Tìm Đình Manh Manh, Lạc Nam đưa tặng Tuyệt Thế Thần Thông – Khống Tinh Lực trong ánh mắt vui mừng của nàng.
Chiêu Tài Miêu sau khi nghe đến Kim Tiền Bạo Kích chẳng những không vui mừng, ngược lại còn có ý định bỏ trốn không luyện, kết quả bị Hắc Trư túm trở về uy hiếp nếu không đàng hoàng tu luyện sẽ không được hắn trả lại tài sản, thậm chí còn tịch thu tài nguyên do Lạc Nam phân phối, rốt cuộc ngoan ngoãn mặt ủ mày chau, chấp nhận tu luyện Bí Thuật.
Đại Thần Thông – Thanh Tâm Phổ Thiện Chú cũng được Lạc Nam thông qua Truyền Tống Trận gửi đến Phượng Hoàng Tộc, giao vào tay Phượng Cửu Huyền.
Môn Thần Thông này là thứ hắn đạt được từ Vòng Quay Danh Vọng lần trước, chỉ thích hợp với những nhân vật sở hữu Sinh Mệnh Lực tu luyện, tuy nhiên Tiểu Tiểu đã có Sinh Tử Kính nghịch thiên, Lạc Nam cũng không quên Phượng Cửu Huyền đang ở phương xa…
…
Tiến vào trung tâm Hi Vũ Thành, nơi này vừa hiện diện một quần thể cung điện rộng lớn với phạm vi khổng lồ, khí tức mờ mịt hư vô phiêu miểu, lại thêm thấp thoáng như ẩn như hiện bóng dáng của rất nhiều tuyệt sắc giai nhân như tiên trên trời khiến vô số nam nhân tu sĩ của Côn Lôn Giới trở nên phấn khích.
Quần thể Cung Điện này chính là Phiêu Miểu Tiên Cung sau khi đã chấp nhận gia nhập vào Côn Lôn Giới, cùng Côn Lôn Hoàng Cung và Quảng Hàn Cung tạo thành thế trấn thủ tam phương, tọa trấn Hi Vũ Thành ngày càng vững mạnh.
Nhìn thấy đại môn Phiêu Miểu Tiên Cung đóng chặt, Lạc Nam mỉm cười đến gần.
“Cô gia!”
Chứng kiến Lạc Nam, hai vị nữ thủ vệ đang canh gác vội vàng nở nụ cười xinh đẹp nghênh đón.
“Thu Thi, Đông Mai…đã lâu không gặp các nàng!” Lạc Nam mỉm cười ôn hòa.
Hai nữ thủ vệ nở nụ cười khanh khách, đầy tự hào vỗ vỗ ngực:
“Chúng ta đều đã là Tiên Đế!”
‘‘Làm rất tốt, không để Tử Yên phải thất vọng !’’ Lạc Nam tán thưởng khích lệ nói.
‘‘Còn phải đa tạ cô gia để tâm chiếu cố chúng ta !’’ Hai nữ cảm kích nhìn hắn nói.
Lần đầu tiên gặp nhau, các nàng là Tiên Tôn cao cao tại thượng đi theo Tử Yên xuất hành, nam nhân trước mặt chỉ là một tiểu tu sĩ bị Tinh Không Thú đuổi giết vô cùng chật vật, phải nhờ các nàng ra tay tương trợ, cho đi nhờ để không lạc đường trong tinh không vô tận.
Thời gian nhẹ trôi, với tài nguyên mà Côn Lôn hỗ trợ, hai nàng tiến bộ không tồi đột phá Tiên Đế…còn nam nhân kia đã đứng trên đỉnh thiên hạ.
Chỉ có thể nói thế sự vô thường, ánh mắt của Đế Nữ nhà các nàng thật sự quá xuất chúng, bắt được trái tim của nam nhân xuất sắc nhất thiên hạ.
Nghĩ đến sau này chỉ cần theo hầu hạ Đế Nữ, hai nàng cũng sẽ có cơ hội thân cận với hắn, lập tức nhịp tim đập thình thịch, gò má ửng hồng.
‘‘Ta muốn gặp Tử Yên !’’ Lạc Nam ung dung nói ra.
“Tốt lắm!’’ Hai nàng một lời đáp ứng, lập tức phân ra hai bên mở ra Đại Môn chào đón hắn.
Lạc Nam thong dong tiến vào, không quên nhét vào tay Thu Thi và Đông Mai mấy Quả Bàn Đào làm quà tặng.
Châu Miên Mạn nếu thấy cảnh này chắc chắn sẽ nghiến răng nghiến lợi, tên khốn này lấy đồ của nàng cho hắn để đi tán gái, thật là đáng ghét.
…
Tiến vào Phiêu Miểu Tiên Cung, Lạc Nam liền chứng kiến Tử Yên đang bận rộn chỉ huy các nữ đệ tử tiến hành sắp xếp, bố trí hành trang, phòng óc.
Trước đây Phiêu Miểu Tiên Cung một thân một mình ẩn cư ở một thế giới, phạm vi lãnh thổ cực kỳ rộng lớn cho nên không cần để ý đến vấn đề không gian.
Hiện tại dung nhập cùng Côn Lôn Giới tuy có nhiều thuận lợi, nhưng không thể làm chủ cả một thế giới như trước nữa, vì vậy cũng cần sắp xếp lại nội bộ cho hợp lý…
Lạc Nam vuốt cằm, xem ra Côn Lôn Giới hơi chật chội a…phải tìm cách mở rộng ra mới được.
Dù sao Côn Lôn cũng là căn cơ vững chắc của hắn, nếu có thể mở rộng sánh ngang Đế Thiên Tiên Ma Giới thời thượng cổ thì hoàn hảo.
“Tham kiến cô gia!”
Bắt gặp Lạc Nam đi vào, rất nhiều nữ đệ tử xinh đẹp của Phiêu Miểu Tiên Cung liếc mắt đưa tình, tươi cười niềm nở.
Tử Yên cũng gác lại công việc, khóe môi hồng nhuận nhếch lên một nụ cười vui vẻ tiến đến chào đón:
“Phu quân!”
“Thấy thế nào? Hoàn cảnh ở Hi Vũ Thành phù hợp không? Có chỗ nào chưa ổn cứ nói với ta sắp xếp!’’ Lạc Nam dùng óng tay áo lau đi mồ hôi lấm tấm trên trán nàng ôn nhu cười nói.
Tử Yên được nam nhân quan tâm, gò má ửng đỏ mê người, nở nụ cười hạnh phúc lắc đầu đáp:
“So với ẩn cư cô đơn một mình, hoàn cảnh của Côn Lôn quá mức tuyệt vời, ngập tràn sức sống, thiếp và các tỷ muội vô cùng thích!’’
‘‘Haha, sau này chính là một nhà rồi…mọi người có nhu cầu gì đừng khách khí mở miệng!” Lạc Nam gật gù nói.
“Côn Lôn Thiếu Chủ đại giá quang lâm có gì chỉ giáo?”
Đúng lúc này, một thanh âm điềm tĩnh trong trẻo nghe không ra chút cảm xúc gì ẩn chứa bên trong vang lên.
Lạc Nam khóe miệng giật giật, chỉ thấy Phiêu Tử Hàm thân mặc cung trang màu tím, cao quý thiên thành đang cùng các Trưởng Lão đi đến.
“Có chút chuyện cần gặp Tử Yên cũng như Cung Chủ thương lượng!” Lạc Nam chắp tay nghiêm chỉnh nói.
Phiêu Tử Hàm phất nhẹ óng tay áo, thản nhiên đáp:
“Phiêu Miểu Tiên Cung tuy gia nhập Côn Lôn nhưng quy định ngăn cấm nam nhân tiến vào không thay đổi, sau này mong Thiếu Chủ giữ ý tứ hơn, có cần gì cứ việc cho thị nữ đến thông báo là được!’’
Lạc Nam đau đầu, luôn có cảm giác Phiêu Tử Hàm vẫn luôn âm thầm chống đối mình, trong lòng hắn xuất hiện một ý nghĩ:
“Liệu có nên đè nàng ra đánh cái mông hay không?”
Tử Yên thấy phu quân và sư phụ không mấy thân thiện, vội vàng khéo léo thay đổi chủ đề, kéo tay hắn hỏi:
“Chàng đến tìm thiếp có chuyện gì không?”
“Nhớ nên tìm không được sao?” Lạc Nam nháy mắt nhìn nàng.
“Đáng ghét!” Tử Yên bực bội giậm chân, khóe miệng lại cười không dừng được.
Ánh mắt các trưởng lão trở nên quỷ dị, các nàng đều là lão xử nữ độc thân, từ bao giờ chứng kiến cảnh tượng liếc mắt đưa tình như vậy?
Phiêu Tử Hàm cũng không mặn không nhạt nói:
“Đây là chỗ uy nghi thanh tịnh, không phải chốn riêng tư, mong Thiếu Chủ tự trọng!”
“Được rồi được rồi!” Lạc Nam bĩu môi: “Ta có việc quan trọng!”
Nói xong, trong ánh mắt khó hiểu của chúng nữ, hắn phất tay lấy ra một kiện bảo tọa.
GÁY!
Hư ảnh Tịch Diệt Phượng Hoàng gáy vang, Tử Vong Lực ầm ầm chuyển động, uy nghi bao phủ toàn trường.
Chứng kiến cảnh tượng này, sắc mặt chúng nữ trở nên nghiêm nghị, từ bảo tọa kia cảm ứng được khí tức nguy hiểm, hiển nhiên người lưu lại bảo tọa này mạnh mẽ hơn các nàng.
“Đây là truyền thừa hoàn chỉnh của Tịch Diệt Phượng Hoàng, ta muốn nàng tiếp nhận nó!” Lạc Nam nhìn Tử Yên đề nghị.
Tử Yên chớp chớp mắt, u thanh đáp: “Nhưng trong huyết mạch Tịch Diệt Phượng Hoàng mà chàng cho thiếp cũng có truyền thừa hoàn chỉnh rồi, liệu có cần hay không? Sao chàng không để cho Tịch Y tỷ tỷ?”
“Ta đã cân nhắc đến vấn đề này!” Lạc Nam mỉm cười trả lời:
“Trong truyền thừa này có nguồn Tử Vong Đế Lực tinh khiết và khổng lồ, đủ để nàng đột phá Thiên Yêu Đế nếu như đem toàn bộ luyện hóa!”
“Tịch Y đã là Thiên Yêu Đế hàng thật giá thật, nếu tiếp nhận truyền thừa sẽ hoang phí số lượng Tử Vong Đế Lực khổng lồ kia!”
“Thứ quan trọng nhất mà chúng ta cần chính là tu vi đột phá, những thủ đoạn khác ta có rất nhiều phương pháp khác để bù đắp!”
Tổng thể thế lực của hắn lúc này đang thiếu nhất là số lượng cường giả tối đỉnh, vì vậy chỉ cần có cơ hội để nữ nhân của mình trở thành Thiên Đế thì Lạc Nam sẽ ưu tiên hơn.
Về phần truyền thừa hoàn chỉnh về công pháp, thần thông, vũ kỹ các loại của Tịch Diệt Phượng Hoàng đối hắn với không quá quan trọng, Hệ Thống có thể bù đắp tất cả những thứ này.
Phượng Tịch Y đã là Thiên Đế, tiếp nhận truyền thừa này thì tu vi cũng chẳng thể tiến thêm, quá