“Ngươi?” Mỹ nhân dùng ánh mắt hoài nghi khi nghe lời đề nghị của Lạc Nam, nàng lúc lắc đầu:
“Đừng có đùa, mặc dù bị quy tắc ảnh hưởng buộc bọn chúng phải đem tu vi áp chế xuống Thiên Đế, nhưng bọn chúng dù sao cũng là cường giả ở Nguyên Giới, thủ đoạn không thể đo lường…”
“Ta cũng rất lợi hại đấy!” Lạc Nam đem mặt nạ lột xuống lộ ra dung mạo thật.
“A, thì ra ngươi vẫn luôn ngụy trang!” Mỹ nhân che lấy môi đỏ kinh hô.
“Thế nào? tin tưởng ta đủ sức hạ chúng rồi chứ?” Lạc Nam tự tin vỗ vỗ lồng ngực.
“Ngươi là ai nha?” Mỹ nhân nghi hoặc chớp chớp đôi lông mi cao vút.
“Phốc!” Lạc Nam phun ra một ngụm, cũng may da mặt hắn dày bằng không đã độn thổ với nàng.
Kỳ quái, nàng này vậy mà không nhận biết hắn, hiện tại toàn bộ vũ trụ này vẫn có người không biết hắn?
Chẳng lẽ nàng phải bận rộn canh phòng ở nơi này đến mức không có bất kỳ một chút rảnh rỗi nào để tâm đến tin tức bên ngoài sao?
“Ây nha, bọn chúng sắp tiến vào rồi!” Mỹ nhân giật mình kinh hô, hai tay kết ấn.
Hư ảnh Thế Giới Thụ sau lưng nàng lại rung động, một cành cây khổng lồ hóa thành thông đạo nhanh chóng xuyên qua thế giới, lắp đầy lối đi giữa Thái Sơn Chi Địa nối với vũ trụ.
Trong ánh nhìn chăm chú của Lạc Nam…
Phốc!
Mỹ nhân phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng nhợt như tờ giấy, cành cây cũng vội vàng thu lại.
Nàng thở ra một hơi nhẹ nhõm, bắt đầu điên cuồng hấp thụ Tiên Khí và Ma Khí để hồi phục lực lượng.
Hiển nhiên lại vừa thành công ngăn chặn một nhóm người.
Tuy nhiên rõ ràng việc làm này khiến nàng tổn hao cực kỳ lớn.
Bởi lẽ đối tượng mà nàng dịch chuyển là những cường giả có tu vi vượt xa nàng, bọn chúng còn ra tay chống lại chứ không nằm im chờ chết…
“Nàng đem bọn hắn dịch chuyển đến nơi nào?” Lạc Nam tò mò hỏi.
Trong lòng hắn cũng đã có suy đoán, đương nhiên là không thể dịch chuyển đến bên trong tiểu vũ trụ, điều này khác nào đưa sói vào tận bầy dê.
Vậy thì khả năng cao nhất là nàng sẽ dịch chuyển những kẻ xâm nhập trở về Nguyên Giới.
Nhưng nếu trở về Nguyên Giới một cách an toàn, bọn chúng sẽ lại tìm cách mò vào Tiểu Vũ Trụ, hoặc đem khe hở không gian này báo với người khác.
Để diệt trừ hậu hoạn, đem tất cả bọn chúng truyền tống đến một nơi nguy hiểm ở Nguyên Giới, đủ khả năng giết chết bọn chúng là được.
Nói thì đơn giản, đẳng cấp của Thế Giới Thụ hiện tại cũng chỉ là Thiên Đế mà thôi, muốn xâm nhập Nguyên Giới chắc chắn cũng sẽ tạo thành tiêu hao rất lớn đối với nàng.
Vừa rồi phun máu suy nhược là minh chứng tốt nhất cho phán đoán của hắn.
Chỉ hy vọng số lượng kẻ địch xâm nhập không quá nhiều, để mỹ nhân Thế Giới Thụ có thời gian nghỉ ngơi hồi sức.
Bất quá đó chỉ là hy vọng của Lạc Nam và Thế Giới Thụ.
Bởi vì trận chiến quy mô lớn giữa Trụ Việt Tông cùng Bất Tử Chí Tông kinh động toàn bộ Bắc Châu, cho nên không riêng gì Lưu Tinh Đoàn mà rất nhiều thế lực và những tán tu khác cũng âm thầm chú ý đến, lòng tham ngứa ngáy, không tìm hiểu một phen sao được?
Lưu Tinh Đoàn có thể phát hiện khe hở giữa Thế Giới Thụ và Tiểu Vũ Trụ mà tìm cách mò vào, thì những thế lực khác đương nhiên cũng có thể làm được.
Chưa đầy một ngày sau, đã có một nhóm khác mong muốn tiến vào.
Sắc mặt mỹ nhân Thế Giới Thụ trở nên nặng nề đến cực điểm, nàng chưa hồi phục được bao nhiêu cả.
“Nè, giao cho ta đi!” Lạc Nam lại mở miệng đề nghị.
“Không được, ngươi sẽ chết!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ nghiêm túc nói.
“Nhưng nếu tiếp tục ngươi cũng sẽ chết!” Lạc Nam nghiêm túc nói lại.
“Ta còn chống được vài đợt nữa!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ đáp.
“Ta có thể diệt sạch bọn chúng!” Lạc Nam nói.
“Ngươi khoác lác!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ vẫn lắc đầu.
“Hừ, ta đến đây để giết ngươi cướp đoạt Thụ Tâm!” Lạc Nam ra vẻ hung ác: “Vậy nên nếu không muốn chết thì để đám người xâm nhập kia giết ta!”
“Ngươi…ngươi nói cái gì đó?” Mỹ nhân Thế Giới Thụ lắp ba lắp bắp đầy kinh hãi.
“Ta nói ta muốn Thụ Tâm, để đúc thành Hóa Vũ Bá Thần Thể, nghe rõ chưa hả?” Lạc Nam hừ hừ.
“Đáng ghét, sao ngươi lại có ý muốn như vậy?” Mỹ nhân Thế Giới Thụ gắt một tiếng, giọng điệu hờn giận không thôi.
Lạc Nam âm thầm im lặng, cô nàng này thiện lương đến mức không oán hận ta khi ta muốn cướp Thụ Tâm của nàng sao?
Phải biết rằng theo Thiên Cơ Bảng cung cấp thông tin, Thế Giới Thụ chỉ có duy nhất một Thụ Tâm mà thôi.
“Nếu ngươi đã muốn chiếm Thụ Tâm của ta, vậy ta sẽ để đám người kia làm thịt ngươi!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ phồng má.
Theo sau đó, nàng mở ra cái thông đạo bên trong cành cây.
Lạc Nam liền không chút do dự nhảy vọt vào.
VÙ…
Như xoay trời đổi đất, cành cây thần kỳ xuyên toa qua khe hở giữa Nguyên Giới và Tiểu Vũ Trụ.
Rất nhanh, Lạc Nam đã xuất hiện ở vùng không gian tiếp giáp Tiểu Vũ Trụ và Nguyên Giới.
“Ồ, nơi này không có Tiên Khí hay Ma Khí, càng không có Nguyên Khí trong truyền thuyết!” Lạc Nam âm thầm xác nhận.
Như vậy nếu chiến đấu ở tại nơi này, tu sĩ sẽ không thể hấp thu để bổ sung lực lượng, điều này có ưu thế rất lớn đối với bản thân hắn.
“Hả, sao ở đó lại có một tên tiểu tử?”
Mà lúc này, có âm thanh nói chuyện rốt cuộc truyền đến.
“Vẫn là nói cùng một ngôn ngữ…” Dương Việt âm thầm gật đầu, hắn cứ tưởng người ở Nguyên Giới sẽ nói bằng ngôn ngữ khác, hiện tại xem ra không phải như vậy.
Một tên nam tử trung niên đạp chân bước đến trước mặt Lạc Nam, nhận ra khí tức trên người của hắn chỉ là Địa Đế, nhưng cũng không dám xem thường.
Thân là một tán tu lăn lộn ở Nguyên Giới, hắn hiểu có rất nhiều kẻ thực lực hùng mạnh nhưng ưa thích ẩn giấu tu vi, giả heo ăn thịt hổ.
Tốt nhất là cẩn thận…
Nghĩ đến đây, nam tử trung niên chắp tay hỏi:
“Không biết các hạ là?”
“Người thủ hộ vũ trụ!” Lạc Nam phong thái vô cùng nói: “Ngươi nếu như muốn xâm nhập vào vũ trụ này thì tốt nhất nên cút trở về đi!”
Ánh mắt nam tử trung niên híp lại, không lựa chọn tin tưởng lời nói điên khùng của Lạc Nam.
Ngược lại, hắn cho rằng Lạc Nam cũng giống như mình, là một kẻ đang muốn lén lút tiến vào phiến tiểu vũ trụ đó.
Nghĩ đến đây, nam tử trung niên muốn thử thăm dò.
Thánh Lực điều động vào cánh tay, hóa thành một thanh Đại Đao vô hình trảm ra, Đao Khí xung thiên, cực kỳ sát phạt.
Cửu Tầng Đao Vực hòa vào Đao Khí càng khiến uy lực của môn vũ kỹ này tăng mạnh.
Cảm nhận được sức mạnh vượt trội của Thánh Lực, Lạc Nam không dám xem nhẹ.
Bá Lực Chưởng hội tụ trong tay, một luồng hủy diệt hung hăng bắn ra, được gia trì Cửu Tầng Sát Vực.
OÀNH!
Lực lượng nổ tung, hai loại công kích đồng quy vu tận giữa không trung.
Ánh mắt Lạc Nam híp lại, Bá Lực hiện tại của hắn chỉ ngang hàng với Thánh Lực hay sao?
“Vì sao có nhiều Đế Lực dung hợp vào nhau đến như vậy? ngươi tu luyện rốt cuộc là thứ công pháp gì?”
Mà ở phía đối diện, nam tử trung niên cũng là giật mình nhìn Lạc Nam quát lên.
Lạc Nam sắc mặt trầm xuống.
Không hổ danh là tu sĩ đến từ Nguyên Giới, kiến thức vượt qua cường giả đỉnh cao ở trong tiểu vũ trụ.
Bá Lực của hắn đối với phần lớn người trong Tiểu Vũ Trụ khó lòng nhìn thấu, chỉ có số ít sau thời gian chiến đấu nhiều lần với hắn mới nhận ra Bá Lực là do nhiều loại lực lượng khác nhau dung hợp thành.
Nhưng tên nam tử trung niên này chỉ sau một lần giao thủ ngắn ngũi đã nhận ra huyền cơ bên trong Bá Lực, thậm chí còn liên tưởng đến Công Pháp mà hắn tu luyện.
Nếu là như vậy, chẳng may những cường giả hàng đầu của Nguyên Giới nhận ra hắn tu luyện Cấm Kỵ thì sao?
Không có thời gian để Lạc Nam đắn đo quá nhiều, bởi vì ở phía đối diện nam tử trung niên lại phát động công kích.
Hắn đã nhận ra Lạc Nam không hề nói dối, tiểu tử này không có Thánh Lực, rõ ràng là cường giả đỉnh cao của Tiểu Vũ Trụ kia mà thôi.
“Công pháp và vũ kỹ của ngươi không tệ, chắc chắn có giá trị!” Nam tử trung niên trong mắt hiện lên vẻ tham lam.
KENG!
Một thanh Chiến Đao ngập tràn Thánh Uy đã xuất hiện.
XOẸT.
Thoáng chốc, thân ảnh của hắn đã biến mất tại chỗ, vừa xuất hiện một lần nữa đã đến phía sau lưng Lạc Nam.
“Thật nhanh!” Lạc Nam sắc mặt nghiêm nghị.
Thánh Lực chẳng những giúp cho công kích có được uy lực mạnh mẽ, mà nó còn gia tăng tốc độ của Thân Pháp.
Hơn thế nữa, môn thân pháp mà nam tử trung niên thi triển rõ ràng là hàng Thánh Cấp.
Bất quá cũng may, Lạc Nam có Dò Thám Tương Lai, dù tốc độ của nam tử trung niên nhanh đến cỡ nào cũng không thoát khỏi tầm quan sát của Cấm Kỵ Chi Nhãn.
KENG!
Ánh kiếm Lạc Hồng chiếu rọi