Khuê phòng Châu Gia Đế Nữ…
Lạc Nam đẩy cửa bước vào, nhìn thấy bóng lưng thướt tha của một vị giai nhân, chỉ nhìn từ phía sau đã cảm nhận được sự cao quý đến từ khí chất của nàng.
Không phải Châu Miên Mạn thì là ai?
Nghe tiếng bước chân, bờ vai của nàng rõ ràng khẽ run lên một chút, cho thấy tâm trạng không mấy bình tĩnh.
“Tiểu Mạn Mạn…”
Lạc Nam ngồi xuống bên giường, đặt tay lên vai nàng.
Nào ngờ Châu Miên Mạn uyển chuyển né tránh bàn tay hắn, tiếp tục đưa lưng về phía hắn, không thèm quay mặt lại.
“Ai làm nàng giận? nói ta đánh hắn!” Lạc Nam vuốt vuốt mũi hỏi.
“Không dám làm phiền Long Nghịch tiền bối!” Châu Miên Mạn giọng điệu lạnh lùng nói.
Lạc Nam giật mình, có chút xấu hổ, rốt cuộc cũng biết chuyện gì xảy ra.
Thì ra nàng giận hắn che giấu thân phận và tiếp cận nàng, rõ ràng là mang ý đồ từ trước mà không phải tình cảm đến một cách ngẫu nhiên như nàng vẫn nghĩ.
“Long Nghịch gì chứ? Chỉ cần nàng thích, ta chính là Lạc Nam tán tu của nàng!” Lạc Nam ôm lấy vòng eo của Châu Miên Mạn ôn nhu nói.
Châu Miên Mạn rốt cuộc quay mặt lại, ánh mắt đỏ hoe, lại lạnh như băng giá, giọng điệu nghiêm túc:
“Nói đi, có phải ta chỉ là công cụ để Long Tộc động thủ cùng Thiên Đình của ngươi?”
Lạc Nam trong lòng nhảy dựng.
Không hổ là nữ nhân có tư chất mẫu nghi thiên hạ, nàng vậy mà thông minh và nhạy cảm đến như vậy.
Sau những gì diễn ra ban đầu, Châu Miên Mạn thật sự đi từ kinh ngạc này đến bất ngờ khác.
Nhưng khi đã lấy lại bình tĩnh, nàng đủ lý trí để nhận ra mưu đồ của Lạc Nam.
Đầu tiên là tiếp cận mình, lừa gạt chiếm lấy tình cảm của mình, cuối cùng lợi dụng việc Thiên Đình ép hôn để xuất động lực lượng Long Tộc tiêu diệt.
Nghĩ đến có khả năng mình là công cụ để Lạc Nam lợi dụng, tim Châu Miên Mạn đau đến rỉ máu.
Đối mặt với ánh mắt của Châu Miên Mạn, Lạc Nam cũng cảm thấy đau lòng và chột dạ, bất quá hắn vẫn can đảm nhìn thẳng nàng, lựa lời an ủi nói:
“Ta thừa nhận ban đầu ta tiếp nhận nàng là có mục đích, nhưng nàng đừng quên ta là ai, ta là người đứng đầu Long Tộc, nếu như ta không ưa thích nàng, ta sẽ vì diệt một cái Thiên Đình nho nhỏ mà sử dụng Mỹ Nam Kế sao?”
“Nếu như tất cả tình cảm của ta mang đến cho nàng chỉ là sự lợi dụng, nếu nàng không cảm nhận được tình cảm chân thành từ ta, nàng sẽ giao mình cho ta sao?”
“Suốt thời gian bên nhau, ta có từng ép buộc nàng điều gì không? Mọi chuyện đều là đôi bên tình nguyện, ta tôn trọng nàng, tình cảm của chúng ta giống như nước chảy thành sông, ngày một lớn dần…”
“Vậy tại sao nàng lại để tâm đến nguyên nhân mà không nhìn lấy kết quả?”
Châu Miên Mạn sắc mặt có chút hoảng hốt.
Bởi vì chuyện tình của nàng và hắn đến một cách quá nhanh, sau lại biết thân phận thật sự của hắn, nhận ra sự chênh lệch to lớn giữa hai người.
Tính cách đa sầu đa cảm của nữ nhân trổi dậy, khiến nàng không nhịn được sinh lòng hoài nghi…
Nhưng mà khi nghe những lời chân thành từ hắn, trong đầu lần lượt hồi ức lại từng li từng tí hai người ở bên nhau, hắn quả thật luôn từng bước một đi vào trái tim nàng, không hề ỷ vào thân phận hay địa vị áp bách.
Sau khi hắn diệt Thiên Đình, nếu hắn chỉ lợi dụng và xem nàng như một công cụ…đã có thể vô tình đem nàng từ bỏ khi hoàn thành mục đích, Châu Gia thậm chí ngay cả rắm cũng không dám đánh.
Nhưng mà hắn vẫn ở đây, vẫn ôm nàng vào lòng, hơi ấm từ hắn vẫn vô cùng quen thuộc và mang đến cho nàng cảm giác an bình.
Dần dần lấy lại bình tĩnh, Châu Miên Mạn tựa đầu vào lòng hắn.
“Ta đã cho người mang Bách Lan Sơn trở về Long Đảo!” Lạc Nam vuốt lấy mái tóc đen tuyền bóng mượt của nàng, dịu giọng nói:
“Đợi chúng ta bái đường xong, theo ta về Long Đảo…”
“Ừm…” Châu Miên Mạn nhẹ ừ một tiếng, lời này của hắn khiến nàng triệt để an lòng, một lần nữa nở nụ cười mãn nguyện.
Lạc Nam cúi đầu hôn xuống mí mắt đỏ hoe của nàng, đang muốn mân mê bờ môi đỏ kiều diễm, một thân ảnh kiều tiểu đã từ dưới gầm giường chui lên.
“Hì hì, ta liền nói Lạc Nam ca ca rất tốt, tỷ tỷ ngươi cứ lo lắng lung tung, mắt nhìn người của A Bích vẫn là rất chuẩn đó!”
A Bích Đồng Tử vừa chỉnh lại quần áo xộc xệch, vừa nhảy lên giường cười khúc khích nói.
“Nha đầu sao lại ở đây?” Lạc Nam ra vẻ tức giận vì bị phá đám.
Châu Miên Mạn cười khúc khích: “A Bích chính là thiếp thân thị nữ của thiếp, đương nhiên ở cùng một phòng!”
“Đúng nha, đúng nha…A Bích vừa là thiếp thân thị nữ, vừa là nha hoàn thông phòng!” A Bích luyên thuyên nói:
“Tiểu thư gả cho người nào, ta sẽ tặng kèm cho người đó!”
Lạc Nam dở khóc dở cười nhìn nàng, tiểu nha đầu ba vòng phẳng lì như ngươi, có tặng kèm cũng bị chê đấy.
Nhìn thấy hai nữ hạnh phúc vui tươi, hắn vô thức liên tưởng đến kết cục của hai nàng ở thế giới thực, cảm thấy khó chịu cực kỳ.
Miên Mạn đã thành Thiên Hậu, cũng không biết A Bích thế nào…
Nếu có cơ hội, đến Thiên Đình xem các nàng một chút.
…
Không lâu sau đó, trong sự ngơ ngác như đang nằm mơ của phần lớn thành viên Châu Gia, Lạc Nam và Châu Miên Mạn bái đường, khiến nàng trở thành một trong những chủ mẫu mới của Long Tộc.
Thật ra, Long Nghịch đã có vài vị thê tử trước đó, các nàng đều là nữ nhân kiệt xuất của Long Tộc.
Lạc Nam cũng chẳng có vấn đề gì, nếu đã nhập vai thì phải nhập vai cho trót, hắn vẫn đối xử với các nàng như thê tử của mình, qua lại tiếp xúc, không có gì đáng ngại.
Cũng vì thế, Châu Miên Mạn gia nhập xem như trở thành vị thê tử nhân loại đầu tiên của Lạc Nam ở kiếp này.
Đại sự kiện ở Châu Gia cũng lấy một tốc độ khủng bố khuếch tán.
Thiên Đế vì muốn ép Châu Miên Mạn làm tiểu thiếp, kết quả không ngờ ý trung nhân của nàng lại là Long Nghịch, trong cơn phẫn nộ, Long Nghịch mang quân diệt Thiên Đình.
Đối với chuyện này, vô số thế lực chỉ âm thầm cười lạnh, thầm mắng Thiên Đế và Thiên Đình ngu xuẩn, quả nhiên là Thế Lực do một tên tán tu thành lập, căn cơ nông cạn, hệ thống tình báo không đủ nên mới xảy ra sai lầm cấp thấp như vậy.
Đổi lại là những thế lực lớn, biết Long Nghịch là tồn tại như thế nào, chủ động chạy xa vạn dặm, tin chắc không rơi vào kết cục bi thảm như vậy.
Quả nhiên đúng như Sơn Dương Đế dự đoán, chỉ cần tìm ra một cái cớ hợp lý để tiêu diệt Thiên Đình, sẽ không ai nghi ngờ động cơ thật sự của Long Tộc, càng không ai cảm thấy không phục cách làm của Long Nghịch.
Trái lại, vì nữ nhân của mình lấy lại công bằng, danh tiếng của Long Nghịch tiếp tục lên như diều gặp gió, dẫn đến vô số thiên tài tán tu tìm đến, đầu quân cho Chiêu Tài Quán và Điểm Tướng Đài.
…
Bởi vì số lượng người gia nhập quá nhiều, Lạc Nam không thể đích thân xét duyệt cũng như đánh giá từng người, nên đem nhiệm vụ giao cho một đám huynh đệ thân tính.
Chỉ trừ vài trường hợp đặc biệt có tu vi cao hoặc thiên phú bất phàm, Lạc Nam mới đích thân triệu kiến.
Cũng vì vậy, Tiểu Tiên, Hắc Trư, Thạch Lão đám người bận tối tăm mày mặt.
Tôn Hầu Tử ngược lại khá thảnh thơi, bởi vì sở trường của hắn vốn là chiến đấu, không thiện giao tiếp.
Nếu để con hàng này đi khảo sát Điểm Tướng Đài, chỉ sợ toàn bộ người tìm đến đều bị loại.
…
“Lần này càn quét Thiên Đình, bắt sống được ba vạn người có tư chất tốt, nhưng lại chưa trung thành với Thiên Đế, có giá trị sử dụng!” Sơn Dương Đế vuốt râu nói.
“Ừm?” Lạc Nam hứng thú.
“Ba vạn người này vốn là nhân tuyển mà Thiên Đế chiêu mộ, dự định sẽ tiếp tục bồi dưỡng, thao luyện thành Thiên Binh Thiên Tướng nhưng vẫn chưa tiến hành!” Sơn Dương Đế nói rõ:
“Chính vì thế nên bọn hắn không quá trung thành với Thiên Đế!”
“Giao cho Thái Dương Nhật Kê đi!” Lạc Nam không chút do dự quyết định: “Để Thái Dương Nhật Kê bồi dưỡng bọn hắn thành một đội quân theo phong cách chiến đấu của hắn!”
“Được!” Sơn Dương Đế không có ý kiến, cũng không dám hoài nghi mắt nhìn người của Lạc Nam sau từng ấy chuyện diễn ra.
Khao khát của Thái Dương Nhật Kê là muốn dẫn quân chinh chiến sa trường, ở thực tại, dù đã gần tử thương đào tẩu, Dậu Kê vẫn đem Nhân Yêu Giới huấn luyện thành một chủng tộc mạnh mẽ để làm truyền thừa cho