Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

1762: Xung Đột Tại Tây Phương


trước sau


Không gian tại Tây Phương Giáo đột ngột nứt ra hai cái khe hở, sau đó hình thành hai luồng thông đạo lập tức thu hút sự chú ý của tất cả Thiên Phật Đế.

Hàng loạt Thần Thức ầm ầm kéo đến khóa chặt lấy hai luồng thông đạo không gian kia.

Đối với không gian thông đạo ngạo nghễ bên trên bầu trời, chân mày của chư tăng Tây Phương Giáo có chút chau lại bất mãn.

Lại hướng về không gian dưới mặt đất, khuôn mặt của từng người khôi phục lại một chút ôn hòa.

Cũng dễ hiểu thôi, dù rằng ngươi có thực lực tiến thẳng vào địa bàn của ta như vậy, nhưng vị trí xuất hiện của ngươi cũng thể hiện phần nào thái độ.

Không gian thông đạo trực tiếp hiện diện trên bầu trời chẳng khác nào hành vi phách lối, chẳng xem Tây Phương Giáo ra gì, muốn đến lúc nào thì đến.

Trái ngược lại, không gian thông đạo xuất hiện thấp dưới mặt đất cho thấy người đến lòng mang thiện chú, dành sự tôn trọng nhất định cho Tây Phương Giáo nên đã chủ động hạ thấp tư thái của bản thân một chút.

Chênh lệch như vậy, có thiện cảm với phương nào là đủ hiểu…
Rốt cuộc, từ trong thông đạo có người bước ra.

Ở phía trên, Nhị Lang Thần, Vu La, Đại Thủ, Thủy Hoàng và Long Ngạo Thiên kiêu ngạo xuất hiện, ánh mắt cao cao tại thượng quét xuống toàn bộ Tây Phương Giáo.

“Đại tỷ a đại tỷ, nơi này là Tây Phương Giáo sao? to bự không kém gì Côn Lôn Giới của chúng ta nha!”
Mà ở bên dưới, theo một thanh âm nãi thanh nãi khí dễ nghe rung động lòng người, tỷ muội Lạc Kỳ Nam và Lạc Thiên Ý dắt tay bước ra.

Vừa mới xuất hiện, Lạc Kỳ Nam đã ngẩng cao đầu, nhìn lên đám người phía trên.

Nhị Lang Thần, Long Ngạo Thiên, Vu La, Đại Thủ, Thủy Hoàng cũng đưa mắt nhìn xuống.

Chứng kiến dung nhan xuất trần cao quý, tịnh lệ vô song của Lạc Kỳ Nam, trong mắt bọn chúng xuất hiện từng tia hỏa nhiệt.

“Không thể thu sư phụ của nàng là nữ nhân, nếu như có thể chiếm lấy nàng cũng không tệ a…” Long Ngạo Thiên trong lòng dâng lên dâm niệm.

Long Tộc nhu cầu sinh dục rất mạnh, khả năng chống cự trước mỹ nhân là cực thấp.

Huống hồ Long Ngạo Thiên vẫn luôn mê đắm Tuế Nguyệt Nữ Đế không thua gì Cửu Huân Dao.

Hiện tại phát hiện Lạc Kỳ Nam cũng chẳng kém chút nào so với sư phụ, trực tiếp nổi lên lòng tham.

Mà Nhị Lang Thần hai mắt cũng là hừng hực liệt hỏa thù hận, nhìn Lạc Kỳ Nam như sói đói rình mồi, giọng điệu âm u bao phủ thiên địa:
“Nữ nhi của Lạc Nam dáng vẻ không tệ, đủ tư cách làm nô lệ của ta!”
“Cái tên xấu xa này, không soi mặt ngươi vào nước tiểu xem, đẹp trai không bằng một sợi lông chân của baba ta cũng dám phát ngôn bừa bãi!” Tiểu Thiên Ý chỉ tay lên trời mắng to:

“Cỡ ngươi chỉ đáng liếm dấu chân tỷ tỷ ta để lại trên đất, hiểu chưa hả?”
Đám người khóe miệng co giật, không nghĩ đến tiểu cô nương đáng yêu như thiên sứ này lại biết cách mắng chửi người khác như vậy.

“Tưởng ai xa lạ, hóa ra đều là một đám bại tướng dưới tay baba chúng ta!” Lạc Kỳ Nam nhếch miệng hờ hững:
“Baba của ta có một câu nói rất hay, bại tướng của hắn thì cả đời cũng chỉ có thể theo dõi bóng lưng hắn, không biết các ngươi có nghe qua hay chăng?”
“Cuồng vọng!” Đại Thủ lạnh lùng quát lớn:
“Lạc Nam xem ra không biết cách giáo dục con cái, vậy để ta thay mặt hắn giáo huấn tiểu bối hỗn xược như ngươi một chút!”
Nói xong, bàn tay cấp tốc biến lớn, hung hăng hướng hai nữ chụp xuống.

Mặc dù chẳng biết tại sao Nghịch Long Liên Quân lại an tâm để hai cái tiểu nữ nhi đi làm nhiệm vụ quan trọng này, nhưng đây là cơ hội trời ban.

Theo như Đại Thủ đám người suy nghĩ, chỉ cần thành công bắt giữ được hai cô con gái của Lạc Nam, thì chẳng cần đến phải thuyết phục Tây Phương Giáo làm gì cả, có thể dùng con tin để áp chế từ đó giành được thắng lợi.

“Hừ, đừng ỷ già mà lên mặt, tay ngươi to ta cũng không sợ ngươi!” Tiểu Thiên Ý phóng thẳng lên phía trước chống nạnh nói.

“Haha, ngu xuẩn mất khôn!” Đại Thủ càng là hưng phấn, tiểu nha đầu này dâng lên tận cửa?
Cánh tay càng to ra, chụp xuống thân thể nàng.

OÀNH!
Đột ngột bầu trời Tây Phương bạo phát sấm chớp điên cuồng oanh phá, chẳng biết vô tình hay cố ý trực tiếp nện vào cánh tay của Đại Thủ.

Phốc!
Máu tươi văng tung tóe, Đại Thủ co rụt tay lại, ngửa đầu nhìn trời gầm rống:
“Cái quỷ gì? Đang yên đang lành ở đâu có Thiên Kiếp xuất hiện?”
“Ngang nhiên động thủ trong Tây Phương Giáo mà không hỏi ý chủ nhà, các vị thí chủ đã chọc Giới Linh nổi giận!” Ngộ Thiền chắp tay niệm phật, thân ảnh phiêu phù mà lên.

“Giới Linh?” Đại Thủ biểu lộ bất mãn.

“Nghe nói Giới Linh của Tây Phương Giáo có quan hệ mật thiết với Bồ Đề Thụ!” Long Ngạo Thiên vuốt cằm, ánh mắt nhìn về phía gốc Thần Thụ đang tọa trấn sừng sững giữa thế gian.

Giới Linh Tây Phương Giáo bất mãn cũng đồng nghĩa với Bồ Đề Thụ bất mãn.

“Cứ tưởng lợi hại lắm!” Tiểu Thiên Ý khinh bỉ trề môi:
“Bổn siêu cấp đại ma vương còn chưa thèm ra tay, ngươi đã bại trận!”
“Tiểu nha đầu khốn kiếp!” Đại Thủ sắc mặt âm trầm sắp rỉ máu.

“Dám chửi muội muội ta?” Lạc Kỳ Nam lạnh lùng nói: “Vả miệng!”
Một tay nàng cách không phất tới.

“Buồn cười, muốn cùng ta chơi thao túng không gian?” Đại Thủ hừ một tiếng, được bộ phận ký sinh nên hắn cũng nắm giữ khả năng điều khiển không gian của nó.


Nhìn thấy động tác của Lạc Kỳ Nam, liền phất tay đối kháng lại nàng.

ẦM!
Hai luồng Không Gian Chi Lực va đập vào nhau đồng quy vu tận.

Đại Thủ khinh thường cười nói:
“Haha, đệ tử của Tuế Nguyệt Nữ Đế cũng chỉ có như…”
BỐP!
Một âm thanh tát tay chấn động toàn trường, khuôn mặt Đại Thủ hiện lên năm dấu vết bàn tay đỏ ửng.

Tất cả trở nên tĩnh lặng…
Ánh mắt Thủy Hoàng, Long Ngạo Thiên đám người co rút lại.

Ngay cả Ngộ Thiền cũng ngưng mắt nhìn về phía Lạc Kỳ Nam.

Hiển nhiên không ai biết được vì sao nàng làm được như thế, vì sao Đại Thủ rõ ràng đã ngăn cản được thế công nhưng vẫn bị an tát.

Câu trả lời cũng chẳng khó lý giải, khả năng thao túng không gian của Lạc Kỳ Nam đã vượt qua tất cả những người đang có mặt ở đây, nên không ai phát hiện huyền cơ bên trong.

Với bản lĩnh của nàng, chỉ cần một ý niệm là có thể mượn Không Gian tát vào mặt Đại Thủ, cần gì làm ra động tác phất tay?
Đó chỉ là động tác giả để nàng qua mặt và trêu tức kẻ địch mà thôi.

Quả không phải vậy, Đại Thủ trực tiếp tức điên, nhìn về phía Ngộ Thiền gầm rống:
“Nữ nhân này cũng động thủ, vì sao Giới Linh của các ngươi không dùng sét đánh nàng?”
“Thí chủ đi mà hỏi ý Giới Linh, bần tăng làm sao biết?” Ngộ Thiền ung dung đáp.

Phía sau lưng hắn, tám vị Thiên Phật Đế trống rỗng hiện ra, sắc mặt điềm tĩnh uy nghiêm, nhìn chằm chằm đám người Nhị Lang Thần và Đại Thủ tránh đối phương đột ngột gây sự.

Nội tình của Tây Phương Giáo có thể thấy được chút ít…
“Phốc!” Đại Thủ xém chút phẫn nộ phun ra một ngụm máu tươi.

Hắn cuồng nộ nhìn qua các đồng bọn, hận ý truyền âm: “Ta muốn san bằng nơi này!”
“Đừng có nóng!” Thủy Hoàng vội vàng trấn an: “Nội tình của Tây Phương Giáo cũng là cực kỳ khó dây, tạm thời chúng ta đừng đắc tội bọn hắn!”
“Đợi khi chủ nhân dung hợp thành công, ngươi muốn giết cả vũ trụ này cũng được!”
“Không sai!” Nhị Lang Thần cũng truyền âm nhắc nhở:
“Kiên trì đi, hiện tại mục đích của chúng ta là ngăn cản Tây Phương Giáo ngã về phía Nghịch Long, chỉ vậy là đủ!”
Đại Thủ hít sâu một hơi, cố gắng bình ổn lửa giận trong lòng.


Hắn xin thề, nếu không phải cố kỵ nơi này là tổng bộ Tây Phương Giáo, hắn đã dùng Thánh Cấp Vũ Kỹ tiêu diệt hai tỷ muội này mà không chút thương hoa tiếc ngọc.

Lạc Nam đã đáng hận, nữ nhi do hắn sinh ra cũng chẳng phải loại tốt lành gì.

Nhìn thì xinh đẹp như tiên nữ và thiên thần, thực chất đều là yêu nữ và ma nữ.

Thấy Đại Thủ biết vì đại cục cân nhắc, Thủy Hoàng hài lòng gật đầu, nhìn sang Ngộ Thiền cười nói:
“Tây Phương Giáo Chủ, nghe nói các vị vừa tuyển chọn tân nhiệm Phật Tử thành công, chúng ta đại diện

cho Tru Nghịch Liên Minh đến đây chúc mừng!”
“Đúng là như vậy, Tây Phương Giáo vĩnh viễn phồn vinh chính là phúc phận của vũ trụ, tre già măng mọc, sinh ra Phật Tử mới là tam sinh hữu hạnh!” Nhị Lang Thần, Vu La đám người nở nụ cười thành khẩn.

“Các vị thí chủ có lòng rồi…” Ngộ Thiền hài lòng vuốt râu mỉm cười, chợt xòe bàn tay hướng về bọn hắn:
“Lễ vật đâu?”
“Móa nó!” Xém chút Đại Thủ nhịn không được rút dao chém người.

Quả nhiên là thế lực nổi danh cùng Giáo ta hữu duyên, hiện tại ngay cả lễ vật cũng đòi hỏi trực tiếp như vậy.

Nhân vật đứng đầu Tây Phương Giáo có khác, so với những Thiên Phật Đế bình thường còn lợi hại hơn, thủ đoạn hóa duyên dùng đến mức lô hỏa thuần thanh.

“Haha, lễ vật đã được chuẩn bị kỹ càng ở Tru Nghịch Liên Minh!” Thủy Hoàng mặt không đổi sắc cười nói:
“Mời Giáo Chủ tiến đến làm khách rồi sẽ biết, tin tưởng không để Giáo Chủ hối hận!”
“Đám già keo kiệt tránh sang một bên!” Tiểu Thiên Ý bĩu môi khinh thường.

Trực tiếp đi đến trước mặt Tây Phương Giáo, từ trong Nhẫn Trữ Vật móc ra cơ số vật phẩm, một bên vừa lấy ra một bên vừa giới thiệu:
“Đây là một nhánh Ngô Đồng Thụ, một nhánh Tre Cổ Việt, năm bình Tẩy Hồn Thủy, mười quả Bàn Đào, ba mươi Lập Ma Quả!”
“Khốn kiếp, quả nhiên giàu đến chảy mỡ!” Trong lòng đám người Long Ngạo Thiên thầm hận.

Liên Quân Nghịch Long đúng là khủng bố, tùy tiện lấy ra một số thứ đều là tuyệt phẩm nhân gian, đủ sức khiến cả cường giả đỉnh cao cũng phải tâm động.

Quả nhiên nghe đến lễ vật của nàng, một đám Thiên Phật Đế của Tây Phương Giáo hai mắt sáng rực lên, nở nụ cười niềm nỡ:
“Haha, Tiểu Công Chúa của Lạc Nam các hạ có lòng quá rồi, thật là hậu sinh khả úy!”
Lạc Kỳ Nam mỉm cười tiến đến nói:
“Nghe baba nhiều lần nói qua, trong Thiếu Đế Chi Chiến năm xưa, hắn vẫn luôn âm thầm nể phục Ngộ Pháp Giáo Tử của quý giáo với tính tình cương trực và ý chí chiến đấu bất khuất của mình!”
“Hiện tại Ngộ Pháp Giáo Tử đã trở thành Phật Tử, thật là việc đáng vui mừng, những lễ vật này dâng lên xem như một chút tâm ý!”
“Đồng thời một chút hiểu lầm trước đây của baba và quý giáo xem như gió thoảng mây trôi!”
Ngộ Thiền nghe vậy cảm thán không thôi: “Tiểu đồ Ngộ Pháp của ta được Lạc Nam các hạ đánh giá như vậy quả là phúc phận tu luyện tám kiếp của hắn!”
“Về phần Lạc Nam các hạ từng luyện Phật Nộ Hàng Ma Quyền chính là vinh hạnh của bổn giáo, chúng ta nên cảm ơn mới phải!”
Hai bên nhìn nhau cười haha, hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của đám người Nhị Lang Thần.

Sắc mặt bọn hắn lúc xanh lúc trắng, sát cơ đã dần hiện.

Xem ra đám người Tây Phương Giáo này đã quyết trước sẽ tuyển chọn đầu nhập vào phe nào nên mới có thái độ chênh lệch lớn như vậy.

Quả nhiên, Ngộ Thiền cân nhắc mở miệng: “Lễ vật quý giá như vậy nhận không thì mất hay…nếu Lạc Nam các hạ đã có lòng như vậy, có việc gì cần hỗ trợ cứ nói Tây Phương Giáo chúng ta một tiếng!”
“Hì hì…giáo chủ gia gia!” Tiểu Thiên Ý thân thiết chạy đến kéo lấy tay Ngộ Thiền, xinh xắn như một tiểu thiên sứ nịnh nọt nói:
“Vũ trụ hiện tại hỗn loạn quá nha, sinh linh lầm than làm ta trong lòng đau nhói, trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng như vậy chỉ có lợi hại như Tây Phương Giáo mới có thể thay thế sự hào hiệp của Cổ Việt Tộc nha, rất mong giáo chủ gia gia đại triển thần uy phản loạn!”

Nghe nàng miệng nở hoa sen, đề cao Tây Phương Giáo có thể sánh cùng Cổ Việt Tộc làm một đám Thiên Phật Đế sắc mặt thư thái, càng nhìn Tiểu Thiên Ý càng cảm thấy thuận mắt, chẳng biết vì sao vô thức sinh ra thiện cảm với nàng.

“Haha đừng có vỗ mông ngựa nữa!” Ngộ Thiền hiền từ cốc lên đầu nàng:
“Ta tuy là giáo chủ của T,ây Phương Giáo, nhưng vị tiền bối đức cao vọng trọng nhất lại là Bồ Đề Thụ, để xem tiểu nha đầu ngươi lấy gì nịnh nọt ngài!”
“Vậy làm phiền Giáo Chủ mang tỷ muội chúng ta đi bái kiến Bồ Đề Thụ tiền bối!” Lạc Kỳ Nam không kiêu ngạo, không xu nịnh nói.

“Theo bần tăng!” Ngộ Thiền làm động tác mời.

“Khoan đã!” Thủy Hoàng cùng Long Ngạo Thiên cùng lúc bước lên:
“Chúng ta cũng muốn diện kiến Bồ Đề Thụ!”
“Đáng tiếc, Bồ Đề tiền bối không muốn thấy các vị!” Ngộ Thiền lắc đầu.

“Hừ!” Nhị Lang Thần lãnh liệt uy hiếp:
“Đây chính là lựa chọn cuối cùng của Tây Phương Giáo sao? Hậu quả của nó sẽ rất nghiêm trọng a!”
“Thế đám cẩu vật các ngươi định làm cái gì?”
Một tiếng hừ lạnh như muốn nghiền nát không gian gào thét mà đến.

Từ đỉnh Thiên Cấm Sơn, hai thân ảnh mặc tăng y cùng một nữ nhân anh tư xuất chúng hàng lâm mà xuống.

Chính là Lão Sơn Chủ và Sơn Chủ của Thiên Cấm Sơn.

Mà đi cùng hai người bọn hắn chính là Tư Mã Nguyệt Đình.

Trừng mắt nhìn đám người Nhị Lang Thần, Lão Sơn Chủ Thiên Cấm Sơn giọng điệu ầm ầm như sấm nhìn Giáo Chủ Tây Phương quát lớn:
“Tiểu Thiền, ngươi càng ngày càng không dùng được, để chó sủa bên trong Tây Phương Giáo lâu như vậy, thật là điếc cả tai!”
“Sư thúc…” Ngộ Thiền âm thầm cười khổ.

Lão Sơn Chủ của Thiên Cấm Sơn có bối phận ngang với sư phụ của hắn, ở trước mặt Lão Sơn Chủ dù hắn là Giáo Chủ cũng như một tên tiểu bối mà thôi.

“Lão cẩu, ngươi muốn chết!”
Mà nghe thấy Lão Sơn Chủ sĩ nhục đám người mình là cẩu, Nhị Lang Thần tính tình bạo lệ nóng nảy không nhịn nổi nữa.

“Nếu hôm nay Tây Phương Giáo chấp mê bất ngộ, vậy để ta đánh đến các ngươi hối hận mới thôi!”
Ngửa đầu cuồng ngạo, Nhị Lang Thần ánh mắt như điện.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vương Anh Tà Thể khổng lồ cấp tốc ngưng tụ, Tà Khí nặng nề mang theo Thánh Uy cuồn cuộn.

“Thánh Kỹ - Âm Tà Chưởng!”
Vương Anh Tà Thể hội tụ công kích mà trong nắm tay, hung hăng trấn xuống đầu Lão Sơn Chủ.

Vô cùng đột ngột, thân ảnh của Tiểu Thiên Ý bỗng nhiên nhảy ra chắn trước mặt Lão Sơn Chủ, giọng điệu non nớt nhưng đầy kiên định:
“Không cho phép người xấu khi dễ lão gia gia!”

Chúc cả nhà sáng thứ bảy vui vẻ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện