“Muốn chết!”
Nghe lời nói cuồng vọng của kẻ thù, Hi Vũ liền nổi giận.
Hư ảnh Bất Tử Điểu cao quý hiện lên sau lưng nàng, Bất Tử Thánh Hỏa điên cuồng thiêu đốt, bên trong đan điền là Ma Lực gào thét tạo thành Lực Đẩy đè nén mà ra.
Thiên Lôi Đế Lực giữa thiên không phủ xuống.
Hi Vũ ngưng tụ Côn Lôn Bạo Tử Ấn với sự kết hợp giữa Lôi Thuộc Tính, Bất Tử Thánh Hỏa và lực đẩy táo bạo.
Sức công phá dữ dội, Côn Lôn Bạo Tử Ấn hướng về đỉnh đầu Lạc Vũ trấn xuống.
“Hừ, không biết tự lượng sức mình!” Lạc Vũ cười lạnh xem thường.
Vương Anh Pháp Tướng sau lưng hắn lại gầm lên, theo sau đó là Vạn Tà Pháp Chỉ xuyên thấu thời gian và không gian điểm ra.
ẦM!
Trong ánh mắt ngưng trọng của Hi Vũ, chỉ thấy Côn Lôn Bạo Tử Ấn của nàng bị Vạn Tà Pháp Chỉ xuyên qua, ầm ầm nổ tung giữa không trung.
Chênh lệch đẳng cấp Vũ Kỹ quá lớn, Vạn Tà Pháp Chỉ ẩn chứa Thánh Uy cường đại đủ để nghiền nát thế công của nàng.
Chưa dừng lại ở đó, nó còn tiếp tục nhắm về phía nàng điên cuồng bắn đến.
“Lĩnh Vực Lực Đẩy!” Hi Vũ triển khai thủ đoạn phòng ngự.
Tầng tầng lớp lớp lực đẩy như một vòng xoáy khổng lồ bao phủ xung quanh nàng thành lĩnh vực bất khả xâm phạm.
Nào ngờ sức mạnh của Vạn Tà Pháp Chỉ vẫn đủ để xuyên thấu mà qua lĩnh vực lực đẩy của nàng, vô cùng khủng bố.
Không còn cách nào khác, Hi Vũ triệu hồi đôi cánh Bất Tử Điểu khổng lồ hiện ra phía sau lưng duỗi về phía trước, hình thành tấm chắn với sức nóng hừng hực bảo vệ lấy mình.
Rốt cuộc Vạn Tà Pháp Chỉ mới tiêu hao hết lực lượng và chấp nhận tan biến.
“Thánh Kỹ mạnh đến như vậy sao?” Toàn trường kinh ngạc nhìn lấy Hi Vũ vừa rồi còn cường đại vô cùng lúc này phải tốn nhiều công sức mới cản được một luồng Thánh Kỹ công kích.
Nếu như Lạc Vũ cùng lúc bắn ra vài luồng Vạn Tà Pháp Chỉ, e rằng nàng không chết cũng trọng thương, khó mà phòng ngự.
Ở phía bên cạnh, Tuế Nguyệt cũng quyết ra tay thăm dò.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Pháp bảo mạnh mẽ Tuế Nguyệt Cung mang theo uy thế dữ dội xoay tròn trong lòng bàn tay của nàng.
“Không Gian Trùng Điệp!” Tuế Nguyệt điềm tĩnh nói ra.
Nàng vừa nói xong, Không Gian khắp bốn phương tám hướng trở nên trùng trùng điệp điệp, sau đó hội tụ xung quanh Tuế Nguyệt Cung thành vô số tầng không gian kiên cố.
Sức nặng của Tuế Nguyệt Cung đã trở nên đáng sợ đến cực điểm như hàng vạn thế giới chất chồng lên nhau.
“Trấn!”
Ánh mắt Tuế Nguyệt hờ hững vô tình, chưởng khống Tuế Nguyệt Cung hướng đỉnh đầu Lạc Vũ hung hăng nện xuống.
“Vạn Tà Pháp Chỉ!” Lạc Vũ tiếp tục điểm tay, Vương Anh Pháp Tướng bộc phát Thánh Kỹ hướng về Tuế Nguyệt Cung bắn đến.
KENG!
Trong ánh mắt co rụt lại của hắn, Vạn Tà Pháp Chỉ hùng mạnh kinh người lại chỉ ngăn cản được Tuế Nguyệt Cung một chút, nó vẫn tiếp tục như thái sơn áp đỉnh trấn xuống đầu hắn.
“Hừ!” Lạc Vũ phẫn nộ, vô số đầu lâu trên cơ thể khổng lồ của Vương Anh Pháp Tướng luân chuyển.
Nó như một vị Tà Thần, nâng vai đón đỡ Tuế Nguyệt Cung đang hàng lâm trấn xuống.
ẦM!
Dư ba kinh thiên động địa quét ngang bốn phương tám hướng, cơ thể Vương Anh Pháp Tướng trầm xuống, hàng vạn đầu lâu phía trên xuất hiện vô số vết rạn, Tà Khí tán loạn.
“Ngu xuẩn, đừng nên xem thường Thời Không Thánh Thể!”
Cánh tay khô gầy trên người Lạc Vũ gầm lên trách mắng, sau đó nó dồn nén sức mạnh hướng về Tuế Nguyệt Cung chưởng ra.
OÀNH!
Tuế Nguyệt Cung bị đẩy lùi khỏi bả vai Vương Anh Pháp Tướng.
“Ăn ta một kiếm!”
Doãn Chí Bình ở bên cạnh lúc này huy kiếm chém ra, 12 tầng Kiếm Vực hóa thành Kiếm Khí như kinh hồng ẩn chứa sự hủy diệt.
Tuế Nguyệt nhướn mày, cánh tay như ngọc nhẹ nhàng duỗi ra, ẩn chứa ở từng đầu ngón tay tinh tế là Thời Gian Chi Lực nồng đậm đến cực điểm.
Trước động tác này của nàng, Thời Gian ở hiện trường dường như một thước phim quay chậm.
Kiếm khí mà Doãn Chí Bình vừa chém ra trở nên chậm chạp đến cực điểm, dù là một Độ Kiếp Kỳ cũng có thể dễ dàng lách mình né tránh.
Đáng sợ hơn nữa, mọi sự vật bên trong đó đều thuộc quyền kiểm soát của Tuế Nguyệt.
Lạc Nam và Hi Vũ không cảm thấy hành động của mình bị ảnh hưởng, trái lại thời gian quanh thân càng nhanh hơn, tốc độ gia tăng gấp trăm lần.
Nhân cơ hội đó, Lạc Nam nâng lấy Lạc Hồng Kiếm lao đến chỗ Lạc Vũ, Hãm Quân Xa Luân toàn lực trảm xuống đầu hắn.
Hi Vũ cũng triển khai Côn Lôn Bạo Tử Ấn nện đến Doãn Chí Bình.
“Hừ, Tuế Nguyệt…ở đây không phải chỉ mình ngươi làm chủ được thời không!” Chỉ nghe Lạc Phá Lôi lạnh lùng quát lên:
“Thánh Nhãn Thuật – Định Đoạt Thời Không!”
Đôi mắt trên khuôn mặt hắn phát ra những luồng ánh sáng màu trắng dữ dội chiếu ngang không gian.
Mà khi những luồng sáng này chiếu rọi đến đâu, sự tác động của Tuế Nguyệt lên trên thời gian và không gian liền bị vô hiệu hóa.
Lạc Vũ và Doãn Chí Bình thành công thoát khỏi khống chế, lập tức triển khai thế công đem Lạc Nam và Hi Vũ đẩy lui.
Chưa dừng lại ở đó, Bách Vô Sinh hai tay hóa thành tàn ảnh bay múa liên tục, Thiên Đế Lực không ngừng điều động nhưng lại kết tụ thành vô số Trận Văn Thánh Cấp.
Một tòa Thánh Cấp Sát Trận hiện ra giữa bầu trời, hóa thành hàng nghìn thanh Sát Kiếm hướng đỉnh đầu Lạc Nam và hai nữ cắm xuống.
KENG! KENG! KENG! KENG! KENG! KENG!
Lạc Nam không dám xem thường, lập tức triệu hoán 1800 thanh Phượng Tâm Kiếm.
GÁY!
Vô số hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng và Tịch Diệt Phượng Hoàng hiện lên bay múa giữa bầu trời.
Bá Vực toàn thịnh bao trùm từng thanh Phượng Tâm Kiếm.
“Ngự Kiếm Thuật – Vạn Kiếm Quy Tông!”
Lạc Nam uy nghiêm gầm lên một tiếng.
1800 thanh Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo liên thủ, uy lực đạt đến mức kinh hoàng, hóa thành những đôi Phượng Dực sắc bén và khổng lồ càn quét vô số Sát Kiếm mà Bách Vô Sinh vừa mới thi triển.
Chiến trường nổ tung liên miên bất tuyệt như pháo hoa, với sự bá đạo của 1800 kiện Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo xuất động cùng thời điểm mới có thể nghiền nát được Sát Trận cấp Thánh.
Mặc dù như vậy, Phượng Tâm Kiếm cũng tổn hại nặng nề, Lạc Nam đau lòng cảm giác được có vô số vết rạn xuất hiện trên thân chúng nó.
Cảnh tượng hoành tráng khiến Tru Nghịch Liên Minh tê dại cả da đầu, hãi hùng nhìn lấy tất cả.
Không ai lường trước được Lạc Nam còn cất giấu một con ác chủ bài nguy hiểm như vậy.
Với 1800 thanh Phượng Tâm Kiếm đạt Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, e rằng Vạn Long Quân có thành công đánh tới cũng bị hắn lao vào trung tâm tiến hành đồ sát.
Cũng may có bốn vị cường giả thần bí xuất hiện, liên tục dùng thủ đoạn cấp Thánh nghiền ép Lạc Nam.
“Khốn nạn, bốn tên này không tiêu hao lực lượng sao?” Sắc mặt tuyệt mỹ của Hi Vũ tràn đầy khó tin.
Nàng hiểu đạo lý sử dụng Thánh Cấp sẽ tiêu hao rất nhiều, ngay cả Lạc Nam khi triển khai Sinh Linh Đồ Thán cũng sẽ suy nhược trong một thời gian nhất định.
Ấy thế mà đám địch nhân này liên tục dùng Thánh Thuật, Thánh Kỹ, Thánh Nhãn, Thánh Trận và vẫn hoàn hảo vô hại.
Điều này vô cùng khó lý giải.
Lạc Nam cũng đang đau đầu vì điều này, chẳng lẽ địch nhân có được Cấm Kỵ không thua gì hắn?
Ví như Vô Hạn Trường Sinh Kinh của Quỷ Đỏ cũng mang đến nguồn lực lượng khổng lồ to lớn.
“Ta dường như đã phát hiện một chút manh mối!” Tuế Nguyệt đột ngột lên tiếng, nàng đề nghị:
“Nhìn thật kỹ ánh mắt của bọn chúng!”
Nói xong, nàng một lần nữa nghiêm túc kết ấn.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Thời Không Chi Lực lan tỏa khắp toàn trường: “Thời Không Ngưng Đọng!”
Trong khoảnh khắc ngắn ngũi, toàn bộ chiến trường đứng im bất động.
Lạc Nam và Hi Vũ nhân cơ hội khó được làm theo lời Tuế Nguyệt, nhìn thẳng vào mắt của đám người Lạc Vũ, Lạc Phá Lôi.
Theo sau đó, hắn và Hi Vũ kinh dị nhìn nhau.
Bởi vì cả hai người vừa thấy rõ sâu trong mắt của địch nhân là một loại văn tự thần bí đang thoáng ẩn thoáng hiện.
Một chữ Phục.
“Đây là Bí Tự?” Lạc Nam nhíu chặt chân mày.
“Không sai!” Kim Nhi thấy hắn đã đoán ra, nàng gật đầu xác nhận:
“Nó là Bí Tự Phục, công dụng là liên tiếp khôi phục lực lượng cho chủ nhân!”
“Thủ đoạn thật nhiều!” Lạc Nam hừ lạnh một tiếng.
Nữ nhân của hắn một người có Bí Tự Lâm, một người có Bí Tự Hồn.
Đối với sự cường đại của Bí Tự là không thể nghi ngờ chút nào.
Địch nhân có được Bí Tự Phục, liên tiếp phục hồi lực lượng chẳng trách có thể sử dụng thủ đoạn chiến đấu cấp Thánh từ nãy đến giờ mà không suy kiệt.
Nhưng cũng chính điều này lại khiến Lạc Nam hài lòng nở nụ