Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

1738: Vén Màn Lịch Sử!


trước sau


“Bụt đến? sao có thể như vậy?”
Lạc Nam lắp ba lắp bắp.

Mặc dù thế lực hiện nay dưới tay hắn mạnh hơn cả Nghịch Long Đế trong quá khứ, nhưng thân là một người từng trải và tiến sâu hơn cả Nghịch Long Đế bên trong luân hồi, hắn dám khẳng định phạm vi địa bàn của mình còn bé hơn Nghịch Long Đế rất nhiều.

Năm đó Nghịch Long Đế đã thu phục gần hết tất cả thế giới ở Tiên Giới, thu luôn vô số Tiểu Tiên Giới và Trung Tiên Giới mới bị Bụt tìm đến tận cửa.

Trong khi đó Lạc Nam hiện tại chỉ có Đế Thiên Côn Lôn, Tiên Ma Vực, Phượng Hoàng Tộc, Thanh Loan Tộc, Thủy Hoang Tộc và Thiên Hồ Tộc mà thôi.

Hắn cũng chưa từng chính mồm thừa nhận hay có bất kỳ ý đồ nào cho thấy dã tâm thống nhất Tiên giới hay vũ trụ, vẫn luôn đè nén dù đã có đủ khả năng thực hiện.

Vì thế nên Lạc Nam không quá lo lắng Bụt sẽ tìm đến mình, thậm chí hắn còn muốn tận hưởng khoảng thời gian này cho đến khi Cửa Hàng May Mắn tăng cấp.

Ấy thế mà Bụt lại tìm đến rồi, chẳng lẽ sau nhiều năm như vậy đám địch nhân bên trên càng thêm hùng mạnh, tạo áp lực lớn hơn hay sao?
“Huhuhu!”
Chợt bên tai vang lên tiếng khóc nức nở của Kiếp Nhược, nàng nhịn không được nhào vào lòng Lạc Nam ôm chặt lấy hắn nói:
“Thiếu Chủ đừng có đi, thiếp sợ ngươi xảy ra chuyện!”
“Đúng đó, chàng có mệnh hệ gì Nữ Hoàng và bọn thiếp biết phải làm sao?” Kiếp Linh hai mắt rưng rưng.

Kiếp Thiền gật mạnh đầu, ôm lấy cánh tay hắn, khuôn mặt xinh đẹp đầy vẻ lo lắng: “An nguy của vũ trụ bọn thiếp mặc kệ, chỉ cần chàng bình an là được!”
Ngay cả Kiếp Tâm vốn lạnh lùng ít nói ánh mắt cũng đỏ lên nhìn hắn, tuy không nói lời nào nhưng tình cảm hiện rõ trong đáy mắt.

Từng nghe Lạc Nam đề cập sự nghiêm trọng khi Bụt tìm đến, các nàng hiểu mức độ nguy hiểm của việc lần này, sợ nam nhân này một đi không trở lại, tình cảm đè nén lâu ngày cũng bộc phát ra nhiệt tình như lửa.

Lạc Nam âm thầm cảm động, vòng tay ôm lấy từng người, cúi đầu hôn nhẹ lên trán các nàng, ra sức trấn an nói:
“Yên tâm đi, ta sẽ tự biết cân nhắc!”
“Nhưng mà…” Tứ nữ vẫn còn vô cùng lo lắng.

“Ngoan, sau chuyện lần này ta sẽ báo sư phụ thu các nàng vào phòng!” Lạc Nam cười tủm tỉm, mỹ nhân biểu hiện tình thâm ý trọng chính là món nợ lớn nhất, hắn không thể phụ lòng các nàng.

“Phi!”
Tứ nữ đỏ mặt gắt một tiếng, từng người cảm thấy mặt mình nóng như lửa đốt, bất quá bờ môi lại vô thức mỉm cười ngọt ngào.

Kiếp Tâm vốn định mở miệng nói ai mà thèm, lại nghĩ đến lần này Bụt đến có thể là nguy cơ to lớn với nam nhân, cũng ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

“Đi thôi!” Lạc Nam hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
“Mang ta đi gặp Bụt!”
Chẳng biết vì sao, hắn cảm giác có biến số nào đó trong chuyện lần này…
Dù sao thời đại của hắn và Nghịch Long Đế khác xa nhau, cũng không thể lấy chuyện quá khứ ra phán đoán tương lai được.

Chuyện gì cần đến rồi sẽ phải đến.


Tiến vào bên trong Hoàng Cung, đã thấy Hi Vũ và Tuế Nguyệt đang mặt không cảm xúc trừng mắt nhìn một ông lão lưng còng chống gậy, biểu lộ bất thiện.


Mà khi Lạc Nam đi vào, hai nữ càng là lạnh lùng liếc nhìn hắn, đồng loạt truyền âm mắng:
“Tiểu tử thúi, sao còn chưa rời đi?”
“Các nàng xem ta là loại người ham sống sợ chết sao?” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Huống hồ ở phiến vũ trụ này, sợ rằng chạy khắp chân trời góc biển cũng không thoát nổi tầm mắt của Cổ Việt Tộc!”
“Nhưng dù thực lực của ngươi bây giờ cũng vô pháp chiến thắng nhân vật khủng bố ở bên trên, ngươi muốn để tất cả nữ nhân của mình thành quả phụ hết sao?” Hai nữ nghiến răng nghiến lợi.

“Ngoan ta thương, mạng của ta rất dai, các nàng còn chưa gả ta sẽ không chết!” Lạc Nam nghiêm mặt đáp lại.

“Gả cái đầu ngươi!” Hai nữ gò má ửng đỏ, hận không thể lao lên cuồng đánh hắn một trận.

Tên khốn kiếp này còn có tâm tình đùa giỡn, các nàng đang kéo dài thời gian để hắn rời đi, ai ngờ tiểu tử này trực tiếp tiến đến gặp Bụt, thật là đáng giận.

Vết xe đỗ của Nghịch Long Đế không làm hắn sáng mắt ra?
Thấy Lạc Nam và hai nữ “liếc mắt đưa tình”, Bụt không nhịn được ho khan một tiếng cho thấy sự tồn tại của mình:
“Gặp qua Côn Lôn Thiếu Chủ!”
“Hoan nghênh Bụt tiền bối, hồi lâu không thấy phong thái vẫn như cũ a!” Lạc Nam chắp tay kính nể.

Bất kỳ ai đang âm thầm cống hiến cho phiến vũ trụ này đều xứng đáng nhận được sự tôn trọng từ hắn.

“Hôm nay lão phu đến đây, có chút chuyện muốn tiết lộ riêng với Côn Lôn Thiếu Chủ!” Bụt trầm giọng, nghiêm nghị nói:
“Có liên quan đến an nguy của toàn vũ trụ này!”
“Đến rồi…” Lạc Nam trong lòng có chút nặng nề.

Tuế Nguyệt cùng Hi Vũ từ trên bảo tọa đứng dậy, lồng ngực phập phồng cho thấy tâm tình khẩn trương của các nàng, hiển nhiên là đang vô cùng lo lắng cho an nguy của hắn.

Lạc Nam tiến đến bên cạnh hai nàng, nhìn Bụt đề nghị:
“Thật xin lỗi, ta muốn Tuế Nguyệt và Hi Vũ có thể cùng nghe chuyện lần này!”
Bụt đã nhấn mạnh muốn “tiết lộ riêng” với một mình hắn.

Nhưng Lạc Nam tôn trọng hai người nữ nhân này, hắn không thể vì đối thoại với Bụt mà yêu cầu các nàng tạm thời tránh mặt được.

Tuế Nguyệt cùng Hi Vũ chủ động nắm lấy hai bên tay của nam nhân, nghiêm túc nhìn lấy Bụt.

Các nàng quyết định phải cùng hắn đối mặt với mọi tình huống.

Nhận ra quyết tâm trong mắt ba người, Bụt vuốt râu cười haha:
“Thiên hạ đồn đại quả không sai, Côn Lôn Thiếu Chủ phong lưu đa tình nhưng lại là người nam nhân có bản lĩnh và trách nhiệm, có thể được hai vị kỳ nữ hàng đầu vũ trụ ưu ái quả thật là hoàn toàn xứng đáng!”
“Đừng có hiểu lầm, chúng ta chỉ không muốn người đứng đầu thế lực của mình lúc này xảy ra chuyện!” Tuế Nguyệt bình tĩnh hồi đáp.

“Hắn là đồ đệ của ta!” Hi Vũ nhịn không được nói.

Lạc Nam âm thầm hừ một tiếng, hai bà nương này không biết cho hắn một chút mặt mũi.

Hắn hung hăng gãy gãy lòng bàn tay các nàng.

“Nếu cả hai vị cũng muốn nghe, vậy mời đến Cổ Việt Tộc một chuyến đi!” Bụt vuốt râu gật gù:

“Nơi đó có thể né tránh không ít quy tắc tác động!”
Lạc Nam cùng hai nữ nhìn lấy nhau, ba người đồng ý gật đầu.

Bụt phất nhẹ óng tay áo, một khối Lệnh Bài đã hóa thành hư vô, từ bên trong đó có Trận Văn ầm ầm chiếu rọi, cuối cùng ngưng tụ thành một tòa Truyền Tống Trận thẳng tiến Cổ Việt Tộc.

Bốn người cùng nhau bước vào, thân ảnh tan biến tại chỗ.

Cảm nhận được động tĩnh bên trong, tứ đại cung nữ chạy vào, nhìn thấy Lạc Nam và hai nữ đi theo Bụt, các nàng lo lắng siết chặt bàn tay đến rỉ máu.

Hy vọng không xảy ra chuyện gì…

Đỉnh Trường Sơn uy nghi bát ngát tọa lạc ở Cổ Việt Tộc, nơi có thể ngắm nhìn toàn bộ quang cảnh xung quanh.

Trong một căn nhà gỗ nhỏ đơn sơ mộc mạc, ánh sáng của Trận Pháp lóe lên.

Lạc Nam cùng hai nữ theo chân Bụt bước ra, ánh mắt liền trở nên ngưng tụ.

Nói là nhà gỗ nhỏ, nhưng những nhân vật mà nó đang chứa đựng thật sự có thể san bằng tất cả thế lực trong vũ trụ này.

Một kẻ toàn thân áo choàng đỏ, đeo mặt nạ quỷ dữ tợn…chính là Quỷ Đỏ đang nhàn nhãn ngồi dưới đất, đứng sau lưng hắn là Lâm Tích hai tay chắp trước ngực.

Cạnh bên Quỷ Đỏ lại là một nhân vật khoác áo choàng đen kịch từ đầu đến chân, không để lộ một tia dung mạo, nhưng người ngoan ngoãn đứng sau lưng y lúc này lại chính là Phó Hội Trưởng của Thiên Địa Hội – Trần Huyền.

Đối diện với bọn hắn là một nam tử trung niên mặc y sam mộc mạc, không giận tự uy, chân mày như kiếm, ánh mắt thâm thúy như vô tận luân hồi ẩn giấu bên trong, lại khiến Lạc Nam phải thổn thức.

Ở kiếp Nghịch Long hắn từng gặp qua nam tử trung niên này.

Cổ Việt Tộc Trưởng – Lạc Nhất Vương.

Bụt lúc này cũng bước đến đứng sau lưng Lạc Nhất Vương, thái độ kính cẩn.

“Khá lắm, đều là tai to mặt lớn!” Lạc Nam trong lòng cuồng loạn.

Chiến Mệnh Cung Quỷ Đỏ, Cổ Việt Tộc Trưởng…còn người thần bí khoác áo choàng đen khiến Trần Huyền phải đứng sau lưng chắc hẳn là vị Hội Trưởng của Thiên Địa Hội.

Lại thêm Khí Vận Chi Tử, thân mang Cấm Kỵ như Lâm Tích.

Hiển nhiên nhờ vào số lượng Phục Sinh Nhi Sâm và một bình tinh huyết của Lạc Diệp mà hắn cung cấp, vị Hội Trưởng này đã thành công phục sinh.

Mà khi nhìn thấy Lạc Nam và hai nữ xuất hiện, từng người đang có mặt biểu lộ khác biệt nhau.

Lâm Tích lạnh lùng hừ một tiếng.


Quỷ Đỏ trầm ổn không mở miệng.

Trần Huyền gật đầu mỉm cười chào hỏi.

Hội Trưởng của Thiên Địa Hội trực tiếp khàn khàn lên tiếng: “Nghe nói là tiểu tử ngươi cứu mạng bổn tọa, xem như bổn tọa nợ ngươi một ân tình!”
“Hội Trưởng không cần khách khí, chỉ là giao dịch đôi bên cùng có lợi mà thôi!” Lạc Nam bình tĩnh hồi đáp.

Nếu không có nửa mỏ Nguyên Thạch mà Trần Huyền dùng làm đặt cọc, thế lực dưới tay của hắn chắc chắn không thể phát triển vượt bậc như vậy.

“Giao dịch là giao dịch, bổn tọa nhận nợ là việc của bổn tọa, ngươi không cần ý kiến!” Thiên Địa Hội Trưởng sảng khoái nói.

“Vậy thì đa tạ rồi!” Lạc Nam mỉm cười, hắn không có ngu, nhân vật khủng bố như thế này muốn thiếu nợ mình, làm sao từ chối được chứ?
“Nhân vật chính đã đến rồi, mời ngồi!” Lạc Nhất Vương nhìn Lạc Nam và hai nữ lên tiếng.

Lạc Nam thuận thế ngồi xuống ở một góc bàn, Tuế Nguyệt và Hi Vũ thấy những người đại diện ở đây đều có người đứng phía sau, vốn hai nàng cũng muốn đứng sau lưng của Lạc Nam.

Nào ngờ hắn nắm tay hai nàng cười nói: “Các nàng không ngồi thì ta cũng đứng!”
Khóe môi của hai nữ nhẹ nhàng cong lên, thuận thế ngồi xuống hai bên trái phải sau lưng hắn.

“Tuổi trẻ thật tốt a…” Lạc Nhất Vương thấy cảnh này cảm khái một tiếng.

Lạc Nam cũng không muốn quanh co lòng vo, đi thẳng vào chính đề mở miệng:
“Không biết Cổ Việt Tộc gọi tại hạ đến nơi này là có gì muốn nói?”
Bầu không khí thoáng cái liền trở nên ngưng trọng.

Lạc Nhất Vương hít sâu một hơi, trịnh trọng nói ra:
“Chúng ta muốn Lạc tiểu hữu bằng mọi giá phải thống nhất vũ trụ này càng sớm càng tốt!”
“Cái gì?” Lạc Nam, Tuế Nguyệt và cả Hi Vũ cùng lúc thốt lên.

Hiển nhiên lời nói của Lạc Nhất Vương vượt qua suy nghĩ của ba người.

Vốn khi đến nơi này, nhìn thấy những cường giả hàng đầu vũ trụ đều có mặt, Lạc Nam vô thức cho rằng Cổ Việt Tộc đang muốn tuyển người đại chiến với kẻ địch bên trên.

Nào ngờ lại

nhận được một đề nghị như vậy.

“Ta cần biết nguyên nhân!” Lạc Nam nghiêm túc hỏi ngược lại: “Chẳng phải trong quá khứ Nghịch Long Đế cũng có ý định như thế, cuối cùng mới xảy ra chuyện hay sao? chẳng lẽ các vị muốn ta đi vào vết xe đỗ của hắn?”
“Xem ra Lạc Nam tiểu hữu biết nhiều hơn chúng ta tưởng!” Lạc Nhất Vương có chút ngoài ý muốn.

Chuyện của Nghịch Long Đế năm đó hầu như không ai biết được, ngay cả những thân tín bên cạnh Nghịch Long Đế cũng không biết, vậy mà Lạc Nam dường như hiểu rõ.

“Ta từng có cơ duyên trải nghiệm một kiếp Nghịch Long nhờ vào Luân Hồi Thụ!” Lạc Nam thẳng thắn đáp.

“Thì ra là như thế!” Lạc Nhất Vương hiểu ra, khẽ vuốt cằm nói:
“Vậy xem ra Lạc Nam tiểu hữu đã tự mình tham gia trận chiến đó!”
“Không sai!” Lạc Nam cười khổ gật đầu: “Ta bại trận!”
Lạc Nhất Vương không quá bất ngờ, kết quả này nằm trong dự liệu của hắn.

Đảo mắt quan sát tất cả mọi người một vòng, Lạc Nhất Vương bắt đầu giải thích:
“Đó chỉ là diễn biến bên trong quá khứ, hiện tại cách cục đã triệt để thay đổi đến mức sống còn, buộc phải thống nhất vũ trụ càng nhanh càng tốt, sau đó liên thủ chống lại ngoại địch!”
“Mời Tộc Trưởng nói rõ hơn!” Lạc Nam chắp tay thỉnh giáo.

Lạc Nhất Vương quay người đứng lên, ánh mắt nhìn xa xăm khung cảnh bao la hùng vĩ của Cổ Việt Tộc, âm thanh trầm ổn hữu lực vang lên:
“Thế Giới phía trên được gọi ngắn gọn là Nguyên Giới, nó là một phiến thiên địa khủng bố rộng lớn hơn vũ trụ của chúng ta vô số lần, vũ trụ này so sánh với Nguyên Giới cũng giống như một Hạ Giới so với Đế Thiên Giới vậy!”

“Nguyên Giới!” Biểu hiện của tất cả mọi người trở nên ngưng trọng, hai chữ này như tỷ cân trọng đè nặng trong lòng.

“Vũ trụ của chúng ta được người ở Nguyên Giới gọi là Tiểu Vũ Trụ, theo thời gian trôi qua vô số thời đại, sẽ có những Tiểu Vũ Trụ trôi nổi lơ lửng bên ngoài hư không vô tình va chạm vào Nguyên Giới!” Lạc Nhất Vương nói tiếp:
“Mà khi Tiểu Vũ Trụ đụng phải Nguyên Giới, lực phản chấn cực mạnh sẽ mở ra những cánh cổng thời không liên kết với nhau, tu sĩ ở Nguyên Giới nếu như phát hiện các cánh cổng này, bọn hắn có thể dễ dàng băng qua cướp và giết, trắng trợn cướp đoạt tài nguyên một cách vô tội vạ bên trong Tiểu Vũ Trụ!”
“Đó là hành vi ưa thích của tu sĩ Nguyên Giới, bởi lẽ Tiểu Vũ Trụ cũng giống như một Bí Cảnh dồi dào tài nguyên trong mắt bọn chúng, không tốn quá nhiều sức để khai thác nhưng lại thu hoạch phong phú vô cùng!”
Đám người rùng mình, điều này không khác nào ngày tận thế của vũ trụ, đứng trước tu sĩ cao cấp hơn đến từ Nguyên Giới, thật sự chẳng có biện pháp nào để chống lại.

“May mắn ở chỗ, Tiểu Vũ Trụ của chúng ta lại va chạm vào đúng một hiểm địa bên trên Nguyên Giới, hẻo lánh cực kỳ, nhờ vậy không có bị lập tức phát hiện và tàn sát!” Lạc Nhất Vương giọng điệu kính nể vang lên:
“Trong hoàn cảnh đó, vị cường giả mạnh nhất Vũ Trụ của chúng ta lúc bấy giờ đã phát hiện nguy cơ!”
“Hắn một thân một mình tiến vào Nguyên Giới, cố gắng sinh tồn trong Hiểm Địa, tìm hiểu thông tin và trở về nghĩ cách bảo vệ vũ trụ!”
“Hắn cho ba vị con trai của mình thành lập Cổ Việt Tộc, định ra quy tắc thế giới cấp cao không được tấn công thế giới cấp thấp để bảo vệ mầm móng thiên tài không bị chết yểu!”
“Hắn cho Đại Đồ Đệ của mình sáng lập Thiên Địa Hội, thúc đẩy quá trình thông thương toàn vũ trụ, trợ giúp vũ trụ dễ dàng vận hành và phát triển hơn!”
“Hắn cho Nhị Đồ Đệ của mình lập ra Chiến Mệnh Cung với vai trò âm thầm bảo vệ vũ trụ, ngăn cách những nơi giao thoa cùng Nguyên Giới nhằm tránh có kẻ lén lút xâm nhập!”
“Sau khi sắp đặt tất cả, hắn lại cùng thê tử của mình tiến vào Nguyên Giới, ở trong Hiểm Địa nỗ lực tu luyện, hai người thiên phú tuyệt luân, ngộ tính siêu quần, nhờ vậy tu vi thăng tiến như bay qua nhiều năm tháng!”
“Nhờ những tài nguyên khai thác được trong Hiểm Địa, hắn và thê tử lại thành lập một thế lực ngay lối vào Tiểu Vũ Trụ ở Nguyên Giới xưng là Trụ Việt Tông!”
“Vừa âm thầm phát triển thế lực, vừa có thể bảo vệ quê hương khi cần đến, thực lực của Trụ Việt Tông vì vậy không ngừng tăng cao, còn kết minh được với một ít đồng minh chất lượng tại Nguyên Giới như tộc nhân Binh Nhân Tộc!”
Trong sự cảm phục và biết ơn từ tận đáy lòng của toàn trường, Lạc Nhất Vương bất đắc dĩ thở dài:
“Nhưng không có thứ gì là vĩnh viễn che giấu được, Tiểu Vũ Trụ rốt cuộc cũng bị một thế lực hùng mạnh ở Nguyên Giới phát hiện!”
“Đại chiến nổ ra kịch liệt, ngay cả chính thế lực hùng mạnh kia cũng không ngờ muốn chiếm đoạt một Tiểu Vũ Trụ lại khó khăn đến vậy, tham vọng của bọn chúng nhiều lần bị Trụ Việt Tông Chủ và cường giả Trụ Việt Tông hợp lực ngăn chặn!”
“Lòng tự trọng bị đả kích, kẻ địch liên tục điều động cường giả và quân đội tấn công Trụ Việt Tông, nghĩ ra rất nhiều âm mưu quỷ kế, đại chiến kéo dài xuyên suốt lịch sử…”
“Trong quá trình này, Trụ Việt Tông cũng được Tiểu Vũ Trụ cung cấp lực lượng và máu mới không ngừng!”
“Cổ Việt Tộc tạo ra Thiếu Đế Chi Chiến chiêu mộ nhân tài qua các thế hệ!”
“Các chủng tộc có tiềm lực và thiên phú cao như Bất Tử Điểu, Loạn Thế Nghĩ Tộc sẳn sàng đứng ra liều mạng nghênh địch!”
“Những cường giả hàng đầu của vũ trụ như Tổ Tiên các tộc Thần Thú, Tổ Tiên các tộc Ma Thú ào ào chi viện!”
“Nhờ toàn bộ vũ trụ đồng tâm hiệp lực, kẻ thù càng khó lòng xâm chiếm!”
“Nhưng bọn chúng đâu dễ từ bỏ ý đồ, liền nghĩ cách chia rẽ nội bộ của vũ trụ ta!” Nói đến đây, Lạc Nhất Vương tỏ vẻ căm hận:
“Thế lực thù địch huy động tất cả cường giả, ra vẻ áp bách như muốn đồng quy vu tận, để một đám người của bọn chúng nhân cơ hội hỗn loạn thành công lẻn vào vũ trụ!”
“Dù bị Chiến Mệnh Cung tiêu diệt phần lớn, nhưng vẫn có những tên mạnh nhất sống sót thành công đào tẩu, bắt đầu khuấy động phong vân!”
“Tên khốn kiếp tự xưng là Ma Tổ cường thế phân chia ranh giới vũ trụ ra làm đôi, tự lập Ma Giới để phân biệt Tiên và Ma dù ở thời kỳ sơ khai Tiên và Ma sống chung với nhau cực kỳ hòa thuận, Thần Thú và Ma Thú như người một nhà!”
“Hắn còn lập nên Thủy Tổ Ma Tộc, âm thầm ẩn núp quấy rối cục diện của vũ trụ, xóa sạch các vết tích mà Tiên và Ma từng chung sống hòa bình!”
“Những tên khác thành lập Săn Ma Điện cùng Tru Tiên Điện, khích bác mâu thuẫn đôi bên qua muôn vàn trận chiến!”
“Cứ như vậy, hận thù của Tiên Giới và Ma Giới ngày càng chồng chất, lịch sử bị thay đổi và quấy nhiễu, nội bộ vũ trụ hỗn loạn, vô số thiên tài và cường giả đáng ra tương lai nên chung tay gia nhập Trụ Việt Tông bảo vệ quê hương thì lại tự chém giết lẫn nhau chỉ vì mâu thuẫn không đáng có!”
“Bọn chúng còn bày mưu đặt kế hãm hại thiên tài hàng đầu của vũ trụ, Tuế Nguyệt trong quá khứ chính là một nạn nhân trong kế hoạch lâu dài của chúng!”
“Biết trước tình hình, Trụ Việt Tông Chủ đành cử ra một phân thân của mình trở về, phân thân đó lấy thân phận Thái Tử Long Tộc sinh ra Nghịch Long, gửi gắm hy vọng vị Nghịch Long đó sẽ thống nhất được vũ trụ, tiêu diệt lũ sâu mọt!”
“Trước khi quay về Nguyên Giới, phân thân còn cố ý lưu lại hai đoạn xương cốt, một lưu ở Long Tộc, một lưu ở Cổ Việt Tộc để cung cấp Thánh Long Khí trợ giúp khi cần!”
“Đáng tiếc mọi chuyện không như ý muốn…”
Nghe đến đây, Lạc Nam đã bật người đứng dậy, không dám tin lẩm bẩm: “Vậy nhân vật vĩ đại, Trụ Việt Tông Chủ đó chính là…”
Lạc Nhất Vương kiêu ngạo ngẩng đầu, tự hào vô hạn khẳng khái đáp:
“Chính là phụ thân của ta – Long Chí Tôn!”
!
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ :D
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ.

(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail.

com
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện