Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

1748: Cùng Mỹ Mở Quà


trước sau


“Gói Quà Hỗn Thế!”
Lạc Nam nghe xong mà hai mắt sáng lên, đầu lưỡi vô thức liếm liếm khóe miệng khiến tứ đại cung nữ đứng bên cạnh nhìn thấy thầm hô biến thái.

“Hắc hắc, đến đây…hầu hạ thiếu chủ của các nàng!”
Tâm trạng đang rất tốt, Lạc Nam vẩy tay ra hiệu tứ đại cung nữ theo mình vào trong cung điện của Thiếu Chủ.

Các nàng hai mặt nhìn nhau, Kiếp Nhược rụt rè hỏi:
“Có đi hay không?”
“Sợ gì không dám đi?” Kiếp Thiền hùng hùng hổ hổ nói.

“Hắn là Thiếu Chủ, mệnh lệnh của hắn ta không thể trái nha!” Kiếp Linh tìm cho mình một cái cớ nói ra.

Kiếp Tâm mặt không biểu tình đã bước chân đi trước.

“Chờ đã!”
Ba nàng khác vội vàng đuổi theo.

Tiến vào trong cung điện, Lạc Nam giải khai Bá Y, chỉ để lại một cái nội khố che nơi cần che, tiến vào ngâm mình trong hồ nước ấm.

Cung điện Thiếu Chủ của hắn rất rộng rãi và xa hoa, bên trong không khác nào một công viên, có đầy đủ thứ để giải trí.

Lần này được mỹ nhân sư phụ chủ động hôn môi, thu phục Viên Hồng Ma một cách triệt để, lại thêm hoàn thành nhiệm vụ cấp Sử Thi nhận được gói quà, Lạc Nam thật sự sung sướng, hành xử cũng trở nên thoải mái, phóng túng hơn.

Nhìn thấy mấy người Kiếp Thiền đã đến, hắn nhếch môi cười:
“Đến đây đi, mang đến may mắn cho ta nào!”
Tứ đại cung nữ gò má ửng đỏ, thẹn thùng cắn cắn bờ môi.

Nếu là bình thường, có lẽ các nàng sẽ ngại ngùng từ chối một chút…nhưng hiện tại sau khi biết hắn sắp rời đi một thời gian dài, chẳng biết bao giờ mới gặp lại, các nàng liền buông bỏ rụt rè và xấu hổ của nữ nhân.

Từng mảnh y phục trượt xuống khỏi làn da mềm, bốn cổ ngọc thể trắng trong hoàn mỹ hiện ra.

Các nàng đều mặc áo yếm và tiểu nội khố màu trắng, khéo léo giấu đi những nơi tư mật của nữ nhân, chỉ để lộ những đường cong hoàn hảo và thân thể tinh mỹ.

Chân xinh chậm rãi bước xuống hồ.

Lạc Nam kéo Kiếp Nhược lại đặt bên thành hồ, hắn lười biếng tựa người vào thân thể mềm mịn như bông của nàng, đầu gối lên bộ ngực căng tròn.

Kiếp Thiền ôn nhu ở một bên xoa bóp cơ thể cường trán của hắn, Kiếp Tâm rót rượu, Kiếp Linh gọt trái cây! cùng nhau hầu hạ Thiếu Chủ của mình.

“Tỉnh chưởng quyền thiên hạ, say nằm gối mỹ nhân!” Lạc Nam lắng nghe mùi hương cơ thể mê người, uống một chén rượu, ăn một ngụm trái cây, cười lên khoái trá:
“Cuộc sống như vậy mới là thứ nam nhân khát cầu, đáng tiếc sắp tới không còn được hưởng thụ trong một đoạn thời gian!”
“Chỉ cần Thiếu Chủ muốn, bọn thiếp có thể đi theo hầu hạ chàng mà!” Kiếp Nhược từ phía sau thủ thỉ vào tai hắn, đầu lưỡi xinh xắn liếm láp xung quanh vành tai.

Lạc Nam lắc lắc đầu: “Lần này ta rời đi một mình, tuyệt đối giữ bí mật, ngoài mấy người các nàng tuyệt đối không để ai khác biết!”

“Mặc dù bọn thiếp không biết Thiếu Chủ muốn đi làm gì nhưng chắc chắn là đại sự rất quan trọng!” Kiếp Linh ôn nhu nói:
“Vì vậy bọn thiếp sẽ cố gắng bảo vệ hậu phương chờ người trở về!”
Lạc Nam trong lòng cảm động, kéo nàng sang hôn một ngụm.

“Bận rộn như vậy rồi còn tâm trạng thưởng thức mỹ nhân?” Kiếm Tâm lạnh lùng nói, bàn tay lại nhu tình vuốt ve khuôn mặt góc cạnh của nam nhân.

“Haha, các nàng đi cùng ta đã một đoạn đường dài…hiểu rõ lòng nhau, hà cớ gì phải tiếp tục lẫn tránh!” Lạc Nam mỉm cười nói:
“Huống hồ ta không hề mong muốn chuyện lần trước xảy ra!”
“Chuyện lần trước?” Mấy nữ khó hiểu hỏi: “Là chuyện gì vậy Thiếu Chủ?”
“Đám Ma Long ngụy trang thành ta ám sát Hi Vũ!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe đáp:
“Chỉ cần chúng ta tâm hữu linh tê, tình đầu ý hợp…chắc chắn các nàng có thể ngay lập tức phát hiện kẻ giả mạo!”
Đây cũng là lý do mà hắn cố gắng lưu lại Côn Lôn bồi dưỡng cảm tình, ân ân ái ái với các nữ nhân có tình cảm với mình trước khi lên đường thực hiện dã tâm Hóa Vũ Bá Thần.

Hắn muốn cùng các nàng lĩnh ngộ Đồng Tâm Đồng Ý bên trong Long Tiên Thánh Điển.

Lạc Nam đã cân nhắc kỹ càng sau khi nhìn thấy đám người Nhị Lang Thần ngụy trang thành Lạc Vũ, Lạc Phá Lôi các loại.

Đó là thủ đoạn biến hóa cực kỳ cao minh, nếu không phải những kẻ kia đã thật sự chết trước mắt mình, đến cả hắn cũng sẽ bị lừa gạt.

Vậy nên khó thể loại trừ khả năng bọn chúng trực tiếp ngụy trang thành Lạc Nam hắn, tiếp cận nữ nhân của hắn.

Nếu như chủ quan, chẳng may để bọn chúng thành công thì sao?
Hối hận còn kịp không?
Cách nhanh nhất và hiệu quả nhất để chúng nữ phát hiện thật giả chính là Long Tiên Thánh Điển.

Khi đó Lạc Nam có thể an tâm dù kẻ địch ngụy trang tinh vi như thế nào cũng không thể thoát khỏi cảm ứng của Đồng Tâm Đồng Ý được.

“Thiếu Chủ…”
Tứ đại cung nữ hô hấp có chút dồn dập lên, gò má từng người ửng hồng đáng yêu vô cùng.

Các nàng vừa cảm động vừa ngượng ngùng, lại thêm có chút động tình khi da thịt tiếp xúc…
Theo hầu Lạc Nam đã lâu, đương nhiên biết rõ Long Tiên Thánh Điển chính là mối liên kết giữa hắn và các thê tử, không ngờ hắn lại lo lắng cho các nàng đến như vậy.

Muốn luyện đến Đồng Tâm Đồng Ý buộc phải nam nữ hòa hợp nhau cả linh hồn và thể xác, trong lòng thật sự yêu thương đối phương.

Việc hắn muốn cùng các nàng luyện Long Tiên Thánh Điển nói rõ hắn thật sự có hình bóng các nàng bên trong trái tim mà không phải ban phát tình cảm chỉ vì các nàng đối xử tốt với hắn.

Lạc Nam thấy các nàng say đắm lòng người, vòng tay ôm lấy Kiếp Tâm đang muốn rót rượu vào trong ngực, chỉ vào bờ môi đỏ mộng mê người nói:
“Uống rượu đúng cách phải có ngọc dịch thơm tho của mỹ nhân!”
Kiếp Tâm liếc xéo đôi mắt đẹp nhìn hắn, bất quá vẫn ngoan ngoãn hé mở môi thơm ngậm một ngụm rượu, sau đó câu cổ hắn hôn vào, truyền rượu hòa quyện cùng nước bọt của mình sang.

Lạc Nam thỏa mãn uống vào trong miệng, nuốt lấy một nửa sau đó lại rót trở lại miệng nàng.

Kiếp Tâm nuốt xuống thứ rượu đặc biệt nhất mà nàng từng hưởng thụ trong đời, gò má đỏ ửng.


“Không công bằng, bọn thiếp cũng muốn!”
Tam nữ còn lại phồng môi, mỗi người phân biệt uống vào một ngụm rượu.

Lạc Nam cười haha ôm lấy từng người các nàng, nhấm nháp mỹ vị khó tả.

Vừa ôm các nàng đùa nghịch, hắn vừa hướng trong lòng hạ lệnh:
“Hệ Thống, mở gói quà Hỗn Thế ra!”
Ánh mắt Lạc Nam lóe lên vẻ chờ mong, đây cũng là một trong những phần thưởng đạt được từ nhiệm vụ có thời gian hoàn thành lâu nhất.

Từ lần đầu tiên gặp gỡ Vô Chi Kỳ đến nay cũng đã trôi qua mấy năm rồi…
Cũng may hắn không để nhiệm vụ thất bại, bằng không tiểu huynh đệ sẽ bị trừ đi vĩnh viễn 10 cm a.

Thất bại càng nặng thì phần thưởng cũng sẽ càng lớn, hy vọng gói quà Hỗn Thế không để hắn phải thất vọng.

“KENG, Thành công mở gói quà Hỗn Thế!”
“KENG, chúc mừng ký chủ nhận được bản mệnh pháp bảo - Hỗn Thế Sáo Trang!”
“KENG, chúc mừng ký chủ nhận được mệnh cách – Kẻ Gánh Vác Vận Mệnh!”
“KENG, chúc mừng ký chủ nhận được Thể Chất đặc biệt - Hỗn Thế Chiến Thân!”
Âm thanh Hệ Thống vừa dứt, Lạc Nam hai mắt trừng trừng.

Hắn đưa tay vuốt ve đầu của Kiếp Linh một cách thoải mái, bởi vì lúc này nàng đã quỳ xuống dưới chân hắn, lột ra nội khố của hắn, ngậm lấy côn thịt to khỏe vào trong miệng liếm láp ôn nhu.

Hít sâu một hơi, Lạc Nam liền xem xét thông tin của các loại vật phẩm mình vừa đạt được.

Bản mệnh pháp bảo Hỗn Thế Sáo Trang chính là bốn bộ chiến giáp bao phủ từ đầu đến chân giành riêng cho bốn vị Hỗn Thế Tứ Hầu.

Kim Đấu Sáo Trang của Linh Minh Thạch Hầu.

Chấp Thủy Sáo Trang của Xích Khảo Mã Hầu.

Loạn Ma Sáo Trang của Thông Túy Viên Hầu.

Vô Cấu Sáo Trang của Lục Nhĩ Mỹ Hầu.

Điều đặc biệt là bốn bộ chiến giáp này đều là bản mệnh pháp bảo.

Cái gọi là bản mệnh pháp bảo chính là pháp bảo gắn liền với sinh mệnh của chủ nhân.

Bảo còn người còn, bảo mất người mất…
Bản mệnh pháp bảo như một bộ phận thân thể quan trọng của chủ nhân, có thể thu phóng tùy lúc, nâng cấp theo sức mạnh của chủ nhân.

Bản mệnh pháp bảo thường được chủ nhân ôn dưỡng bên trong đan điền, chúng nó có thể hấp thụ lực lượng của chủ nhân để tăng cấp, tu vi chủ nhân càng cao thì sức mạnh của bản mệnh pháp bảo càng lớn, phụ trợ chiến đấu cực kỳ hiệu quả.


Đổi lại, chủ nhân phải chấp nhận việc chia sẽ lực lượng của mình cho bản mệnh pháp bảo để cả hai cùng phát triển và trở nên mạnh mẽ.

Hỗn Thế Sáo Trang là bản mệnh pháp bảo mà thiên địa ngưng ra giành riêng cho bốn vị Hỗn Thế Tứ Hầu, chỉ có Hỗn Thế Tứ Hầu mới có thể sử dụng hiệu quả.

“Không tệ chút nào…” Lạc Nam vừa hé miệng ngậm lấy bờ môi của Kiếp Nhược, vừa nút lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng vừa suy nghĩ.

Một tay

hắn lột xuống áo yếm của các nàng để lộ những bầu sữa căng tràn nhựa sống, đưa tay nắn bóp nghịch ngợm, ánh mắt tiếp tục nhìn đến đồ vật kế tiếp.

Mệnh cách Kẻ Gánh Vác Vận Mệnh!
“Bởi vì Hỗn Thế Tứ Hầu chính là bốn vị chiến tướng hùng mạnh bậc nhất do vũ trụ sinh ra, vận mệnh khiến bọn hắn chỉ có thể tụ họp cùng nhau trong thời kỳ thế giới hỗn loạn, có trách nhiệm bình định loạn lạc và bảo vệ vũ trụ!”
“Người nào đủ khả năng chiêu mộ Hỗn Thế Tứ Hầu về dưới trướng chính là người gánh vác vận mệnh, sẽ được vũ trụ ban thưởng đại lượng khí vận, trở thành Khí Vận Chi Tử hàng đầu, vượt qua cả những Khí Vận Chi Tử mà vũ trụ lựa chọn!”
Lạc Nam xem đến đây sắc mặt liền trở nên khó nhìn, hắn gọi Kim Nhi ra hỏi thăm:
“Nàng xem đó! Ta là người nằm ngoài vận mệnh, làm sao có thể tiếp nhận khí vận và trở thành Khí Vận Chi Tử?”
“Đơn giản thôi, công tử có thể đem khí vận này ban phát cho người khác!” Kim Nhi nhếch môi cười nói:
“Điển hình như Tiểu Thiên Ý!”
Ánh mắt của Lạc Nam sáng lên.

Đúng vậy, Bách Vận Quy Nguyên Thể của Tiểu Thiên Ý vẫn đang thèm khát khí vận, hiện tại hắn đem số lượng khí vận sánh ngang với một vị Khí Vận Chi Tử cho nàng, tin chắc đối với Tiểu Thiên Ý thì đây chính là khẩu phần ăn phong phú, có thể đẩy nhanh tốc độ phát triển của Bách Vận Quy Nguyên Thể cũng như mức độ may mắn của nàng.

“Ta vào nhé…” Lạc Nam ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Kiếp Tâm thủ thỉ.

“Ừm…”
Kiếp Tâm thẹn thùng gật gật đầu.

Lạc Nam hít sâu một hơi, nhẹ tách đôi chân dài mượt mà của nàng ra, nhìn thấy khe hồng chật hẹp đã hé mở như chào đón, xinh đẹp mê người.

Hắn đặt côn thịt quét lên quét xuống hai mép môi dọc nhạy cảm làm Kiếp Tâm rùng mình.

Quy đầu tách ra mép môi, dùng lực xuyên qua các thành vách da thịt đang co bóp đâm vào.

“Hức…” Kiếp Tâm rên lên một tiếng, máu đào đã hòa cùng làn nước ấm trong hồ, côn thịt toàn bộ lắp đầy hạ thể bé nhỏ làm nàng đau đớn.

Lạc Nam cúi đầu hôn lấy bờ môi Kiếp Tâm, mơn trớn chiếc lưỡi nàng, bàn tay vuốt ve khắp da thịt để xoa dịu cơn đau.

Mấy nữ khác cũng phối hợp kích thích bầu sữa tròn trịa của Kiếp Tâm, Kiếp Linh nghịch ngợm cắn mút hai cái đầu nhũ hoa đỏ au mỹ miều, làm toàn thân Kiếp Tâm nổi da gà.

“Nhấp đi chàng…thiếp hết đau rồi…” Kiếp Tâm chờ mong nhìn hắn.

Lạc Nam bắt đầu cử động tạo thành gợn sóng lăn tăn, Kiếp Tâm tựa lưng vào vách hồ say sưa rên rỉ:
“Ừm…hứccccc, Của chàng to, lắp đầy bên trong…ahhhh…hừ….


“Sướng không tiểu cung nữ của ta?” Lạc Nam mỉm cười trêu chọc.

“Biết rồi còn hỏi…” Kiếp Tâm ngượng ngùng quay mặt sang nơi khác.

“Hì hì, không ngờ Kiếp Tâm vốn lạnh lùng cũng có ngày như thế này!” Kiếp Thiền buông lời trêu ghẹo:
“Xem ra cái côn thịt của thiếu chủ rất lợi hại a, có thể thay đổi tính cách của nữ nhân!”
“Nhìn khuôn mặt của Kiếp Tâm rõ ràng là rất sướng!” Kiếp Nhược liếm liếm mép môi.

“Nhấp mạnh lên thiếu chủ, cho nàng rên lớn lên!” Kiếp Linh xúi giục.


BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Lạc Nam nhận lệnh đẩy nhanh tốc độ, hai bộ phận nam nữ liên tục kết nối với nhau khiến mấy nữ đứng nhìn hít thở không thông.

Kiếp Tâm oằn mình liên tục, nước nhờn lênh láng hòa cùng hồ nước, thở hổn hển đứt quãng từng cơn:
“Phê…thiếp sắp…chết…bay…lên rồi…”
“Ra đi nàng! Lần đầu không cần nín nhịn!” Lạc Nam khích lệ nói.

“Á, thiếp ra thật rồi…”
Kiếp Tâm toàn thân rùng mình hét lớn, cô bé co bóp dữ dội lấy thân côn thịt, âm tinh nóng hổi trào dâng, bờ môi nở nụ cười thỏa mãn.

Lạc Nam thỏa mãn ngâm côn thịt trong hạ thể của nàng, vuốt ve giúp Kiếp Tâm tận hưởng dư vị cao trào.

Ánh mắt lại đưa nhìn về phần thưởng cuối cùng của gói quà Hỗn Thế.

“Thể Chất Đặc Biệt – Hỗn Thế Chiến Thân: Người đúc thành Thể Chất này có thể sở hữu tất cả thiên phú trời ban của cả bốn vị Hỗn Thế Tứ Hầu!”
Lạc Nam giật mình, ánh mắt co rụt lại, nhịp tim đập lên dữ dội không dám tin nói:
“Còn có thể chất như vậy?”
“Nguyên Giới không thiếu cái lạ!” Kim Nhi mỉm cười nói:
“Hỗn Thế Tứ Hầu liên thủ cũng chưa chắc đánh lại công tử, việc một người sở hữu thể chất có tất cả thiên phú của Hỗn Thế Tứ Hầu cũng đâu đáng phải bất ngờ!”
“Mặc dù nói như vậy, Hỗn Thế Chiến Thân này cũng nghịch thiên vô cùng!” Lạc Nam nghiêm túc nói.

“Đương nhiên rồi, nó cũng là một trong các Thể Chất Chiến Đấu nổi danh tại Nguyên Giới!” Kim Nhi gật đầu tán thành.

Không thể không nói, Lạc Nam đối với Hỗn Thế Chiến Thân có chút động tâm.

Bất quá nghĩ lại thì Hóa Vũ Bá Thần Thể vẫn cường hoành và bá đạo hơn.

Kim Nhi nói đúng, cả bốn vị Hỗn Thế Tứ Hầu liên thủ cũng không đánh lại hắn, vậy thiên phú của bọn hắn tuy lợi hại nhưng sẽ không giúp hắn mạnh hơn quá nhiều.

Ngược lại Hóa Vũ Bá Thần Thể mới là thứ có thể thay thiên đổi địa, khiến chiến lực của hắn đạt đến tầm cao mới.

“Phu quân…thiếp cũng muốn được chàng sủng hạnh…” Kiếp Linh ôm lấy tấm lưng trần của nam nhân thủ thỉ.

“Ta sẽ sủng ái tất cả các nàng!” Lạc Nam cười haha, rời khỏi sự tập trung vào Hỗn Thế Chiến Thân, ôm lấy vòng eo mềm mại nhỏ nhắn của giai nhân, rút côn thịt ra khỏi người Kiếp Tâm.

Hắn đem Kiếp Linh bế phốc lên, tách hai chân nàng rộng ra cho ngồi trên bắp đùi mình.

Côn thịt vẫn hiên ngang ngẩng cao đầu, bá đạo tách cái lỗ nhỏ hồng nhuận ướt át của Kiếp Linh từ dưới xuyên thẳng lên.

“Á…Thiếu chủ của thiếp…”
Kiếp Linh toàn thân giật bắn bên trong lòng hắn, đau đớn và khoái cảm tiến đến quá nhanh khiến nàng như tê dại.

Kiếp Thiền cùng Kiếp Nhược đứng phía trước vùi đầu vào hai bầu sữa của Kiếp Linh bú mút.

Lạc Nam nhìn lấy máu trinh của nàng lại hòa vào dòng nước, thương tiếc ôm ấp vuốt ve, nhẹ nhàng liếm láp vành tai mỹ nhân thủ thỉ:
“Bên trong nàng chật hẹp quá, nhỏ nhắn đến mê hồn…có đau lắm không?”
“Đau nhưng hạnh phúc…” Kiếp Linh nắm lấy tay hắn đặt vào miệng mút nhẹ từng ngón một cách yêu chiều, ngọt ngào nói:
“Thiếp yêu chàng chết mất…”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện