Nghe đề nghị của Lạc Nam, Ngọc Lộ hầu như không chút do dự gật mạnh đầu:
“Ta đồng ý!”
Nàng không phải nữ nhân ngu xuẩn, ngược lại có thể quản lý Ngọc Linh Tông trở thành thế lực cường đại nhất ở Ngọc Hàn Giới cho thấy nàng có bản lĩnh và đầu óc.
Vậy nên mặc dù Khải Ngọc Băng là thứ khiến nàng có được chiến lực cường đại, nhưng ở trong tình cảnh mà ngay cả tông môn sau lưng mình đều không giữ được…nàng đồng ý đánh đổi tất cả để thoát khỏi hiểm cảnh.
Đừng nói là Khải Ngọc Băng, dù dùng cả tính mạng và danh dự của bản thân, nàng cũng đồng ý đổi lấy.
“Ở đâu ra tên tiểu tử không biết trời cao đất dày?”
Chứng kiến Lạc Nam đột ngột xuất hiện ngăn cản, Huyền Viêm Môn Chủ cười lạnh một tiếng, công kích liền hung hăng vồ xuống đầu hắn thay vì Ngọc Lộ.
Chỉ là trong ánh mắt ngơ ngác của toàn trường, khi Lạc Nam chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt khẽ híp.
RĂNG RẮC…
Không gian chi lực gào thét, không gian bên cạnh bốn tên cường giả Huyền Viêm Môn bỗng nhiên xoắn chặt vào và nghiền ép dữ dội.
Bùm…bùm…bùm…bùm…
Chỉ trong một khoảnh khắc, thân thể của bốn người bọn hắn đồng loạt nổ tung, bị nghiền thành bọt máu, ngay cả linh hồn cũng bị chấn thành hư vô, ngay cả cơ hội gào thét thảm thiết cũng không có.
Hai Đế Giả, một Đại Đế và một Địa Đế chết đến không thể chết hơn được nữa.
Thậm chí ngay cả đến lúc chết, bọn hắn cũng chưa kịp phản ứng là mình chết như thế nào.
Quá nhanh, quá bá đạo…
Không gian trở nên tĩnh lặng đến quỷ dị.
Gió tuyết tự nhiên u tịch ở Ngọc Hàn Giới thổi qua, lại không lạnh bằng sống lưng và tâm hồn của tất cả thành viên Ngọc Linh Tông lúc này.
Bọn hắn dùng ánh mắt như gặp quỷ xem lấy Lạc Nam, đứng im như trời trồng.
Ngọc Lộ toàn thân run lẩy bẩy, thần trí như trở nên mơ hồ, không có bất kỳ can đảm nào dám nhìn khuôn mặt hắn, chỉ có thể cúi thấp đầu, cố gắng dùng giọng điệu bình tĩnh nhất có thể lên tiếng:
“Đội…đội ơn…đội ơn tiền bối nghĩa hiệp cứu giúp!”
Cảnh tượng như một giấc mơ.
Bốn vị cường giả kiêu căng không ai bì nổi của Huyền Viêm Môn, những kẻ đã ép Ngọc Linh Tông vào đường cùng, tất cả đều là Đế Cấp cường giả lại bị ánh mắt của nam nhân trước mặt này tiêu diệt.
Như một con kiến…
À không, ngay cả một con kiến cũng không bằng.
“Không cần tạ ơn ta!” Lạc Nam ôn tồn nói: “Đây là một cuộc giao dịch, ta muốn Khải Ngọc Băng!”
“Vâng!” Ngọc Lộ ngoan ngoãn hồi đáp.
Nàng không dám có một chút do dự nào, bàn tay ngưng lực đánh vào đan điền mình.
Phốc!
Máu tươi cuồng phún, một luồng Dị Băng có hình dạng áo giáp tinh xảo như ngọc được phun ra khỏi miệng.
Cưỡng ép giải trừ Dị Băng ra khỏi cơ thể, Ngọc Lộ đã bị phản phệ không nhẹ.
Nhưng nàng không còn cách nào khác.
Nam nhân trước mặt này mạnh đến mức khiến nàng không sinh ra nổi một chút ý niệm phản kháng nào, hơn nữa nàng cũng không có ý định phản kháng.
So với những kẻ tiểu nhân muốn ỷ vào thực lực mà trắng trợn cướp đoạt, vị tiền bối này thẳng thắng muốn giao dịch công bằng, không ỷ vào thực lực mà hà hiếp nàng, Ngọc Lộ đã cảm nhận được sự tôn trọng.
Ở trước mặt hắn, tuy nàng nhỏ yếu vô cùng…nhưng hắn lại mang đến cảm giác ngang hàng luận giao với nàng, không ra vẻ cao cao tại thượng như những cường giả khác.
Chứng kiến Tông Chủ giao ra Dị Thuộc Tính cho người khác, Ngọc Linh Tông biểu lộ phức tạp, nhưng cũng chẳng ai có bất kỳ ý kiến gì.
Như đã nói, đây là một cuộc giao dịch công bằng, bọn hắn có chơi có chịu.
“Tốt lắm!” Lạc Nam hài lòng thu hồi Khải Ngọc Băng, lấy ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật đặt vào tay Ngọc Lộ.
Không gian gợn sóng, thân ảnh của hắn đã biến mất.
Không có quá nhiều lời thừa thãi, hành động vô cùng nhanh chóng và dứt khoát.
Dù Ngọc Lộ cũng là mỹ nhân hiếm có, nhưng Lạc Nam hiện tại không còn tâm trạng để ý đến trêu hoa ghẹo nguyệt.
Mục đích duy nhất của hắn là mạnh lên!
…
Mãi đến khi Lạc Nam biến mất, Ngọc Lộ vẫn còn thoáng chút thất thần.
Nàng hít sâu một hơi, trở về bên trong Ngọc Linh Tông, việc mất đi Khải Ngọc Băng khiến tu vi của nàng có phần suy nhược.
Vội vàng dùng thần thức quét vào bên trong Nhẫn Trữ Vật, toàn thân Ngọc Lộ chấn động, hai mắt trừng lớn, gắt gao dùng tay che miệng không để bản thân mình kinh hô thành tiếng.
Tiên Thạch chất chồng như núi, Đế Đan hàng chục viên, một môn Công Pháp Băng Hệ cao cấp, một giọt huyết mạch Bán Thần Thú, Đế Cấp Pháp Bảo.
Ngọc Lộ có cảm giác như mình đang nằm mộng.
Khải Ngọc Băng tuy quý giá, nhưng so giá trị với những vật phẩm này dường như kém hơn rất nhiều.
Vị tiền bối kia vậy mà xuất thủ hào phóng đến như vậy?
Chứng kiến vẻ mặt của Ngọc Lộ, cao tầng Ngọc Linh Tông tò mò ngứa ngáy đến cực điểm:
“Tông Chủ, bên trong có thứ gì?”
Ngọc Lộ không rảnh đáp trả bọn hắn, nàng vẫn đang cố gắng bình phục tâm tình bất ổn của mình.
Nhìn thấy bên trong Nhẫn Trữ Vật còn có một tấm Lệnh Bài kỳ quái, Ngọc Lộ lấy ra quan sát.
Chỉ thấy bên trên Lệnh Bài có điêu khắc những dòng chữ:
“Đây là Lệnh Bài kích hoạt Truyền Tống Trận đến Côn Lôn Đế Thiên, nếu như còn gặp nạn…cứ đến đó quy hàng, sẽ nhận được bảo vệ, Lạc Nam!”
“Lạc Nam!” Toàn thân Ngọc Lộ như gặp phải sét đánh, đầu não nổ vang.
Chẳng trách…chẳng trách nàng đối với vị tiền bối vừa rồi cảm thấy có chút ấn tượng nhưng trong thời gian ngắn không hề nghĩ ra.
Bởi vì nàng vô pháp tưởng tượng nhân vật tồn tại trong truyền thuyết đó sẽ đích thân xuất hiện trước mặt mình.
Cẩn thận từng li từng tí nâng niu chiếc Nhẫn Trữ Vật trong tay, ánh mắt Ngọc Lộ trở nên thất thần, có chút si ngốc.
“Tông Chủ bị sao thế nhỉ?”
Đám trưởng lão vây quanh cho rằng nàng bị đả kích vì mất đi Khải Ngọc Băng, vội vàng xúm lại an ủi.
Ngọc Lộ quay người đứng bật dậy, giọng điệu trong trẻo nhưng đầy kiên quyết:
“Nhanh chóng chuẩn bị những đặc sản của Ngọc Hàn Giới làm lễ vật và thu gom hành lý!”
“Để làm gì vậy Tông Chủ?” Đám người giật mình không hiểu lý do.
Ngọc Lộ mắt đẹp lấp lóe tràn đầy thần thái, chậm rãi nói ra:
“Cùng ta đầu nhập vào dưới trướng của Nghịch Long Liên Quân!”
…
Rời khỏi Ngọc Hàn Giới, Lạc Nam tiến hành kiểm kê thu hoạch.
Trong thời gian ngắn, tđan điền của hắn lại có thêm hai cái hành tinh, tổng cộng tất cả đã là năm hành tinh xoay tròn, ẩn chứa lực lượng khủng bố.
Hóa Vũ Bá Thần Thể là mục tiêu chính nhưng niềm vui ngoài ý muốn của Lạc Nam chính là cái phôi Không Gian Đỉnh.
Có Không Gian Chi Lực, tốc độ hành tẩu và săn tìm Ngũ Hành Hỗn Độn Khí cùng Thiên Địa Dị Vật nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.
Lúc này dù rằng một mình hắn di chuyển, tốc độ so với cưỡi trên lưng Tiểu Tinh hành tẩu cũng chẳng kém là bao.
Về phần các loại Thiên Địa Dị Vật ngoại trừ Khải Ngọc Băng, trước đó hắn cũng thu phục và giao dịch với người khác được thêm vài loại.
Trong đó tiêu biểu nhất là một loại Dị Thổ khá mạnh đã sinh ra linh trí và hóa hình nhân loại, tu vi Thiên Đế, Lạc Nam ước tính nếu mình luyện hóa nó…Linh Thổ Đỉnh cũng sẽ có được Thổ Thiên Đế Lực.
Tên của nó là Đại Hạn Thiên Thổ.
Đây là một loại Dị Thổ chuyên dùng để khắc chế những tu sĩ Thủy Hệ Thuộc Tính.
Bởi vì Đại Hạn Thiên Thổ là Dị Thổ mang đến thiên tai, hạn hán kéo dài và khắc nghiệt, có thể hút sạch Thủy Thuộc Tính có đẳng cấp cao hơn cả nó.
Ví như một người sở hữu Đại Hạn Thiên Thổ tu vi Địa Đế, có thể dùng nó để khắc chế cả những Thiên Đế chủ tu Thủy Hệ.
Lạc Nam đã thử dùng sức mạnh của Huyền Thủy Đỉnh đối chiến với nó, kết quả phải tốn không ít công sức mới có thể thu phục.
Phải biết rằng bên trong Huyền Thủy Đỉnh có không ít Dị Thủy kết hợp đấy.
Chỉ là tính cách của Đại Hạn Thiên Thổ có phần bạo lệ và cực đoan, Lạc Nam quyết định xóa đi linh trí của nó.
Vạn năm qua, Đại Hạn Thiên Thổ hóa hình thành một tên Đế Vương, ỷ vào thực lực hùng mạnh cai quản một phương thế giới.
Dưới sự cai trị của nó, phương thế giới này trở nên cằn cõi đến đáng thương, cả đất trời không tồn tại dù chỉ