Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

1472: Mưa Máu Sắp Bắt Đầu


trước sau


Chap 1472: Mưa Máu Sắp Bắt Đầu
“Phu quân? Chàng biến mất đi đâu thế?”
Nhìn thấy “Mộng Tinh” xuất hiện trở lại, Mộng Chi Tiên vội vàng kéo hắn vào một góc khuất.

“Có một tên bợm nhậu rủ ta uống rượu ăn thịt heo!” Lạc Nam thành thật đáp.

“Uống rượu ăn thịt?” Mộng Chi Tiên sắc mặt cổ quái, bỗng nhiên rùng mình:
“Dù có người mời cũng không mời một hộ vệ a, chẳng lẽ thân phận của chàng bại lộ?”
“Trước trở về rồi nói!” Lạc Nam đáp.

“Được!” Mộng Chi Tiên cũng biết tình hình nghiêm trọng, nhanh chóng kéo Lạc Nam nhảy vào Truyền Tống Trận.


Lần này không tiếp tục phát sinh sai lầm, thân ảnh hai người hiện ra tại chi nhánh Thiên Địa Hội ở Huyền Gia.

Vốn muốn tìm Huyền Y Đế Nữ nói một câu cảm tạ, nhưng lại nghe thị nữ Thanh Linh bẩm báo, Huyền Y Đế Nữ đã bế quan từ khi ở Giao Dịch Nội Bộ trở về.

Đối với việc này, Lạc Nam và Mộng Chi Tiên cũng chẳng cảm thấy kinh ngạc.

Huyền Y dùng tấm gương đồng kỳ bí đổi được hàng loạt vật phẩm quý giá từ tay Lạc Nam, nàng bế quan để gia tăng thực lực là chuyện bình thường.

Lần sau gặp lại, nói không chừng chiến lực của Huyền Y sẽ tiến bộ vượt bậc.

Mang theo Mộng Chi Tiên trở về Làng Nhất Thế, trên đường di chuyển…Lạc Nam cũng đem mọi chuyện xảy ra kể lại cho nàng.

Đối với nữ nhân của mình, hắn cực ít che giấu một việc nào đó…
“Thật xin lỗi, là do thiếp nên chàng mới bại lộ!” Nghe thấy nam tử trung niên kia vậy mà dùng Tâm Nhãn đọc thấu nội tâm của mình, Mộng Chi Tiên có chút áy náy nhìn Lạc Nam cắn môi.

“Ngốc!” Lạc Nam tức giận vỗ bờ m.ông mềm mại của nàng: “Phu thê với nhau còn lỗi phải cái gì? Nếu thật sự xin lỗi…phải là ta xin lỗi đã khiến Mộng Gia các nàng mạo hiểm vi phạm quy tắc mới đúng!”
Thấy hắn đánh mông mình giữa thanh thiên bạch nhật, Mộng Chi Tiên xấu hổ gò má đỏ hồng, mắt đẹp liếc nhìn xung quanh, phát hiện không ai chứng kiến mới thở phào nhẹ nhõm.

NGAO!
Vừa mới bước đến cổng làng, một thân ảnh đã như gió lốc lao vọt mà đến, hưng phấn nhào vào trong lòng Lạc Nam làm nũng.

Không phải gia hỏa Tinh Không Long Mã thì là ai?
Nó vẫn còn nhớ rất rõ, chủ nhân hứa sẽ tìm vật phẩm gia tăng chiến lực cho mình, nên khi nhìn thấy hắn trở về đã lao vọt đến nịnh bợ.

“Xem như ngươi tốt số!” Lạc Nam vuốt cái đầu Tiểu Tinh cười cười.

Không nói hai lời, hắn lấy ra khối Yêu Đan Tinh Không Thú đạt được từ tay Thiên Địa Thiếu Chủ.


NGAO!
Vừa chứng kiến đồ vật trong tay chủ nhân, Tinh Không Long Mã như gặp phải chất kích thích, ngửa đầu lên trời rống lên một tiếng đầy hưng phấn, nước bọt chảy ròng ròng.

Lạc Nam sắc mặt tối sầm xuống, quát mắng: “Nhìn bộ dạng của ngươi xem, tọa kỵ của ta phải uy phong lẫm lẫm, nào giống con chó nhỏ như vậy? một viên Yêu Đan Thiên Yêu Đế đã khiến ngươi kích động như vậy rồi? thật là không có kiêu ngạo!”
Tinh Không Long Mã nghe vậy cố nén thèm thuồng, hóa thành khổng lồ, đầu rồng uy nghiêm, thân ngựa dũng mãnh.

Lạc Nam tạm hài lòng, đem Yêu Đan ném vào miệng nó, căn dặn nói:
“Lực lượng trong thứ này cực kỳ khổng lồ, đừng có tham lam luyện hóa toàn bộ, cơ thể của ngươi sẽ chịu không nổi, trước hết đặt mục tiêu đột phá Địa Yêu Đế là được!”
Tiểu Tinh ngoan ngoãn gật đầu, thỉnh cầu Lạc Nam đưa mình vào Linh Giới Châu bế quan.

Lạc Nam đồng ý phất tay, Tiểu Tinh biến mất tại chỗ.


“Kỳ quái, các nàng ấy đâu hết cả rồi?”
Đi vào trong làng, Lạc Nam nghi hoặc phát hiện mấy nữ nhân của Làng Nhất Thế chẳng biết đi đâu, ngoại trừ vài cổ khí tức đang bế quan tu luyện bên trong nhà gỗ như Hồn Mỹ Hoa, Lãnh Nguyệt Tâm và Mộ Sắc Vy…
“Trưởng Làng, ngươi cuối cùng cũng trở về…”
Thấy Lạc Nam và Mộng Chi Tiên xuất hiện, vài nữ đệ tử do Thu Nhi dẫn đầu nhanh chóng đi đến, từng khuôn mặt đẹp vui vẻ.

“Các nàng bị thương?” Lạc Nam sắc mặt lập tức trở nên âm trầm.

Mặc dù Thu Nhi cùng vài nữ đệ tử đã dùng Bất Tử Dịch Th.ủy ổn định thương thế, nhưng khí tức suy yếu và vài vết máu trên thân các nàng vẫn còn.

“Các tỷ muội, chuyện gì xảy ra thế?” Mộng Chi Tiên có chút lo lắng hỏi.

Thu Nhi cùng vài nữ đệ tử liếc mắt nhìn nhau, cười khổ kể lại.

Hóa ra, các nàng ở Côn Lôn Giới cũng không hề rảnh rỗi, để rèn luyện chiến lực cũng như tìm kiếm tài nguyên, nên Thu Nhi đã mang theo một nhóm nữ đệ tử kết thành tổ đội, cưỡi Tinh Không Thú chấp hành nhiệm vụ do Côn Lôn Giới đặt ra.

Nhiệm vụ của các nàng lần này là khám phá một Di Tích do Địa Đế để lại, với tu vi Đại Đế của Thu Nhi và những nữ đệ tử liên thủ, hoàn thành nhiệm vụ xem như không quá khó khăn.

Nào ngờ trên đường trở về, các nàng bất chợt bị một đám sát thủ thực lực cường đại nhắm vào.

Theo lời Thu Nhi kể lại, đám sát thủ này đều là Ma Tu, hơn nữa không có ý định lập tức giết các nàng, trái lại muốn tiến hành bắt sống.

Nhưng bọn hắn không ngờ được, Thu Nhi và các nữ đệ tử đều được trang bị Lệnh Bài Truyền Tống Trận, trong lúc nguy cấp lập tức kích hoạt để trở về Làng Nhất Thế.

Mặc dù như vậy, các nàng vẫn bị thương…
Sau khi nghe tin, Âu Dương Thương Lan chúng nữ liền nổi giận, liền xuất động lực lượng đi trả thù…vì các tỷ muội lấy lại công bằng.


“Ma Tu hơn nữa còn muốn bắt sống các nàng?” Lạc Nam híp mắt hỏi.

“Không sai!” Thu Nhi cùng mấy nữ đệ tử đồng loạt gật đầu.

Lạc Nam nhẹ gật đầu, đã đoán ra phần nào nguyên nhân bên trong…
“Hừ, đám Săn Ma Điện ngày thường mũi thính như cẩu, vì sao hiện tại có Ma Tu xuất hiện quy mô lớn, bọn hắn lại không thấy đâu?” Mộng Chi Tiên bất mãn nói.

“Haha, chỉ cần biết Ma Tu nhắm vào ta, e rằng Săn Ma Điện sẽ giả vờ không thấy, thậm chí còn tạo điều kiện thuận lợi!” Lạc Nam bất mãn cười lạnh.

Thông qua Long Tiên Thánh Điển, hắn đã cảm ứng được tình hình của Âu Dương Thương Lan mấy nữ.

Với chiến lực của các nàng, mọi thứ không có gì trở ngại, đang trên đường trở về.

RỐNG! RỐNG! RỐNG!
Không lâu sau, toàn bộ Côn Lôn Giới kinh động nhìn thấy hàng trăm con Tinh Không Thú mạnh mẽ khổng lồ phá không mà về, trên lưng mỗi một con Tinh Không Thú đều có mỹ nhân phong hoa tuyệt đại.

Đi đầu chính là Âu Dương Thương Lan và Võ Tam Nương…
Một người vừa yêu mị vừa cao quý, một người cuồng dã, nóng bỏng và quyến rũ, vẻ đẹp khiến toàn trường rung động.

Chúng nữ sát khí đằng đằng, một đường tiến vào Làng Nhất Thế trong ánh mắt hâm mộ của vô số tu sĩ Côn Lôn Giới.

Ai cũng biết, Làng Nhất Thế là thế lực do một tay Thiếu Chủ thành lập, mỗi một thành viên đều là mỹ nhân vạn năm có một, chiến lực siêu quần.

Dù là Tứ Đại Cung Nữ nổi danh tài sắc vẹn toàn cũng khó thể sánh bằng cao tầng của Làng Nhất Thế.

Chứng kiến Lạc Nam đã về, sát khí trên người chúng nữ lập tức biến mất, ra lệnh cho đám Tinh Không Thú trở về phía sau núi nghỉ ngơi.

Tay áo bồng bềnh, như quần tiên hạ phàm rơi xuống…
“Phu quân, ngươi trở về rồi…” Âu Dương Thương Lan lên tiếng.

Lạc Nam gật đầu, đảo mắt nhìn quanh chúng nữ, phát hiện không ai xảy ra vấn đề gì, lại thiếu mất Thục Phi cùng Lệ Huân.

“Ba nàng Thục Phi đã vào Quảng Hàn Cung tu luyện với tỷ muội Cơ Nhã!” Võ Tam Nương hiểu ý hắn, bèn giải thích nói:
“Lệ Huân thì đang kết hợp cùng sư phụ nàng, huấn luyện 33 vị Thánh Nữ!”
“Kẻ thù lần này đông không? Tu vi thế nào?” Lạc Nam đi vào chính sự.

“Có tất cả 46 tên, xưng là Tứ Thập Lục Sát, là một nhóm sát thủ nổi danh ở Ma Giới, từng có chiến tích liên thủ diệt hai Thiên Đế!” Đạm Đài Uyển tức giận dậm chân đáp:
“Sau khi sưu hồn, thiếp phát hiện bọn chúng muốn bắt cóc đệ tử Làng Nhất Thế chúng ta là muốn ép chàng ra mặt, thèm muốn 10 tỷ Tru Tiên Điểm!”

“Hừ, một lũ không biết sống chết…không cần Tiểu Nam ra tay, chúng ta trực tiếp làm thịt!” Đình Manh Manh khoanh tay trước ngực hùng hùng hổ hổ nói.

“Có chuyện khiếp thiếp cảm thấy kỳ lạ!” Hoàng Y Thiền lên tiếng nói:
“Dựa theo đề nghị của Nữ Hoàng, Đế Sư đã thăm dò Thiên Cơ, phát hiện không ít tung tích của những tên

Ma Tu tiến vào Tiên Giới nhằm lấy mạng chàng!”
“Những tin tức này đã được gởi đến Săn Ma Điện, nhưng chẳng biết vì sao…đám cường giả Săn Ma Điện lại liên tục để chúng chạy thoát!”
“Quả nhiên đúng như dự đoán của ta…” Lạc Nam cười lạnh vuốt cằm.

Cái giá 10 tỷ Tru Tiên Điểm cho cái mạng của hắn thật sự quá mức hấp dẫn, đủ để bất kỳ Thiên Ma Đế nào cũng phải thèm thuồng, càng đừng nói là một đám Sát Thủ chuyên bán mạng kiếm tiền.

Tru Tiên Điện treo giá cái mạng của hắn, tưởng chừng chỉ khiến Lạc Nam gặp nguy hiểm khi công khai tiến vào Ma Giới, nào ngờ đã có kẻ muốn ra tay với người ở bên cạnh hắn.

Còn đám Săn Ma Điện thì khỏi phải nói, chắc chắn là biết những Ma Tu kia muốn lấy mạng hắn, nên cố tình mở một mắt nhắm một mắt, để bọn Ma Tu tự do hành động.

Kế hoạch mượn tay Săn Ma Điện giải quyết đám sát thủ Ma Tu của Nữ Hoàng xem như thất bại.

“Phu quân, thiếp cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách…” Tử Yên điềm tĩnh và lý trí, nàng chậm rãi phân tích:
“Tất cả chỉ mới là mở màn, sợ rằng đã có không ít Thiên Ma Đế đặt chàng và bọn thiếp vào trong tầm ngắm!”
“Chỉ chờ thời cơ thích hợp, bọn hắn sẽ nhất kích tất sát!”
“Mặc dù bọn thiếp không sợ, nhưng phiền phức liên tục cũng rất khó đề phòng!”
“Ta hiểu!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe nói: “Thực lực của các nàng ta rất tin tưởng, nhưng kẻ địch ở trong tối, chúng ta ở ngoài sáng, đôi khi khó tránh khỏi sơ suất dẫn đến hậu quả khôn lường!”
“Vậy chàng tính sao?” Kiều Tố Tố chiến ý hừng hực hỏi.

“Các nàng tạm thời đừng manh động, bế quan gia tăng thực lực mới là chân lý!” Lạc Nam nghiêm túc nói:
“Chỉ cần có thực lực tuyệt đối, không sợ bất kỳ âm mưu quỷ kế nào!”
Nghe hắn nói vậy, ánh mắt chúng nữ vội vàng sáng lên: “Chẳng lẽ chàng có thu hoạch ở Giao Dịch Nội Bộ?”
Các nàng hiểu rằng, nếu không có được tài nguyên, hắn sẽ không yêu cầu các nàng bế quan.

“Ừm!” Lạc Nam nháy mắt mỉm cười: “Trước phân chia mỗi người 5 vạn khối Nguyên Thạch!”
Nói xong, đem Nhẫn Trữ Vật chứa nửa cái mỏ Nguyên Thạch mà nam tử trung niên giao phó cho Âu Dương Thương Lan.

Chỉ bằng nửa mỏ Nguyên Thạch này, các nàng đã có thể toàn diện tu luyện mà không sợ thiếu thốn.

Nhận lấy Nhẫn Trữ Vật của Lạc Nam, chúng nữ mắt đẹp trợn tròn, hô hấp dồn dập…
Mặc dù biết hắn sẽ có thu hoạch, nhưng không ngờ thu hoạch khủng khiếp đến mức độ này.

“Phu quân, để các tỷ muội tạm thời bế quan tu luyện là phương án tốt, nhưng thiếp vẫn không cam tâm!” Võ Tam Nương hai bầu ngực phập phồng vì giận:
“Làm như vậy khác nào chúng ta sợ đám sát thủ nên phải tránh mặt?”
“Ai nói với nàng chúng ta tránh mặt?” Lạc Nam cười hỏi, giọng điệu trở nên đầy rẫy sát cơ:
“Dám nhắm vào nữ nhân làng ta, phu quân của nàng từ bao giờ sẽ bỏ qua một cách đơn giản?”
Thấy thái độ của hắn, mấy nữ hiếu chiến lập tức hưng phấn: “Chàng có kế hoạch?”
Lạc Nam nhẹ gật đầu: “Hưng sư động chúng không phải là cách, ta sẽ đích thân mang theo vài người các nàng giết ngược trở lại, giết đến khi nào bọn chúng sợ hãi cút về Ma Giới mới thôi!”
Lời nói của hắn tuy bình tĩnh, nhưng chúng nữ đã nghe ra vô số gió tanh mưa máu.

Hắn muốn chứng minh cho vũ trụ này biết, cái đầu của hắn không dễ dàng lấy như vậy.

Kẻ nào tham lam 10 tỷ Tru Tiên Điểm, phải sẳn sàng đánh đổi cái chết.


Lạc Nam và người thân bên cạnh hắn không phải quả hồng mềm để ai muốn bóp thì bóp.

“Thiếp muốn tham gia!” Trăm miệng một lời, tất cả nữ nhân đồng loạt mở miệng.

“Không được!” Lạc Nam nghiêm túc lắc đầu: “Bởi vì lần này rất có thể sẽ chiến cùng Thiên Ma Đế, nên ta chỉ mang những ai đủ sức chiến Thiên Đế mà thôi!”
“Nhưng mà…” Mấy nữ không cam lòng, có thể ra tay càn quét những kẻ thù dám nhắm vào nam nhân của các nàng, chuyện náo nhiệt như thế lại không thể tham gia.

“Thương Lan, Tam Nương sẽ đi cùng với ta!”
“Manh Manh mặc kệ, Manh Manh muốn chiến đấu!” Đình Manh Manh xém chút khóc lên, nàng thích nhất là những thời điểm như thế này nha.

“Nàng vẫn chưa đủ mạnh!” Lạc Nam thẳng thừng nói: “Cố gắng đột phá Thiên Đế trước đi!”
“Nha đầu đừng bướng, đây là chuyện quan trọng chứ không phải giỡn chơi!” Âu Dương Thương Lan véo tay Đình Manh Manh hừ một tiếng:
“Ngay cả Ngạo Tuyết cũng phải ở nhà, muội đua đòi cái gì?”
“Đáng ghét, Manh Manh sẽ nhanh chóng mạnh lên, đại tỷ chờ đó!” Đình Manh Manh thở phì phì, hốt lấy một đống Nguyên Thạch nhảy vào Loạn Hư Tháp, mắt không thấy, tâm không phiền.

Chúng nữ nhìn nhau mỉm cười, nha đầu này tuy nghịch ngợm nhưng cũng biết nghe lời.

“Phân chia Nguyên Thạch đi, ta muốn khi tất cả các nàng xuất quan…Làng Nhất Thế không còn Thiên Tôn và Bán Đế!” Lạc Nam cao giọng nói.

“Sẽ không để Trưởng Làng thất vọng!” Toàn thể đệ tử Làng Nhất Thế hừng hực chiến ý.

Có Nguyên Thạch, có Đế Cấp Cực Phẩm Công Pháp…nếu các nàng vẫn không thể thành Đế, chi bằng tìm một khối đậu hủ đập đầu tự vẫn thì hơn.

Thậm chí Đế Giả không phải mục tiêu của các nàng, rất nhiều nữ đệ tử đã nhắm vào mục tiêu Đại Đế, Địa Đế phát triển.

“Thiếp trở về Mộng Gia đây, vẫn còn rất nhiều sự vụ cần giải quyết!” Mộng Chi Tiên lúc này lên tiếng tạm biệt.

“Ừm, đây là chút tâm ý của ta gửi đến Mộng Gia!” Lạc Nam lại đưa cho nàng một Pháp Bảo Không Gian, ôn nhu nói:
“Hy vọng Mộng Gia sớm ngày thành Thiên Đế Cấp Gia Tộc!”
Bên trong Pháp Bảo Không Gian có Mộng Tinh đang nằm mơ, một lượng Nguyên Thạch nhất định và vài thứ khác.

Mộng Chi Tiên nhoẻn miệng cười ngọt ngào, nàng cũng không khách khí với phu quân của mình, tiếp nhận những thứ hắn giao phó, ngoan ngoãn căn dặn:
“Chàng và các tỷ muội cẩn thận, kẻ thù đông đảo…nếu cần gì hỗ trợ cứ liên hệ với thiếp!”
Chúng nữ nói lời cảm tạ, cùng nhau đưa tiễn nàng rời đi.

“Hành động luôn chứ?” Võ Tam Nương hướng Lạc Nam hỏi, nàng đã không nhịn được muốn đại khai sát giới.

Âu Dương Thương Lan cũng sẳn sàng nhìn qua hắn.

Lạc Nam nghe vậy mỉm cười, thản nhiên mở miệng:
“Không cần vội, đầu của bọn hắn không biết chạy…ta còn vài việc cần phải làm!”

_________________________________________
Chúc cả nhà ngủ ngon.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện