…
Trong lúc nhất thời, thanh âm thở dốc của nam nhân cùng tiếng rên rỉ phóng đãng của nữ nhân vang vọng khắp không gian.
Không biết qua bao lâu, Liễu Tú Quyên như một bãi bùn nhão nằm im bất động trên giường, cơ thể trắng nõn tràn ngập những dấu vết sau cuộc bão táp.
Lạc Nam tinh thần phấn chấn đứng lên, sắp xếp lại mái tóc rối tung của nàng, cúi đầu hôn lên trán giai nhân một ngụm, ôn nhu cười nói:
“Lần này ta có mang quà về cho nàng!”
Nói xong, đem Truyền Thừa của Trùng Cổ Tộc truyền vào ký ức của nàng.
Đồng thời không quên đem tất cả Cổ Trùng lấy được từ Dịch Thập Cửu lấy ra giao cho Liễu Tú Quyên.
Môi đỏ nở nụ cười ngọt ngào, Liễu Tú Quyên đem đám Cổ Trùng thu vào Không Gian Pháp Bảo, lười biếng nhắm mắt lại, bờ môi cong lên u oán:
“Thiếp muốn nghỉ ngơi, chàng giày vò thiếp dữ quá, khỏe còn hơn trâu…”
“Hắc hắc, là ai kêu phu quân ơi đừng có ngừng? làm mạnh lên?” Lạc Nam cười xấu xa hỏi, bàn tay ngắt yêu bầu sữa căng đầy của nàng.
“Hứ…” Liễu Tú Quyên xấu hổ yêu kiều gắt một tiếng, đẩy tay hắn ra không cho phép tiếp tục làm loạn.
Lạc Nam mỉm cười, Bá Y bao trùm cơ thể, đẩy cửa ra ngoài.
“Thiếu Chủ…”
Tứ đại cung nữ bốn người đứng ở bên ngoài, từng khuôn mặt đỏ bừng như mật đào nhín lấy hắn, hiển nhiên bị động tĩnh bên trong của Lạc Nam và Liễu Tú Quyên làm cho chấn kinh.
Kiếp Tâm ngạo kiều lạnh lùng, Kiếp Thiền ôn nhu dịu dàng, Kiếp Nhược rụt rè xấu hổ, Kiếp Linh cao quý đoan trang.
Mỗi người mỗi vẻ, Lạc Nam cũng tán thưởng không thôi cười nói:
“Thời gian ngắn không gặp, các nàng lại xinh đẹp hơn…”
Tứ nữ nghe hắn ca ngợi trong mắt hiện lên nét mừng, bất quá sắc mặt lại thập phần u oán, nghĩ thầm chúng ta đẹp thì có lợi ích gì, Thiếu Chủ ngươi còn chẳng phải không thèm ngó tới?
Lạc Nam nhìn các nàng giống thâm cung oán phụ, trong lòng hơi chột dạ.
Hắn sao có thể không biết tình ý các nàng dành cho mình, bất quá giữa hắn và tứ nữ thật sự còn thiếu giai đoạn phát triển tình cảm.
Huống chi hắn phát hiện, sự ngưỡng mộ các nàng dành cho hắn còn vượt qua cả tình ý…
Bản thân Lạc Nam không thích vội vàng gấp rút, ngược lại thích mọi thứ phát triển từng bước, sớm muộn gì cũng nước chảy thành sông.
Ho khan một tiếng, Lạc Nam đổi đề tài, quan tâm nói: “Nguyên Thạch ta nhờ sư phụ mang về, các nàng có đủ để tu luyện hay không? Nếu thiếu thì báo với ta!”
Côn Lôn có các nàng là lực lượng nồng cốt, phải cố gắng bồi dưỡng.
Kiếp Tâm trong trẻo đáp: “Đa tạ Thiếu Chủ quan tâm, Nguyên Thạch ẩn chứa Nguyên Lực cực kỳ khổng lồ, chúng ta mỗi người đều được Nữ Hoàng phân phối ngàn khối, đủ để tu luyện mấy năm!”
“Tốt rồi…” Lạc Nam gật gật đầu.
Theo hắn được biết, tất cả Đế Cấp cường giả của Côn Lôn đều được phân phát Nguyên Thạch.
Về phần bên dưới Đế Cấp, có Tiên Thạch Cực Phẩm đã đủ tu luyện rồi, Nguyên Thạch số lượng hạn chế, không thể tùy tiện phân phát được.
“Bọn thiếp đến đây mang chàng đến Ngự Thư Phòng, Nữ Hoàng và Đế Sư đã sớm chờ đợi!” Kiếp Nhược ôn nhu nói ra.
“Ừm, ta cũng đang định đến đó…” Lạc Nam sắc mặt trở nên trịnh trọng, hô hấp cũng dồn dập hơn mấy phần.
Hắn biết mình sắp biết những khổ tâm mà sư phụ vẫn luôn che giấu.
…
Ngự Thư Phòng…
Đây là nơi Nữ Hoàng giải quyết chính sự của toàn Côn Lôn, tất cả quyết sách, tấu chương đều được đưa đến nơi này để nàng phê duyệt.
Đừng tưởng đứng đầu một Đế Thiên Giới là đơn giản, vô số vấn đề phát sinh có thể khiến ngươi đau đầu.
Cũng may ngày thường có Đế Sư Côn Lôn Lão Nhân trợ giúp, giảm bớt không ít áp lực của Nữ Hoàng.
Lạc Nam theo tứ đại cung nữ đến Ngự Thư Phòng, lại ngoài ý muốn không nhìn thấy Nữ Hoàng.
“Vốn Nữ Hoàng ở nơi này gặp ngươi, nhưng lâm thời có khách nhân bái phỏng, nàng đã đến Đại Điện đón tiếp!” Côn Lôn Lão Nhân giải thích nói.
“Khách nhân?” Tứ đại cung nữ hai mặt nhìn nhau.
“Khách nhân nào uy phong lớn như vậy, để đích thân Nữ Hoàng tiếp đón?” Kiếp Thiền tò mò.
Phải biết rằng, dù là Địa Đế Cấp cường giả đến Côn Lôn làm khách, người đón tiếp cũng là một trong số các nàng mà thôi.
“Đi xem chẳng phải sẽ biết?” Lạc Nam mỉm cười, thật ra trong lòng đã có chút suy đoán.
…
Côn Lôn Đại Điện…
Ba thân ảnh tuyệt sắc khuynh thành ung dung mà ngồi, lưng thẳng eo thon, khoe đường cong hoàn mỹ không thể bắt bẻ.
Nữ Hoàng một thân Kim Sắc Đế Bào, cao quý uy nghiêm, khí chất khiến vô số nam nhân phải tự ti mặc cảm.
Đối diện với nàng là hai vị mỹ nhân mang khăn che mặt, một người toàn thân cung trang màu trắng mang theo một cổ vị đạo siêu nhiên thoát tục, như thiên sơn tuyết liên, một người khác thân khoác áo dài thiên thanh, không nhiễm khói lửa trần gian, như u lan nơi băng cốc.
“Hai vị Nữ Đế giáng lâm Côn Lôn thật khiến Trẫm cảm thấy vinh hạnh, nói đến…chúng ta vừa gặp mặt không lâu!” Côn Lôn Nữ Hoàng điềm nhiên lên tiếng, ánh mắt như cười như không quét ngang hai mỹ nữ đối diện.
Trong lòng không nhịn được cảm thán, Thường Nga và Lăng Ba không hổ là tình nhân trong mộng của vô số nam nhân, dung nhan và khí chất có thể nói là hoàn mỹ.
Dù Côn Lôn Nữ Hoàng có chút tự kiêu về nhan sắc của mình, vẫn phải công nhận Thường Nga và Lăng Ba là cùng cấp bậc.
“Không biết Côn Lôn Thiếu Chủ đã về chưa?” Không thích dây dưa lòng vòng, Lăng Ba Nữ Đế lạnh nhạt lên tiếng hỏi.
Thường Nga Nữ Đế hiển nhiên cũng quan tâm đến điều này, lẳng lặng chờ đợi Nữ Hoàng trả lời.
“Tiểu Nam đã trở về…” Côn Lôn Nữ Hoàng thản nhiên cười nói:
“Bất quá hắn vừa trải qua Thiếu Đế Chi Chiến dẫn đến có phần mệt mỏi, hiện tại chắc đang nghỉ ngơi với các kiều thê!”
Nghe đến cái này, chân mày hai vị Nữ Đế không nhịn được nhướn lên.
Nghĩ đến hai nữ đồ đệ mà mình sủng ái cùng với một đám nữ nhân khác cùng nhau hầu hạ một người nam nhân, trong lòng các nàng cảm thấy không thoải mái.
Bất kể là Thường Nga Nữ Đế hay Lăng Ba Nữ Đế…mặc dù không tu luyện Vô Tình Đạo, nhưng nội tâm như băng tuyết qua vô số năm khiến các nàng xem nhẹ chuyện tình cảm nam nữ.
Cảm thấy Lạc Nam mặc dù là một yêu nghiệt, nhưng thói phong lưu đa tình của hắn có thể làm ảnh hưởng đến tốc độ phát triển và tương lai của đệ tử, bởi vì những hạn chế của Quảng Hàn Huyết Mạch.
“Làm phiền Nữ Hoàng cho gọi Côn Lôn Thiếu Chủ, chúng ta có chuyện muốn gặp hắn!” Thường Nga Nữ Đế không mặn không nhạt lên tiếng.
“Muốn đón Cơ Băng và Cơ Nhã về sao?” Côn Lôn Nữ Hoàng thẳng thừng hỏi.
“Không sai…” Hai vị Nữ Đế cũng chẳng phủ nhận.
“Haha…” Côn Lôn Nữ Hoàng khẽ cười: “Theo trẫm được biết, Cơ Nhã và Cơ Băng cùng Tiểu Nam trước kết phu thê, sau mới bái hai vị làm sư…”
“Phu thê bọn hắn khó khăn lắm mới gặp lại nhau, hai vị có phải chăng quá mức nóng vội?”
Thường Nga cùng Lăng Ba trong lòng trầm xuống.
Các nàng đương nhiên biết lời của Nữ Hoàng là thật, nhưng nếu không phải Lạc Nam trước đã cùng hai nữ kết làm phu thê, các nàng đã sớm ngăn cản hắn và hai nữ tiếp cận, nào để mọi chuyện phát sinh?
“Quảng Hàn Huyết Mạch chú trọng nội tâm phẳng lặng, trong suốt lạnh giá như băng tuyết…mới có thể tiến bộ và đạt đến đỉnh cao!” Lăng Ba Nữ Đế lạnh lùng nói:
“Lạc Nam kéo theo các nàng ân ái, nội tâm luôn bị ái tình lắp đầy, nóng rực như lửa, đi ngược với sự phát triển của Quảng Hàn Huyết Mạch, chúng ta chỉ muốn tốt cho Nhã Nhi và Băng Nhi, lo lắng các nàng tẩu hỏa nhập ma!”
“Nếu Lạc Nam cũng muốn tốt cho các nàng, nên chờ các nàng tu đến Thiên Đế, triệt để làm chủ được cảm xúc nội tâm…khi đó chúng ta đương nhiên sẽ không xen vào!” Thường Nga Nữ Đế tán thành lên tiếng.
Côn Lôn Nữ Hoàng đang định nói điều gì, bất chợt tiếng cười của Lạc Nam đã vọng vào đến:
“Đa tạ hai vị Nữ Đế quan tâm đến Nhã Nhi và Băng Nhi, tiểu tử lấy lòng cảm kích!”
Lạc Nam