“Ma La Thiên Chinh!”
Như tiếng gọi của tử thần vang vọng bên tai, Tù Diệm đồng tử phía sau lớp áo choàng co rút lại.
Chẳng biết từ bao giờ, một cổ lực đẩy khủng bố nhất từ trước đến nay đang hình thành trong lòng bàn tay Nữ Hoàng.
Gần như xuất sử toàn bộ lực lượng, lại thêm các tầng vực bá đạo và mạnh mẽ, Nữ Hoàng cô động lực đẩy vào một vùng không gian, nghiền ép lấy cơ thể Tù Diệm.
Nhận ra kẻ địch đang gọi thêm cường giả chi viện, Nữ Hoàng quyết định đánh nhanh thắng nhanh, loại bỏ phần nào kẻ địch trước khi viện quân kéo đến.
Mà thân là Tam Nguyên Lão của Tru Tiên Điện, Tù Diệm chắc hẳn là nhân vật mạnh nhất đang có mặt, nàng quyết định dồn lực vào hắn.
BÙM!
Không gian nổ tung thành bụi phấn thay vì mảnh nhỏ, Tiên Khí và Ma Khí cũng bị hủy diệt sạch sẽ, sức ép của Ma La Thiên Chinh đủ nghiền nát một phiến thiên địa cao cấp.
“Khốn kiếp!”
Bị vây vào vũ kỹ khủng bố của Nữ Hoàng, dù Tù Diệm là cường giả hàng đầu cũng cảm thấy ăn không tiêu.
Bất quá dù sao cũng là Thiên Ma Đế thành danh lâu năm, bản lĩnh của Tù Diệm lập tức được thể hiện.
Áo choàng thần bí khoác trên cơ thể của hắn cấp tốc sáng lên…
Vô số Trận Văn bên trên biến ảo, bùng nổ mà ra.
Những Trận Văn này cấp tốc phóng đại, sau đó hình thành cùng lúc 10 tòa Đế Cấp Cực Phẩm Đại Trận, hình thành mời lớp bảo vệ cực kỳ kiên cố như các lớp tường thành dày đặc, bảo vệ Tù Diệm vào trung tâm.
Chưa dừng lại ở đó, hai bên óng tay áo của Áo Choàng lại sáng rực lên, vô số Trận Văn từ trong đó bay ra gia trì vào đôi tay Tù Diệm, hình thành hai tòa Trận Pháp có khả năng công kích dữ dội.
“Cho ta phá!”
Từ Diệm hai tay chưởng ra, Trận Pháp huyền ảo xoay tròn, lấy sức mạnh khủng bố đối kháng Ma La Thiên Chinh.
“Làm sao có thể? Hắn một lần đánh ra 12 Trận Pháp?”
Không ít người trợn mắt há hốc mồm, bị khả năng cường đại của Tù Diệm làm cho kinh hãi.
Ai cũng biết, muốn bố trí một Trận Pháp không hề đơn giản, muốn điều động Đại Trận hoạt động càng không dễ dàng, dù là Thiên Trận Đế cũng phải mất thời gian cho điều này.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, Tù Diệm đã xuất động 10 tòa Trận Pháp Phòng Ngự bảo vệ cơ thể mình, lại nắm giữ 2 tòa Trận Pháp Công Kích trong tay để phản kháng.
Đây là thủ đoạn bực nào a?
Từ cổ chí kim, chỉ những người sở hữu Thể Chất xếp hạng 12 trên Đại Thể Bảng – Hóa Trận Thánh Thể mới có thể làm được như vậy.
Chẳng lẽ vị Nguyên Lão của Tru Tiên Điện này sở hữu Hóa Trận Thánh Thể hay sao?
“Không!” Một vị tán tu là Trận Đế đang quan chiến có kiến thức lắc đầu, ánh mắt vừa hâm mộ vừa đố kỵ nhìn lấy kiện Áo Choàng trên người Tù Diệm:
“Tù Diệm không sở hữu Hóa Trận Thánh Thể, mấu chốt nằm ở chiếc áo choàng của hắn!”
“Nói không sai!” Một vị Thiên Đế gật đầu tán thành:
“Bổn tọa nghe nói Tù Diệm sở hữu một kiện Đế Binh gọi là Thập Lục Trận Bào, Đế Binh này đặc biệt ở chỗ có thể khắc họa 16 tòa Trận Pháp lên trên đó cho chủ nhân sử dụng, bản thân người sử dụng cũng phải là Thiên Trận Đế mới có thể khống chế các Trận Pháp đó!”
“Thập Lục Trận Bào được lấy ý tưởng từ Hóa Trận Thánh Thể tạo ra, nhưng không thể sánh bằng Hóa Trận Thánh Thể được!”
Vô số người hít một ngụm khí lạnh, Đế Binh này tuy không sánh bằng Hóa Trận Thánh Thể chân chính nhưng có uy năng thật kinh khủng, nếu thật sự chiếc áo choàng kia của Tù Diệm là Thập Lục Trận Bào, vậy kẻ địch đối mặt với hắn chẳng khác nào đang đối mặt với 16 tòa Trận Pháp có khả năng di động.
“Quả nhiên ở Tru Tiên Điện và Săn Ma Điện, nhân vật cấp Tam Nguyên Lão trở lên đã có thể sử dụng Đế Binh!” Không ít tu sĩ như được mở rộng tầm mắt.
Tam Nguyên Lão của Săn Ma Điện sở hữu trọn bộ Săn Ma Đế Cung và Diệt Ma Cốt Tiễn, Tam Nguyên Lão của Tru Tiên Điện lại nắm giữ Thập Lục Trận Bào, mỗi kiện vật phẩm đều có uy năng kinh thiên động địa, đủ để bất kỳ Thiên Đế nào cũng phải thèm thuồng, ghen tị.
RĂNG RẮC…
Mà lúc này, âm thanh rạn vỡ bắt đầu lan truyền vào tai mỗi người.
Chỉ thấy trước sức tàn phá mang tính hủy diệt của Ma La Thiên Chinh, dù Tù Diệm có tận 10 loại Trận Pháp Phòng Ngự cũng không thể bất khả xâm phạm.
Từng lớp Trận Văn có dấu hiệu vỡ nát, những luồng lực đẩy từ bốn phương tám hướng nghiền ép vào nhau tạo ra uy thế kinh động thiên địa.
Tù Diệm cắn răng, dùng hai Trận Pháp bên tay mình đánh vào Ma La Thiên Chinh, chỉ cảm thấy toàn thân đau nhứt kịch liệt, xương cốt nơi hai cánh tay muốn nứt ra.
Thập Lục Trận Bào dưới thân lóe sáng, một tòa Trận Pháp đại triển thần uy.
Dịch Không Trận.
Thân thể Tù Diệm dịch chuyển tại chỗ, né khỏi sức tàn phá hủy diệt của Ma La Thiên Chinh.
ĐÙNG!
Hắn vừa rời đi, vị trí mà hắn đang đứng bị nghiền thành hư ảo, Ma La Thiên Chinh vẫn còn không ngừng tàn phá.
Nhìn lấy tình trạng của Tù Diệm, ánh mắt toàn trường càng thêm kiêng dè.
Bởi vì lúc này quanh thân thể hắn chỉ còn lại 4 tòa Trận Pháp Phòng Ngự bảo vệ, Ma La Thiên Chinh trong phút chốc ngắn ngũi đã nghiền ép hơn một nửa.
Hơn nữa nếu không nhờ vào Dịch Không Trận, số Trận Pháp bị hủy hoại chắc chắn sẽ không dừng lại.
“Thì ra là ngươi…”
La Cương đột ngột thất thanh hét lên, cánh tay run rẩy chỉ về phía Nữ Hoàng, vừa giận vừa sợ nói:
“Là ngươi và Văn Lang đánh vào Ma Đình cướp đi Lãnh Vận Du, khả năng thao túng lực đẩy và Ma La Thiên Chinh không thể nào sai được !’’
La Cương vĩnh viễn không thể quên viễn cảnh và nhục nhã xảy ra ngày hôm đó.
Tru Tiên Điện, Ma Thương Thị và cả Ma Đình liên thủ cũng không thể ngăn cản Văn Lang và sư phụ của hắn thoát thân.
Lúc này nhìn thấy, không ngờ Văn Lang lại là đệ tử của Tiên Ma Công Chúa.
Ngọc La Yên cũng yên lặng gật đầu, thật ra từ lúc thấy kẻ địch thao túng lực đẩy một cách kinh khủng nàng đã nghi ngờ rồi.
Chẳng qua không nghĩ đến đối phương ẩn giấu thực lực một cách đáng sợ như thế, ngay cả nhân vật như Nguyên Lão cũng bị dồn ép chật vật.
Không hổ là truyền nhân Tiên Ma Cung.
Nữ Hoàng thấy La Cương phát hiện thân phận của mình chỉ thản nhiên cười nhạt, dù sao dung mạo vẫn luôn che đậy, ngươi biết được thì tính sao ? chẳng lẽ đoán ra trẫm là Côn Lôn Nữ Hoàng không thành ?
Bất quá diễn biến tiếp theo khiến thân thể Nữ Hoàng lảo đảo…
Chỉ thấy Lạc Nam đột ngột đứng bật người lên, cánh tay run rẩy chỉ vào Nữ Hoàng, giọng điệu vô cùng khó tin nói :
‘‘Thì ra ngươi chính là sư phụ của Văn Lang, tên yêu nghiệt hàng đầu Ma Giới may mắn được so sánh với ta !’’
‘‘Mau gọi Văn Lang ra đây ! nghe nói tên tiểu tử đó rất ngông cuồng, bổn Thiếu Chủ phải dạy cho hắn một bài học !’’
Nữ Hoàng âm thầm nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn hắn, con hàng này thật biết diễn kịch, nàng chỉ đành phối hợp cười khanh khách như yêu nữ :
‘‘Hahaha, lần này đa tạ Côn Lôn Thiếu Chủ tương trợ, ta sẽ nói với đồ đệ Văn Lang nhẹ tay với ngươi nếu xảy ra chiến đấu !’’
‘‘Đánh rắm !’’ Lạc Nam không phục đáp :
‘‘Bổn Thiếu Chủ chỉ muốn tính toán ân oán với Tru Tiên Điện, ai thèm viện trợ Tiên Ma Cung các ngươi ?’’
‘‘Đúng đó, đúng đó…Văn Lang là cái thá gì so với Thiếu Chủ nhà chúng ta ?’’ Tứ Đại Cung Nữ đang chiến đấu cũng lên tiếng bất bình.
Các nàng sùng bái Lạc Nam đến cực điểm, cho rằng hắn mới là độc nhất vô nhị, Văn Lang gì đó còn lâu mới sánh bằng.
Bất quá rất nhanh, nhớ lại thân phận của Nữ Hoàng cũng là Tiên Ma Công Chúa, bốn nữ âm thầm cảm thấy quái dị, ánh mắt như gặp quỷ nhìn lấy Lạc Nam, trong lòng bạo một câu thô tục:
‘‘Móa, Văn Lang cũng là Thiếu Chủ ?’’
Thường Nga Nữ Đế, Lăng Ba Nữ Đế hiển nhiên cũng đoán ra mấu chốt của vấn đề, hai đôi mắt đẹp liếc xéo bóng lưng nam nhân, trong lòng thầm nghĩ :
‘‘Khá lắm, tên khốn này đánh lừa cả vũ trụ !’’
Những người không biết nội tình thì đang trợn tròn mắt, hóa ra Văn Lang là đệ tử của nhân vật đang cầm đầu dư nghiệt Tiên Ma Cung, chẳng trách có chiến lực khủng khiếp như vậy, vượt qua hầu hết thiên tài ở Ma giới nhưng hành tung lại cực kỳ bí ẩn.
Qua cuộc đối thoại vừa rồi, bọn hắn càng chờ mong vào một cuộc đụng độ