“Bụt?”
Chúng nữ sắc mặt mờ mịt nhìn về phía Lạc Nam, ngay cả người có kiến thức sâu rộng như Tuế Nguyệt Nữ Đế cũng chẳng ngoại lệ.
Hiển nhiên thông tin kia quá mức tuyệt mật, nhân vật chính là Nghịch Long Đế thậm chí đã chết trước khi đi cùng với Bụt, mọi chuyện không hề xảy ra như trong Luân Hồi, dẫn đến dù có người muốn tìm hiểu hay điều tra cũng không có manh mối.
Đừng nói là chúng nữ, thậm chí ngay cả thân tính bên cạnh Nghịch Long Đế như Thập Nhị Cầm Tinh cũng không rõ ràng nguyên nhân sâu xa bên trong.
Cổ Việt Tộc thì lại âm thầm cống hiến thầm lặng cho vũ trụ, càng không có lý do tiết lộ bí mật.
Lạc Nam vốn muốn giải thích rõ ràng cho chúng nữ, nhưng lại nghĩ đến những gì hắn trải qua là trong luân hồi, lại còn là thời điểm trở về quá khứ…không cẩn thận sẽ dẫn đến phản phệ không đáng có.
Nghĩ đến đây, đành lựa lời đặc câu hỏi:
“Các nàng có biết vì sao Nghịch Long Đế tử vong?”
“Chuyện này ai chẳng biết nha!” Tiểu nha đầu Băng Linh Nhi nhanh mồm nhanh miệng:
“Nghịch Long Đế nóng lòng đột phá đến cảnh giới trong truyền thuyết để đẩy nhanh tiến độ thống nhất Tiên giới, kết quả bị Long Ngạo Thiên phản bội dẫn đến táng thân trong Lôi Kiếp!”
Chúng nữ âm thầm gật đầu, đây cũng là tin tức mà sử sách ghi chép lại, chỉ cần người có đủ tư cách tìm hiểu một phen là biết được.
“Nàng nghĩ thế nào?” Lạc Nam nhìn sang Tuế Nguyệt Nữ Đế, dù sao thì nàng cũng là nhân vật cùng thời với Nghịch Long Đế, lại thêm Nghịch Long Đế từng mê muội theo đuổi nàng, nói không chừng có lý giải khác.
Tuế Nguyệt Nữ Đế hơi trầm ngâm, bình thản nói ra:
“Khi Long Nghịch xảy ra đại nạn thì ta cũng đã bị Săn Ma Điện mưu hại cửu tử nhất sinh, toàn bộ quá trình diễn ra sau đó không được chứng kiến…”
“Bất quá theo ta được biết thì Long Nghịch là một tên nam nhân có dã tâm cực lớn, lòng dạ thâm sâu, tính cách cực kỳ kiên nhẫn…ta không nghĩ kẻ như hắn chỉ vì nóng lòng đột phá để tạo cơ hội cho Long Ngạo Thiên phản bội!”
Côn Lôn Nữ Hoàng nghe đến đây, mỉm cười trêu chọc: “Có không ít tin đồn Nghịch Long Đế si mê Tuế Nguyệt tỷ tỷ, sau khi ngươi bị ám hại đã nổi trận lôi đình nên mới quyết tâm đột phá nhanh chóng để báo thù cho ngươi!”
“Có sao?” Tuế Nguyệt nghi ngờ hỏi.
Ở trong ấn tượng của nàng khi đó chỉ có một mục đích duy nhất là tìm cách đúc nên Thời Không Thánh Thể, truy cầu con đường cường giả, đâu có rảnh rỗi để tâm đến những chuyện ngoài luồng?
Bởi vì bôn ba ngược xuôi tìm kiếm tung tích Thời Không Thánh Thể, nàng thậm chí còn chẳng nhớ rõ thái độ của Long Nghịch đối với mình, dù sao cũng chỉ vài lần gặp thoáng qua.
Lạc Nam âm thầm buồn cười.
Quả thật ở kiếp Nghịch Long, hắn sở dĩ có thể gây nên sự chú ý của Tuế Nguyệt là nhờ vào phương pháp đúc nên Thời Không Thánh Thể, chạm đúng mục tiêu mong muốn trong lòng nàng.
Mặc dù như vậy thì cũng chỉ đổi được điều kiện 3 lần xuất thủ của nàng, đôi bên xem như quan hệ giao dịch thuần túy, thuận mua vừa bán.
Cho đến tận khi kiếp luân hồi chấm dứt…Tuế Nguyệt cũng chưa từng mở lòng với Long Nghịch.
Càng đừng nói là ở hiện thực, Long Nghịch không hề nắm giữ chút thông tin nào của Thời Không Thánh Thể, Tuế Nguyệt để tâm đến hắn mới là chuyện lạ.
“Đúng như lời nhận định của nàng, Nghịch Long Đế là một nhân vật làm đại sự, dã tâm và tham vọng của hắn cực kỳ to lớn, mặc dù thưởng thức và si mê Tuế Nguyệt nhưng cũng sẽ không vì nàng mà mạo hiểm đột phá khi căn cơ chưa vững!” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Huống hồ việc đột phá đến tầng thứ trong truyền thuyết kia sẽ dẫn đến vũ trụ bài xích, làm sao tiếp tục thống nhất Tiên Giới được nữa?”
Chúng nữ đều là người thông minh, nghe Lạc Nam nói vài câu liền biểu lộ ngưng trọng, không dám tin nhìn lấy hắn:
“Ý của chàng là…việc Nghịch Long đột ngột muốn đột phá là vì có nguyên nhân sâu xa khác?”
“Không tệ…” Lạc Nam gật đầu, thần bí ám chỉ nói:
“Việt Long Tinh từng là thí luyện chi địa của Dạ Lang Tiên Tinh, nếu như ở Việt Long Tinh có một tên đủ khả năng uy hiếp cho Dạ Lang Tiên Tinh, để bọn chúng biết được…các nàng nghĩ xem kết cục sẽ là thế nào?”
“Dạ Lang Tiên Tinh sẽ bằng mọi giá giết chết người đó!” Chúng nữ trăm miệng một lời đáp.
Nói đến đây các nàng liền âm thầm rùng mình, hoa dung thất sắc:
“Ý của chàng, Nghịch Long Đế nóng lòng đột phá là do bị…”
“Suỵt…” Lạc Nam đặt tay lên môi ra hiệu: “Có những chuyện trong lòng hiểu là được, nói ra không nên!”
Tuế Nguyệt và Nữ Hoàng liếc mắt nhìn nhau, đều chứng kiến vẻ ngưng trọng trong mắt đối phương.
“Hít…” Mộc Tử Âm hít một ngụm khí lạnh, nhìn Tuế Nguyệt Nữ Đế hỏi:
“Vậy tại sao khi đã mang danh đệ nhất cường giả trong thời gian dài, Tuế Nguyệt tỷ vẫn chưa…”
“Bởi vì ta không có dã tâm tranh bá thiên hạ!” Tuế Nguyệt Nữ Đế trong trẻo nói.
Chúng nữ bừng tỉnh đại ngộ, từng đôi mắt đẹp ẩn chứa lo lắng nhìn chằm chằm Lạc Nam.
Khi biết tương lai còn có cửa ải khủng bố như vậy chờ đón hắn, các nàng tâm tình trở nên nặng nề cực kỳ…
“Được rồi…” Lạc Nam cười haha:
“Ta vừa mệt mỏi trở về, các nàng cũng đừng nói những chuyện đau đầu này nữa, chúng ta du sơn ngoạn thủy, tận hưởng thời gian vui sướng trước khi Đan Thần Đại Hội bắt đầu nào!”
“Tiểu tử ngươi vừa bôn ba trở về, trên thân đầy bụi bẩn…trước đi tắm rửa đi!” Côn Lôn Nữ Hoàng ra vẻ ghét bỏ phất tay.
“Sư phụ tắm chung không?” Lạc Nam nháy mắt.
“Cút!” Nữ Hoàng ngạo kiều hừ một tiếng, thản nhiên xoay người rời đi.
Tuế Nguyệt Nữ Đế, Phiêu Tử Hàm, Thường Nga, Lăng Ba và Tứ Quái Nữ Đế cũng lập tức biến mất tại chỗ.
Chúng nữ Hậu Cung và Làng Nhất Thế hai mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ nặng nề trong mắt người đối diện.
Tất cả đều ăn ý không đề cập đến vấn đề vừa rồi, xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Lạc Nam trong lòng cũng có chút khó chịu, hắn không muốn để nữ nhân của mình lo lắng nên không có ý định nói sớm chuyện đó cho các nàng.
Bất quá không nói không được, bởi vì quả thật đúng theo suy nghĩ của chúng nữ, ở vũ trụ này hắn đã không ngán bất kỳ ai, là thời điểm đường đường chính chính.
Nhưng kẻ thù đâu phải chỉ riêng ở đây đâu chớ?
Bầu không khí có chút trầm xuống, Lạc Nam ra vẻ giận dữ hừ một tiếng:
“Nam nhân của các nàng là người chuyên sáng lập kỳ tích, một chút khó khăn mà thôi, đừng làm mặt buồn nữa, sẽ không đẹp hiểu chưa?”
“Phu quân!” Diễm Nguyệt Kỳ cùng Liễu Ngọc Thanh lần lượt nắm chặt tay hắn, ôn nhu hỏi:
“Chàng đã có kế sách ứng đối rồi phải không?”
“Ừm!” Lạc Nam trịnh trọng gật đầu.
Chúng nữ lúc này mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, từng người nhoẻn miệng cười như trăm hoa đua nở.
Không vì gì khác, chỉ vì lòng tin tuyệt đối mà các nàng dành cho người nam nhân này.
Hắn đã nói được, thì chắc chắn là được!
…
Rất nhanh, bên trong Linh Giới Châu lại loạn thành một đoàn.
Bầu không khí tràn ngập cảnh sắc hương diễm…
Lạc Nam một lần nữa tận hưởng cuộc sống của bậc đế vương mà vô số nam nhân trên thế gian này đố kỵ.
Mỹ nhân như ngọc trần trụi vờn quanh, tận hưởng xúc cảm mỹ diệu mà niềm vui ái ân nam nữ mang lại.
Lạc Nam cả người lười biếng nằm trên cơ thể khổng lồ mềm mại như bông của Cự Mỹ Anh, đầu chôn vào giữa hai gò bồng đảo căng tròn mê người, bên dưới là hai vị mỹ nhân ngư Hải U Quỳnh và Hải Linh Lung đang phun ra nuốt vào côn thịt đầy âu yếm.
Trong lòng hắn còn ôm hai con vật nhỏ, một tiểu bạch xà và một tiểu hồ ly, vuốt ve âu yếm.
“Mỹ Anh à…nàng cũng nên gặp A Man một lần!”