Dư ba của vô tận lôi đình đủ khiến toàn bộ Ma Long Hải sụp đổ, thế giới gần như tiêu tán, vô số tộc nhân Ma Long điên cuồng đào tẩu ra khỏi lãnh thổ của mình, cảnh tượng cực kỳ hỗn loạn.
Đứng trước thế công được dồn nén từ toàn bộ Đế Kiếp trong vũ trụ, mặt Lạc Nam vẫn không đổi sắc mặc cho vô số người đang run lẩy bẩy.
Hai cánh tay của hắn chậm rãi nâng lên…
Theo sau đó, cảnh tượng mà đám người Long Ngạo Thiên cả đời khiếp sợ và khó quên diễn ra.
Bá Đỉnh xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, cấp tốc mở rộng, miệng đỉnh nuốt chửng quả cầu mang tính diệt thế kia vào bên trong.
Nhẹ nhàng và thản nhiên, Bá Đỉnh thu nhỏ lại rơi vào lòng bàn tay Lạc Nam, chậm rãi xoay tròn, sau đó được hắn thu vào trong đan điền như chưa từng tồn tại.
Với Bá Lực hùng mạnh gần như vô cùng vô tận bên trong Bá Đỉnh, cường thế đàn áp và phân giải sạch sẽ thế công mang tính khủng bố đó.
Dễ dàng hóa giải thế công của địch, Lạc Thần Cung lấp lánh ngân quang, cao quý và lộng lẫy như ngân hà chiếu rọi xuất hiện trong tay hắn.
Dây cung mãnh liệt kéo căng, Lạc Thần Tiễn cấp tốc ngưng tụ mà thành.
Được tạo thành từ Bá Lực toàn diện, các tầng Vực cao cấp, sóng xung kích của Oanh Thiên Tổ Phù, sức mạnh từ ba cái hành tinh.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn của Lạc Nam luân chuyển, Thấu Thị Vạn Lý triển khai, dường như bắt gặp một tồn tại khô gầy vẫn đang trong quá trình dung hợp ở xa xăm Tru Nghịch Liên Minh.
Khóe miệng Lạc Nam mỉm cười, kéo căng dây cung, nhất tiễn bắn ra.
XOẸT!
Không Gian Chi Lực kích hoạt, Lạc Thần Tiễn hầu như lập tức xuất hiện ở bên cạnh mục tiêu, hung hăng cắm vào trán hắn.
BỤP!
Cánh tay khô gầy nâng lên, chụp thẳng vào Lạc Thần Tiễn.
OÀNH!
Vụ nổ kinh thiên, chấn đến toàn bộ Hải Long Tiên Vực run rẩy.
Lực lượng tản đi, thân ảnh khô gầy toàn thân hoàn hảo vô hại, ánh mắt cao cao tại thượng, hờ hững nhìn Lạc Nam mở miệng:
“Không tệ lắm! chỉ cần ngươi nguyện đầu hàng, ta sẽ thu ngươi làm đồ đệ thân tính nhất, cùng nhau hưởng thụ mọi chuyện tốt đẹp trên thế gian, để ngươi có đãi ngộ cao nhất!”
Lạc Nam nhún nhún vai, thu hồi Lạc Thần Cung cười cười: “Đích thân xuất thủ đi, ta chỉ phục những kẻ có thể đem ta đánh bại!”
“Ngày đó sẽ không xa nữa…” Thân ảnh khô gầy chậm rãi nhắm đôi mắt lại.
Lạc Nam ngoài mặt bình tĩnh, trong lòng lại luân chuyển vô số ý niệm.
Qua lần xuất thủ vừa rồi, hắn dám đảm bảo kẻ thần bí này vẫn chưa dung hợp các bộ phận cơ thể hoàn tất, vì vậy không thể rời đi địa bàn, chỉ có thể cách không xuất thủ, qua đó cứu mạng đám người Nhị Lang Thần.
Mặc dù là vậy, thực lực hiện tại của hắn vẫn chưa đủ đánh bại đối phương.
Tin chắc rằng kẻ này dù là tại Nguyên Giới cũng có thân phận bất phàm, sợ rằng ngay cả lão già Đại Thánh kia cũng không thể bì kịp.
Dựa vào những trí nhớ mà Lạc Nam sưu hồn được của đám tu sĩ cấp Thánh kia, phải biết rằng Bí Tự dù là ở Nguyên Giới cũng hiếm hoi đến cực điểm, mức độ quý hiếm không kém chút nào Vĩnh Hằng Thuộc Tính.
Ấy vậy mà kẻ thần bí lại có cả Bí Tự Binh và Bí Tự Phục, có thể thấy được lai lịch của hắn chắc chắn không hề đơn giản.
Vừa rồi xuất thủ, hai bên xem như thăm dò lẫn nhau, không ai cho rằng mình có thể tiêu diệt đối phương trong thời điểm này.
Vậy nên thay vì mạo hiểm cùng đối phương trở mặt lập tức, cả hai đều quyết định tạm thời nhẫn nhịn, chờ đợi thời cơ.
Kẻ kia thì muốn tiếp tục dung hợp, nhanh chóng khôi phục trạng thái toàn thịnh.
Còn Lạc Nam thì muốn tranh thủ sáng lập thêm hành tinh trong cơ thể, chờ Cửa Hàng May Mắn nâng cấp hoàn tất.
Cả kẻ thần bí và Lạc Nam đều lựa chọn phương án an toàn thay vì liều lĩnh mạo hiểm được ăn cả ngã về không vào thời điểm này.
Để xem ai sẽ là người cười đến cuối cùng.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam phóng lên Bá Vũ Điện.
Ngao!
Cửu đại Kim Cương Thiên Long gào thét vang trời, ầm ầm lao vọt đi.
Từ đầu đến cuối, hắn ngay cả nhìn cũng không nhìn đám người Nhị Lang Thần thêm một chút.
Bởi vì thân phận và địa vị của đôi bên đã không còn cùng một đẳng cấp.
Lạc Nam đã đối đầu chưa phân thắng bại với chủ nhân của bọn chúng rồi, chẳng lẽ còn để tâm đến một đám thuộc hạ sao?
Huống hồ dù hắn có muốn giết đám Nhị Lang Thần, thì kẻ thần bí kia chắc chắn sẽ lại ra tay ngăn cản.
Thay vì tiếp tục xung đột một cách vô nghĩa, Lạc Nam cho bọn hắn cút.
Dù sao thì mục đích đoạt mất Hỗn Độn Khí và lấy lại công bằng cho Hi Vũ đã được hắn hoàn thành.
“Đáng hận…phốc!”
Chứng kiến bóng lưng như đang xem thường và khinh bỉ mình của Lạc Nam, Nhị Lang Thần phẫn uất đến thổ huyết.
Hắn cho rằng mình đã bán rẻ linh hồn cho quỷ dữ chỉ để có thể trả thù Lạc Nam, bắt kẻ này chịu đựng trăm ngàn lần thống khổ mà mình từng trải qua.
Vậy mà giờ đây, hắn lại phát hiện khoảng cách giữa mình và Lạc Nam ngày càng lớn.
Lạc Nam đã có đủ tư cách đối kháng trực diện chủ nhân của hắn, còn hắn vĩnh viễn là kẻ bại tướng đáng thương.
Long Ngạo Thiên ở một bên cũng có tâm tình tương tự, siết chặt nắm tay như muốn rỉ máu, lại là lực bất lòng tâm.
Lần đầu tiên hắn sinh ra cảm giác thất bại tuyệt đối, trước mắt dường như hiện ra khuôn mặt tuyệt mỹ nhưng lạnh lùng của Cửu Huân Dao, nàng đang dùng ánh mắt xem thường nhìn hắn như muốn nói:
“Xem nam nhân mà ta chọn đi, ngươi vĩnh viễn cũng không thể sánh bằng hắn!”
“Không!” Long Ngạo Thiên trong lòng gầm thét đầy bất cam.
…
Lạc Nam rời khỏi Ma Long Hải, cũng không vội vàng liên hệ với chúng nữ.
Hắn tin rằng tin tức ở Ma Long Hải sẽ rất nhanh truyền đến tai các nàng, báo hiệu hắn bình an để các nàng không cần phải lo lắng.
Đưa mắt nhìn sang một vùng không gian, Lạc Nam điềm nhiên lên tiếng:
“Đến rồi thì ra mặt đi!”
Không gian gợn sóng, một người toàn thân áo choàng đỏ, một người toàn thân áo đen, trên vai có con chồn xuất hiện.
Chính là Lâm Tích cùng Quỷ Đỏ.
Ánh mắt của Lâm Tích nhìn về Lạc Nam lúc này vô cùng kinh dị.
Bởi vì qua trận chiến vừa rồi, nàng đã nhìn ra Lạc Nam vậy mà chấp chưởng Không Gian Chi Lực, hơn nữa còn tinh thông đến mức lão luyện.
Rõ ràng sau những lần đụng độ trước đó, Lạc Nam không hề nắm giữ khả năng này, tại sao bây giờ lại làm