Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

1804: Nới Lỏng Quy Tắc Nhập Thánh Tính Là Thứ Gì


trước sau


Nổi danh sánh ngang Hỏa Kỳ Lân, Kim Ô các tộc tinh thông lão luyện khả năng thao túng Hỏa Diễm, nhưng ngày hôm nay Chu Tước Tộc thật sự lâm vào tình trạng khó khăn khi phải đối đầu với chính thuộc tính mà mình mạnh nhất.

Bởi đối thủ của Chu Tước Tộc lúc này là Hỏa Kỵ Quân và Nhân Yêu Quân do Viêm Miên Châu và Nhân Kê thống lĩnh.

Hỏa Kỵ Quân với Đế binh Chiến Hỏa Kỳ, hóa thành một lá cờ rực lửa tung bay trong gió, Chiến ý hừng hực tăng phúc cho toàn quân, gia tăng sức chiến đấu, uy thế hùng mạnh.

Nhân Yêu Quân với Đế binh Hỏa Thiên Sơn là một ngọn núi lửa khổng lồ uy nga sừng sững tọa trấn, miệng núi lửa liên tục bắn ra vô số dung nham bùng cháy về phía kẻ thù, quấy rối Phần Thiên Tước Quân của Chu Tước Tộc vô cùng chật vật.

Tuy nhiên Chu Tước Tộc cũng là chủng tộc với nội tình mạnh mẽ, bọn hắn cũng điều động hai kiện Đế Binh nhằm chống lại Chiến Hỏa Kỳ và Hỏa Thiên Sơn.

Bất quá điều khiến Chu Tước Tộc đau đầu không phải là hai kiện Đế Binh, mà chính là sự vượt trội về chiến lực của những cường giả cao cấp.

Các trưởng lão của Chu Tước Tộc khi gặp phải những trưởng lão của Vạn Yêu Quân và Hỏa Kỵ Quân liên thủ thật sự hoàn toàn lâm vào thế hạ phong.

Phó Tướng Viêm Minh của Hỏa Kỵ Quân độc chiến Phó Tộc Trưởng.

Đại tướng Nhân Kê và Viêm Miên Châu liên hợp đánh cho Chu Tước Tộc Trưởng thở không ra hơi.

Nhân Kê là truyền nhân của Dậu Kê, lại được Lạc Nam bồi dưỡng nên chiến lực không cần phải nói.

Viêm Miên Châu thân mang 16 loại Dị Hỏa, toàn bộ Dị Hỏa dung hợp uy thế mạnh hơn Chu Tước Thánh Hỏa của Chu Tước Tộc Trưởng quá nhiều.

Thật sự là thế không thể đỡ.

Nhân Kê phóng lên thiên không, vầng thái dương cự đại xuất hiện sau lưng hắn, tiếng gà gáy vang trời, một cước dũng mãnh đạp xuống.

Viêm Miên Châu kỵ trên Hỏa Mã tạo thành từ Dị Hỏa, tay cầm Hỏa Trọng Thước, sức mạnh 16 loại Dị Hỏa cuồn cuộn như hồng, trấn áp trực diện.

Chu Tước Tộc Trưởng cắn răng, xuất sử Chu Tước Phần Thiên Trận nghênh đón, vô cùng vô tận Chu Tước Thánh Hỏa ngưng tụ thành một đại trận có thể thiêu thiên phần địa.

RĂNG RẮC…
Nhưng đứng trước thế công của hai cường giả mạnh mẽ không kém gì mình, Chu Tước Phần Thiên Trận ầm ầm sụp đổ, thế công của Viêm Miên Châu và Nhân Kê nện thẳng vào cơ thể hắn.

PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, đôi cánh của Chu Tước Tộc Trưởng nát bấy, khí thế suy nhược bay ngược ra ngoài.

Viêm Miên Châu tóc dài tung bay, ngang dọc sa trường, Hỏa Trọng Thước đè nặng lên cổ Chu Tước Tộc Trưởng, giọng điệu nghiêm nghị:
“Đầu hàng đi! Ngươi không còn cơ hội!”
Bên tai nghe thấy âm thanh rê.n rỉ đầy đau đớn của Phần Thiên Tước Quân trước sự cường thịnh của Hỏa Kỵ Quân và Nhân Yêu Quân nghiền ép, trước mắt chứng kiến thảm trạng của Chu Tước Tộc.

Truyền Âm Ngọc cầu cứu Long Ngạo Thiên không được hồi đáp.

Chu Tước Tộc Trưởng cười khổ trong lòng, biết đại thế đã mất, đây có lẽ là thời đại của Nghịch Long.

Thân là tộc trưởng của một tộc, hắn có trách nhiệm phải bảo tồn được truyền thừa, để tộc quần tiếp tục kéo dài trong dòng sông lịch sử, không thể vì mặt mũi hay thể diện mà thà chết không phục để kéo theo cả tộc chôn cùng.


Nghĩ đến đây, Chu Tước Tộc Trưởng hít sâu một hơi, nặng nề mở miệng:
“Ta quy…”
PHỐC!
Chưa kịp nói hết câu, thân thể và cả linh hồn của hắn bất chợt nổ tung thành cặn bả trong ánh mắt co rút lại của toàn trường.

Máu tươi vươn vãi lên người Viêm Miên Châu, Dị Hỏa của nàng hừng hực thiêu đốt tất cả, hai mắt như điện nhìn xung quanh, giọng điệu thánh thót quát:
“Là kẻ nào vừa ra tay?”
Đột ngột trong lòng nàng dâng lên báo động cực kỳ mãnh liệt, cảm giác nguy hiểm như chưa từng có.

HỰ…
Chưa kịp phản ứng, một cổ lực lượng cực đại không cách nào để hình dung mà xuống trấn lên cơ thể nàng.

ẦM ẦM ẦM!
Thân thể Viêm Miên Châu hóa thành vô số ngọn lửa phân tán khắp nơi, thành công né tránh một đòn trí mạng.

Hỏa diễm ngưng tụ, một lần nữa nàng lại hiện ra, sắc mặt nặng nề nhìn người vừa xuất thủ.

Đó là một tên nam tử giống nhân loại mặc áo bào, làn da tái nhợt nhưng nụ cười trên miệng lại cực kỳ âm u quỷ dị.

Thấy nàng thành công thoát khỏi một kích trí mạng của mình, nam tử nhếch miệng cười khoái trá:
“Không tệ lắm, khả năng vừa rồi là của một loại Dị Hỏa phải không?”
“Chết!” Nhân Kê từ phía sau lao đến, lực lượng dồn vào đôi chân, từ trên không đạp thẳng xuống đầu tên nam tử.

PHỐC!
Chân của Nhân Kê thành công đâm thủng đầu nam tử.

Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, cái đầu nam tử lại phục hồi nguyên trạng, bàn tay chụp lấy cổ chân Nhân Kê.

Răng rắc!
Chỉ nhẹ nhàng một cú bóp, toàn bộ hai chân nhân kê hóa thành thịt vụn, xương cốt bên trong nát bấy thành bụi phấn.

“AAAAAAAAA” Nhân Kê đau đớn tê tâm liệt phế gào thét.

ẦM!
Hỏa Thiên Sơn thấy chủ nhân bị thương liền hung hăng lao đến, trấn áp xuống đầu tên nam tử.

“Rác rưởi!” Nam tử khinh thường cười nhạt.

Áo bào nhẹ phất, một cổ Thánh Uy phô thiên cái địa đàn áp mà ra, quét lên Hỏa Thiên Sơn đang trấn xuống.

Động tác nhìn thì cực kỳ đơn giản nhưng đã đem Đế Binh khổng lồ như Hỏa Thiên Sơ đánh bay.

ĐÙNG!
Vừa bị hất lên, Hỏa Thiên Sơn đã nát bấy thành mảnh nhỏ.


“Không!” Nhân Kê không cam lòng gào thét, đó là pháp bảo mà chủ công ban cho Nhân Yêu Quân, hiện tại bị kẻ thù phá diệt, hắn làm sao còn mặt mũi nhìn chủ công?
“Đừng để ý nữa, hiện tại phải trốn!” Viêm Miên Châu sắc mặt nghiêm túc cực độ:
“Đế Binh dễ dàng bị hủy, đối thủ của chúng ta là nhân vật cấp Thánh!”
“Kiến thức không tệ lắm!” Nam tử hài hước cười, bàn tay thản nhiên vồ về phía nàng.

VÙ VÙ VÙ…
Trong thoáng chốc, Viêm Miên Châu hoảng sợ nhìn thấy 18 tầng Sát Vực vây quanh cơ thể mình, ngăn cản không cho mình động đậy dù chỉ một đầu ngón tay.

Ở trước mặt tên nam tử này, nàng cảm nhận được mình nhỏ yếu đến đáng thương hại.

Nhưng thân là nữ tướng của Hỏa Kỵ Quân, nàng tuyệt đối không cho phép mình đầu hàng.

“Dịch Không Hỏa!”
Vận dụng một loại Dị Hỏa, cơ thể Viêm Miên Châu liền biến mất tại chỗ, dịch chuyển đến một ngọn lửa đang thiêu đốt ở khoảng cách xa.

Dịch Không Hỏa là Dị Hỏa cho phép chủ nhân dịch chuyển không gian đến địa phương có lửa đang thiêu đốt.

Khắp chiến trường này đều là lửa, Dịch Không Hỏa của Viêm Miên Châu phát huy đại lượng tác dụng.

Nàng lấy ra Truyền Âm Ngọc, hớt ha hớt hãi báo tin:
“Cầu chi viện, Thánh Cấp cường giả đang ở…”
PHỐC!
Nam tử kia lẳng lặng xuất hiện trước mặt nàng, một trảo xuyên thủng lồng ngực của Viêm Miên Châu.

Một tay hắn xách Nhân Kê đã hôn mê bất tỉnh như xách cổ gà, một tay hắn bóp lấy trái tim của Viêm Miên Châu khiến nàng không ngừng thổ huyết.

“Buông ra tướng quân của chúng ta!” Chúng trưởng lão hai quân quá đỗi hoảng sợ.

“Mau thả tỷ tỷ!” Viêm Minh phẫn hận gào rống.

Tất cả điên cuồng lao đến tên nam tử.

“Một lũ kiến!” Nam tử lười nói nhảm, 18 tầng Sát Vực ngưng tụ vào quyền đầu đấm ra.

ĐÙNG!
Tinh không sụp đổ, vài vị trưởng lão Vạn Yêu Quân hóa thành tro bụi.

RĂNG RẮC!
Trọng Thước của Viêm Minh vỡ nát, cơ thể hắn bay ngược giữa tinh không, đụng nát vài cái hành tinh rồi hôn mê bất tỉnh.

Cảnh tượng như vậy khiến cả tam quân tê dại cả da đầu, ngơ ngác nhìn lấy tên nam tử.


Đây rốt cuộc là lực lượng gì? Đâu rốt cuộc là sự khủng bố gì?
Vì sao Thiên Đế lại nhỏ yếu như con kiến hôi ở trong tay của hắn?
“Nhìn cái gì?” Nam tử đưa mắt nhìn lấy tam quân, giọng điệu bình thản như không:
“Được vinh hạnh nhìn thấy ta, đám sinh linh hèn mọn các ngươi chết cũng mãn nguyện rồi!”
Nói xong, bàn tay nâng lên thiên không.

Tất cả như chìm trong đêm tối, bàn tay mở rộng đến mức bao phủ toàn bộ tam quân, chỉ cần trấn xuống, mọi thứ đều thành bọt máu.

Đứng trước cánh tay này, bất kể là Nhân Yêu Quân, Hỏa Kỵ Quân hay Phần Thiên Tước Quân đều cảm thấy một cổ áp lực vô hình nặng nề như thái sơn áp đỉnh, trong lòng không dâng lên nổi dù chỉ là một chút ý chí chiến đấu nào.

Không phải bọn hắn hèn nhát, mà vì biết chênh lệch thực lực quá lớn, có cố gắng cũng trở nên vô dụng, cái chết là điều khó thể tránh khỏi rồi.


Cùng thời điểm đó ngay tại Hải Long Tiên Vực.

Khi Lạc Nam tay phải Lạc Hồng Kiếm, tay trái Xích Tà Kích mang theo thế công cuồng nộ trấn xuống Bất Tử Thiếu Chủ.

Dị biến phát sinh…
Một luồng quy tắc hư vô mờ mịt quét ngang bốn phương tám hướng lan tràn khắp toàn bộ vũ trụ.

Trong khoảnh khắc, toàn thân Bất Tử Thiếu Chủ run rẩy kịch liệt, sau đó là mừng rỡ như điên dại.

Từ trong cơ thể hắn, một cổ sức mạnh hoàn toàn mới bạo phát mà ra.

Thánh uy như sấm, Thánh lực như hồng.

Miệng nở nụ cười ngạo nghễ,

Nan Thu Thánh Đao trong tay ngân vang, thô bạo nện thẳng.

OÀNH!
Một đao trảm ra, Sinh Linh Đồ Thán và Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển của Lạc Nam liền bị chém nát, nổ tung vang trời, Bá Lực và Thánh Lực điên cuồng ma sát triệt hạ lẫn nhau.

Lực phản chấn buộc Lạc Nam phải liên tục lùi bước, sắc mặt trở nên âm trầm, ánh mắt khóa chặt Bất Tử Thiếu Chủ:
“Nhập Thánh Cảnh?”
Đẳng cấp càng cao chênh lệch càng lớn.

Trước đó Bất Tử Thiếu Chủ tuy sở hữu được Thánh Lực nhưng tu vi vẫn bị quy tắc vũ trụ áp chế ở mức độ Thiên Đế, vậy nên có thể xem hắn là một tên Ngụy Thánh hoặc Bán Thánh.

Chính vì thế Lạc Nam đã dễ dàng áp đảo hắn một cách toàn diện.

Nhưng hiện tại chẳng biết vì lý do gì, quy tắc áp chế của vũ trụ đã bị nới lỏng, đồng nghĩa với tu vi của Bất Tử Thiếu Chủ không còn gặp hạn chế, ngược lại còn tăng đến mức độ Nhập Thánh.

Mà với một tên thiên tài như Bất Tử Thiếu Chủ, chỉ cần gia tăng được một chút tu vi thì đồng nghĩa với thực lực của hắn đã biến đổi nghiêng trời lệch đất.

Lạc Nam nhìn lên tinh không rộng lớn mênh mông, trong lòng xuất hiện một câu hỏi:
“Vì sao Giới Linh Vũ Trụ vẫn chưa xuất hiện?”
Có kẻ tu vi mạnh hơn giới hạn cho phép tồn tại trong vũ trụ này, Giới Linh vì sao lại thờ ơ?
“Giới Linh hiện tại đang phải chống chọi với sự đồng hóa của Nguyên Giới!”
Quỷ Đỏ nghiêm trọng nói ra, thân ảnh chậm rã hạ xuống bên cạnh Lạc Nam.

“Sự đồng hóa của Nguyên Giới?” Lạc Nam ánh mắt ngưng tụ, vẫn còn chưa hiểu lầm về khái niệm này.

Quỷ Đỏ hít sâu một hơi, kiên nhẫn giải thích nói:

“Bởi vì Tiểu Vũ Trụ của chúng ta va chạm vào Nguyên Giới, do Nguyên Giới là thế giới cao cấp hơn rất nhiều lần nên nó luôn muốn đồng hóa Tiểu Vũ Trụ thành một phần địa bàn của nó!”
“Mà một khi tiểu vũ trụ bị Nguyên Giới đồng hóa thành công, quy tắc của tiểu vũ trụ sẽ không còn tồn tại, linh tính của Tiểu Vũ Trụ bị Nguyên Giới xóa bỏ, trái lại quy tắc của Nguyên Giới sẽ thay thế vào đó, tiểu vũ trụ và nguyên giới dung hợp với nhau một cách triệt để!”
“Điều này đồng nghĩa với việc đừng nói là Nhập Thánh, ngay cả Chí Tôn cấp cường giả cũng có thể vào ra tiểu vũ trụ này một cách tự do dễ dàng, trắng trợn cướp giết mà không cần phải có bất kỳ kiêng nể gì cả!”
Lạc Nam trong lòng trầm xuống, lại nghe Quỷ Đỏ nói tiếp:
“Thời gian qua được chư vị cường giả của Trụ Việt Tông hỗ trợ, tiểu vũ trụ vẫn luôn cố gắng ngăn chặn sự đồng hóa của Nguyên Giới, vì vậy tình huống nêu trên chưa từng xuất hiện!”
“Nhưng lúc này đây, Bất Tử Chí Tông chắc chắn đã bỏ ra một cái giá lớn nào đó để đẩy mạnh tốc độ đồng hóa của Nguyên Giới bất chấp cường giả Trụ Việt Tông chúng ta ngăn cản thêm một bậc, cho nên quy tắc đã bị nới lỏng, Nhập Thánh Cảnh được phép tồn tại rồi!”
“Về phần Linh Tính của Vũ Trụ lúc này cũng đang toàn tâm toàn ý chống lại Nguyên Giới đồng hóa, không còn rảnh rỗi để tru sát địch nhân hay bảo vệ Khí Vận Chi Tử nữa đâu!”
“Thì ra là như vậy!” Lạc Nam gắt gao siết chặt nắm tay: “Có lẽ Bất Tử Thụ của ta đã trở thành miếng mồi ngon hấp dẫn đủ để Bất Tử Chí Tông nguyện ý trả giá giúp Nguyên Giới gia tăng sự đồng hóa!”
“Khả năng cao là thế!” Quỷ Đỏ tán thành gật đầu, trịnh trọng nhìn lấy hắn:
“Bất kỳ sinh linh, thế lực hay thế giới nào đều phát triển dựa vào khí vận, vũ trụ có khí vận càng mạnh cũng sẽ càng dễ dàng ngăn cản Nguyên Giới đồng hóa!”
“Mà muốn khí vận gia tăng, toàn bộ vũ trụ phải trên dưới một lòng, đồng tâm hiệp lực, cùng nhau cố gắng phát triển!”
“Đây cũng chính là lý do chúng ta đặt hy vọng vào ngươi, muốn ngươi thống nhất vũ trụ càng nhanh càng tốt!”
Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ.

Việc thống nhất vũ trụ không chỉ có ý nghĩa to lớn để cung cấp lượng thiên tài ổn định và lâu dài cho Trụ Việt Tông phát triển, mà còn là để vũ trụ có được khí vận hùng hậu chống lại Nguyên Giới đồng hóa.

Một khi bị đồng hóa thành công, tất cả sinh linh và thế lực ở trong vũ trụ quá mức nhỏ yếu, làm sao thích nghi được với đẳng cấp quá chênh lệch nơi Nguyên Giới được chứ?
Ngược lại nếu để vũ trụ tiếp tục ở trạng thái này, có được sự hậu thuẫn bên trên của Trụ Việt Tông, dần dần phát triển, từng bước đồng hóa…thích nghi từ từ, tuy chậm mà chắc.

Đó mới là mong muốn thật sự của Cổ Việt Tộc, Trụ Việt Tông khi đã đặt niềm tin vào Lạc Nam hắn.

Nghĩ đến đây, ánh mắt của Lạc Nam càng trở nên kiên quyết.

Trách nhiệm càng lớn hắn càng quyết tâm.

Cổ Việt Tộc, Trụ Việt Tông đã tạo mọi điều kiện thuận lợi để hắn thống nhất vũ trụ, hắn không thể để tất cả thất vọng được.

“Khặc khặc khặc!”
Bất Tử Thiếu Chủ nở nụ cười âm u tự ngạo, nhìn lấy Quỷ Đỏ hứng thú nói:
“Không hổ danh là tạp chủng Quỷ Tộc, ngươi biết khá nhiều chuyện ở Nguyên Giới đấy!”
Quỷ Đỏ thân thể run rẩy, hiển nhiên là lời nói của Bất Tử Thiếu Chủ có tính sát thương không nhỏ.

“Yên tâm đi!” Lạc Nam nhàn nhạt nói: “Ta sẽ khiến hắn ngậm cái miệng dơ bẩn đó lại!”
“Haha mạnh miệng lắm!” Bất Tử Thiếu Chủ híp mắt lại:
“Ngươi không tưởng tượng được Nhập Thánh và Ngụy Thánh chênh lệch lớn đến mức nào, Bất Tử Chí Tông đã trả giá để ta có lợi thế về mặt tu vi, bổn Thiếu Chủ sao có thể để bọn hắn thất vọng?”
Hắn vừa dứt lời, Lạc Nam đã biến mất tại chỗ.

Ánh mắt Bất Tử Thiếu Chủ co rụt lại, Nan Thu Thánh Đao vô thức hướng về phía sau trảm ra.

KENG!
Cánh tay Lạc Nam hóa thành Long Trảo, cầm chặt Lạc Hồng Kiếm bá đạo nện xuống, sức mạnh của Oanh Thiên Tổ Phù, 122 Hồng Hoang Ma Văn, 111 Nghịch Long Văn, 17 cái hành tinh cùng lúc bùng nổ, Bá Lực phun trào.

Bất Tử Thiếu Chủ chỉ cảm thấy Nan Thu Thánh Đao rạn nứt, một cổ lực ép khủng bố nghiền lên cơ thể mình.

PHỐC!
Miệng phun bọt máu, thân thể của hắn như đạn pháo bay ngược ra ngoài bất chấp tu vi vừa khôi phục đến Nhập Thánh Cảnh.

Lạc Nam sắc mặt không chút cảm tình, thanh âm lãnh huyết gằn lên từng chữ:
“Đại Thánh ta còn dám đánh, ngươi tính là thứ gì?”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện