Quá trình luyện chế Phù Chú khác biệt hoàn toàn so với luyện chế Pháp Bảo hay Đan Dược…
Nếu chức nghiệp Luyện Đan Sư và Luyện Khí Sư đòi hỏi phải tinh thông Hỏa Hệ, sở hữu Hỏa Thuộc Tính cường đại để đung hòa các loại nguyên liệu…thì Phù Sư lại là một chức nghiệp hoàn toàn khác.
Phù Sư khá giống với Chiến Trận Sư, nó chỉ đòi hỏi ngươi có nghiên cứu và tìm tòi, sở hữu nguồn lực lượng dồi dào và một chút thiên phú là được.
Cả Chiến Trận Sư và Phù Sư đều là chức nghiệp dùng chính lực lượng của mình khắc thành Văn Tự…thứ Chiến Trận Sư khắc ra được gọi là Trận Văn, thứ Phù Sư khắc ra được gọi là Phù Văn.
Tuy nhiên Phù Sư và Chiến Trận Sư vẫn có những khác biệt nhất định.
Trận Pháp không thể đa dụng và cơ động như Phù Chú, tốc độ để một trận pháp kích hoạt thường rất chậm, cộng thêm để bố trí ra trận pháp cũng thường tốn một khoảng thời gian dài, không thích hợp trong quá trình chiến đấu trực diện một với một.
Nhưng đổi lại, Trận Pháp lại có phạm vi ảnh hưởng rộng lớn hơn, bất kể là Phòng Ngự hay Tấn Công thì Trận Pháp có thể dễ dàng dung nạp số lượng lớn mục tiêu, điều mà Phù Chú khó thể làm được.
Phù Chú lại hiệu quả hơn ở chỗ mang tính bất ngờ và tiện dụng, Phù Sư chỉ cần luyện chế trước các loại Phù Chú, trong chiến đấu đơn giản bóp nát Phù Chú là mọi thứ đã xong.
Đặt trường hợp cả Chiến Trận Sư và Phù Sư đang muốn chạy trốn kẻ thù, Chiến Trận Sư cần phải bố trí một Truyền Tống Trận hoặc chạy đến nơi đã có sẳn Truyền Tống Trận, trong khi đó Phù Sư chỉ cần bóp nát một tấm Na Di Phù hay Dịch Tinh Phù cầm trong tay.
Đổi lại, Truyền Tống Trận có thể mang theo hàng nghìn người dịch chuyển, còn Phù Chú hiếm có loại nào làm được điều như vậy, nếu làm được thì đẳng cấp của Phù Sư đòi hỏi cũng phải cao hơn Chiến Trận Sư rất nhiều mới bố trí ra được loại Phù Chú đó.
Đương nhiên cũng có những trường hợp Trận Pháp mang tính cơ động có thể mang theo bên người và dịch chuyển lập tức như tấm Lệnh Bài truyền tống về Làng Nhất Thế của chúng nữ hoặc Lệnh Bài truyền tống về Cung Đình Thụ của mấy nữ Hậu Cung.
Nhưng mà để làm được điều đó, tại Làng Nhất Thế và Cung Đình Thụ cũng phải có các Truyền Tống Trận được đặt cố định để các nàng truyền tống trở về…điều mà Phù Chú không cần phải có cũng có thể dịch chuyển.
Nói tóm lại, tùy vào trường hợp mà Phù Chú và Trận Pháp có những ưu nhược điểm khác nhau, để phân tích chức nghiệp nào là vượt trội hơn e rằng chưa có ai làm được.
Một điểm khác biệt cực kỳ quan trọng khác, Phù Văn chỉ sử dụng được một lần, còn Trận Văn có thể trường tồn với thời gian.
Thông thường, để luyện chế các loại Phù Chú…Phù Sư sẽ sử dụng nguyên liệu khá đơn giản và phổ biến, hay có thể nói là rẻ tiền.
Ở hạ giới thì dùng Linh Thạch, ở Tiên giới thì dùng Tiên Thạch, ở Ma Giới thì sử dụng Ma Thạch.
Không sai, chính là những nguyên liệu mà bất kỳ tu sĩ nào trong thế giới của bọn hắn đều dễ dàng sở hữu.
Phù Sư chỉ cần thành công khắc họa Phù Văn hoàn chỉnh lên trên Tiên Thạch, Ma Thạch…thì khối Tiên Thạch và Ma Thạch đó sẽ được xem là Phù Chú.
Chính những Phù Văn mới là thứ mang đến tác dụng mong muốn của Phù Chú, còn Ma Thạch, Tiên Thạch hay Linh Thạch chỉ là vật làm nền để các Phù Văn đó có chỗ khắc lên mà thôi.
Tại sao không sử dụng những vật phẩm càng rẻ tiền hơn để khắc họa Phù Văn như đá thông thường, đất sét?
Đơn giản vì độ bền của các nguyên liệu tầm thường sẽ không trụ nổi quá trình Phù Sư dùng lực lượng khắc Phù Văn lên, trở nên nát vụn khi Phù Chú còn chưa hình thành.
Trong hoàn cảnh đó, những tiền nhân đi trước đã nhận định Tiên Thạch và Ma Thạch mới là những nguyên liệu hợp lý nhất để luyện nên phù chú, độ bền của chúng nó chịu được quá trình khắc Phù Văn từ Đế Cấp Cực Phẩm trở xuống.
Mà cũng bởi vì đại đa số các Phù Văn chỉ có tác dụng duy nhất một lần là sẽ tiêu tan, Tiên Thạch và Ma Thạch chẳng hề quý giá…mỗi lần sử dụng chỉ cần bóp nát chúng nó mà không phải tiếc của.
Đó cũng là lý do vì sao khi muốn gia tăng sức mạnh của Pháp Bảo, Vũ Khí trong thời gian dài…người ta thường khắc Trận Văn lên chúng nó thay vì khắc Phù Văn lên.
Mà Hóa Phù Thánh Thể lại chính là thứ đầu tiên lật đổ khái niệm Phù Chú chỉ được sử dụng một lần ở phiến vũ trụ này.
Khắc Phù Văn lên cơ thể, dùng chính lực lượng của mình để nuôi dưỡng và cung cấp năng lượng kịp lúc cho Phù Văn, không để chúng nó tán đi sau mỗi khi thi triển…đây là một hành vi điên cuồng và cũng là một bước tiến vĩ đại trong thế giới của Phù Sư.
Từ cổ chí kim, số người thành công làm được điều này không vượt quá ba ngón tay, ngay cả Quái Diện Nữ Đế với thiên phú kinh người cũng thất bại trong gang tấc, dẫn đến diện mạo bị phá hủy, trở nên người không ra người, quỷ không ra quỷ.
Bảo Kiều nếu không phải có Hệ Thống trợ giúp đúc thành Hóa Phù Thánh Thể, Lạc Nam cũng không dám cho nàng tự mình liều lĩnh.
Một nhân vật khác đã phát minh ra cách thức bảo tồn Phù Văn vĩnh cửu ngoài khắc vào cơ thể, đó chính là Phù Tổ với các loại Tổ Phù thành danh của hắn.
Để luyện chế và khám phá ra Tổ Phù, Phù Tổ đã dốc đam mê và tâm huyết để tìm tòi và thử nghiệm việc khắc họa vô số loại Phù Văn khác nheu lên hàng trăm tỷ, nghìn tỷ các loại nguyên liệu khác nhau.
Trong quá trình dài đằng đẵng đó, Phù Tổ đã tìm ra được sự liên kết liền mạch của một vài nguyên liệu tưởng chừng chẳng liên quan gì, nhưng một khi bố trí các loại Phù Văn thích hợp lên trên, chúng nó lại phát sinh biến hóa kỳ diệu tạo thành một loại Phù Chú kỳ lạ, chẳng những không bị tiêu tan sau mỗi lần sử dụng, còn trở thành bộ phận như một phần cơ thể của chủ nhân, mạnh hơn theo thời gian.
Đó là một công tích vĩ đại, Phù Tổ si mê đến mức dùng cả cuộc đời cho công cuộc khám phá, luyện chế ra các Tổ Phù hoàn toàn mới…
Mãi đến khi chết đi, Phù Tổ cũng chưa kịp lấy vợ sinh con, chẳng thu đồ đệ, một thân một mình cô độc về với cát bụi…
Nhưng trước khi chết, Phù Tổ lại hào phóng đem phương pháp luyện chế Tổ Phù phân tán mà ra khắp cửu thiên thập địa, để người hữu duyên đạt được, lưu lại truyền thừa cho thế hệ mai sau.
Hai trong số đó đã thuộc về Bảo Kiều và Lạc Nam thông qua Hệ Thống.
Không Gian Tổ Phù cùng Oanh Thiên Tổ Phù.
“Khoan đã!” Trong đầu lóe lên một tia sáng, Lạc Nam hưng phấn bừng bừng nói:
“Bảo Kiều đã có phương pháp luyện chế Không Gian Tổ Phù, ta lại có phương pháp tạo ra Oanh Thiên Tổ Phù, nếu như thu thập thật nhiều nguyên liệu, chúng ta cũng có thể luyện ra thật nhiều Tổ Phù để cho người thân của mình sử dụng, gia tăng sức mạnh?”
“Những nguyên liệu này tuy có phần quý giá, nhưng với tài lực hiện nay của ta muốn tiếp tục gom góp số lượng lớn không hề khó nha!”
“Hì hì, công tử nằm mơ!” Kim Nhi bĩu môi: “Chỉ cần ngươi luyện ra được khối Oanh Thiên Tổ Phù đầu tiên, thì những lần sau vô pháp như thế nào cũng sẽ thất bại, Oanh Thiên Tổ Phù sẽ nổ tung khi chưa kịp thành hình!”
“Tại sao?” Lạc Nam giật mình.
“Bởi vì tiềm lực của các Tổ Phù quá mức khủng bố, nếu như số lượng lớn cùng lúc tồn tại sẽ gây nên hủy diệt khôn lường, mất cân bằng nghiêm trọng!” Kim Nhi nghiêm nghị đáp:
“Nên một loại quy tắc chí cao vô thượng nào đó đã nguyền rủa mỗi một loại Tổ Phù chỉ được phép là tồn tại duy nhất, trừ khi loại Tổ Phù đó bị hủy hoại thì người khác mới có thể tiếp tục luyện chế nên!”
“Khủng bố như vậy?” Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh: “Quy tắc chí cao vô thượng đã nguyền rủa kia rốt cuộc là ai?”
“Suỵt!” Kim Nhi đưa ngón tay lên miệng, lắc đầu: “Không thể nói…không thể nói…”
Lạc Nam trong lòng cồn cào, nhưng cũng biết có tò mò cũng chẳng được gì.
Hắn chỉ có chút ưu sầu, dã tâm tạo ra số lượng lớn Tổ Phù tan thành bọt nước.
“Được rồi, công tử đừng quá tham lam…tập trung luyện chế Oanh Thiên Tổ Phù đi!” Kim Nhi trừng mắt nhìn nói.
“Biết rồi…” Lạc Nam bĩu môi.
Vẻ mặt hắn trở nên nghiêm nghị, tập trung tinh thần đến cực điểm…
Trong Luân Hồi, hắn từng làm qua vài kiếp Phù Sư, đẳng cấp cao nhất từng đạt được là Phù Đế Hậu Kỳ, tương ứng với Địa Đế Cấp Cường Giả.
Mặc dù không sánh bằng Luyện Khí và Luyện Đan các kiểu, nhưng cũng đủ để luyện nên Tổ Phù rồi.
Phù Tổ bắt đầu công cuộc nghiên cứu luyện chế Oanh Thiên Tổ Phù khi còn là một Phù Đế Sơ Kỳ, nên đẳng cấp về nguyên liệu cũng như Phù Sư để luyện chế loại Tổ Phù này không cần quá cao, cái chính là nắm giữ