Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

1574: Thế Lực Chiến!


trước sau


“Cho ngươi hai cơ hội, một là dập đầu tạ lỗi, hai là vĩnh viễn lưu lại nhà ngục Đan Thần Tháp đi!”
Âm thanh cao cao tại thượng của Thái Thượng Đan Đế dõng dạc vang lên, lại ẩn chứa uy nghiêm không thể xâm phạm.

Toàn trường âm thầm kích động, đích thân nhân vật đứng đầu Đan Thần Tháp ra mặt, chắc chắn sẽ có thể trị được sự phách lối và cuồng vọng của Lạc Nam.

Vô số Luyện Đan Sư cuồng nhiệt và sùng bái nhìn về phía Thái Thượng Đan Đế…
Ngày thường là thần long thấy đầu không thấy đuôi, không nghĩ đến lần này đích thân Thái Thượng Đan Đế hiện thân, còn mang theo lực lượng của Tam Muội Chân Hỏa…
Có ngọn lửa Tam Muội hỗ trợ, dù là những đỉnh cấp cường giả thành danh lâu năm cũng phải nể mặt Thái Thượng Đan Đế nửa phần, trừ khi ngươi có biện pháp khắc chế Vĩnh Hằng Thuộc Tính…bằng không đừng mong toàn mạng nếu bị Tam Muội Chân Hỏa thiêu đốt.

Đó là ngọn lửa vĩnh viễn không thể nào dập tắt…ngay cả Thiên Đế Lực cũng dễ dàng bóc hơi trong thoáng chốc.

Đáp lại thái độ ra vẻ bề trên của Thái Thượng Đan Đế, Lạc Nam thản nhiên mà cười:
“Thì ra đây là bộ mặt thật của Đan Thần Tháp sao? dung túng Đan Tử có ý đồ chiếm đoạt thê tử của người khác, sau khi bị phát hiện chẳng những không hối lỗi còn đổi trắng thay đen!”
“Loại thế lực như vậy chính là khối u của Vũ Trụ, nên sớm phải loại bỏ mới đúng!”
“Buồn cười!” Thái Thượng Đan Đế điềm tĩnh phản biện:
“Phiêu Miểu Tiên Cung nhiều năm hợp tác với bổn tọa, vì sao chưa từng nghe nói Tử Yên Đế Nữ của bọn hắn đã kết hôn với Côn Lôn Thiếu Chủ?”
“Các ngươi có tổ chức hôn lễ chưa? Có công bố trước thiên hạ chưa?”
“Nếu như chưa làm, mọi nam nhân trong vũ trụ đều có quyền cạnh tranh tình cảm của Tử Yên Đế Nữ, đồ đệ của bổn tọa cũng không ngoại lệ!”
“Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, từ đầu đến cuối Dương Diệp đều không sai, hắn chỉ theo đuổi tình cảm của mình mà thôi!”
“Sư phụ nói rất đúng tâm ý của đồ đệ!” Dương Diệp vội vàng gật đầu phụ họa, chỉ thẳng mặt Lạc Nam cười lạnh lùng:
“Lạc Nam, ngươi cưới hỏi Tử Yên về Côn Lôn từ bao giờ mà dám nhận nàng làm thê tử?”
“Bổn Đan Tử chỉ theo đuổi nữ nhân mà mình ái mộ, không ngờ bị ngươi lợi dụng trả thù, còn muốn nhân cơ hội xâm nhập nội bộ của Đan Thần Tháp, tội đáng muôn chết!”
Nghe sư đồ hai người kẻ xướng người họa, toàn bộ Luyện Đan Đại Lục âm thầm gật đầu.

Bọn hắn quả thật chưa từng nghe nói Tử Yên là thê tử của Lạc Nam, hai người này một là Đế Nữ của Phiêu Miểu Tiên Cung, một là Thiếu Chủ của Côn Lôn Giới.

Nếu như kết hôn đường đường chính chính, quy mô chắc chắn không nhỏ, vì sao chưa ai biết đến?
Nói như vậy, hành vi theo đuổi, cạnh tranh công bằng tình cảm của Dương Diệp là không hề sai trái.

Ngược lại Lạc Nam muốn dùng điều này làm cái cớ để đánh vào Đan Thần Tháp có phần ngỗ ngược, trái đạo lý.

“Lạc Nam, giỏi cho nghịch tặc ngươi ý đồ bất chính còn muốn vu oan hãm hại!” Thiên Lục Hộ Pháp nhìn Lạc Nam cười gằn nói:
“Hiện tại ngươi có gì giải thích?”
“Chàng không cần phải giải thích!” Một thanh âm trong trẻo như nước bất chợt vang lên.

Đám người đưa mắt nhìn.

Chẳng biết từ bao giờ, một tòa Cung Điện như đến từ sương khói xuyên qua không gian tiến ra, phạm vi khổng lồ tạo thành bóng râm cự đại dưới mặt đất, lơ lửng trên không trung, ẩn chứa khí tức huyền ảo mê người hiện ra bên cạnh Bá Vũ Điện của Lạc Nam.


Chính là Phiêu Miểu Tiên Cung.

Đứng trên Phiêu Miểu Tiên Cung không phải ai khác chính là Tử Yên, Phiêu Tử Hàm và các vị Trưởng Lão…
Tử Yên cao quý phi phàm, như tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian hạ xuống đứng cạnh Lạc Nam, dịu dàng nắm lấy bàn tay hắn trong ánh mắt ghen ghét của vô số nam nhân tại Luyện Đan Đại Lục.

Đảo mắt nhìn toàn trường một vòng, Tử Yên ung dung mở miệng:
“Ta chính là thê tử của chàng, điều này ngay từ đầu đã nói rõ với đám thuộc hạ của Dương Diệp nhưng bọn hắn vẫn khư khư cố chấp, thậm chí còn muốn cường thế ép bách!”
“Tất cả đều có Lưu Ảnh Ngọc ghi lại!” Đại Trưởng Lão của Phiêu Miểu Tiên Cung cao giọng nói.

Ném một khối Lưu Ảnh Ngọc lên không trung, cảnh tượng đám người Phí Gia và Liêm Gia đến Phiêu Miểu Tiên Cung gây rối lập tức hiện lên, sau đó Lạc Nam xuất hiện phẫn nộ trấn áp.

Trong lúc nhất thời, toàn trường đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Dương Diệp và Thái Thượng Đan Đế.

Nhân chứng và vật chứng đều có đủ, rõ ràng là thuộc hạ của Dương Diệp sau khi biết Tử Yên là nữ nhân của Lạc Nam còn muốn động thủ cưỡng bách, nên Lạc Nam mới phẫn nộ ra tay thu giữ Linh Hồn Bổn Nguyên của bọn hắn, yêu cầu bọn hắn quay về cảnh cáo Dương Diệp.

“Cái này…” Sắc mặt Dương Diệp trở nên khó coi đến cực điểm.

Nếu như chuyện này được chứng thực, danh tiếng của hắn gây dựng bao lâu nay sẽ tuột dốc không phanh, cực kỳ không tốt…
Thái Thượng Đan Đế khoác tay ra hiệu cho đồ đệ của mình yên tâm, ánh mắt lấp lóe.

Chỉ thấy trước mặt hắn, đám người của Phí Gia và Liêm Gia bị Hộ Pháp của Săn Ma Điện áp tải đi ra.

Vừa mới tiến ra, bọn hắn đã phẫn nộ chỉ thẳng mặt Lạc Nam muốn mở miệng mắng chửi.

Đang thu giữ Linh Hồn Bổn Nguyên của mấy tên này, Lạc Nam liền biết bọn hắn sinh lòng phản bội, muốn nói ra lời không tốt cho mình.

Chẳng biết Thái Thượng Đan Đế đã dùng cách nào, ép bọn chúng phải phản bội Lạc Nam dù đang giao Linh Hồn Bổn Nguyên ở chỗ hắn.

BÙM…BÙM…BÙM…
Vô cùng đột ngột, đám người Phí Gia cùng Liêm Gia đồng loạt nổ tung thành mưa máu trong ánh mắt kinh dị của toàn trường.

“Ngươi…” Thái Thượng Đan Đế ra vẻ phẫn nộ chỉ tay vào mặt Lạc Nam, giọng điệu già nua run rẩy:
“Ngươi vừa mới giết người diệt khẩu, sợ bọn chúng khai ra ngươi là kẻ chủ mưu ép bọn chúng phản bội Đan Thần Tháp, diễn kịch để dùng Lưu Ảnh Ngọc ghi lại nhằm mưu hại chúng ta đúng hay không?”
“Thủ đoạn thật tốt a!” Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng đến cực điểm.

Mặc dù thu giữ linh hồn bổn nguyên của bọn chúng, nhưng cái chết vừa rồi không hề liên quan đến Lạc Nam, rõ ràng Thái Thượng Đan Đế đã động tay động chân lên cơ thể làm bọn chúng nổ chết để vu oan cho hắn.

Cũng chính vì điều này, khối Lưu Ảnh Ngọc mà Đại Trưởng Lão của Phiêu Miểu Tiên Cung vừa lấy ra mất người đối chứng, không thể xác định được tính chân thật của vụ việc.


Trong lúc nhất thời, toàn trường trở nên mờ mịt, không biết là nên tin lời của đám người Lạc Nam hay lời của Đan Thần Tháp…hiển nhiên mạch suy nghĩ đã bị dao động.

Dù sao thì Linh Hồn Bổn Nguyên của Phí Gia và Liêm Gia nằm trong tay Lạc Nam, bọn hắn lại bị nổ chết trước khi tỏ ý căm giận hắn, điều này khiến người khác hoài nghi Lạc Nam thật sự giết người diệt khẩu.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, trước đó Phí Gia và Liêm Gia bị Đan Thần Tháp giam cầm, có trời mới biết trong quá trình này đã xảy ra cái gì…
Chuyện này thật thật giả giả, giả giả thật thật…khó mà xác minh chuẩn xác.

Không hổ danh là lão cáo già một tay nắm quyền Đan Thần Tháp, muốn lật đổ Thái Thượng Đan Đế chẳng dễ dàng như vậy.

“Vô liêm sĩ…”
Tử Yên tức giận đến run rẩy cả người, không ngờ Thái Thượng Đan Đế vừa ăn cướp vừa la làng giữa thanh thiên bạch nhật như vậy.

Lạc Nam nắm lấy tay nàng mỉm cười lắc đầu ý bảo không cần tức giận.

Ngược lại hắn có chút ngoài ý muốn nhìn Phiêu Miểu Tiên Cung, việc các nàng hiện thân không hề nằm trong kế hoạch của hắn.

Như đoán được thắc mắc của Lạc Nam, Tử Yên nhẹ giọng giải thích:
“Gần đây cùng Đan Thần Tháp đối nghịch nên bọn thiếp có cử ra thám tử ở lân cận thám thính tình hình, sau khi nghe tin chàng đánh vào Đan Thần Tháp, sư phụ bèn hạ lệnh toàn bộ tiến đến chi viện cho chàng!”
Lạc Nam giật mình, ánh mắt cảm động nhìn lấy Phiêu Tử Hàm, tình cảm trong lòng lan tràn như nước.

Nữ nhân này bề ngoài tỏ vẻ lạnh lùng bất cận nhân tình, không ngờ trong lòng lại thầm lo lắng cho ta.

“Hừ, nguyên nhân của mâu thuẫn xuất phát từ Phiêu Miểu Tiên Cung, chúng ta phải tự mình lấy lại công đạo!”
Phiêu Tử Hàm hừ một tiếng giải thích, đưa đôi mắt hờ hững khóa chặt lấy Thái Thượng Đan Đế:
“Ngươi chẳng phải hùng hổ muốn hưng sư vấn tội Phiêu Miểu Tiên Cung sao? chúng ta đã có mặt ở đây!”
“Giỏi cho Phiêu Miểu Tiên Cung và Côn

Lôn Thiếu Chủ, muốn làm loạn Luyện Đan Đại Lục và Đan Thần Tháp…” Thái Thượng Đan Đế phất lấy áo bào, ngạo nghễ nói ra:
“Các ngươi còn chưa đủ tư cách!”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Hắn vừa dứt lời, tám cổ khí tức Thiên Đế từ trên đỉnh Đan Thần Tháp bá đạo hạ xuống, khí thế ngất trời, sóng vai cùng Cửu Trưởng Lão đang thống ngự Tứ Thần Hiển Uy Trận.

Tổng cộng Cửu Đại Trưởng Lão, toàn bộ hàng lâm.

Chưa dừng lại ở đó, tất cả Hộ Pháp của Đan Thần Tháp cũng đã xuất động, bao gồm 48 Giả Hộ Pháp, 24 Đại Hộ Pháp, 12 Địa Hộ Pháp và 6 vị Thiên Hộ Pháp đã chiến đấu từ trước.

Cả đám bùng nổ tu vi, sức ép bá đạo vô cùng kinh khủng quét ngang bốn phương tám hướng.

Lấy Thái Thượng Đan Đế làm trung tâm, các phương cường giả ngạo nghễ mà đứng, sát cơ mãnh liệt khóa chặt lấy Lạc Nam và Phiêu Miểu Tiên Cung.


Thấy tình cảnh này, sắc mặt các vị Trưởng Lão của Phiêu Miểu Tiên Cung trở nên ngưng trọng.

Chỉ riêng thực lực của Đan Thần Tháp đã kh,ủng bố đến như vậy rồi.

Xét về số lượng Thiên Đế cấp cường giả, 6 vị Thiên Hộ Pháp và 9 Trưởng Lão…tổng cộng là 15 vị, chưa kể còn có Thái Thượng Đan Đế và Tam Muội Chân Hỏa ẩn giấu bên trong.

Chín vị Trưởng Lão, mỗi một người đều ẩn chứa khí thế vượt xa Hộ Pháp, tất cả đều là nhân vật hùng mạnh trong hàng ngũ Thiên Đế.

Chẳng trách Đan Thần Tháp có thể sừng sững vô số năm trong vũ trụ này, thực lực tổng thể quá mức kinh khủng, càng chưa nói đến lực hiệu triệu của bọn hắn.

Trong khi đó, bên phía Phiêu Miểu Tiên Cung chỉ có ba vị Thiên Đế phân biệt gồm: Đại Trưởng Lão, cung chủ Phiêu Tử Hàm và lão cung chủ vừa được Lạc Nam cứu tỉnh lại không lâu trước đó.

Số lượng Đế Giả, Đại Đế và Địa Đế cũng kém xa…
Nhìn trận hình của hai bên, sự chênh lệch đã vô cùng to lớn rồi.

“Nhân lúc Đan Thần Đại Hội sắp bắt đầu, bổn tọa muốn hướng toàn vũ trụ tuyên bố rằng, không ai được xúc phạm quyền uy của Đan Thần Tháp!”
Thái Thượng Đan Đế khí thế ngút trời, thanh âm cứng rắn và đanh thép vang vọng không gian:
“Bằng không hậu quả sẽ giống như Phiêu Miểu Tiên Cung và Côn Lôn Giới!”
Hắn vừa dứt lời, chúng cường giả lập tức hiểu ý hành động.

Sáu vị Thiên Hộ Pháp hưng phấn gầm lên, vừa nốc Đế Đan giúp bọn hắn khôi phục chiến lực, lực lượng một lần nữa bạo phát lao về phía Lạc Nam.

Nào ngờ ngay khoảnh khắc đó, một thanh âm nữ tử cao quý uy nghiêm, lại uy nghiêm khó tả từ xa xăm vang vọng mà đến:
“Động vào Thiếu Chủ của chúng ta? xem Côn Lôn là chốn không người sao?”
RĂNG RẮC!
Không gian sụp đổ, một cái đường hầm khổng lồ đen kịch bỗng nhiên mở ra phía trước Đan Thần Tháp.

Từ bên trong đó, sáu thân ảnh cùng lúc như sao xẹt bay ra, nghênh đón thế công của sáu vị Thiên Hộ Pháp.

Trước mặt Thiên Lục Hộ Pháp, Thiên Vô Ảnh triển khai Tiên Ma Cửu Chuyển, toàn bộ Ma Lực chuyển hóa thành Tiên Lực, tu vi Địa Đế kéo căng lên đến tận Thiên Đế, 45 đường Hồng Hoang Tiên Văn khảm nạm trên đôi tay trắng như phấn, Dạ Xoa Mâu rung lên vì hưng phấn, Mâu Vực ầm ầm mở ra, hung hăng nện xuống.

KENG!
Va chạm dữ dội, Thiên Lục Hộ Pháp chỉ nghe thấy âm thanh rạn nứt đến từ Hỏa Đao trong tay mình, sau đó thân thể bị Dạ Xoa Mâu đập bay như giẻ rách.

Hỏa Đao của hắn chỉ là Pháp Bảo Đế Cấp Thượng Phẩm, làm sao chống nổi Dạ Xoa Mâu đã được nâng lên Đế Cấp Cực Phẩm, chưa kể còn có 45 đường Hồng Hoang Tiên Văn mà Thiên Vô Ảnh sử dụng.

Cùng lúc đó, Thiên Ngũ Hộ Pháp vừa mới ẩn mình vào không gian đột ngột rợn cả tóc gáy.

Chẳng biết từ bao giờ, Quái Ảnh Nữ Đế thân khoác Vô Tức Áo Choàng che giấu thân phận chậm rãi hiện thân, như u linh quỷ mị từ phía sau xuất hiện, hai tay kết ấn khống chế cái bóng của Thiên Ngũ Hộ Pháp, trói chặt lấy hắn vào bóng đêm…
Cầm trong tay Tà Độc Chủy Thủ ẩn chứa độc tố khủng bố khó lường, nhẹ nhàng đâm đến không một tiếng động.

Bản năng sát thủ khiến Thiên Ngũ Hộ Pháp rùng mình, cưỡng ép cơ thể thi triển thân pháp né sang một bên.

XOẸT…

Tà Độc Chủy Thủ sượt ngang cánh tay.

“AAAAAAAAAA”
Thiên Ngũ Hộ Pháp tê tâm liệt phế gầm thét, chỉ cảm thấy cánh tay của mình hoàn toàn tê liệt, luồng độc tố khủng bố thậm chí đang chuẩn bị ăn mòn sang cơ thể mình, một khi không thể kịp thời chữa trị là chỉ có chết.

Quyết đoán vô cùng, Thiên Ngũ Hộ Pháp dùng Liêm Đao chém đứt cánh tay của mình, lại lấy ra một viên Bạo Đế Đan kích nổ.

ẦM!
Vụ nổ kinh khủng buộc Vô Ảnh Nữ Đế phải tạm thời rút xa, hai mắt vẫn như độc xà khóa lấy cơ thể của Thiên Ngũ Hộ Pháp…
“Khốn kiếp! vậy mà có Nhẫn Giả mạnh mẽ như vậy?!” Thiên Ngũ Hộ Pháp đổ mồ hôi lạnh, vội vàng nuốt vào một viên Liễm Tức Đan ẩn nấp, chờ cơ hội phản công.

Cuộc chiến của Nhẫn Giả và Sát Thủ diễn ra trong hư không bí ẩn.

“Muốn đụng vào Lạc Nam? cho ta lùi lại!” Ở phía bên ngoài, Đình Manh Manh bạo phát tu vi Địa Đế và Địa Thể Đế, triệu hoán Nghịch Sinh Pháp Thân, cường thế tung ra hai quyền, đối kháng trực diện Thiên Tứ Hộ Pháp cũng là một Thể Tu vừa đánh đến.

ẦM ẦM!
Không gian băng liệt, Nghịch Sinh Pháp Thân do Đình Manh Manh điều khiển thô bạo va chạm cùng Thiên Tứ Hộ Pháp.

“Ăn ta một gạch!”
Mắt thấy đôi bên đang đánh ngang tay, Đình Manh Manh bỗng nhiên lấy ra một Cục Gạch đã được Lạc Nam bố trí Trận Pháp, nhắm ngay đầu Thiên Tứ Hộ Pháp đập xuống.

PHỐC!
Thiên Tứ Hộ Pháp nổ đom đóm mắt, chỉ cảm thấy đầu não như bị thái sơn áp đỉnh, chật vật lấy lại tinh thần, hắn phẫn nộ gầm lên:
“Một Địa Thể Đế cũng dám chống lại ta!?”
Nham Tương Nhất Cước triển khai, Thiên Tứ Hộ Pháp lao lên thiên không lấy đà đạp xuống.

“Nhu Cương Quyền!” Đôi tay Đình Manh Manh trở nên uyển chuyển khó tả, một môn quyền pháp vô cùng nữ tính khéo léo đánh ra.

Dùng cương chế nhu, lấy nhu chế cương.

Nham Tương Nhất Cước chạm vào đôi tay của Đình Manh Manh giống như dùng cướp đạp vào bông gòn, toàn bộ lực đạo bị uyển chuyển hóa giải.

RỐNG!
Nghịch Sinh Pháp Thân nhân cơ hội gầm rú toàn lực đập xuống.

Thiên Tứ Hộ Pháp vung tay đón đỡ, cơ thể nặng nề liên tục lùi bước giữa không trung, sắc mặt trở nên âm trầm nhìn tiểu nữ hài không quá lớn tuổi ở trước mặt.

Lần đầu tiên trong đời, hắn bị một Thể Tu khác vượt cấp chiến đấu.

Liếc mắt nhìn sang các phương chiến trường của các huynh đệ, sắc mặt Thiên Tứ Hộ Pháp kịch biến.

Cảnh tượng khó tin đang diễn ra…

Chúc cả nhà tối vui vẻ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện