“Một là vẫn gả cho chúng ta, hai là tự phế huyết mạch!”
Thanh âm đanh thép mang tính uy hiếp của các tộc Thần Thú vang khắp toàn trường…
Vô số người hít sâu một ngụm khí lạnh, sống lưng chợt lạnh lẽo, mồ hôi lại vẫn ứa ra…
Kết cục xấu nhất đã đến, Đại Lễ Cầu Hôn bất thành, Tuế Nguyệt Cung cùng các Tộc Thần Thú chính thức trở mặt.
Không ai có thể nghĩ đến những nữ nhân sở hữu Huyết Mạch Thần Thú tinh khiết sánh ngang tổ tiên ở Tuế Nguyệt Cung kia lại là nữ nhân của Lạc Nam.
Với mong muốn bảo vệ truyền thừa, các tộc Thần Thú có thể nhẫn nhịn việc một đám nữ nhân loại mang theo huyết mạch của tộc mình…nhưng chắc chắn không thể nhẫn nhịn việc các nàng trở thành nữ nhân của kẻ thù chung của bọn hắn.
Đây là lý do chính khiến bọn hắn quyết tâm làm đến cùng, phải giải quyết tận gốc.
Mà nghe thấy lời uy hiếp của các tộc Thần Thú, ánh mắt tuyệt mỹ của Tuế Nguyệt cũng lóe lên, giọng điệu nàng trong trẻo không chút cảm tình chậm rãi cất lên:
“Nếu như bổn Đế sợ các ngươi uy hiếp, thì có lẽ lần trước đã chấp nhận thỏa hiệp, nào phí công đem các ngươi nhốt vào thời không mười năm thời gian?”
“Hừ, đừng uy hiếp chúng ta!” Côn Hải Uy cười lạnh lùng nói:
“Lần trước sở dĩ e ngại ngươi là vì chúng ta chưa chuẩn bị kỹ càng, chỉ có những Tộc Trưởng chúng ta tiến đến, nhưng lần này có thêm các vị Trưởng Lão, chưa kể cường giả từ Địa Ngục Môn sống sót quay về, nội tình các tộc tăng mạnh, nếu như đại chiến thật sự nổ ra, phương nào cười đến cuối cùng còn chưa biết đâu!”
“Không sai!” Long Ngạo Hải điềm nhiên gật đầu nói:
“Chưa kể một khi kết thù, chúng ta sẽ chuyển sang kết minh cùng Săn Ma Điện, khi đó kẻ thiệt thòi sợ rằng là Tuế Nguyệt Cung các ngươi!”
Càng nói càng thấy chiếm đại ưu thế, đám Thần Thú Tộc Trưởng kiêu ngạo ngẩng đầu, dương dương đắc ý:
“Tuế Nguyệt Nữ Đế, tuy nàng thật sự mạnh hơn chúng ta…nhưng nội tình của những chủng tộc đã tích lũy ngàn vạn năm không phải đơn giản!”
“Chỉ cần đem những nữ nhân kia gả sang, Tuế Nguyệt Cung sẽ có những đồng minh mạnh mẽ, chung tay chống lại Săn Ma Điện!”
Tuế Nguyệt Nữ Đế nhếch mép, lời nói lại lạnh như băng:
“Dám khiêu khích bổn Đế, có tin ta vận dụng uy năng của Thời Không Thánh Thể, ngược dòng lịch sử…giết sạch tổ tiên của các ngươi?”
“Hahaha!” Long Ngạo Hải lại phá lên cười:
“Tuế Nguyệt ơi Tuế Nguyệt, nếu là trước đây chúng ta nhất định sẽ rất sợ hãi khi nghe lời uy hiếp này của nàng!”
“Đáng tiếc Long Quân Sư đã có biện pháp đặc biệt, có thể chặn đánh nàng bên trong luân hồi, ngăn chặn nàng ngược dòng lịch sử, hậu quả khôn lường…”
Ánh mắt Tuế Nguyệt Nữ Đế trở nên ngưng lại, thản nhiên chế giễu cười cười:
“Đám chuột nhắt tự xưng Thủy Tổ kia rốt cuộc nhịn không nổi rồi sao?”
Mặc dù chưa từng gặp qua, nhưng Tuế Nguyệt Nữ Đế kiến thức cao thâm đến đáng sợ…
Đừng quên rằng, nàng từng phân tán ra hàng vạn tia linh hồn khác nhau, tồn tại ở hàng vạn móc thời gian và không gian khác nhau, chứng kiến vô số sự kiện biến động trong lịch sử và cả tương lai…
Vì vậy ở vũ trụ này, hiếm có chuyện nào vượt khỏi tầm mắt của Tuế Nguyệt Nữ Đế.
Nhưng chính vì hiểu biết nhiều, nàng mới nhận ra lời uy hiếp của Long Ngạo Hải không phải chỉ đơn thuần là đe dọa.
Kiện pháp bảo siêu việt Đế Cấp của Thủy Tổ Ma Tộc thật sự có thể ngăn cản nàng ngược dòng lịch sử.
Chỉ là nàng không ngờ đến, bọn chúng lại chen chân vào sớm đến như vậy.
Với quan hệ của tên Long Quân Sư và Thủy Tổ Ma Tộc, vận dụng mối quan hệ để kích hoạt kiện Pháp Bảo kia hoàn toàn không khó…
“Bất quá thì tính sao?” Tuế Nguyệt Nữ Đế vẫn bá đạo như cũ:
“Không thể ngược dòng lịch sử giết tổ tiên các ngươi, vậy Bổn Đế giết tạm các ngươi trước vậy!”
“Tuế Nguyệt, ngươi thật sự làm quyết tuyệt như vậy sao?” Long Ngạo Hải sắc mặt khó coi đến cực điểm.
Những Thần Thú Tộc Trưởng khác vẻ mặt cũng trở nên ngưng trọng.
Mặc dù bọn hắn thật sự làm căng để uy hiếp, nhưng nếu triệt để trở mặt thành thù với đệ nhất cường giả, đây cũng là điều vô cùng đau đầu.
“Bổn Đế không thích nghe nhất chính là lời uy hiếp!” Tuế Nguyệt Nữ Đế ánh mắt lạnh lẽo:
“Chúc mừng, các ngươi đã thành công quay vào cửa tử!”
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vạn dặm không gian xung quanh Tuế Nguyệt Cung nổ tung, tóc dài của Tuế Nguyệt tung bay tán loạn, Thời Gian trôi thật chậm…từng mảnh vỡ không gian tà tà lướt ngang mặt của từng người như thủy tinh rạn vỡ, sắc mặt của cả đám cấp tốc đại biến.
Đệ nhất cường giả phẫn nộ thật là đáng sợ.
Bất quá ngay lúc này, một bàn tay bỗng nhiên nắm lấy tay Tuế Nguyệt kéo ngược trở về.
Tuế Nguyệt toàn thân lảo đảo, vội vàng rút tay lại, giận dữ trừng mắt nhìn Lạc Nam: “Ngươi làm cái gì?”
Lạc Nam nhún nhún vai: “Ta nỗ lực đến ngày hôm nay, không lẽ phiền phức do chính ta tạo ra lại phải nhờ đến nàng ra mặt giải quyết hay sao?”
Tuế Nguyệt Nữ Đế nhìn thật sâu vào mắt hắn, Thời Không Chi Lực đang cuồng nộ bất chợt yên ắng trở lại, nhẹ gật đầu:
“Cũng tốt, đây xem như bài thử của ngươi, xem có đủ tư cách đón các nàng trở về hay chưa, về phần ta…cầm giữ một đám chuột nhắt để bọn chúng không xen vào!”
Lạc Nam âm thầm hài lòng, chậm rãi bước lên.
Nào ngờ ngay phía sau hắn, mấy nữ Diễm Nguyệt Kỳ, Côn Minh Nguyệt cũng theo sát.
Lạc Nam nhìn lấy các nàng…
“Phu thê đồng tâm, cũng lâu rồi chúng ta chưa kề vai chiến đấu!” Tô Nhan ôn nhu nhìn lấy hắn.
“Haha, tốt!” Lạc Nam sảng khoái cười to: “Vi phu cũng muốn xem thử tiến bộ của các bảo bối!”
Thấy Lạc Nam và chúng nữ liếc mắt đưa tình, Kim Đế phẫn nộ quát:
“Lạc Nam, ngươi nên cân nhắc kỹ càng, hành vi của ngươi hôm nay sẽ khiến Côn Lôn Giới lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục!”
“Buồn cười!” Lạc Nam sắc mặt lạnh lẽo: “Chẳng lẽ bổn Thiếu Chủ phải ngoan ngoãn để thê tử theo các ngươi không thành?”
“Hừ, không cần các nàng theo chúng ta, chỉ cần phế bỏ Huyết Mạch trong người là được!” Bạch Khởi dữ tợn quát.
“Đúng vậy, nhất định không để truyền thừa tộc ta rơi vào tay người ngoài!” Kỳ Lân Tộc Trưởng – Kỳ Hiệp kiên quyết nói.
“Huyết mạch của thê tử ta sở hữu tinh khiết không thua kém gì tổ tiên của các ngươi, đám tạp nham như các ngươi đừng thấy sang mà tự nhận, ai thèm truyền thừa của các ngươi?” Lạc Nam xem thường nói.
“Ngươi…” Các tộc Thần Thú lập tức phẫn nộ.
Bị Lạc Nam nói trúng tim đen…
Từ khi tổ tiên không còn, huyết mạch hậu bối đời sau không còn tinh khiết, vì vậy mà có không ít thủ đoạn cường đại như Công Pháp, Thần Thông chỉ có Tổ Tiên mới sở hữu không được truyền thừa qua các thế hệ kế tiếp…
Chính vì thế mà khi cảm giác được huyết mạch của chúng nữ Hậu Cung sánh ngang Tổ Tiên, đám Thần Thú đã nổi lòng tham, quyết tâm chiếm đoạt hoặc cùng lắm là cá chết lưới rách, không cho các nàng sở hữu những thứ mà bọn hắn không có.
Cho nên khi bị Lạc Nam vạch trần, đám Thần Thú thật sự là trong lòng nhục nhã, nhưng càng nhiều hơn là phẫn nộ.
Dựa vào đâu mà hậu nhân chính tông như bọn hắn không có huyết mạch tinh khiết, mà một đám nữ nhân loại lại có được?
Nếu để các nàng tiếp tục phát triển, tương lai chẳng phải có thể đè đầu cưỡi cổ bọn hắn hay sao?
Không ăn được thì đạp đổ, đó là mục đích chính của lần hành động này.
“Hừ, mặc kệ thế nào, nếu ngươi không muốn Côn Lôn Giới gặp đại nạn chỉ vì bồng bột nhất thời, ngày hôm nay ngươi phải làm theo ý chúng ta!” Long Ngạo Hải cường thế đến cực điểm.
“Hahaha!” Lạc Nam đột ngột ngửa đầu lên trời cười dài…
Tiếng cười ầm vang như sấm, lại ẩn chứa lôi đình phẫn nộ.
“Tuế Nguyệt rất ghét có người uy hiếp…vừa lúc ta cũng giống như nàng!” Lạc Nam sát cơ bùng phát, hướng về Bá Vũ Điện cười lạnh:
“Có người muốn diệt Côn Lôn Giới của chúng ta!”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Hắn vừa dứt lời, toàn bộ Bá Vũ Điện ầm ầm chấn động.
Từng cổ khí tức hùng hậu phóng lên tận trời, tầng tầng lớp lớp thân ảnh từ trong đó phá không mà ra.
Tứ Đại Cung Nữ.
Kiếm Đế, Thanh Đế, Vô Đế, Minh Đế.
Thường Nga Nữ Đế, Lăng Ba Nữ Đế, Cơ Nhã, Cơ Băng.
Phiêu Tử Hàm, Tử Yên, Đại Trưởng Lão và Lão Cung Chủ Phiêu Miểu Tiên Cung.
Tứ Quái Nữ Đế, Thành Bích, Bảo Kiều.
Âu Dương Thương Lan, Võ Tam Nương, Phượng Tịch Y, Địa Ngọc Huyền, Kiều Tố Tố, Thục Phi, Thục Thục và Phi Phi, Thiên Vô Ảnh.
Ngoại trừ Thiên