Lạc Nam thu toàn bộ Song Tu Lâu vào Ngũ Sắc Giới, lại thản nhiên rời đi như chốn không người.
Ngũ Sắc Giới là Ngũ Hành Tiểu Thế Giới, bản chất của nó vượt qua cả Không Gian Pháp Bảo cực phẩm, vì lẽ đó cho dù là Thiên Đế quan sát, nhưng nếu không có những thủ đoạn đặc biệt cũng khó mà nhìn thấy hình dạng.
Dù rằng Song Tu Lâu vừa thoát khỏi đại nạn, Tru Tiên Điện cũng chưa có bằng chứng cụ thể để nhắm vào như dự định, nhưng nói gì thì nói…địa bàn cũ đã không thích hợp ở lại, có trời mới biết đám Tru Tiên Điện lại giở ra âm mưu quỷ kế gì nhằm vào.
Lạc Nam tạm thời an trí Song Tu Lâu ở một không gian riêng biệt bên trong Ngũ Sắc Giới, tách biệt với các nhánh quân và lực lượng dưới trướng của hắn, chưa công khai thân phận thật sự của mình.
Không phải hắn không tin tưởng Song Tu Lâu, tuy nhiên đây là thế lực của Nữ Hoàng, nếu muốn công bố thân phận…phải do đích thân Nữ Hoàng ra mặt mà không phải do hắn.
Đây là sự tôn trọng mà Lạc Nam dành cho nàng.
Hắn chưa từng có suy nghĩ ỷ vào những tài nguyên mình trợ giúp Song Tu Lâu phát triển vượt bậc mà xem nhẹ vai trò của Nữ Hoàng.
Nếu không có nàng ánh mắt chuẩn xác, vất vả tìm kiếm được những nữ thiên tài xuất chúng như vậy, dù tài nguyên của hắn có nhiều đi chăng nữa cũng chỉ hoang phí mà thôi, khó mà phát huy tác dụng như hiện tại.
Ngay cả việc mang Song Tu Lâu rời đi, Lạc Nam cũng đã thông qua Truyền Âm Ngọc hỏi ý kiến của nàng rồi mới hành động.
Không vội vàng trở về Côn Lôn Đế Thiên, Lạc Nam vẫn còn mục tiêu chưa hoàn thành.
Nhiệm vụ “Tiên Ma Hy Vọng” vẫn chưa hoàn thành, yêu cầu của nhiệm vụ này là tập hợp tất cả hậu nhân Tiên Ma Cung, đồng thời thanh trừng những kẻ đã phản bội.
Phần thưởng của nhiệm vụ này chính là một gói quà Tiên Ma, thứ mà Lạc Nam vẫn luôn tò mò không biết bên trong sẽ có những vật phẩm gì.
Vì thế mà lúc này đây, hắn quyết định đi làm nhiệm vụ.
Truyền nhân của Tiên Ma Cung vẫn còn một người chưa được tập hợp.
Tương tự, kẻ phản bội cũng còn lại một người chưa bị giết chết.
Nghĩ đến đây, thân ảnh Lạc Nam tan biến giữa đêm đen…
…
Tây Phương Giáo…
Không đơn thuần là một phương thế giới như các Đại Thế Lực, đây là quần thể của các Thế Giới tập hợp lại với nhau…
Tương truyền trong quá khứ, Tây Phương Giáo chỉ tiêu tốn ba năm thời gian, tất cả La Hán Thiên Thể Đế và Thiên Phật Đế cùng lúc xuất thủ, sử dụng sức mạnh khủng bố đem 36 phiến Đế Thiên Giới dung hợp làm một, mở rộng lãnh thổ, từ đó được xưng tụng là Vũ Trụ Đệ Nhất Giáo…
Nếu nói về phạm vi lãnh thổ, e rằng chỉ có Đế Thiên Tiên Ma Giới thời kỳ phồn thịnh năm đó có thể sánh bằng.
Tất cả thế lực thuộc về Tây Phương Giáo đều là Đế Cấp, có thể kể đến một số như Hi Bỉ Tự, Ma Ha Môn, Huyền Quang Miếu, Bạch Ngọc Đền…tóm lại vẫn còn rất nhiều.
Không chỉ riêng những thế lực vốn thuộc về Tây Phương Giáo ngày mới thành lập, vẫn còn các thế lực bởi vì “hữu duyên” mà gia nhập Tây Phương sau này, không phân chính tà, không phân tiên ma, càng không phân thiện ác.
Một khi đã bước vào Phật Môn, mọi quá khứ sẽ được rột rửa, tâm vô tạp niệm.
Kiến trúc cổ kính trường tồn với thời gian, kinh âm ngâm tụng vang vọng đất trời, thế lực mạnh mẽ, thiên tài mọc lên như nấm.
Tiến vào Tây Phương Giáo, ngươi sẽ lập tức bị cảnh tượng trang nghiêm, thành kính nơi này xóa bỏ tất cả tâm tư bất chính, một số người tâm cảnh yếu kém nói không chừng sẽ lập tức quy y cửa phật.
Ở giữa trung tâm vùng đất, một gốc Cổ Thụ khổng lồ như tồn tại từ nguyên thủy sừng sững tọa lạc giữa đất trời, vô số tán cây lớn nhỏ hùng vĩ như đang bình thiên định địa, hào quang ngất trời, cực kỳ huyền diệu.
Đây chính là Bồ Đề Thụ, được xếp hạng thứ năm bên trong Thất Đại Thần Thụ, có thể trợ giúp tu sĩ tăng cao ngộ tính, lĩnh ngộ giới hạn, bài trừ tâm ma, ngộ ra giáo lý…
Ngoài ra, lá cây hay nhánh cây của Bồ Đề Thụ cũng là bảo vật chỉ có thể ngộ mà không thể cầu trong mắt vô số người, bởi đơn giản chỉ cần mang theo một nhánh cây Bồ Đề trên thân sẽ có thể dễ dàng khắc chế các loại Tà Vật, Độc Vật…
Lãnh Vận Du chỉ được ngồi dưới gốc Bồ Đề lĩnh ngộ một lần đã có tiến bộ cực lớn, tu vi tăng, chiến lực tăng, thủ đoạn chiến đấu cũng tăng, tự sáng tạo ra hư ảnh Ma Phật khiến Thiên Phật Đế cũng thèm nhỏ dãi…
Qua đó có thể thấy Bồ Đề Thụ có giá trị như thế nào, nếu không phải có Tây Phương Giáo bảo vệ, với những công dụng phi phàm như vậy đã lập tức bị vô số thế lực ra tay cướp đoạt, gây nên một trận gió tanh mưa máu là điều khó tránh khỏi.
Tuy rằng hiệu quả kinh người như vậy, nhưng đưa mắt đến gần, ngươi sẽ dễ dàng chứng kiến bên dưới gốc cây Bồ Đề cũng được bố trí rất nhiều tảng đá nằm nhô lên trên mặt đất.
Táng cây Bồ Đề bao phủ phạm vi tất cả tảng đá vào bên trong, cực kỳ rộng lớn.
Có thể thấy lúc này đây, một số thân ảnh người khoác cà sa, khoanh chân ngồi xếp bằng trên các tảng đá, hai mắt nhắm nghiềm, sắc mặt thành kính, tiếp nhận tất cả quang huy mà Bồ Đề Thụ phủ xuống.
Hiển nhiên dưới gốc Bồ Đề cũng được dùng làm nơi tu luyện, tuy nhiên không phải bất kỳ thành viên nào cũng đủ tư cách ngồi tại nơi này, trái lại phải cống hiến hoặc lập công lớn…
Cống hiến hay mang lại công lao càng lớn, vị trí được ngồi sẽ càng gần gốc cây Bồ Đề.
Nguyên tắc không khác gì so với Luân Hồi Thụ, dù sao thì hai Thần Thụ này đều cần người khác phải ngồi dưới gốc của mình lĩnh ngộ.
Bởi vì cuộc tranh đoạt ngôi vị Phật Tử ngày một gần, toàn bộ Tây Phương Giáo đang bị bầu không khí nhiệt liệt bao phủ, khắp nơi đều có khí tức cạnh tranh cao độ.
Ai cũng biết rằng, một khi thế lực nào sản sinh ra Phật Tử…trong xuyên suốt thế hệ kế tiếp, đó sẽ là thế lực trọng điểm của Tây Phương Giáo, được đích thân Giáo Chủ thu làm đồ đệ, là thế hệ Giáo Chủ đời kế tiếp, hiệu lệnh chúng tăng, không người không phục.
Mà Giáo Chủ cũ sau khi truyền đạt tất cả kinh nghiệm của mình cho Phật Tử sẽ lùi ra sau màn, bế quan tìm hiểu đại đạo chí cao, cố gắng đặt chân vào con đường Siêu Việt.
Rất nhiều thời đại trôi qua, Tây Phương Giáo vẫn luôn vận hành theo phương thức như vậy, đời đời phồn hoa.
…
Thiên Cấm Sơn.
Đây là một ngọn núi hùng vĩ lơ lững giữa đất trời, lưng núi xù xì, gai góc, chứa đựng khí tức hoang sơ cổ lão, có hình dáng hoang tàn như đã từng trở thành chiến trường khốc liệt, tọa lạc ở một nơi hẻo lánh trong lãnh địa Tây Phương Giáo, gần như cô lập với thế giới bên ngoài.
Tuy là như vậy, bất kỳ thế lực nào của Tây Phương Giáo cũng không dám xem nhẹ hay tự ý đặt chân vào khu vực này.
Bởi đơn giản, Thiên Cấm Sơn là một trong những thế lực mạnh nhất Tây Phương Giáo, thành viên số lượng không nhiều, nhưng mỗi kẻ đều là nhân vật hiếu chiến, tính cách cổ quái cuồng ngạo bất tuần, chuyên lấy bạo lực phục người, nếu ngươi không phục thì đánh đến khi nào phải phục mới thôi.
Ở tại Thiên Cấm Sơn, chiến lực quyết định tất cả…dù ngươi có là con ruột của Giáo Chủ nhưng phế vật vô dụng cũng bị đè ra đánh như thường.
Trên đỉnh Thiên Cấm Sơn, tại một quảng trường rộng lớn sừng sững đang có khoảng ba mươi thân ảnh chắp tay mà đứng.
Đây là gần như toàn bộ đệ tử của nơi này, nhân số ít đến đáng thương so với bất kỳ thế lực nào khác tại Tây Phương Giáo.
Nhưng chỉ với số lượng đệ tử ít ỏi đó, toàn bộ Tây Phương Giáo không có bất kỳ thế lực nào dám cử đại lượng đồ đệ của mình ra nghênh chiến.
Bởi ai cũng biết đám người của Thiên Cấm Sơn là một lũ điên, không sợ trời không sợ đất, một khi chọc vào chính là không chết không thôi, trừ khi ngươi có thể đánh cho bọn hắn phục tùng.
Nghe nói vị lão quái đang ngủ say tại nơi này là nhân vật ngay cả Giáo Chủ cũng