Bất Tử Tộc tuy là chủng tộc hùng mạnh nhất tại Bất Tử Chí Tông nhưng số lượng tộc nhân lại là ít nhất.
So với các chủng tộc thông thường như Nhân Tộc, Yêu Tộc thì tỷ lệ sinh nở của cường giả Bất Tử Tộc gần như không hơn một phần trăm.
Tức là một trăm cặp phu thê Bất Tử Tộc sẽ có một đôi thành công sinh ra con nối dỗi, bất chấp việc bọn hắn sống cả đời không hề chết đi, tuổi thọ gần như không thể đong đếm nhưng trong suốt một quảng đời dài đằng đẳng ấy lại không sinh ra được đứa con nào là chuyện hết sức bình thưởng.
Có lẽ đây cũng là một loại quy tắc ràng buộc của Nguyên Giới đối với Binh Nhân Tộc.
Bởi vì nếu như vừa được bất tử, lại thêm tập tính sinh sản bầy đàn…e rằng toàn bộ lãnh thổ Nguyên Giới này đã do Bất Tử Tộc chiếm cứ.
Đương nhiên cũng có số ít trường hợp ngoại lệ, chấp nhận bỏ ra một cái giá thật lớn để tác động vào việc sinh hạ dòng dõi, hơn nữa còn không chỉ một người.
Điển hình nhất là đôi phu thê Tộc Trưởng và Tộc Trưởng Phu Nhân của Bất Tử Tộc, đồng thời cũng đảm nhiệm chức vụ Tông Chủ và Phó Tông Chủ của Bất Tử Chí Tông.
Bọn hắn không chỉ có một người con là Bất Tử Thiếu Chủ.
Để làm được như vậy, tu vi của bọn hắn chính là Chí Tôn.
Mà lúc này, Hồn Minh Tộc Trưởng đang tha thiết yêu cầu được diện kiến một trong hai vị Chí Tôn đó.
Dù hắn có là Hồn Thánh Hoàng cấp cường giả, nhân vật tiêu biểu cho một trong số các vị trí tân trưởng lão tương lai thì lúc này cũng phải ngồi chờ bên trong đại điện cổ kính.
Đừng nói là còn chưa trở thành Trưởng Lão, dù rằng Đại Trưởng Lão của Bất Tử Chí Tông muốn diện kiến Tông Chủ hay Phó Tông Chủ cũng phải chịu khó chờ đợi mà thôi.
Bởi vì Đại Trưởng Lão cũng chỉ là nhân vật cấp Thánh Đế, mà Thánh Đế thì cách biệt so với Chí Tôn giống như đất và trời, hoàn toàn không đủ tầm để so sánh.
Mà lúc này, nhìn thấy vẻ mặt của Hồn Minh Tộc Trưởng cực kỳ khẩn trương, một lão già lưng còng da trắng như bạch tạng đứng ở bên cạnh nhẹ lung lay phất trần lên tiếng hỏi:
“Hồn Minh, xem bộ dạng của ngươi chắc hẳn có đại sự?”
Giọng điệu của lão già the thé nghe cực kỳ chói tai, lại còn dám gọi thẳng tên của Hồn Minh Tộc Trưởng, thế nhưng Hồn Minh Tộc Trưởng lại không dám biểu lộ chút bất mãn nào, ngược lại cung kính chắp tay:
“Không sai thưa Bất Công Công!”
Bất Công Công chính là vị Tổng Quản của Bất Tử Tộc, nhân vật thuộc hạ dưới trướng Chí Tôn, ngay cả Trưởng Lão cũng không dám đắc tội với hắn.
“Có thể nói cho bổn tổng quản biết không?” Bất Công Công hứng thú hỏi.
Hồn Minh Tộc Trưởng cắn răng lắc đầu.
Bất Công Công có chút kinh ngạc, không ngờ cái tên này dám từ chối mình, xem ra tin tức lần này hắn mang đến thật sự cực kỳ không đơn giản.
“Được rồi, để bổn tổng quản đi diện kiến Chí Tôn giúp ngươi mở lời!” Bất Công Công thở dài một tiếng:
“Bằng không đợi Chí Tôn xuất quan không biết phải đến ngày tháng năm nào!”
“Ồ? Chí Tôn đang bế quan sao?” Hồn Minh Tộc Trưởng giật mình.
Đạt đến đẳng cấp của Chí Tôn thì việc bế quan đã rất hiếm khi xảy ra, bởi vì nếu như không có được cảm ngộ vượt bậc nào đó từ trước và cần nghiền ngẫm suy nghĩ, dù ngươi ngồi bế quan hàng triệu năm cũng là tốn công vô ích.
“Là bế quan trị thương!” Bất Công Công bí mật truyền âm:
“Chiến lực của Trụ Việt Mẫu Tôn thật sự kinh khủng, chẳng những là Nguyên Hồn song tu, còn tinh thông đa dạng chức nghiệp, đạt đến Chí Tôn Phù Sư, Chí Tôn Trận Sư…hai vị Chí Tôn của chúng ta liên thủ cũng chỉ nhỉnh hơn một chút mà thôi!”
Hồn Minh Tộc Trưởng nghe mà chỉ biết than thở.
Trụ Việt Tông đúng thật là khó chơi đến cực điểm, Bất Tử Chí Tông chưa từng nghĩ đến có ngày sẽ đụng độ địch nhân như vậy.
Đặc biệt là vị Trụ Việt Mẫu Tôn càng khiến người khác không thể tưởng tượng nổi.
Trước đây vào những thời điểm khi Long Chí Tôn chấp chưởng Trụ Việt Tông, Trụ Việt Mẫu Tôn mang đến cảm giác cực kỳ mờ nhạt, dường như nàng chỉ là một người thê tử ở phía sau nâng khăn sửa túi cho phu quân của mình đối địch, danh tiếng không quá lớn.
Nào ngờ khi tin tức Long Chí Tôn bí mật bế quan để bước vào Cấm Kỵ truyền ra, Bất Tử Chí Tông trong cơn thịnh nộ và lo lắng đã xuất động gần như toàn bộ thực lực công đánh Trụ Việt Tộc, hai vị Bất Tử Chí Tôn càng là cùng nhau xuất thủ.
Đây cũng là lúc Trụ Việt Mẫu Tôn lên tiếng.
Chỉ trong một trận chiến, nàng chẳng những thể hiện ra chiến lực kinh khủng lấy một địch hai, độc chiến hai vị Bất Tử Chí Tôn bất phân thắng bại mà còn lĩnh xướng toàn bộ Trụ Việt Tông phòng thủ kiên cường, cuối cùng đánh cho Bất Tử Chí Tông phải tạm thời rút lui.
Tuy trận chiến đó đôi bên đều tổn thất cực kỳ to lớn nhưng Trụ Việt Mẫu Tôn đã chứng minh rằng dù không có Long Chí Tôn tọa trấn thì kẻ địch muốn đánh Trụ Việt Tông cũng phải chuẩn bị tâm lý đồng quy vu tận.
Nếu đánh đến bước cuối cùng, Bất Tử Chí Tông với nội tình lâu năm hơn, nhiều Chí Tôn hơn chắc chắn sẽ thắng.
Nhưng khi đó sợ rằng toàn bộ Bất Tử Chí Tông chỉ còn sót lại một mình Bất Tử Tộc, tiêu hao chín phần mười sức mạnh tổng thể, đó cũng là thời cơ để các Thế Lực Chí Tôn khác lao vào ngư ong đắc lợi.
Chính vì như vậy mà mãi đến tận bây giờ Bất Tử Chí Tông vẫn chưa có cách chiến thắng Trụ Việt Tông.
Vậy nên kế hoạch của Bất Tử Chí Tông hiện tại là cố gắng tạo điều kiện để Bất Khương Thánh Tử đám người nhanh chóng giải quyết tình hình trong Tiểu Vũ Trụ nhằm quấy rối nội bộ của Trụ Việt Tông, từ đó ảnh hưởng đến quá trình bế quan của Long Chí Tôn.
Nghĩ đến đây Hồn Minh Tộc Trưởng vô thức rùng mình, kế hoạch đã triệt để thất bại rồi, thậm chí Bất Tử Chí Tông còn phải sắp đối mặt với nguy cơ lớn không kém việc Long Chí Tôn bế quan để thành Cấm Kỵ.
Trông thấy sắc mặt Hồn Minh Tộc Trưởng biến ảo thất thường, lại liên tưởng đến nhi tử của hắn cũng là một trong bảy Hồn Thánh được cử xuống Tiểu Vũ Trụ, Bất Công Công cũng mơ hồ đoán được tầm quan trọng của vụ việc.
Không nói thêm lời nào, hắn vội vàng rời đi trình báo cho Chí Tôn.
…
Quả nhiên có người thân tính ra mặt thì hiệu quả tăng lên rất nhiều.
Chỉ ba ngày sau đó, Hồn Minh Tộc Trưởng liền cung kính quỳ gối ở giữa đại điện, không dám ngẩng đầu nhìn lên.
Ở phía trên đã xuất hiện một hư ảnh nữ nhân mờ ảo trong suốt nhìn không rõ hình dạng, Bất Công Công khoanh tay cung kính đứng ở một bên.
Hư ảnh này chỉ là một hình chiếu của Phó Tông Chủ, nhân vật như Hồn Minh Tộc Trưởng còn không đủ tư cách để đích thân bản thể ra mặt.
Nhưng dù là như thế thì Hồn Minh Tộc Trưởng cũng không dám ngẩng đầu nhìn ngắm tôn nhan của đối phương.
“Hồn Minh đúng không? ngươi diện kiến chúng ta là có chuyện gì?” Thanh âm êm tai mềm mại như nước suối trong veo truyền đến làm lòng người dễ chịu.
Đó là giọng nói của Phó Tông Chủ, gần gũi hòa nhã như một tiểu thư khuê các có giáo dưỡng và lễ độ nhất định.
Nhưng đừng bị lừa, số người đã từng chết trong tay nàng e rằng đếm cả đời cũng không hết.
Khuyết điểm của Bất Tử Tộc là có một làn da trắng bệch nhìn cực kỳ thiếu sức sống, Phó Tông Chủ cực kỳ chán ghét điều này vì nó khiến dung nhan của nàng không được hoàn hảo.
Thế là nàng nuôi trồng một loại tài nguyên có thể trợ giúp làn da của mình ửng hồng xinh đẹp.
Chỉ là loại tài nguyên này mỗi ngày đều phải tưới vào đại lượng máu tươi và sinh mệnh.
Đề thỏa mãn nhu cầu cá nhân, Phó Tông Chủ nuôi nhốt cả một quốc gia bên trong Không Gian Pháp Bảo chỉ để thu gặt mạng sống như nuôi nhốt gia súc vậy.
Âm thầm rùng mình, Hồn Minh Tộc Trưởng liền dùng hai đầu gối của mình đi quỳ đến phía trước, cung kính mở miệng:
“Tin tức nằm ở trong đầu của thuộc hạ, mời Phó Tông Chủ kiểm tra trí nhớ!”
Mặc dù chuyện này sẽ khiến mình cực kỳ đau đớn, nhưng Hồn Minh Tộc Trưởng hiểu rằng đây là biện pháp nhanh chóng và thiết thực nhất để đổi lấy sự tin tưởng của đối phương thay vì giải thích bằng miệng.
Hồn Thánh Hoàng ở trước mặt Chí Tôn chỉ là kẻ hèn mọn như thế đấy.
Phó Tông Chủ hài lòng gật đầu, cũng không có gì phải khách khí, một tay chụp xuống đỉnh đầu Hồn Minh Tộc Trưởng.
Rất nhanh, lượng trí nhớ cần thiết đã bị Phó Tông Chủ xem qua một lượt.
ẦM ẦM ẦM…
Bất Công Công giật nảy mình khi phát hiện hình chiếu của Phó Tông Chủ đang rung động lắc lư, cho thấy nội tâm đang cực kỳ kích động.
Hắn không thể tưởng tượng rốt cuộc là tin tức gì lại khiến Chí Tôn Cấp cường giả lại có phản ứng như vậy.
“Làm tốt lắm!”
Hồi lâu sau hình chiếu của Phó Tông Chủ mới nhìn Hồn Minh Tộc Trưởng mở miệng nói:
“Mức độ trung thành của ngươi đối với Bất Tử Chí Tông thật sự đáng để khen ngợi, theo chân Bất Công Công vào bảo khố nhận một viên Thánh Hồn Đế Đan đi!”
Hồn Minh Tộc Trưởng toàn thân chấn động, liền điên cuồng đập đầu xuống đất như giã tỏi:
“Đội ơn Phó Tông Chủ, đội ơn Tộc Trưởng Phu Nhân, đội ơn Bất Tử Chí