“Ngay cả tu sĩ của Nguyên Giới cũng không biết cách xưng hô thật sự của Cấm Kỵ sao?”
Lạc Nam ánh mắt trở nên nghiêm nghị.
Cấm Kỵ là một cách gọi thay thế của loại cảnh giới kinh thiên động địa nào đó, từ khi nhận thức về Cấm Kỵ cho đến trở thành một trong những cường giả hàng đầu vũ trụ, tiếp xúc với cả tu sĩ đến từ Nguyên Giới, Lạc Nam vẫn chưa đủ tư cách nhận biết tên gọi đẳng cấp đích thực của Cấm Kỵ là gì.
Hắn chỉ thông qua trí nhớ của nữ nhân này biết rằng tại Nguyên Giới có cường giả cấp Cấm Kỵ tồn tại, bọn hắn số lượng cực ít, như thần long thấy đầu không thấy đuôi, dậm chân một thoáng là đủ khiến Nguyên Giới run rẩy.
Thái Sơ Chi Địa có thể là miếng mồi hấp dẫn trong mắt vô số cường giả, ngay cả Chí Tôn cũng tâm động.
Nhưng lại chẳng là gì so với các tồn tại Cấm Kỵ.
Long Chí Tôn cũng đang nỗ lực để trở thành một trong số bọn hắn.
Một khi thành công, Trụ Việt Tông cũng bước vào hàng ngũ thế lực nằm trên đỉnh Nguyên Giới.
Bất quá để đột phá Cấm Kỵ nói dễ hơn làm, cũng không biết Long Chí Tôn phải đến ngày tháng năm nào mới có thể thành công.
Ít nhất điều này hiện tại quá mức xa vời với Lạc Nam, có suy nghĩ nhiều hay tìm ra đáp án cũng vô pháp thay đổi hay tác động được gì.
Hắn vẫn còn nhỏ bé so với Nguyên Giới vô tận.
Thay vì tìm tòi những thứ vượt qua khả năng của mình, Lạc Nam cảm thấy gia tăng thực lực trong thời điểm này mới là chân lý.
Hắn khoanh chân xếp bằng, lấy ra những môn Thánh Kỹ cướp được trong Nhẫn Trữ Vật của đám địch nhân bắt đầu tu luyện.
Đầu tiên là Nhất Tinh Thánh Kỹ - Thuần Lôi Thánh Trảo và Tam Dương Chưởng Ấn.
Kế đến là Nhị Tinh Thánh Kỹ - Song Thánh Bình Thiên Chưởng.
Cuối cùng là Tam Tinh Thánh Thuật – Hóa Địch Vi Khôi.
Lạc Nam vốn không có hứng thú với việc chế tạo Khôi Lỗi và điều khiển chúng như Thành Bích hay làm.
Nhưng Hóa Địch Vi Khôi không cần phiền toái như vậy, bởi nó có thể trực tiếp biến địch nhân thành Khôi Lỗi cho mình sử dụng.
Thánh Thuật tiện dụng như vậy cớ sao không học?
Huống hồ những thứ này không phải là hàng xuất sứ từ Hệ Thống, không giới hạn chỉ truyền thừa cho một người, hắn học xong vẫn có thể mang cho Thành Bích và các thê tử.
Thay vì chờ đợi Cửa Hàng May Mắn tấn cấp thành công, hiện tại có hàng tốt…hà cớ gì không luyện?
Chỉ tiết là đám người này không có Thánh Bảo khiến Tiểu Hồng Nhi buồn bã chu môi.
Nàng đã nóng lòng muốn đột phá để trở thành Thánh Khí.
“Tiểu bảo bối, con có Vũ Kỹ hay Công Pháp gì không?” Lạc Nam hiếu kỳ nhìn Tiểu Hồng Nhi hỏi.
Xích Tà đã truyền cho hắn Sinh Linh Đồ Thán cực kỳ mạnh mẽ, Lạc Nam cũng hy vọng sẽ có môn Kiếm Kỹ hùng mạnh nào đó để mình kết hợp Lạc Hồng Kiếm thi triển.
Đáng tiếc, Tiểu Hồng Nhi lại lúc lắc cái đầu nhỏ nói: “Ý baba là sao nha? Ta có Công Pháp hay Vũ Kỹ gì sao?”
“Đừng nóng vội!” Xích Tà ở một bên giải thích nói:
“Sở dĩ thiếp có thể truyền Kích Pháp cho chủ nhân là vì thiếp ở đẳng cấp cao bị rơi xuống, trí nhớ không hề mất đi!”
“Còn Tiểu Hồng Nhi vẫn đang trong quá trình trưởng thành, truyền thừa thuộc về nàng vẫn chưa thức tỉnh nên trong đầu chưa xuất hiện thủ đoạn công kích độc lập!”
“Thì ra là như vậy…” Lạc Nam vuốt vuốt cằm, đã hiểu lời giải thích của nàng.
“Tiểu Hồng Nhi là công chúa của Binh Nhân Tộc nên truyền thừa cực kỳ cao cấp, đồng nghĩa với điều kiện thức tỉnh cũng rất cao!” Xích Tà mím môi nói:
“E rằng phải trở thành Thánh Khí Tam Tinh trở lên mới có cơ hội!”
“Haha, không sao!” Lạc Nam vuốt ve cái đầu nhỏ khả ái của Tiểu Hồng Nhi cười nói:
“Chúng ta cùng cố gắng!”
XOẸT.
Không gian xung quanh chấn động, Lạc Nam đột nhiên bị truyền tống trở về dưới gốc Thế Giới Thụ.
“Sao thế? ta vẫn còn có thể chiến đấu!” Lạc Nam khó hiểu nhìn mỹ nhân Thế Giới Thụ.
Hắn vẫn còn tham lam, muốn tiếp tục Đoạt Hồn kẻ địch, cướp đoạt tài nguyên của kẻ địch.
Nơi này là chỗ tốt để hắn thu thập chiến lợi phẩm, kẻ địch tu vi cao hơn hắn nhưng buộc phải áp chế tu vi để đấu với hắn, Lạc Nam thèm còn không được.
Hắn thậm chí còn nghĩ cái giá 15000 tỷ Điểm Danh Vọng để có được tin tức tìm đến nơi này cực kỳ xứng đáng, kiếm lời lớn rồi.
“Ta thấy ngươi liên tục chiến đấu với cường độ cao, sợ rằng lực lượng của ngươi sắp hết nên mang ngươi trở về!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ cắn cắn bờ môi:
“Hơn nữa suốt mấy tháng qua, ta cũng đã khôi phục đủ rồi!”
“Cái gì? Đã mấy tháng rồi sao?” Lạc Nam giật mình.
“Gần bốn tháng rồi!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ thành thật đáp.
Lạc Nam âm thầm cười khổ không thôi.
Quả nhiên là tu luyện không phân ngày tháng, hắn chỉ mới xếp bằng tu luyện mấy loại Thánh Kỹ, thời gian vô thanh vô thức đã trôi qua bốn tháng.
Đáng nói ở chỗ, hắn ngày càng không biết nên làm sao để cướp đoạt Thụ Tâm của nữ nhân trước mắt này.
Nàng quá thiện lương.
Nàng âm thầm hy sinh cho vũ trụ này quá nhiều.
Hắn sẽ xuống tay với nàng để đoạt lấy Thụ Tâm sao?
“Nàng có cách nào giao Thụ Tâm cho ta mà không ảnh hưởng không?” Lạc Nam chờ mong dò hỏi.
“Ngươi…cái tên này sao lại như vậy?” Mỹ nhân giận dữ trừng hắn:
“Thụ Tâm quan trọng như tính mạng của ta, làm sao có thể cho ngươi?”
“Quả nhiên…” Lạc Nam cười khổ.
“Hừ, lại có kẻ xâm nhập!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ phồng lên gò má.
Không biết vô tình hay cố ý, mà lần này mỹ nhân Thế Giới Thụ cho Lạc Nam nhìn thấy cảnh tượng diễn ra tại thông đạo bên trong cành cây của nàng.
Sắc mặt hắn trở nên ngưng trọng, bởi vì những kẻ xâm nhập lần này lên đến con số vài chục người.
Hiển nhiên là một đội ngũ cường giả.
“Cho ta đi vào, để ta giúp nàng cầm cự!” Lạc Nam vội vàng đề nghị.
“Không được, kẻ địch quá nhiều ngươi chưa chắc có thể chống lại!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ lắc đầu như trống bõi.
Nàng tự chủ trương, chờ đám người kia tiến vào cái bẫy giăng sẳn, nàng liền sử dụng khả năng của mình, đem vài chục người bọn chúng truyền tống đi mất.
PHỐC!
Vừa mới thành công đánh đuổi cường địch, nàng lại phun ra một ngụm máu tươi vì gánh chịu phản phệ.
Quy tắc của Nguyên Giới đang dần bài xích một tồn tại đến từ tiểu vũ trụ như nàng nhiều lần xâm nhập, tác động đến không gian của nó.
Nhìn lấy sắc mặt nàng trắng bệch như tờ giấy, Lạc Nam liền không nhịn được hỏi:
“Sao nàng không cho Trụ Việt Tông biết về khe hở thông đạo này để bọn họ hỗ trợ?”
“Trụ Việt Tông trăm công nghìn việc, bọn hắn đã rất vất vả đối kháng với những kẻ địch hùng mạnh phía trên kia rồi!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ siết chặt nắm tay đầy kiên quyết:
“Ta không thể lại làm phiền bọn họ!”
Nói đến đây, nàng lại cố gắng hấp thụ Tiên Khí và Ma Khí để khôi phục.
“Dùng cái này đi!” Lạc Nam lấy ra hàng ngàn khối Nguyên Thạch chất đống xung quanh gốc cây.
“A, Nguyên Khí…” Mỹ nhân kinh hô lên, toàn thân thoải mái nói không ra lời.
Hấp thụ Nguyên Khí từ Nguyên Thạch, nàng đương nhiên phục hồi nhanh hơn cả Tiên Khí và Ma Khí cộng lại.
“Nguyên Thạch quá quý giá, sao ta có thể nhận của ngươi?” Mỹ nhân ái ngại nhìn Lạc Nam nói.
“Ta đâu có cho không nàng!” Lạc Nam nhún nhún vai: “Nàng bảo vệ vũ trụ này cũng giống như bảo vệ người thân của ta đang sống bên trong vậy, ta trả công cho nàng thôi!”
Mỹ nhân thế giới thụ nhìn hắn thật kỹ, không nói thêm lời nào, nhận lấy cuồn cuộn Nguyên Khí.
Lạc Nam ngồi ở một bên không có chuyện gì làm, đành ngắm nhìn dung nhan của nàng cho đỡ nhàm chán.
Không thể không nói, mỹ nhân này thuộc hàng đỉnh cấp trong số những nữ nhân mà hắn từng nhìn thấy.
Nàng như hiện thân của tất cả những gì huyền ảo nhất, không thuộc về thế giới phàm tục.
Có lẽ chỉ có khí chất của Tuế Nguyệt mới sánh được với nàng.
À, vẫn còn một người nữa.
Chính là Kim Nhi.
Mặc dù Kim Nhi vẫn luôn ở hình dạng một tiểu nha đầu, nhưng Lạc Nam dám khẳng định nếu Kim Nhi trưởng thành, nàng tuyệt đối sẽ không thua gì Tuế Nguyệt hay mỹ nhân Thế Giới Thụ.
Sự cao quý, thiên sinh lệ chất, thông tuệ mọi chuyện trên thế gian tạo nên một Kim Nhi hoàn hảo và hấp dẫn.
“Khặc khặc khặc, thì ra là một gốc Thế Giới Thụ đang âm thầm bảo hộ tiểu vũ trụ, chẳng trách lão phu theo dõi nhiều năm như vậy, luôn