Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

1491: Bờ Vực Sinh Tử


trước sau


“Thật là vô dụng, ngay cả kẻ tính kế mình là ai cũng không biết, lão tử thật sai lầm khi ký sinh vào ngươi!”
Trong cơ thể Nhị Lang Thần truyền ra âm thanh đầy phẫn nộ.

Vốn nó tưởng rằng Nhị Lang Thần dù sao cũng là một kẻ từng được công nhận là thiên tài hàng đầu vũ trụ, lại thêm sự giáo dục của mình thì ngày xưng hùng xưng bá sẽ không còn xa.

Nào ngờ xưng hùng xưng bá ở đâu chưa thấy, chỉ thấy đột nhiên có gần trăm Thiên Đế cấp cường giả đủ mọi thể loại điên cuồng lao đến truy sát Nhị Lang Thần, mà tên này ngu ngơ đến mức ngay cả kẻ ở sau lưng hãm hại mình là ai cũng không biết.

Gần trăm Thiên Đế a, đây là cổ lực lượng có thể quét ngang chín phần mười thế lực trong vũ trụ, quan trọng nhất là trong gần trăm Thiên Đế này có không ít là nhân vật sống vô số năm về trước, vừa mới từ Địa Ngục Môn thoát ra ngoài, sự phẫn nộ và bức bối khi bị giam cầm thời gian dài khiến thực lực của bọn hắn hoàn toàn bạo phát, cực kỳ kinh khủng.

Đừng nói là hiện tại chỉ còn là một cánh tay, dù thời kỳ toàn thịnh của nó khi phải áp chế tu vi để xuống phiến vũ trụ cấp thấp này gặp phải tình cảnh như vậy cũng phải tốn một phen sức lực.

“Khốn nạn!” Nhị Lang Thần gầm thét: “Chuyện đến nước này ngươi còn nói lời vô nghĩa, ta chết thì ngươi cũng tiêu!”
“Yên tâm không chết được đâu, cùng lắm thì giả chết như ở Thiếu Đế Chi Chiến rồi đúc lại thân thể như từ đầu!” Cánh tay trấn an nói.

Nhị Lang Thần nghe vậy xém chút thổ huyết, con bà nó ngươi còn nói không sao? nếu cứ liên tục giả chết rồi sống lại theo cách đó, đến bao giờ ta mới trả thù được Lạc Nam?
“Khoan đã!” Nhị Lang Thần trong đầu lóe lên, nghiến răng nghiến lợi:
“Kẻ thù lớn nhất đời này của ta là Lạc Nam, liệu hắn có phải là kẻ chủ mưu sau lưng hãm hại ta hay không?”
“Nếu thật sự là như vậy chỉ có thể nói đẳng cấp của hắn hơn ngươi quá nhiều, kể cả thiên phú, thực lực và tâm trí!” Cánh tay không chút lưu tình đả kích nói.

“Nói nhảm, nếu như ta có thể một mình chống lại hắn thì còn nhờ đến ngươi sao?” Nhị Lang Thần hận không thể một ngụm cắn chết cánh tay.

“Nói cũng đúng!” Cánh tay thở dài.

“Chết!”
Mà lúc này, hàng loạt Công Kích khủng bố đã ngưng tụ trấn áp xuống.

Nhị Lang Thần sắc mặt đại biến, Vương Anh Tà Thể kích hoạt, Tà Lực như sóng thần gào thét gia trì quanh thân, Vương Anh Pháp Tướng khổng lồ xuất hiện bao trùm lấy cơ thể hắn.

Nhị Lang Thần và Vương Anh Pháp Tướng dung hợp thành một thể, sức mạnh và cả khả năng phòng ngự mạnh hơn vô số lần so với việc đứng từ xa điều khiển.

Tầng tầng lớp lớp đầu lâu cứng rắn xoay tròn trên không trung, sau đó gắn kết với nhau tạo thành một tấm khiên khổng lồ như sườn núi chắn trước mặt Vương Anh Pháp Tướng, ngăn cản thế công của chúng cường giả.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Rất nhiều vị Thiên Đế cùng lúc ra tay, Vương Anh Tà Thể mặc dù xếp ở top 10 cũng không chịu đựng nổi, hai chân khổng lồ liên tục bị đẩy lui, tấm khiên đầu rạn nứt dữ dội sau đó ầm đùng tan vỡ.

“Dám tu luyện loại Thể Chất ác động như Vương Anh Tà Thể, chẳng trách gần đây có rất nhiều tu sĩ đột nhiên biến mất một cách ly kỳ, thì ra là rơi vào tay ngươi!” Một vị Thiên Phật Đế của Tây Phương Giáo lòng dạ nhân từ thấy cảnh này không khỏi phật nỗ, hai tay hung hăng đấm ra:
“La Hán Hàng Ma Chưởng!”

RỐNG!
Hư ảnh một tôn Kim Thân La Hán khổng lồ hiện ra, Kim Thiên Đế Lực lóe sáng chói mắt, cuồng nộ tung chưởng.

ĐÙNG!
Vương Anh Pháp Tưởng lồng ngực nổ tung, Tà Khí thôn thiên muốn phong tỏa vết thương.

Nào ngờ không để tình trạng đó xảy ra, một vị Thiên Yêu Đế của Chu Tước Tộc và một vị Thiên Yêu Đế của Hỏa Phượng Tộc đã hóa thành bản thể khổng lồ, Chu Tước Thánh Hỏa cùng Niết Bàn Thánh Hỏa điên cuồng phun ra, đem tất cả Tà Khí của Nhị Lang Thần thiêu cháy, ngăn cản Vương Anh Pháp Tướng hồi phục.

“Không xong rồi!” Nhị Lang Thần trong lòng tuyệt vọng.

Hắn chỉ mới đột phá Địa Đế chưa lâu, đúc thành Vương Anh Tà Thể, luyện được Thánh Kỹ, lại đang trong quá trình đúc thể chất thứ hai, có thể nói là tiền đồ tươi sáng, hiếm có nhân vật cùng thế hệ nào sánh bằng.

Nhưng Thiên Đế không phải dạng thường, hàng trăm người liên thủ làm sao có thể chống nổi?
Chưa kể xung quanh còn có tầng tầng lớp lớp Trận Pháp do đám Trận Đế của Trận Điện bố trí lập thành, chặn đứng đường lui của hắn.

Bất quá mặc dù như vậy, Nhị Lang Thần vẫn không cam tâm chịu chết.

Hắn lấy ra một ngụm Đế Đan nuốt vào bổ sung lực lượng, điên cuồng vận chuyển Tà Lực để phục hồi Vương Anh Pháp Tướng khổng lồ, đẩy lùi hai ngọn lửa mạnh mẽ của Chu Tước và Phượng Hoàng, gia tăng khả năng phòng ngự.

“Hừ, để bổn Đế oanh sát cái mai rùa của ngươi!!”
Một vị Thiên Ma Đế mất kiên nhẫn cười lạnh lùng, lấy ra thanh Ma Đao sắt lẹm đạt đến Đế Cấp Cực Phẩm, Đao Vực triển khai, nhắm xuống đầu Vương Anh Pháp Tướng trảm xuống.

Không ít cường giả khác thấy vậy cũng gật đầu, nhao nhao lấy ra Vũ Khí tiện tay công kích, ý đồ một hơi nghiền nát Vương Anh Pháp Tướng.

Nào ngờ chính hành vi này của bọn hắn đã tạo ra một sai lầm không thể cứu vãn.

Trong mắt Nhị Lang Thần vốn từ tuyệt vọng chuyển sang hưng phấn điên cuồng.

Sắc mặt hắn thành kính, nghiêm nghị đọc lên:
“Bí Tự Binh – Xuất!”
Ngay khoảnh khắc đó, trong đôi mắt khổng lồ đen kịch của Vương Anh Pháp Tướng bỗng nhiên xuất hiện một chữ “BINH” uy nghiêm và càn quấy.

ONG ONG ONG ONG ONG…
Chữ Binh như hiện thân của Vương Giả bên trong Binh Khí, toàn bộ vũ khí trong tay chúng cường giả như gặp phải khắc tinh, tất cả cưỡng ép thoát khỏi khả năng khống chế của các vị Thiên Đế, sau đó hung hăng phản chủ đâm ngược trở lại chính chủ nhân của mình.

“Chuyện gì xảy ra?”
Tình cảnh quá bất ngờ khiến không ai lường trước được, cả đám nhao nhao kinh hãi vội vàng phòng ngự, một số không kịp đề phòng bị chính vũ khí của mình xiên chết tại chỗ.


Bí Tự chính là thứ khủng khiếp như vậy, nó vượt qua giới hạn của phiến vũ trụ này, là những tồn tại mang đến cho chủ nhân khả năng siêu việt, có thể đảo ngược thế cờ trong gang tấc.

“Nghiền nát Trận Pháp cho ta!” Nhị Lang Thần tê tâm liệt phế gầm lên, Bí Tự Binh bùng sáng dữ dội.

KENG KENG KENG…
Hàng loạt Vũ Khí cao cấp dưới sự không chế của Nhị Lang Thần đánh tan một đám trận văn, tạo ra lỗ hỏng thoát hiểm.

“PHỐC!”
Đầu của Vương Anh Pháp Tướng cùng thời điểm đó nổ tung, Nhị Lang Thần đau đớn như rơi vào địa ngục, miệng điên cuồng thổ huyết, linh hồn nhận lấy thống khổ tra tấn đến mức ngất đi.

Hiển nhiên việc cưỡng ép khống chế nhiều loại vũ khí như vậy trong cùng thời điểm, dù Nhị Lang Thần có Bí Tự Binh cũng bị phản phệ nặng nề.

Hắn bất chấp đau đớn và thương thế, dụ.c vọng cầu sinh mãnh liệt chưa từng có, nhắm vào lỗ hỏng của Trận Pháp lao vọt ra.

“Mau truy cản!”
Thấy tình cảnh này, toàn bộ cường giả gầm lên đầy phẫn nộ, bọn hắn đích thân ra tay mà chẳng thể bắt được một Địa Đế, chuyện này truyền ra ngoài chẳng phải quá mức nhục nhã hay sao?
Nhị Lang Thần trọng thương thở hổn hển, liều lĩnh ra hiệu cho Vương Anh Pháp Tướng tự bạo tạo thành vụ nổ nguy hiểm kéo dài thời gian, bản thân hắn thì tách khỏi nó để chật vật trốn chạy.

“Chạy? ngươi chạy được sao?”
Nào ngờ trong những cường giả truy sát còn có hàng chục sát thủ, bọn hắn vốn ẩn nấp từ đầu đến cuối để chờ đợi thời cơ, lúc này nhìn thấy Nhị Lang Thần như nỏ mạnh hết đà, làm sao bỏ qua cơ hội?
Sát Vực tứ phía nghiền ép đến cực điểm, tra tấn tinh thần Nhị Lang Thần sắp rơi vào điên loạn…
XOẸT XOẸT XOẸT…
Từ trong không gian duỗi ra các lưỡi đao bén nhọn có gia trì Sát Vực và Thiên Đế Lực, đồng loạt nhắm đến các nơi yếu hại trên

cơ thể Nhị Lang Thần đâm vào.

PHỐC…PHỐC…PHỐC…PHỐC…PHỐC…
Máu tươi cuồng phún, da thịt nát vụn, lục phủ ngũ tạng như bị xới tung, sinh cơ nhanh chóng xói mòn.

“AAAAAA”
Nhị Lang Thần gầm rống như lệ quỷ đến từ địa ngục, lần đầu tiên trong đời hắn rơi vào thảm cảnh như vậy, ngay cả lần bị Lạc Nam gi.ết chết một lần trong Thiếu Đế Chi Chiến, thân bại danh liệt cũng không uất ức và căm phẫn như lần này.

Lần trước ít nhất hắn còn biết kẻ thù của mình là ai để ghi hận, nhưng lần này hung thủ vẫn ẩn nấp phía sau màn, chắc hẳn là đang hài hước mỉm cười nhìn hắn chật vật như chó trong khi Nhị Lang Thần hắn còn chưa biết đối phương là ai.

“Muốn dồn lão tử vào đường cùng, lão tử cùng các ngươi chết chung!”
Trong cơn thịnh nộ, Nhị Lang Thần vẻ mặt oán độc rít gào, cảm xúc trở nên điên cuồng…
Ý niệm vừa động, hắn lấy ra những luồng khí ẩn chứa sức mạnh khổng lồ có thể sáng tạo thế giới.


Chính là Hỗn Độn Thủy Khí, Hỗn Độn Thổ Khí, Hỗn Độn Kim Khí và Hỗn Độn Hỏa Khí vừa cướp được trong bảo khố của Vô Tận Hỏa Giới chưa lâu.

“Hắn muốn làm gì?” Chúng cường giả sắc mặt nghiêm nghị.

“Nổ chết hết cho ta!” Nhị Lang Thần cười dài điên loạn, muốn đem bốn loại Hỗn Độn Khí dung nhập vào nhau sau đó tự bạo.

Tin chắc vụ nổ này sẽ kéo theo kha khá sinh mạng chôn cùng.

Nhận ra ý đồ của Nhị Lang Thần, đám sát thủ vội vàng rút lui, không tiếp tục thừa cơ đoạt mạng.

Mà đa số Thiên Đế cũng sinh lòng e ngại, không muốn làm chim đầu đàn đón nhận vụ nổ, chỉ đành lùi lại vài bước.

“Hahaha, rất không tệ, ngươi thành công thông qua khảo nghiệm lần này!"
Nhưng mà chưa kịp kích nổ, cánh tay trong cơ thể đã phá lên cười:
“Mặc dù có bổn tọa chỉ dạy, nhưng đích thân ngươi cũng nên trải qua những lần cửu tử nhất sinh để trưởng thành, nếu để mọi chuyện tiếp tục diễn ra, tuy ngươi vẫn phải chết nhưng đã thành công kéo theo nhiều kẻ thù chôn cùng và khiến chúng e sợ, xem như không uổng công tài bồi của ta!”
“Hừ, nói như kiểu ngươi có thể giúp ta sống sót?” Nhị Lang Thần lạnh lùng mắng, nhưng trong mắt đã xuất hiện tia hy vọng.

“Chặt cụt một tay đi!” Cánh tay lười biếng nói:
“Mặc dù không muốn dung hợp cùng cơ thể thấp kém của ngươi, nhưng đã đến lúc này thì chẳng còn cách nào khác!”
Nghe nó nói vậy, Nhị Lang Thần lập tức quyết đoán chặt đứt cánh tay của mình.

VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Ngay khoảnh khắc đó, từ tận cùng bên trong cơ thể, cánh tay thần bí vẫn luôn ký sinh từ lâu mọc ngược trở ra, thay thế vào vị trí cánh tay của Nhị Lang Thần vừa mới chặt đứt.

“Có gì xảy ra à?” Nhị Lang Thần chẳng cảm thấy có gì biến hóa ngoài cánh tay của mình hóa thành một thứ khô gầy, xấu xí như củi mục.

“Nghe thật kỹ đây!” Cánh tay cuồng ngạo nói:
“Bí Tự là tồn tại khủng bố mà ngươi vô pháp tưởng tượng, những gì ngươi hiểu biết về nó chỉ là da lông, hãy xem sức mạnh chân chính của Bí Tự!”
Vừa nói xong, cánh tay khô gầy chậm rãi xòe ra…
Từ trong lòng bàn tay, một chữ BINH nổi cộm lên.

Ánh mắt Nhị Lang Thần trợn lên thật lớn, tràn ngập hoang đường và không dám tin hiện rõ trên khuôn mặt.

Bởi vì những cảnh tượng mà hắn đang được chứng kiến…
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Như vô số ngọn pháo hoa nổ tung giữa vũ trụ, tất cả Vũ Khí của chư vị Thiên Đế triệt để bị Bí Tự Binh hoàn toàn thao túng, chúng nó bất chấp chủ nhân của mình ngăn chặn, toàn diện tự bạo theo ý muốn của cánh tay.

Vô lý đến cực điểm, các vị Thiên Đế cũng hoàn toàn bất ngờ trước tình huống như vậy.

Thủ đoạn bậc này vượt xa khả năng lý giải của bọn hắn.

Đế Cấp Vũ Khí nổ tung, uy lực không kém gì Tiên Đế trong đồng cấp tự bạo.

Hiện trường trở nên hỗn loạn, chư vị cường giả như ong vỡ tổ, nhao nhao né tránh hoặc dùng cách phòng ngự, nào còn thời gian để ý đến Nhị Lang Thần.


“Đi mau, ta cũng sắp cạn lực lượng rồi!” Cánh tay vội vàng quát lạnh.

Nhị Lang Thần lấy lại tinh thần gật mạnh đầu, nhắm ngay một vòng không gian loạn lưu, bất chấp nguy hiểm nhảy vào.

Lúc này hắn chỉ muốn thoát khỏi thiện trường càng nhanh càng tốt, về phần còn sống sót sau đó hay không phải dựa vào số phận.

Nào ngờ vừa mới nhảy vào không gian, đón chờ hắn là một vị thiếu nữ như hoa như ngọc, toàn thân mặc váy dài lấp lánh như ngân hà chiếu rọi, mái tóc mượt mà thon dài lướt xuống qua mông, dung nhan mờ ảo như sương khói, cao quý phi phàm.

Nàng xếp bằng ngồi trên lưng Thần Thú Thanh Loan, ánh mắt thanh tịnh pha lẫn tinh nghịch, tiếng cười như chuông bạc:
“Kẻ như ngươi không cần đích thân phụ thân ra mặt, để ta là được!”
“CHẠY!” Cánh tay gầm thét, lần đầu tiên trong thanh âm xuất hiện vẻ sợ hãi:
“Nàng này thân mang Thời Không Thánh Thể, trạng thái này của ta khó mà chống lại!”
Nhị Lang Thần xém chút khóc lên, vì sao? vì sao hắn khắp nơi bị săn giết?
“Lạc Kỳ Nam, ân oán giữa ta và phụ thân ngươi đã chấm dứt, vì sao vẫn còn muốn giết không tha?” Nhị Lang Thần mặc dù hận ý thôn thiên, nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh nói ra:
“Ta và ngươi lại không thù không oán, chẳng lẽ một nữ nhân như thiên sứ như ngươi lại ác độc đến mức đó sao?”
“Diệt cỏ không tận gốc ngày sau lại thêm phiền!” Lạc Kỳ Nam thái độ trở nên lạnh lùng.

Phụ thân của nàng còn quá nhiều đại sự cần phải làm, nàng sẽ thay mặt hắn giải quyết những vướng bận xung quanh.

GÁY!
Thần Thú Thanh Loan mang theo từng đợt cuồng phong bạo vũ, như tên lửa lao vọt đến.

“Thời Gian Gia Tốc – Không Gian Đầm Lầy – Không Gian Sinh Sôi!”
Lạc Kỳ Nam trên lưng Thanh Loan hai tay kết ấn, ba loại Vũ Kỹ cao cấp đồng loạt triển khai.

Thời Gian Gia Tốc tăng tốc độ cho Loan Loan.

Không Gian Đầm Lầy bao trùm Nhị Lang Thần làm cơ thể hắn trở nên bị đọng.

Không Gian Sinh Sôi tạo thành tầng tầng vách ngăn không gian cản lại đường chạy trốn của Nhị Lang Thần.

“Tiện nhân, là ngươi ép ta!”
Nhị Lang Thần căm giận ngút trời, thật sự muốn liều mạng tự bạo bốn loại Hỗn Độn Khí.

Nhưng vẫn ngay khoảnh khắc then chốt, sau lưng Lạc Kỳ Nam lặng lẽ xuất hiện hai bóng người.

Nếu Lạc Nam nhìn thấy, chắc chắn sẽ biết đây là người quen.

Vu La và Đại Thủ!

Chúc cả nhà tối vui vẻ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện