Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

1717: Khó Lường


trước sau


“Ngươi vừa nói cái gì?”
Sắc mặt Luyện Mộng Tình lập tức trở nên đỏ bừng.

Không phải vì thẹn thùng mà chính là vì phẫn nộ.

Nàng vốn tự tin rất lớn vào dung nhan của mình, tưởng rằng dù bị giam cầm bên trong Địa Ngục Môn vài vạn năm cũng vẫn là đệ nhất mỹ nữ của Ma Giới, thuộc hàng mỹ nhân hiếm có của vũ trụ.

Nào ngờ chứng kiến bên cạnh Lạc Nam có quá nhiều mỹ nhân xuất sắc không kém gì mình như Hồ Khinh Vũ, Diễm Nguyệt Kỳ, Thường Nga…còn có những người sở hữu dung nhan khiến cả nàng cũng phải ghen tị như Âu Dương Thương Lan, Cửu Huân Dao, Hi Vũ, Tuế Nguyệt…
Trong lòng cảm thấy không phục, Luyện Mộng Tình mới buông lời trêu chọc một phen.

Kết quả Lạc Nam lại muốn thu đệ nhất mỹ nhân Ma Giới như nàng làm nữ nô, Luyện Mộng Tình sao có thể không tức giận?
Chúng nữ nhìn thấy Lạc Nam trêu chọc Luyện Mộng Tình, cả đám hài lòng mỉm cười, nữ nhân này dám lớn gan kêu hắn bỏ rơi tất cả các nàng, quả thật đáng đời lắm.

Luyện Mộng Tình không biết rằng Lạc Nam vừa mới cứu nàng một mạng, lời trêu chọc của nữ nhân này thật sự đã khiến không ít thê tử của Lạc Nam ghi nhận.

Nếu như Lạc Nam không phũ phàng một chút, Luyện Mộng Tình chắc chắn sẽ là mục tiêu nhắm đến của chúng nữ.

Với đủ loại thủ đoạn chiến đấu đa dạng và kinh khủng của các nàng, Luyện Mộng Tình e rằng có tám cái mạng cũng không đủ chết.

“AAAAAA, làm sao có thể?”
Mà lúc này, một tiếng hét thảm thiết vang lên khiến toàn trường giật mình.

Tru Nghịch Liên Minh vội vàng liếc mắt nhìn qua, sắc mặt kịch biến.

Chỉ thấy Phó Tộc Trưởng của Kim Sí Đại Bằng Tộc đang dùng tay ôm đầu, giữa trán có một cái lỗ máu ghê rợn xuyên thấu mà qua, sọ não bị nghiền nát triệt để, ngay cả linh hồn cũng đã hóa thành tro bụi.

Mà người vừa lớn tiếng thét gào chính là Tộc Trưởng của Kim Sí Đại Bằng Tộc, ánh mắt trừng lớn không dám tin nhìn huynh đệ của mình chết thảm.

Ở phía đối diện bọn hắn, Thiên Diệp Dao sắc mặt lạnh lùng, ánh sáng của Diệt Thế Kim Đồng nhàn nhạt dập tắt cho thấy nàng vừa thi triển Diệt Thế Kim Quang triệt hạ đối thủ.

“Chuyện gì vừa diễn ra?” Toàn trường hít sâu một ngụm lãnh khí.

Bọn hắn nhớ rất rõ ràng, trước đó hai vị cường giả đứng đầu của Kim Sí Đại Bằng Tộc vây công Thiên Diệp Dao, mỗi người mang theo một kiện Đế Binh đem Thiên Diệp Dao áp chế, ngay cả khi nàng sử dụng Diệt Thế Kim Quang cũng bị bọn hắn dùng Đế Binh ngăn cản.

Vậy nên chỉ cần kéo dài thời gian chờ đợi Diệt Thế Kim Đồng hao hết lực lượng, Thiên Diệp Dao chắc chắn sẽ là người bại trận.

Ấy thế mà lúc này đây, Kim Sí Phó Tộc Trưởng đã chết một cách kỳ dị, Kim Sí Tộc Trưởng bất lực để thảm kịch diễn ra.

“Làm sao có thể…làm sao có thể?” Kim Sí Tộ Trưởng liên tục lẩm bẩm một cách khó tin, ánh mắt đỏ ngầu oán hận nhìn Thiên Diệp Dao quát lớn:
“Ngươi làm sao có thể đánh lén hắn? ngươi sử dụng Diệt Thế Kim Đồng từ lúc nào?”
Diệt Thế Kim Đồng rất mạnh, nhưng nó có một nhược điểm đó là mỗi lần phát động công kích sẽ lấp lánh kim quang đầy trời, dễ dàng bị đối thủ nhận thấy ý đồ và tìm cách phòng ngự hay né tránh.

Nhưng hắn xin thề, vừa rồi cả hai huynh đệ bọn hắn đều không hề phát hiện được Thiên Diệp Dao bắn ra Diệt Thế Kim Quang từ khi nào.

Mãi đến khi một người đột ngột tử trận, người còn lại mới hãi hùng khiếp vía.

Điều này cực kỳ hoang đường, cảm giác như đối thủ đứng trước mặt ngươi nhưng ngươi lại không hề hay biết đối phương phát ra công kích vậy.

Mà một khi không biết điều đó, làm sao có thể phản ứng kịp thời? Kết cục của Kim Sí Phó Tộc Trưởng chính là cái giá phải trả.


Thiên Diệp Dao không lên tiếng, ngược lại có chút tiếc nuối thở dài.

Cơ hội chỉ có một lần, nàng vốn định bắn chết cả hai huynh đệ này.

Đáng tiếc tên Phó Tộc Trưởng lưng đeo Đế Binh Kim Sát Dực nên có tốc độ di động quá nhanh buộc nàng chỉ có thể nhắm vào duy nhất một mình hắn, khó lòng căn chỉnh bắn cùng lúc hai cả hai tên này.

“Ta biết rồi!” Săn Vô Lệ bỗng nhiên gầm lên thành tiếng:
“Chính là Tuyệt Thế Thần Thông – Vô Hình Diệt Thế mà Văn Lang cướp mất trong bảo khố của Săn Ma Điện chúng ta!”
“Văn Lang chính là Lạc Nam, hắn đã đem môn Thần Thông này cho Thiên Diệp Dao tu luyện!”
Diệm Tuyền Cơ nghe vậy cũng tán thành gật đầu: “Đúng vậy, chúng ta treo thưởng Vô Hình Diệt Thế lên đến 900 triệu Săn Ma Điểm, nó là Thần Thông chuyên dụng của người sở hữu Diệt Thế Kim Đồng, có thể khiến Diệt Thế Kim Quang bắn ra một cách huyền ảo vô hình vô ảnh!”
“Đáng hận!” Kim Sí Tộc Trưởng nghe vậy muốn điên, hướng về Săn Ma Điện ngửa đầu cuồng rống:
“Là các ngươi vô dụng, để Thần Thông nguy hiểm như vậy rơi vào tay địch nhân, hại chết đệ đệ của ta!”
“Kim Sí huynh bình tĩnh đi!” Long Ngạo Thiên vội vàng khuyên nhũ:
“Kẻ thù chung của chúng ta là Lạc Nam và đám nữ nhân của hắn, đừng nóng giận gây mâu thuẫn nội bộ!”
“Hừ, chúng ta cũng là kẻ bị hại mất sạch bảo khố!” Săn Vô Lệ nghiến răng nghiến lợi nói.

PHỐC PHỐC PHỐC…
Lại có âm thanh máu tươi phun trào đầy vang dội.

Cả đám trừng mắt nhìn, chứng kiến ba huynh đệ Tam Đao Thiên Đế vừa mới được Long Ngạo Thiên triệu hoán đi ra thổ huyết bay ngược, thân thể từng người lõm vào, xương cốt rạn vỡ, Đại Đao trong tay hóa thành băng vụn.

Đối thủ của ba huynh đệ bọn hắn lại là ba vị mỹ phụ nhân giống y như đúc, toàn thân giá lạnh, điểm khác biệt duy nhất của các nàng là kiểu tóc khác nhau.

Các nàng đương nhiên chính là Thục Phi, Thục Thục và Phi Phi.

“Lại bại? con mẹ nó các ngươi lại bại rồi?” Thủy Hoàng căm tức mắng chửi.

Long Ngạo Thiên nhíu chặt chân mày.

Tam Đao Thiên Đế đều là cường giả nổi danh nên hắn mới phí công chiêu mộ, đặc biệt là cả ba người cùng tu luyện một môn Đao Pháp có tên gọi Tam Thiên Đao, khi cùng lúc xuất thủ uy lực sẽ tăng lên gấp sáu lần, cực kỳ mạnh mẽ.

Ba nữ nhân kia làm sao có thể đánh bại bọn hắn?
Không để toàn trường nghi hoặc quá lâu, chỉ thấy Thục Phi các nàng một lần nữa động thủ.

Thân thể ba người xếp thành một hàng dọc, Thục Phi đứng đầu, Thục Thục đứng giữa, Phi Phi đứng cuối cùng.

Tay của người trước đặt lên vai người sau.

Thục Phi đứng đầu tiếp nhận lực lượng của hai tỷ muội, bắt đầu kết ấn.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong khoảnh khắc ngắn ngũi, lực lượng của các nàng dung nhập thành một, trùng trùng điệp điệp chất chồng lên nhau, uy lực gia tăng theo cấp số nhân.

Thục Phi tung ra một Đại Ấn Trong Suốt hướng Tam Đao Thiên Đế nghiền ép mà đến.

RĂNG RẮC…
Đại Ấn vừa ra, vạn dặm không gian xung quanh các nàng cấp tốc hóa thành băng vụn như thủy tinh vỡ nát, thanh thế kinh người, uy lực khủng bố.

“Không xong, đó là Tam Hợp Ấn…” Săn Vô Lệ sắc mặt tái mét quát:

“Nó cũng là Vũ Kỹ trong bảo khố của Săn Ma Điện, một khi ba người hợp lực thi triển sức mạnh sẽ bạo phát gấp 9 lần Đế Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ!”
“Ta xxx!” Long Ngạo Thiên chửi tục một tiếng, rốt cuộc cũng hiểu vì sao Tam Thiên Đao Đế lại thất bại.

Bọn hắn liên thủ sức mạnh của Đao Pháp chỉ tăng gấp 6 lần, trong khi ba nữ nhân kia đánh ra vũ kỹ mạnh gấp 9 lần…làm sao có thể chống lại?
“Dịch Chuyển Không Gian!” Tru Vô Tà cùng Tru Vô Dạ vội vàng xuất thủ, muốn đem Tam Thiên Đao Đế dịch chuyển sang nơi khác, né tránh Tam Hợp Ấn đang nghiền ép mà đến.

Đáng tiếc bọn hắn quên mất hiện trường vẫn còn có ai đang tồn tại.

Chỉ thấy Tuế Nguyệt nhẹ nhàng vung tay, Không Gian toàn bộ chiến trường đã bị nàng chưởng khống, Dịch Chuyển Không Gian mất đi tác dụng, hoàn toàn chẳng tạo nên chút ảnh hưởng nào.

“Khốn nạn!” Sắc mặt huynh đệ họ Tru tái xanh.

Đó là sự chênh lệch giữa người sở hữu Thời Không Thánh Thể và những người chỉ tinh thông Thời Không như bọn hắn.

“Còn có chúng ta!” Săn Vô Lệ và Săn Vô Trần gầm lên nghênh chiến, điên cuồng kết ấn, điều động Không Gian Chi Lực hỗ trợ huynh đệ họ Tru chiếm lại quyền điều khiển Không Gian.

Đáng tiếc dù bốn cường giả hàng đầu về Thời Không như bọn hắn liên thủ cũng chỉ miễn cưỡng ngang tay với Tuế Nguyệt, để Không Gian ở trạng thái trung lập, không rơi vào quyền khống chế của bất kỳ bên nào.

“Chân Long Trảo!”
“Ma Long Trảo!”
Long Ngạo Thiên cùng Ma Long Vấn Thiên đồng loạt ra tay.

Long Văn luân chuyển, hai cái Long Trảo khổng lồ xuyên qua bầu trời chụp đến ba người Tam Đao Thiên Đế.

Nếu có thể cứu được, Tru Nghịch Liên Minh chắc chắn không muốn nhìn cường giả của mình liên tục mất đi.

“Đối thủ của hai ngươi là ta!” Lạc Nam nở nụ cười gằn.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM.

Bên trong đan điền, tất cả đại đỉnh hiếm khi dung hợp làm một thể.

Bao gồm cả Long Lực Đỉnh, bao gồm cả Ma Đỉnh.

Bá Đỉnh trạng thái mạnh nhất được khai sinh!
Bá Lực bao trùm đôi tay, Lạc Nam cũng đứng tại chỗ triển khai Song Nghịch Long

Trảo.

OÀNH OÀNH!
Trong ánh mắt kinh hãi của toàn trường, Lạc Nam nghênh đón trực diện thế công của hai vị Long Tộc Chi Chủ.

Song Nghịch Long Trảo hung hăng ngăn cản Chân Long Trảo và Ma Long Trảo giữa thương khung.

Không gian nơi hai bên va chạm đã hóa thành toái phiến, thế công của hai vị Long Tộc Chi Chủ vậy mà chẳng thể tiến thêm dù chỉ một chút.

“Hừ!” Long Ngạo Thiên cùng Ma Long Vấn Thiên hừ lạnh một tiếng, cánh tay còn lại cũng hóa thành Long Trảo toàn lực duỗi ra, vồ vào Nghịch Long Trảo.

Lạc Nam nở nụ cười lạnh lùng, 77 đường Nghịch Long Văn như những đường kinh mạch sống động ẩn chứa lực lượng khủng bố hiện ra phía trên Nghịch Long Trảo.


ẦM ẦM ẦM…
Dư ba chấn động quét ngang bốn phương tám hướng, Lạc Nam bá đạo không cách nào hình dung.

Bất chấp Long Ngạo Thiên và Ma Long Vấn Thiên liên thủ, một mình hắn vẫn khiến cả hai bất lực.

Nghịch Long lần đầu thể hiện sức mạnh áp đảo trước Chân Long Tộc Trưởng và Ma Long Tộc Trưởng.

Ánh mắt Long Ngạo Thiên cùng Ma Long Vấn Thiên co rút lại, nghiêm trọng nhìn lấy nhau.

Bọn hắn biết Lạc Nam rất mạnh nhưng không ngờ lại mạnh đến mức độ này.

Đặc biệt là cổ lực lượng tự xưng Bá Lực kia thật sự quá mức khủng khiếp, nó còn mạnh hơn cả Nghịch Long Lực của Nghịch Long Đế trong quá khứ.

Phải biết tu vi bọn hắn còn đang cao hơn Lạc Nam hai tiểu cảnh giới.

“Lũ vô dụng, chuyện gì cũng đến phiên ta!” Thủy Hoàng phẫn nộ hít sâu một hơi.

Hai tay bay múa, Ma Lực Cao Cấp tụ hội thành một Tổ Ma Ấn cự đại chưởng về phía trước.

ĐÙNG!
Tổ Ma Ấn nện thẳng vào Tam Hợp Ấn.

Kinh thiên động địa, lực phản chấn đem ba nữ Thục Phi đẩy lùi giữa không trung, trạng thái kết hợp giữa ba nàng cũng tạm thời tan rã.

Ba người Tam Thiên Đao Đế nhờ vậy thành công bảo toàn mạng sống, nhanh chóng tiếp nhận Đan Đế của Đan Thần Tháp tiến hành trị liệu.

Ánh mắt chúng nữ ngưng trọng nhìn lấy Thủy Hoàng, kẻ này quả nhiên rất mạnh mẽ, sợ rằng trong số các nàng hiếm có người nào có thể đánh ngang tay với hắn.

Trừ khi Lãnh Nguyệt Tâm không còn bị đám trưởng lão bao vây, dựa vào Thủy Tổ Thánh Ma Thể sẽ dễ dàng áp chế được Thủy Hoàng.

Chỉ là tên Thủy Hoàng này cực kỳ cáo già, vẫn luôn giữ khoảng cách an toàn với Lãnh Nguyệt Tâm, bằng mọi giá không để nàng tiếp cận được hắn.

Bất quá chiến trường vẫn còn tiếp tục biến động, mọi thứ vẫn không chỉ dừng lại ở đó.

“Tộc trưởng, không xong rồi!”
Không gian xuất hiện khe hở, một vị nam tử khoác áo choàng đen toàn thân chật vật đầy máu, một tay bị cụt thê thảm xuất hiện nhìn Long Ngạo Thiên kêu cứu.

“U Linh Đệ Tứ, sao lại là ngươi?”
Long Ngạo Thiên nhìn thấy người này mà giật cả mình.

Bởi vì đây là một trong năm vị cường giả của U Linh Long mà hắn phái ra truy sát đôi sư đồ nhẫn giả Lệ Huân cùng Quái Ảnh Nữ Đế.

Bất kỳ ai trong trong năm vị cường giả U Linh Long này đều không kém Lệ Huân hay Quái Ảnh.

Năm người liên thủ truy bắt hai người sao lại chật vật đến như vậy?
Rất nhanh Long Ngạo Thiên đã có được đáp án.

Phần phật…phần phật…
Áo choàng tung bay, mặt nạ thần bí.

Lệ Huân cùng Quái Ảnh Nữ Đế đã chậm rãi hạ xuống bên phía Lạc Nam.

Nhưng đáng nói ở chỗ, sau lưng của hai người còn có 33 nhân vật thần bí ẩn mình trong áo choàng, che đậy khí tức, nhìn không thấu diện mạo.

Trong tay 33 người này vẫn đang áp tải 4 vị cường giả khác của U Linh Long Tộc bị bắt sống, phong bế đan điền, bất tỉnh nhân sự.


Hiển nhiên, các nàng chính là tổ chức Nhẫn Giả và Sát Thủ được thành lập từ 33 vị Thánh Nữ của Luân Kiếp Tiên Cung.

Trong đó có hai nữ nhân là Cầm Thụ Trinh và Trần Hồng Lệ cũng đã đột phá Thiên Đế.

31 người còn lại tất cả đều đã là Địa Đế, tinh thông hầu hết Nhẫn Thuật cho Lệ Huân truyền thụ.

Lệ Huân và Quái Ảnh Nữ Đế dụ dỗ năm vị cường giả U Linh Long đuổi theo mình, sau đó liên thủ cùng 33 vị Thánh Nữ bí mật đột kích bắt gọn.

Số lượng áp đảo, cộng thêm thủ đoạn của Nhẫn Giả quỷ dị khó lường, năm vị cường giả U Linh Long lợi hại đến đâu cũng chẳng ngờ đến xảy ra kết cục như vậy.

“Chính là bọn hắn!” U Linh Đệ Tứ đứng cạnh Long Ngạo Thiên oán độc chỉ về phía Lệ Huân căm hận nói:
“Bọn hắn dụ dỗ chúng ta rơi vào thiên la địa võng, bốn huynh đệ khác đều bị bắt sống, cũng may ta phản ứng nhanh nên trốn kịp lúc!”
Sắc mặt Long Ngạo Thiên trầm xuống như nước, ánh mắt nguy hiểm nhìn lấy Lạc Nam:
“Rốt cuộc ngươi còn ẩn giấu bao nhiêu lực lượng?”
PHỐC!
Mà lúc này, U Linh Đệ Tứ lại phun ra một ngụm máu tươi.

“Ngươi bị thương quá nặng rồi!” Long Ngạo Thiên phất tay:
“Long Chấn, ngươi và Đan Đế giúp hắn khôi phục!”
Long Chấn Trưởng Lão tuân mệnh gật đầu, vội vàng đỡ lấy U Linh Đệ Tứ lùi về phía sau, đem Chân Long Lực truyền vào cơ thể hắn.

Một vị Đan Đế của Đan Thần Tháp cũng tiến đến xem xét thương thế của U Linh Đệ Tứ.

PHỐC!
Vô cùng đột ngột, hai thanh Dao Găm lẳng lặng xuyên qua lòng ngực Long Chấn và vị Đan Đế kia, máu tươi phun trào mặc cho tu vi cường đại ngăn trở cũng vô dụng.

Vị Đan Đế mất mạng tại chỗ, ngay cả trăn trối cũng chưa kịp thốt lên.

“Ngươi…”
Long Chấn thì khỏe hơn một chút, gắt gao trừng lớn hai mắt không dám tin nhìn lấy đồng bọn bên cạnh mình.

Chỉ là cũng chưa kịp nói ra lời oán hận, tất cả sinh cơ của hắn đã bị độc tố dữ dội và Đoạt Sinh Đàm Thủy hòa quyện bên trên Dao Găm hút sạch.

“U Linh Đệ Tứ” hành động nhanh nhẹn dứt khoác vô cùng, thu lấy toàn bộ thi thể của Long Chấn và Đan Đế vào trong Nhẫn Trữ Vật.

“Lớn mật!” Long Ngạo Thiên phẫn nộ như muốn điên, Long Tức ầm ầm ngưng tụ trong miệng táo bạo bắn đến “U Linh Đệ Tứ”.

Thái Thượng Đan Đế phản ứng kịp, hai mắt muốn nứt, Tam Muội Chân Hỏa biến thành Trảo Ấn hung hăng nện xuống.

“Dịch Chuyển Tức Thời!”
Lạc Nam mở ra Cấm Kỵ Chi Nhãn, thành công đem “U Linh Đệ Tứ” dịch chuyển về bên cạnh mình, né tránh công kích hủy diệt của hai vị cường giả, tán thưởng khen ngợi:
“Nàng làm tốt lắm!”
“U Linh Đệ Tứ” nhoẻn miệng cười, túi da bên ngoài nứt ra, một vị mỹ nhân với mái tóc đen tuyền xuất hiện.

Không phải Ỷ Vân thì là ai?
Nàng nhìn lấy Long Ngạo Thiên, tiếc hận thở dài:
“Vốn muốn ám sát ngươi, nhưng nghĩ đến ngươi chắc chắn có nhiều biện pháp giữ mạng, cho nên chọn một tên Trưởng Lão không quá cao cấp!”
Mà nghe lời nói của nàng, Long Ngạo Thiên xém chút tức giận đến thổ huyết, ngửa đầu gầm thét lên như dã thú bị thương:
“Vì sao Vạn Long Quân vẫn còn chưa đến? bổn tọa muốn nghiền nát đám chuột nhắt này thành cặn bã!”
Toàn trường nghe xong giật nảy mình.

Đúng nha, Đế Long Triệu Tập Lệnh đã vận dụng hồi lâu.

Vạn Long Quân đi đâu rồi?

Chúc cả nhà tối thứ bảy vui vẻ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện