“Đến rồi…”
Bên trong không gian đen kịch, Luân Hồi Thụ trầm giọng nói.
“Đa tạ Luân Hồi Thụ tiền bối!”
Lạc Nam chắp tay, thái độ cực kỳ cung kính nói.
Mặc dù đã trải qua những cảm xúc không mấy tốt đẹp gì trong quá trình Luân Hồi, nhưng vạn kiếp luân hồi mà hắn đã nếm trải mang đến cho hắn quá nhiều lợi ích.
Đặc biệt còn có được kiến thức vượt khỏi giới hạn của vũ trụ.
Chưa kể Luân Hồi Thụ còn làm theo đề nghị của hắn, phối hợp với hắn diễn một màn kịch đánh lừa Hàm Nhi, sau đó mang theo hắn trở về thế giới thực.
Gặp được Luân Hồi Thụ là một trong những cơ duyên to lớn nhất từ lúc hắn bước chân vào con đường tu luyện đến thời điểm này.
“Không cần khách sáo!” Luân Hồi Thụ giọng điệu trầm thấp nói:
“Những người trẻ tuổi, có tâm cảnh, có khí độ, có bản lĩnh và thiên phú như ngươi luôn là đối tượng được bổn lão thụ xem trọng, dốc lòng bồi dưỡng!”
“Dù sao thì ngươi cũng đã biết, ngoài kia vẫn còn địch nhân hùng mạnh có thể uy hiếp an nguy của phiến vũ trụ này bất kỳ lúc nào!”
“Tre già thì măng mọc, vũ trụ này ngày sau rất cần những người như ngươi thành công trưởng thành!”
“Sẽ không để tiền bối thất vọng!” Lạc Nam hứa hẹn đáp: “Chỉ cần có cơ hội, tiểu tử sẽ cống hiến một phần sức mọn!”
“Haha, tốt…rất tốt!” Luân Hồi Thụ hài lòng cười.
Tán cây khổng lồ nhẹ nhàng rung lên, một cành cây trong suốt ẩn chứa Thời Không Chi Lực nồng đậm rơi xuống:
“Đây xem như báo đáp cho câu nói vừa rồi của ngươi!”
“Đa tạ tiền bối!” Lạc Nam không khách khí thu nhận.
Cành cây của Luân Hồi Thụ ẩn chứa lực lượng thời không chẳng kém chút nào nhánh tre Cổ Việt, Tiểu Kỳ Nam vẫn còn thiếu Pháp Bảo tiện tay, Lạc Nam không ngại nhận thêm nguyên liệu để làm quà cho nữ nhi bảo bối.
“Còn có một chuyện, ta tin tưởng sẽ bù đắp được phần nào những tổn thương của ngươi!” Luân Hồi Thụ bất chợt lên tiếng.
“Mời tiền bối nói!” Lạc Nam như nghĩ đến điều gì, nhịp tim bỗng chốc đập nhanh hơn.
“Một phần bên trong các kiếp luân hồi là do ta dựa vào thế giới thật dựng lên, có thật có giả, đan xen lẫn lộn!” Luân Hồi Thụ cười cười nói:
“Điều này đồng nghĩa với một số người quan trọng đối với ngươi tưởng chừng chỉ xuất hiện ở trong luân hồi sẽ tồn tại ở thế giới thực!”
Lạc Nam toàn thân chấn động, đồng tử co lại, bờ môi rung động: “Chu Nhi, Lạc Điệp?”
“Haha, có duyên gặp lại!”
Luân Hồi Thụ gật đầu cười lớn, thân ảnh đã ngao du thời không, biến mất ngay tại chỗ.
Lạc Nam có chút thất thần, không phát hiện thân thể mình đang rung lên.
“Lần này công tử thu hoạch quá lớn!” Một thanh âm nhí nhảnh đầy cảm thán vang lên bên tai, lại có chút nũng nịu nói:
“Nhưng mà kiến thức của công tử gia tăng, số lần tiêu hao Điểm Danh Vọng để dùng đến Thiên Cơ Bảng chắc chắn suy giảm!”
Nghe thấy tiếng nói quen thuộc, Lạc Nam trái tim ấp ám, nghiêng đầu sang nhìn tiểu nha đầu bé xíu đang ngồi trên bả vai mình, ánh mắt ôn nhu chưa từng có.
“Vạn kiếp luân hồi, ta đã xa nàng vạn kiếp…” Lạc Nam lẩm bẩm nói.
Kim Nhi toàn thân run rẩy lên, mắt đẹp lóng lánh nước…
Một lời của Lạc Nam thật sự chạm sâu vào trái tim nàng, khiến nàng nhịn không được bật khóc, muốn nhào vào lòng hắn ôm thật chặt.
Đối với nàng, Lạc Nam chỉ mới xa cách hơn một năm khi ngồi trên bảo tọa trải nghiệm luân hồi.
Nhưng đối với hắn, đã một vạn kiếp không được nhìn thấy nàng.
Đối với một kẻ đã quen với việc có Kim Nhi luôn luôn bên cạnh như Lạc Nam, đó cũng là một loại mất mát to lớn.
“Đã để công tử chịu khổ rồi…” Kim Nhi mở miệng dịu dàng: “Con đường này vốn là khắc nghiệt như vậy đấy, trong tương lai có lẽ sẽ còn những thứ đáng sợ hơn!”
“Ta biết…” Lạc Nam siết chặt nắm tay, thanh âm kiên định:
“Nhưng vì các nàng, ta vẫn phải bước…huống hồ, ta vẫn còn chưa biết cách để nàng thoát khỏi Hệ Thống, có được thân thể bình thường!”
“Kim Nhi chờ được!” Kim Nhi hạnh phúc cười ngọt ngào.
Lạc Nam hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, lắng lại đa sầu đa cảm, chuyển chủ đề nói:
“Luân Hồi Thụ chỉ xếp thứ tư trong thất đại thần thụ có thiệt thòi hay không?”
Theo cách nhìn nhận của hắn, Luân Hồi Thụ mang đến lợi ích thật sự là quá mức to lớn, trải nghiệm luân hồi và đạt được những kinh nghiệm quý giá bên trong đó thật sự ảo diệu và cao thâm hơn các Thần Thụ khác.
“Suy nghĩ của công tử sẽ đúng khi số lần trải nghiệm Luân Hồi của một người không bị hạn chế!” Kim Nhi lắc đầu cười đáp:
“Bất kể là luân hồi bao nhiêu kiếp, trong đời mỗi người chỉ có thể thông qua Luân Hồi Thụ tiến vào luân hồi một lần duy nhất!”
“Bởi vì công tử luân hồi đến tận một vạn kiếp nên cảm thấy tác dụng của Luân Hồi Thụ quá mức nghịch thiên, nhưng toàn bộ vũ trụ tìm đâu ra người có thể đạt thành tựu như công tử? đa số người chỉ có thể luân hồi một vài kiếp, thu hoạch sẽ rất kém mà thôi, làm sao sánh bằng các Thần Thụ có thể cung cấp lợi ích vĩnh viễn như Bàn Đào Thụ, Tre Cổ Việt hay Bất Tử Thụ?”
“Thì ra là như vậy…” Lạc Nam có chút tiếc nuối thở dài:
“Ta cứ tưởng số lần trải nghiệm luân hồi không hạn chế số lượng!”
“Haha, nếu thật sự Luân Hồi Thụ nghịch thiên như vậy, bản thân nó đã trở thành một cổ máy rèn luyện tâm cảnh khủng bố không giới hạn!” Kim Nhi ngưng giọng đáp:
“Điều đó không phải là phúc, bởi vì nó đủ khiến những thế lực hùng mạnh nằm ngoài vũ trụ điên cuồng, chấp nhận đánh đổi tất cả để cướp đi Luân Hồi Thụ!”
Lạc Nam rùng mình, vô thức nhớ đến chủng tộc mà mình biến thành, thật sự mạnh hơn phần lớn sinh linh nằm trong vũ trụ này.
“Luân Hồi Thụ tiền bối đã từng ngao du ra ngoài vũ trụ sao? bằng không hắn làm sao có đủ kiến thức để tạo nên những kiếp luân hồi cao thâm như vậy?” Hắn tiếp tục nêu ra thắc mắc.
Việc Luân Hồi Thụ biết được tu vi bên trên Thiên Đế, biết được chủng tộc mạnh mẽ ở kiếp cuối cùng mà Lạc Nam hóa thành, thật sự nằm ngoài phạm vi của một Thần Thụ chỉ tọa lạc ở phiến vũ trụ này.
“Đơn giản, bởi vì Luân Hồi Thụ vốn là một nhân vật cao cấp của Cổ Việt Tộc!” Kim Nhi nhún vai đáp:
“Vai trò của Luân Hồi Thụ là liên tục ngao du thời không, bồi dưỡng ban phát cơ duyên cho các tầng lớp thiên tài, đồng thời tìm tòi, điều tra các tin tức có giá trị để báo về Cổ Việt Tộc!”
“Phần lớn thông tin mà Thư Viện Cổ Việt lưu trữ là do Luân Hồi Thụ thu nạp!”
“Lại có chuyện như vậy?” Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm, một lần nữa bị sự khủng bố của Cổ Việt Tộc làm cho kinh hãi.
Vừa có được Tre Cổ Việt cung cấp nguyên liệu luyện khí mạnh mẽ, rèn luyện thực chiến hiệu quả…vừa có được Luân Hồi Thụ thu nạp tình báo, bồi dưỡng tâm cảnh thông qua luân hồi.
“Trước an nguy sống còn của vũ trụ, Luân Hồi Thụ cũng đang âm thầm cống hiến, cùng Cổ Việt Tộc có chung chí hướng nên việc bọn hắn hợp tác là điều dễ hiểu!” Kim Nhi nhún vai:
“Cho nên những gì Cổ Việt Tộc nhận biết, Luân Hồi Thụ cũng sẽ nhận biết, vì thế tạo nên các kiếp luân hồi viễn siêu nhận thức trong vũ trụ là chuyện bình thường!”
“Đã hiểu!”
Lạc Nam gật đầu, trong lòng cảm thán Cổ Việt Tộc đang vì phiến vũ trụ này trả giá quá nhiều, thế mà vẫn có vô số kẻ ngoài phục trong không phục, nghi kỵ về sự tồn tại của Cổ Việt Tộc.
Một ngày nào đó khi sự thật được phơi bày, Cổ Việt Tộc sẽ được toàn bộ sinh linh kính ngưỡng.
…
Vươn tay xé rách không gian, Lạc Nam xuất hiện ở một đình viện quen thuộc.
“Người nào?”
Bốn vị mỹ nhân trong đình nhàn nhã uống trà lập tức nhảy dựng lên, lực lượng bùng phát, sát cơ trong mắt lóe sáng.
Hiển nhiên việc có kẻ đột nhiên đột nhập khiến các nàng bất mãn.
“Là ta…” Lạc Nam hất mái tóc trắng bạc của mình sang một bên, lộ ra dung mạo cương nghị từng trải, râu che cằm, hai mắt đầy tang thương.
Bốn vị mỹ nhân toàn thân chấn động, thất thần nhìn lấy hắn.
Các nàng không ai khác đều là những người quen biết với Lạc Nam.
Liễu Tú Quyên, nữ nhân của hắn.
Mộng Chi Tiên, hồng nhan tri kỷ của hắn.
Mộng Thải Vân, người hắn xem là tỷ tỷ.
Phú Nhược Linh, nữ nhi của Liễu Tú Quyên, hắn xem nàng như bằng hữu.
Các nàng đều đã từng hương tiêu ngọc vẫn trong tay hắn, nghĩ đến điều này, ánh mắt Lạc Nam nhìn về bốn nữ càng thêm