Đương nhiên là Lăng Thành biết, hàng năm vào dịp Tết Trung thu, phố Vạn Tuế đều chật ních người.
Tên nhóc Nguyễn Khải này lại có thể bao thầu được hết phố Vạn Tuế cơ đấy?
Đúng lúc này, điện thoại di động của anh vang lên.
Nhận điện thoại, bên trong truyền tới âm thanh của Giai Kỳ: “Lăng Thành, anh đi tới thư viện phải không?”
Giai Kỳ đang đi dạo phố, cô rất nhớ Lăng Thành nên mới gọi điện thoại, cứ nghĩ anh sẽ không nhận đâu.
Nhưng không ngờ rằng anh lại nghe.
Lăng Thành cười, nghe thấy bên chỗ Giai Kỳ náo nhiệt, có không ít người đang hò hét, nói: “Ừ, em đang ở đâu thế?”
“Em đang ở phố Vạn Tuế, em đi cùng với Uyển Đình, còn có cả Hân Hân nữa.
Ở đây náo nhiệt lắm, anh có muốn đi tới đây có không?
Trong giọng nói của cô tràn ngập chờ mong.
Nghe được giọng điệu của cô, sự cương nghị trên mặt của Lăng Thành cũng mềm đi.
Bỗng nhiên vợ mình nói như vậy, anh cũng là có chút không chịu nổi, nên nói: “Được, chờ anh chút.”
Sau khi cúp điện thoại, tâm trạng của Giai Kỳ rất vui vẻ.
Nghĩ tới rất nhanh thôi, cô có thể gặp được Lăng Thành rồi, trong lòng cô dâng lên hương vị ngọt ngào.
Tại phố Vạn Tuế.
Xe taxi vẫn chưa tới, anh thì không thể đi bộ được.
Có quá nhiều người ở đây, nhìn khắp các phía gần như toàn người là người.
Lăng Thành bước xuống xe, anh đi lẫn vào trong đám người.
Lúc này, ở hai ven đường, ngày càng có nhiều các quầy hàng nhỏ, có chỗ bán đồ chơi được làm từ đường.
Nhìn thôi mà đã hoa hết cả mắt.
Một nhóm người lớn dẫn theo trẻ con đứng trước quán nhỏ.
Đây là quán bán đồ chơi được làm bằng đường, có hình Tôn Ngộ Không, có cả hình của một trăm linh tám vị tướng trong Thủy Hử.
Những tiếng hò hét cũng nối tiếp nhau.
“Hoa quả xiên.
Hoa quả xiên ăn rất ngon.”
“Đồ chơi làm bằng đường có thể ăn rất ngon nữa.”
Hai bên đường có một hàng đèn lồng, Lăng Thành vừa ngắm nhìn vừa tìm kiếm bóng dáng Giai Kỳ.
“Đến đây nào, thầy bói đây, thầy bói đây!”
Trong lúc này, tại một quán của thầy bói ở trên phố Vạn Tuế, có Chu Lam và Hách Quang đang đứng đó.
Trông thầy bói không lớn tuổi lắm, chỉ tầm khoảng bốn mươi tuổi, để râu quai nón, mặc áo dài, có vài phần khí chất thần tiên.
Nhìn thấy thầy bói, người đi đường đều dừng chân lại.
“Quý cô này có phải họ Chu không?” Lúc này, thầy bói nhìn Chu Lam, cười hỏi.
Chu Lam cảm thấy rất kỳ diệu, thầy đoán rất chuẩn.
Bản thân cô ấy không hề quen biết với thầy bói này nhưng mà anh ta lại có thể biết rõ tên họ của cô.
“Thầy ơi, thầy mau xem thử cho bạn gái của tôi với.” Hách Quang cười, nhìn về phía thầy bói nói: “Thầy đoán chuẩn thật đấy, thế mà lại biết được bạn gái tôi họ Chu.”
Thầy bói kia gật đầu, vuốt chòm râu, nghiêm túc nói: “Muốn tôi xem bói cho thì phải trả tiền đã.”
“Bao nhiêu tiền vậy thầy?” Hách Quang hỏi.
“Hết ba nghìn bốn trăm năm mươi đồng.” Thầy bói gật đầu nói: “Chỉ cần ba nghìn bốn trăm năm mươi đồng thôi.”
Thầy à, thật sự là thầy bói tốt! Xem bói cho người khác nhưng chỉ lấy có ba nghìn bốn trăm năm mươi đồng thôi.
Không lâu sau, ánh mắt của mọi người xung quanh đều nhìn lại đây và hưởng ứng.
Hách Quang cười lớn, lấy ba nghìn bốn trăm năm mươi đồng ra nói: “Thầy à, làm phiền thầy xem bói cho bạn gái của tôi.”
Thầy bói gật đầu, nói với lại Chu Lam: “Xin hỏi cô gái này, cô sinh ngày mấy, tháng mấy, vào giờ nào thế?”
Lúc này, Chu Lam cũng thấy thích thú nói: “Tôi sinh ngày sáu tháng mười vào lúc ba giờ chiều.”
“Ngày sáu tháng mười lúc ba giờ chiều.” Thầy bói nhắm mắt lại, bấm trên ngón tay tính toán: “Ngày chủ thiên can là kim, trong ngũ hành thì thủy vượng mộc hại.”
Mộc hại sao?
Chu Lam tò mò hỏi: “Đó có nghĩa là sao vậy?”
Thầy bói mỉm cười: “Nó có nghĩ là, mệnh của cô cần phải có người mệnh thủy giúp đỡ, gặp người mệnh mộc thì cô nên tránh xa.”
Chu Lam cái hiểu cái không gật đầu.
Trong nháy mắt, lúc cô ấy không để ý, ánh mắt của thầy bói khẽ liếc nhìn qua Hách Quang.
Hách Quang nhìn về phía anh ta, mày cau lại.
Đúng vậy, thầy bói này là người mà Hách Quang cố ý tìm đến.
Lúc này, thầy bói bày ra dáng vẻ hiểu biết sâu rộng, tiếp tục nói: “Chiếu theo mệnh của cô mà xem xét thì gần đây, mọi việc của cô đều không được thuận lợi.
Trong công việc, đi đâu cũng gặp phải khó khăn, mỗi một việc nhìn bề ngoài có vẻ sáng sủa nhưng đến thời điểm quan trọng lại gặp thất bại.
Cuối cùng thì cũng toàn vô ích.
Nếu như tôi không nhầm thì cô chính là Cảnh sát đúng không?”
Cái này… Rất chính xác.
Người Chu Lam khẽ run lên.
Trong khoảng thời gian này, mỗi một vụ án mà Chu Lam xử lý đều không có bước tiến triển gì lớn.
Ví dụ như là chuyện điện Trường Sinh của Thông Thiên Giáo.
Cô ấy đã cố ý nhờ Lăng Thành giúp đỡ, để cho anh đi vào trong trại giam, tiếp cận Hề Văn Sửu, nhưng kết quả vẫn không thể thu hoạch được gì cả.
Lúc này đây, Chu Lam hoàn toàn bị lời nói của thầy bói thuyết phục, cô ấy vội vàng hỏi: “Thầy ơi, bây giờ, tôi cần phải làm gì đây?”
Thầy bói xem bói chuẩn như vậy thì chắc chắn thầy sẽ có biện pháp giải quyết.
Thầy bói suy nghĩ rồi nói: “Để phá giải vận đen của cô thì rất đơn giản.
Cô hãy chọn ngày lành tháng tốt rồi mau chóng kết hôn đi.”
Kết hôn sao?
Chu Lam sợ run người, ngay lập tức cô đã hiểu, sắc mặt hơi nổi lên màu hồng
Thầy bói cũng đã nói rõ ràng, chính là muốn cô nhanh chóng kết hôn.
Lần này, thầy bói nhìn Hách Quang ở bên cạnh rồi gật đầu nói: “Vừa rồi, tôi đã cố tình nhìn người đàn ông bên cạnh cô.
Anh ta đúng là người mệnh thủy, rất hợp với mệnh của cô.
Nếu như tôi đoán không sai thì hai người là người yêu của nhau đúng không?”
Sắc mặt của Chu Lam càng đỏ hơn, cô