“Thăng Long Thành!”
Nhìn thấy tòa thành nhỏ lơ lửng trong tay Long Ngạo Hải, sắc mặt toàn trường động dung.
Tên tuổi của Thăng Long Thành quá mức vang dội, thuộc một trong các Đế Binh mạnh mẽ hàng đầu vũ trụ, là một trong những chấn tộc chi bảo của Long Tộc.
Long Ngạo Thiên một tay chấp chưởng Thăng Long Thành, một tay nắm giữ Chí Tôn Long Kiếm quả thật là bước vào hàng ngủ đỉnh cấp cường giả, ngay cả hai vị Hỗn Thế Tứ Hầu với thiên phú chiến đấu kinh thiên động địa là Vô Chi Kỳ và Tôn Hầu Tử cũng phải bị áp chế.
Vậy mà giờ đây, Long Ngạo Thiên đã đem Thăng Long Thành giao cho Long Ngạo Hải sử dụng, đủ thấy hắn đã quyết tâm làm thịt Thiên Đình, cướp đi bằng được Bàn Đào Thụ.
Long Ngạo Hải nhìn thấy toàn trường kinh sợ mà âm thầm khoái trá.
Dù là Đại Trưởng Lão của Long Tộc nhưng thú thật hắn chưa từng sở hữu Đế Binh.
Cựu Đại Trưởng Lão Long Chiến năm xưa quả thật từng có một kiện Đế Binh nhưng đã bị hủy hoại trong trận đại chiến cuối cùng trước khi bị giam vào Long Ngục.
Còn số ít Đế Binh khác thì do đám lão quái vật đang ẩn mình trong Long Tộc chấp chưởng, chưa đến lượt Long Ngạo Hải.
Vì thế mà lúc này cầm lấy Thăng Long Thành trong tay, lòng tự tin của Long Ngạo Hải tăng mạnh.
Cuồn cuộn Thiên Long Đế Lực được hắn điều động tiến vào bên trong Thăng Long Thành.
NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! NGAO!
Thăng Long Thành phá không bay lên, ở giữa thiên không biến thành khổng lồ.
Trong nháy mắt, hàng ngàn hư ảnh Chân Long thăng thiên bay vụt lên, phô thiên cái địa, giương nanh múa vuốt bá đạo nghiền ép các hư ảnh Phượng Hoàng do Mẫu Nghi Phượng Quán phóng thích.
GÁY!
Đứng trước sức mạnh áp đảo của Thăng Long Thành, hàng loạt hư ảnh Phượng Hoàng bị hư ảnh Chân Long đánh cho tan biến.
Mặc dù Mẫu Nghi Phượng Quán cũng là pháp bảo tiệm cận Đế Binh, chỉ cần Thiên Hậu có thời gian bồi dưỡng thêm một thời gian là sẽ đột phá, nhưng dù sao tiệm cận cũng chỉ là tiệm cận, so với Đế Binh chân chính chênh lệch thật sự quá lớn.
Muốn một kiện pháp bảo chưa đạt Đế Binh có thể đối kháng thậm chí đánh bại Đế Binh, trừ khi kiện pháp bảo đó là Binh Nhân Tộc.
Bằng không thật sự vô pháp bù đắp.
“Còn thủ đoạn gì lấy ra hết luôn đi!”
Long Ngạo Hải ánh mắt lạnh lẽo nhìn lấy Thiên Hậu.
Mặc dù đều là Thiên Đế cấp cường giả, nhưng nếu so sánh về tuổi tác, Thiên Hậu chỉ đáng là tiểu bối của hắn.
Vậy mà hắn lại bị một tiểu bối kéo dài thời gian lâu như vậy, nếu truyền ra ngoài còn mặt mũi nào?
Vì thế mà lúc này, sát cơ nồng đậm trong đáy mắt, Long Ngạo Hải trực tiếp đến gần.
NGAO!
Long Trảo hung hăng hướng cơ thể yêu kiều của nàng vồ đến.
ONG ONG ONG…
Mẫu Nghi Phượng Quán nhận thấy chủ nhân gặp nguy hiểm, trực tiếp hóa thành sao băng lao vụt xuống ngăn cản thế công của Long Ngạo Hải.
Đáng tiếc Thăng Long Thành không phải ăn chay, bèn trấn áp theo, đem Mẫu Nghi Phượng Quán trấn áp đến gắt gao, khó lòng lay động.
XOẸT!
“Không!”
Lý Tịnh đang hấp hối hai mắt muốn nứt nhìn lấy cơ thể yêu kiều của Thiên Hậu chia năm xẻ bảy trước móng vuốt Chân Long.
Nhưng ngay sau đó hắn giật mình phát hiện không hề có máu tươi bắn ra như dự kiến, trái lại cơ thể Thiên Hậu lấy tốc độ khủng bố khôi phục nguyên vẹn như ban đầu.
Mà dưới chân nàng thình lình xuất hiện một con côn trùng nhỏ xíu bị xé thành từng mảnh.
“Trùng Thế Mạng?” Long Ngạo Hải nghiến răng nghiến lợi.
Không nghĩ đến trong hoàn cảnh này Thiên Hậu vẫn còn thủ đoạn giữ mạng.
“Bất quá thì tính sao? trước thực lực tuyệt đối mọi thủ đoạn chỉ là phù vân, để lão phu xem thử ngươi có thể sống lâu đến mức nào!”
Hừ lạnh một tiếng, Song Long Trảo vung ra như liêm đao, một lần nữa xuyên thấu mà đến.
Cảm nhận được sát khí kinh khủng tột cùng của Long Ngạo Hải, Thiên Hậu ánh mắt lóe lên một tia không cam lòng.
Nhưng nàng cũng không thể ngồi yên chịu chết, nhất là khi đã cùng nam nhân kia ký kết Đồng Sinh Cộng Tử.
Ánh mắt nàng lóe lên, muốn hạ lệnh cho Thiên Thể Đế Khôi Lỗi và Mẫu Nghi Phượng Quán tự bạo.
Một kiện Khôi Lỗi Thiên Thể Đế và một kiện Pháp Bảo tiệm cận Đế Binh một khi tự bạo đủ nhấn chìm toàn bộ Thiên Đình, dù là Long Ngạo Hải đám người lời hại đến đâu cũng ăn không tiêu.
Nàng sẽ nhân cơ hội đó tìm đường sống trong chỗ chết, toàn lực đào tẩu để giữ mạng.
Nàng vẫn còn quá nhiều điều cần cho nam nhân kia biết, không thể cùng hắn xuống cửu tuyền được.
Ánh mắt trở nên quyết tâm, Khôi Lỗi cùng Mẫu Nghi Phượng Quán đã ầm ầm rung động, đang dồn nén lực lượng để tự bạo.
RĂNG RẮC…
Ngay tại thời khắc mấu chốt, không gian tầng tầng lớp lớp đột ngột phá toái thành từng mảnh.
Từ bên trong vô tận hư không, một kiện đồ vật như sao băng nghiền nát tất cả xoay tròn dữ dội lao vút ra, nhắm ngay đầu rồng khổng lồ của Long Ngạo Hải tàn phá.
Ánh mắt Long Ngạo Hải co rút lại, chỉ thấy thứ đang bay đến là một chiếc vòng hoàng kim rực rỡ, ẩn chứa sức mạnh tàn phá của một kiện Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo.
Không dám xem thường, Long Trảo đành từ cơ thể Thiên Hậu chuyển sang đánh vào chiếc vòng.
KENG!
Như âm thanh kim loại vang vọng, chiếc vòng hoàng kim bị đánh ngược trở về, Long Ngạo Hải cũng chỉ lùi lại vài bước.
“Chết!”
Một âm thanh ngạo nghễ từ sâu xa truyền ra.
Thất Tầng Chiến Vực, Thất Tầng Sát Vực khuếch đại khắp chiến trường.
Một thân ảnh mang theo nhiệt độ khủng bố bay vụt ra, lao thẳng đến Long Ngạo Hải.
Ba đầu sáu tay…
Vòng Càn Khôn quay về tay trái, Hỏa Tiêm Thương do tay phải chấp chưởng, các tay còn lại mang theo Tiên Yêu Song Kiếm, Đả Tiên Kim Chuyên, Cửu Lôi Hỏa Trảo…
Hỗn Thiên Lăng đỏ như máu quấn quanh cơ thể, dưới đôi chân là hai bánh xe Phong Hỏa đang hừng hực hỏa diễm.
Mỗi một kiện Pháp Bảo đều mang theo khí tức của Đế Cấp Cực Phẩm, khủng bố dị thường.
“Đây là…hài nhi của ta?” Lý Tịnh ngơ ngác nhìn lấy thanh niên có dung mạo xinh đẹp không kém gì mỹ nhân đang bạo phát khí thế hùng mạnh, lao trực diện về phía Đại Trưởng Lão của Long Tộc, trong mắt là cảm xúc khó tin đến cực hạn.
Bởi vì khí tức lúc này của Na Tra vậy mà là Thiên Đế.
Mặc kệ Lý Tịnh có tin hay không, người vừa xuất hiện thật sự là Na Tra.
Vốn muốn trở về Thiên Đình chấm dứt mọi chuyện để có thể an tâm và tự do theo đuổi hoài bão của mình, nào ngờ nhìn thấy Long Ngạo Hải đám người đang tàn phá Thiên Đình, Thiên Hậu lại lâm vào tình cảnh nguy hiểm.
Mặc dù từ trước đến nay hắn cùng Thiên Hậu hầu như chưa từng tiếp xúc, nhưng nàng dù sao cũng là người của Thiên Đình.
Na Tra hắn muốn cứu nàng để đền đáp công ơn dưỡng dục của Thiên Đình, khi đó có thể càng an tâm hơn để rời khỏi…
Hai loại Vực đạt đến bảy tầng khóa chặt cơ thể khổng lồ của Long Ngạo Hải.
Các kiện Pháp Bảo trong tay bùng phát sức mạnh, toàn diện hướng Long Ngạo Hải oanh tạc.
“Haha!” Long Ngạo Hải cười lạnh một tiếng: “Tiểu tử này chắc là đạt được truyền thừa kinh khủng nào đó nên mới có thành tựu như vậy, đáng tiếc ngươi chọn sai đối tượng!”
Nếu trong các kiện Pháp Bảo của Na Tra có một kiện đạt đến Đế Binh cũng sẽ khiến hắn sứt đầu mẻ trán.
Đáng tiếc bởi vì tiến bộ quá nhanh, Pháp Bảo dù thăng cấp cũng không kịp sinh ra linh trí, vẫn còn thuộc phạm trù Đế Cấp Cực Phẩm.
Mà với chiến lực của mình, Long Ngạo Hải chẳng e ngại Đế Cấp Cực Phẩm chút nào.
Ý niệm vừa động, 60 đường Long Văn đã như gân mạch sống động uốn lượn trên thân rồng, đem thân thể của hắn gia cố đến mức kinh khủng, ngang nhiên đối kháng trực diện với Na Tra.
“Long Châu xuất!”
Chưa dừng lại ở đó, miệng rồng của hắn phun ra Long Châu sánh ngang một kiện pháp bảo tiệm cận Đế Binh, ẩn chứa nguồn Long Lực khủng bố đối kháng với hàng loạt Pháp Bảo.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Long Lực va chạm ngọn lửa kinh hồn, Na Tra chỉ cảm thấy sáu cánh tay run lên, sức mạnh từ Long Châu và thể phách của Long Ngạo Hải chấn đến toàn thân hắn có chút tê dại.
Hiển nhiên mặc dù thực lực đại tăng một cách khó tin, nhưng khoảng cách giữa Na Tra