Ngự Thư Phòng…
Lạc Nam tiến vào bên trong, lập tức nhìn thấy Nữ Hoàng đang ngồi ở chủ vị, đứng bên cạnh là Côn Lôn Lão Nhân, ngồi phía dưới là tứ đại Cung Nữ.
“Gặp qua sư phụ, gặp qua Đế Sư!” Lạc Nam chắp tay thi lễ, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên sư phụ muốn tiết lộ chuyện năm đó, ở đây chỉ toàn là nhân vật thân tính.
Đế Sư Côn Lôn Lão Nhân một tay nuôi lớn Nữ Hoàng, mà Tứ Đại Cung Nữ thì theo hầu Nữ Hoàng từ khi còn nhỏ.
Mặc dù thân phận và địa vị còn đó, nhưng chẳng khác nào người thân trong một nhà.
Nữ Hoàng hướng bên ngoài nhàn nhạt mở miệng: “Vào đi!”
Có tiếng bước chân truyền đến, hai bóng hình xinh đẹp xuất trần đẩy cửa bước vào.
Lạc Nam giật mình: “Tiểu Lan, Tiểu Tuyết?”
“Phu quân…” Hai nữ nhân hướng hắn gọi một tiếng, trên mặt đầy vẻ khó hiểu.
Vừa cách đây không lâu, Côn Lôn Nữ Hoàng bỗng nhiên cho gọi các nàng đến gặp mặt, Âu Dương Thương Lan và Độc Cô Ngạo Tuyết vẫn còn chưa biết nguyên do.
Bất quá nhìn thấy Lạc Nam cũng có mặt, các nàng yên tâm trong lòng.
Lạc Nam cũng nhìn lấy Nữ Hoàng, ánh mắt như có điều suy nghĩ…
“Kim Khẩu Ngọc Ngôn – Trẫm nói, Phong Tỏa Ngự Thư Phòng!” Nữ Hoàng bờ môi hé mở.
ẦM ẦM…
Thần Thông triển khai, toàn bộ Ngự Thư Phòng bị một cổ thiên địa quy tắc kéo xuống, tầng tầng bao phủ, dường như hình thành một thế giới riêng biệt, triệt để ngăn cách với bên ngoài.
Ánh mắt Lạc Nam trở nên ngưng trọng, quả nhiên là có bí mật trọng đại đến mức khiến sư phụ phải dùng Thần Thông để phong tỏa, đề phòng tất cả khả năng có thể làm mọi chuyện bại lộ.
Đúng lúc này, Nữ Hoàng bỗng nhiên cười khẽ một tiếng: “Hàm Ngọc, ngươi cũng ra đi!”
Dưỡng Hồn Châu rung động, tàn hồn phong hoa tuyệt đại của Bắc Cung Hàm Ngọc phiêu phù mà lên, dùng ánh mắt kinh nghi bất định nhìn lấy Côn Lôn Nữ Hoàng.
Nữ Hoàng hài lòng gật gù hỏi:
“Đế Nữ của Âu Dương Thế Gia, Đế Nữ của Độc Cô Thế Gia, tiểu nha đầu Manh Manh chính là Đế Nữ của Đình Gia, muội muội của Bắc Cung Gia Chủ…”
“Còn ai nữa không?”
Lời vừa nói ra, chúng nữ sắc mặt đại biến.
Các nàng vô thức lùi lại vài bước, không dám tin tưởng nhìn lấy Côn Lôn Nữ Hoàng, ngay cả Bắc Cung Hàm Ngọc cũng âm thầm đề phòng.
Âu Dương Thương Lan trấn định lên tiếng: “Nữ Hoàng nói gì chúng ta không hiểu?”
Trong mắt Côn Lôn Nữ Hoàng lóe lên một tia tán thưởng: “Tâm cảnh không tệ, đáng tiếc trên thân vẫn còn Ma Ấn, làm sao che giấu được ta?”
Chúng nữ vội vàng tiến đến bên cạnh Lạc Nam, cả đám đề phòng đến cực điểm.
Phải biết, xuất thân từ Tiên Ma Cung chính là bí mật lớn nhất của các nàng, một khi lộ ra…Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện sẽ có cái cớ đường đường chính chính truy sát dư nghiệt của Tiên Ma Cung, sẽ có cái cớ xuất động những cường giả hàng đầu săn giết các nàng.
Vạn kiếp bất phục…
Vì lẽ đó, khi Nữ Hoàng vẫn chưa tiết lộ mọi chuyện, các nàng cảm thấy mình nên đề phòng, chưa kể nơi này đã bị Kim Khẩu Ngọc Ngôn phong tỏa, nếu Nữ Hoàng thật sự có ý đồ gì với các nàng, chỉ có con đường chết mà thôi.
Tại đương trường chỉ có Lạc Nam là sắc mặt trấn định, hắn lắc đầu cười khổ:
“Sư phụ vậy mà giấu ta lâu như vậy, xem ra những trận chiến công khai trước đây người đều không dùng toàn lực!”
“Dùng toàn lực để đám Săn Ma Điện ra tay?” Nữ Hoàng cười mắng một tiếng.
Theo sau đó, một cổ khí thế âm trầm và uy nghiêm từ thân thể nàng bùng phát mà ra.
Thoáng chốc, Kim Sắc Đế Bào thuần một màu Hoàng Kim cao quý xuất hiện thêm vô số hoa văn màu đen kịch hết sức tà dị.
Từ trong cơ thể Côn Lôn Nữ Hoàng, Thiên Ma Đế Lực bùng phát mà ra, ngưng tụ thành hư ảnh một tôn cái thế Thiên Ma sừng sững sau lưng nàng, ánh mắt đỏ ngầu quét xuống khiến lòng người rét lạnh.
“Ma Lực của Thiên Ma Đế…” Nhìn thấy cảnh tượng này, chúng nữ ánh mắt tràn ngập rung động, nghẹn họng nhìn trân trối lấy Côn Lôn Nữ Hoàng, im hơi lặng tiếng.
Chưa dừng lại ở đó, chỉ thấy Côn Lôn Lão Nhân ở bên cạnh nàng cũng cất tiếng cười nhạt, sau đó trên thân bùng phát Ma Đế Lực.
“Cái này…” Ngay cả Lạc Nam cũng lộn xộn rồi, không dám tin tưởng ngay cả Nữ Hoàng và Đế Sư đều có được Ma Lực.
Điều này chẳng phải là nói…
“Trong quá khứ, Tiên Ma Cung trước khi hủy diệt, các vị cường giả thi triển Ma Ấn và Tiên Ấn lên cơ thể một nhóm hậu nhân cuối cùng, hai vị Cung Chủ toàn lực mở ra Dòng Chảy Thời Không, đem tất cả hậu nhân ném vào bên trong…”
“Những hậu nhân này có thể sẽ xui xẻo bị Dòng Chảy Thời Không nghiền nát, tử vong vì các nguyên nhân trước khi kịp trưởng thành, cũng có những đứa trẻ sống sót bị truyền tống đến các móc thời gian khác nhau, không ai đoán trước được!” Côn Lôn Lão Nhân vuốt râu cười khan:
“Lão phu bị truyền tống đến thời đại mà Côn Lôn Giới chỉ là một phương Tôn Giới nho nhỏ!”
“May mắn, lão phu được một gia đình bình dân nhặt về nuôi dưỡng, cứ tưởng có một cuộc sống bình thường cho đến khi ký ức về Tiên Ma Cung chậm rãi lần lượt xuất hiện trong tâm trí…”
“Lão phu không muốn liên lụy đến cha mẹ nuôi nên đã bỏ nhà trốn đi, trở thành một tán tu!”
Chúng nữ cùng Lạc Nam giật thót, Côn Lôn Lão Nhân cũng là truyền nhân của Tiên Ma Cung, chẳng qua bị truyền tống đến nhiều thế hệ trước đó, vì thế tuổi tác nay đã cao vượt qua tất cả chúng nữ rất nhiều.
“Thiên Cơ Chi Lực…” Bắc Cung Hàm Ngọc đánh giá tình huống trên cơ thể Thiên Cơ Lão Nhân, như có điều suy nghĩ nói:
“Ngươi là truyền nhân của Thiên Cơ Tán Nhân?”
Âu Dương Thương Lan với Độc Cô Ngạo Tuyết gật gù, lên tiếng giải thích với Lạc Nam:
“Thiên Cơ Tán Nhân và thê tử của hắn là hai vị tán tu gia nhập Tiên Ma Cung, vì thế không có gia tộc, đảm nhiệm vị trí Hộ Pháp của Tiên Ma Cung!”
“Không tệ…” Côn Lôn Lão Nhân vuốt râu tán thành:
“Lão phu nhờ vào việc từng bước giải trừ Ma Ấn mà phụ thân để lại, một đường tu luyện, một đường đột phá…nhờ đó trở thành Tiên Đế đầu tiên của Côn Lôn!”
“Trong quá trình đó, cũng nhờ vào cảm ứng của Ma Ấn, lão phu phát hiện Nữ Hoàng vừa mới từ Dòng Chảy Thời Không xuất hiện, khi đó nàng chỉ mới 3 tuổi…”
“Ta mang Nữ Hoàng, đồng thời còn một đứa trẻ mồ côi khác là Dạ Đế về nuôi dưỡng, nhận làm đồ đệ!”
Đám người không nghĩ đến trường hợp này, theo lý thuyết…Côn Lôn Lão Nhân và Nữ Hoàng đều là hậu nhân của Tiên Ma Cung, vai vế ngang hàng nhau.
Nhưng do bị truyền đến móc thời gian khác biệt, mà Côn Lôn Lão Nhân trở thành trưởng bối của Côn Lôn Nữ Hoàng.
“Không luận vai vế trong quá khứ…” Côn Lôn Nữ Hoàng khoác tay lên tiếng: “Sư phụ đã nuôi dưỡng ta từ nhỏ, trong lòng trẫm ngươi vĩnh viễn như phụ thân, như sư phụ…”
Đám người khâm phục và kính nể nhìn lấy Nữ Hoàng, nhân cách và mị lực của nàng quá lớn.
Côn Lôn Lão Nhân mỉm cười, ánh mắt đục ngầu hiện lên sự hòa ái, hiền từ.
Dù là nuôi một con mèo, một con sủng vật lâu ngày đều sẽ có tình thân với chúng…hắn nuôi Côn Lôn Nữ Hoàng từ khi nàng còn nhỏ, tận mắt nhìn thấy nàng trưởng thành từng ngày, làm sao không xem nàng như nữ nhi ruột thịt?
“Trước sự chỉ dạy của sư phụ, trẫm và Dạ Đế tiến bộ vượt trội, theo thời gian trở thành hai trong tám vị Địa Đế của Côn Lôn!” Côn Lôn Nữ Hoàng thản nhiên nói ra:
“Trong suốt quá trình lớn lên, sư phụ không cho phép Trẫm giải khai Ma Ấn, mà phải tự mình nỗ lực, tự mình rèn luyện, đồng thời đính hôn cho Trẫm và Dạ Đế, bởi hắn cũng xem Dạ Đế như con…”
“Rất nhiều năm sau, cho đến khi tu vi của Trẫm đạt đến Địa Đế tối đỉnh, sư phụ và Trẫm đều biết đã đến lúc giải trừ Ma Ấn!”
“Với tu vi Địa Đế tối đỉnh, Trẫm chỉ cách Thiên Đế không đến nửa bước chân, chỉ cần toàn bộ lực lượng từ Ma Ấn giải phóng, Trẫm sẽ thành Thiên Đế, nhất thống Côn Lôn!”
“Trong đêm hôm đó, khi Trẫm bế quan giải phóng Ma Ấn, Dạ Đế phát hiện…”
“Phản ứng đầu tiên của hắn không phải là kinh hãi, không phải là bất ngờ, không phải là vui sướng khi vị hôn thê của mình là người của Tiên Ma Cung!”
“Phản ứng đầu tiên của hắn chính là kỳ thị và không dám tin tưởng…”
“Hắn kỳ thị và không chấp nhận thân phận của trẫm, chủ động công kích khi trẫm đang giải Ma Ấn, muốn tố cáo trẫm với Săn Ma Điện, khiến trẫm xém chút bạo thể, vì thế không thể không giết hắn!”
Nói đến đây, trong mắt Côn Lôn Nữ Hoàng xuất hiện một tia sát khí.
Đám người há to mồm…không ngờ đến thì ra đó là nguyên nhân thực sự dẫn đến cái chết của Dạ Đế.
“Vậy nếu năm đó, Dạ Đế không kỳ thị, trái