Lạc Nam tiêu tốn tận 12900 Điểm Danh Vọng để đạt được tất cả vật phẩm trong những lần quay này.
Lẽ ra chỉ tiêu tốn 12700 Điểm Danh Vọng để hoàn thành bảy vòng quay, nhưng hắn xui xẻo quay vào ô đầu tiên bị trừ ngẫu nhiên 200 Điểm Danh Vọng lại thêm mất lượt, có thể nói là vận khí không quá tốt.
Bất quá đối với một kẻ có gần 200000 Điểm Danh Vọng làm vốn như hắn hiện tại thì việc tiêu hao 12700 cũng không quá đáng kể.
Tổng kết thu hoạch, hắn đạt được một lần triệu hoán ngẫu nhiên, một Cấm Không Vương Phù, một Hóa Hình Thánh Thảo, một Huyết Hoàng Chi Khí và cuối cùng là quyển trục Chí Tôn Bí Pháp – Ngụy Hồn Hư Trí Pháp.
Trong đó thứ khiến Lạc Nam tâm đắc và hài lòng nhất chính là Ngụy Hồn Hư Trí Pháp.
Môn Bí Pháp này giúp người tu luyện tạo ra một linh hồn giả tạo chứa đựng những suy nghĩ theo mong muốn của bản thân, từ đó khi bị cường giả từ Chí Tôn trở xuống sưu hồn hay kiểm tra linh hồn có thể thành công qua mặt, không sợ ký ức thật sự của mình bị nắm giữ.
Điểm đặc biệt ở chỗ Ngụy Hồn Hư Trí Pháp có dạng Quyển Trục mà không phải ngọc bội truyền thừa, điều này đồng nghĩa với mọi người đều có thể nhìn vào nội dung trong quyển trục để tu luyện bí pháp mà không giới hạn số lượng như truyền thừa từ ngọc bội.
Lạc Nam quyết định chính mình và tất cả chúng nữ bên trong Linh Giới Châu đều nên tu luyện Ngụy Hồn Hư Trí Pháp để đề phòng thân phận kiếp trước bại lộ khi không may bị kẻ địch cường đại dò xét ký ức.
Về phần những vật phẩm khác tạm thời đều không có cơ hội sử dụng, nhất là Huyết Hoàng Chi Khí là nguyên liệu để ấp nở quả trứng Quỷ Tộc, nhưng điều kiện để trứng nở còn cần có một nữ Quỷ phụ giúp việc ấp trứng.
Lạc Nam vốn định nhờ Quỷ Đỏ nhưng hiện tại xem ra phải tìm đối tượng khác, sợ rằng Quỷ Đỏ còn chưa đặt chân đến Nguyên Giới, còn ở lại bên trong Nhất Thế Vũ Trụ.
Vuốt vuốt cằm, hắn hướng Hệ Thống hạ lệnh: “Sử dụng một lần triệu hoán ngẫu nhiên đi!”
“KENG, bắt đầu triệu hoán ngẫu nhiên, đếm ngược 300 giây…”
Âm thanh Hệ Thống vang lên thông báo, Lạc Nam mang theo tâm tình chờ mong.
300 giây là một con số không ngắn, nhất là sau khi Hệ Thống đã nâng cấp, chắc chắn cho ra đời vật phẩm bất phàm.
“10…9…8…7…6…5…4…3…2…1”
Lạc Nam chờ đợi đến thanh âm cuối cùng, một tiếng “keng” rốt cuộc xuất hiện:
“Triệu hoán thành công, chúc mừng ký chủ nhận được Chí Tôn Pháp Bảo – Tam Nhãn Mặt Nạ!”
Ánh mắt lóe lên, Lạc Nam vội vàng quan sát đồ vật mà mình vừa triệu hoán được.
Chỉ thấy bên trong không gian hệ thống đen kịch, một cái mặt nạ nhìn qua không quá đặc biệt đang trôi nổi lơ lửng.
Mặt nạ như làm bằng kim loại, có màu bạc trắng trơn nhẵn bí hiểm, điểm đáng chú ý duy nhất là phía trên mặt nạ có ba lỗ hổng hình ba con mắt, phân biệt nằm ở hai bên trái phải và ở giữa vùng trán.
Tam Nhãn Mặt Nạ: Pháp bảo cấp bậc Chí Tôn, chỉ có Cấm Kỵ cường giả mới nhìn xuyên thấu được, hình thành lớp màn chắn bảo vệ vùng đầu của người đeo, quan trọng nhất là gia tăng sức mạnh của các loại thủ đoạn liên quan đến con mắt mà người đeo thi triển.
“Khá lắm!” Lạc Nam nhịn không được tán thưởng.
Hắn còn đang đau đầu vì Thiên Diện Mặt Nạ không còn đất diễn ở Nguyên Giới, sự xuất hiện của Tam Nhãn Mặt Nạ chẳng khác nào buồn ngủ gặp chiếu manh.
Chưa kể ngoài trừ việc che giấu dung mạo, Tam Nhãn Mặt Nạ còn có thể bảo vệ người đeo, tăng sức mạnh của các con mắt.
Đối với một kẻ có cả ba con mắt dị thường là Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn, Cấm Kỵ Chi Nhãn và Phật Nhãn như Lạc Nam thì Tam Nhãn Mặt Nạ như được tạo ra để giành cho hắn vậy.
Ba cái lỗ hổng trên mặt nạ vừa khớp với vị trí của ba con mắt mà Lạc Nam sở hữu.
“Vận khí của công tử lần này thật sự rất tốt…” Kim Nhi cũng nhịn không được phải cảm thán:
“Có Tam Nhãn Mặt Nạ hỗ trợ, thủ đoạn chiến đấu của ba con mắt chắc chắn sẽ đại tăng!”
“Ví như Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn có thể Đoạt Hồn cường giả tu vi cao hơn, giảm thời gian khôi phục của thần thông Hoán Đổi Âm Dương!”
“Lại ví như Cấm Kỵ Chi Nhãn có thể tạo ra Không Đạo Na Di chắc chắn hơn, Bẻ Cong Không Gian dữ dội hơn, Dò Thám Tương Lai lâu hơn, Dịch Chuyển Tức Thời xa hơn…”
Lạc Nam nhịn không được hỏi: “Vậy còn Thủy Trung Lao Nguyệt thì sao?”
“Đó là Nghịch Thế Thần Thông, Tam Nhãn Mặt Nạ còn không đủ tầm để tác động đến Nghịch Thế Thần Thông!” Kim Nhi lắc đầu trả lời.
Lạc Nam nhẹ gật đầu, điều này cũng nằm trong dự kiến của hắn.
Thủy Trung Lao Nguyệt đã quá mức khủng bố rồi, ngay cả Cấm Kỵ cường giả cũng đã bị nó qua mặt, Tam Nhãn Mặt Nạ không giúp được gì là chuyện đương nhiên.
Dù là như vậy thì hắn cũng cực kỳ hài lòng với Tam Nhãn Mặt Nạ.
Khuyết điểm duy nhất của nó là không thể giúp hắn ngụy trang, biến hóa giả dạng thành những người khác như Thiên Diện Mặt Nạ được.
Bất quá rõ ràng Tam Nhãn Mặt Nạ và Thiên Diện Mặt Nạ là hai loại hình pháp bảo khác nhau, công dụng khác nhau, khó thể mang ra so sánh được.
“Tiểu Thiếu Chủ có sao không? ngẩn người lâu như thế rồi?” Đại Kiều với Tiểu Kiều thấy Lạc Nam im lặng suy tư, biểu cảm khuôn mặt thỉnh thoảng trở nên đặc sắc liền lo lắng vô cùng.
Đại Kiều còn cẩn thận đặt tay lên trán hắn xem thiếu chủ nhà mình có sốt không.
“Haha, chỉ là hai nàng quá đẹp khiến ta ngây ngẩn nhìn ngắm…” Lạc Nam cười nói.
“Dẻo miệng.
” Hai nữ phi một tiếng, gò má ửng hồng.
“Được rồi, các nàng bế quan tu luyện đi, ta muốn nghỉ ngơi một mình!” Hắn đề nghị.
“Để bọn thiếp giúp Thiếu Chủ mặc y phục trước đã!” Hai nữ mang hắn ra khỏi bồn tắm, tỉ mỉ mặc y phục lại cho hắn.
Hai đôi mắt đẹp vô thức liếc về tiểu huynh đệ giữa hai chân Lạc Nam, nhịp tim đập thình thịch, trong lòng âm thầm suy nghĩ:
“Tiểu Thiếu Chủ còn nhỏ mà nơi đó đã lớn như vậy, không biết đến khi trưởng thành sẽ còn dữ dội đến mức nào…”
“Thế nào? thích không?” Lạc Nam cười dâm nói: “Mỗi lần tắm cho ta đều sờ rồi còn ngại ngùng gì nữa?”
Hai thiếu nữ chưa trải sự đời không thể chống lại sự trêu ghẹo của hắn, vội vàng ôm lấy khuôn mặt nóng hổi bỏ chạy, thầm mắng Tiểu Thiếu Chủ đúng là hài tử xấu xa.
Có lại sự riêng tư, Lạc Nam đang định nhỏ máu nhận chủ Tam Nhãn Mặt Nạ, ngoài cửa liền truyền đến tiếng khóc rống:
“Tiểu Ca Ca, ngươi không có sao chớ?”
Cửa phòng bị đẩy ra, một thân ảnh kiều tiểu béo ú chạy vội vào nhào vô lòng hắn.
Lạc Nam vội vàng áp chế Huyền Thủy Đỉnh và Cổ Băng Đỉnh, cứ mỗi lần ở gần Lôi Giai Nghi là chúng nó như muốn bạo loạn, hắn cũng chưa hiểu rõ nguyên nhân.
Rõ ràng Lôi Giai Nghi là nhân loại bằng xương bằng thịt, nàng tuyệt đối không phải Vĩnh Hằng Thuộc Tính hóa hình.
“Chẳng lẽ nha đầu này cũng sở hữu Thể Chất đặc biệt?” Lạc Nam âm thầm suy nghĩ.
“Tướng công ca ca, ngươi vì ta mà hy sinh như vậy, từ nay về sau chúng ta chính là thanh mai trúc mã!” Lôi Giai Nghi quệt nước mắt nói.
Lạc Nam bị sát thủ bắt cóc khiến nàng lo lắng hôn mê bất tỉnh, sau khi tỉnh lại nghe nói hắn đã về đến Lạc Gia liền không nhịn được bỏ học chạy đến gặp hắn.
Lôi Giai Nghi sẽ vĩnh viễn không quên được có một tiểu ca ca dám đứng ra trước cường địch, dùng tính mạng để trao đổi con tin cứu mình.
“Haha, ngươi là tiểu béo ú của ta, không cứu ngươi thì cứu ai?” Lạc Nam cưng chiều véo véo cái gò má phúng phính búng ra sữa của nàng.
“Đáng ghét, khi trưởng thành chắc chắn ta sẽ không béo ú nữa.
” Lôi Giai Nghi bất mãn trừng mắt nhìn hắn.
Lạc Nam cảm thấy thú vị xoa xoa đầu nàng: “Ai đưa ngươi đến Lạc Gia?”
“Là Lôi Trưởng Lão dẫn ta tới, nàng muốn đích thân cảm tạ Lạc Gia, còn mang đến rất nhiều lễ vật!” Lôi Giai Nghi mỉm cười khả ái:
“Phụ thân ta nói mời Tướng Công Tiểu Ca Ca đến nhà ta chơi!”
“Hiện tại ca ca muốn dưỡng thương, không có thời gian đi với ngươi, đẻ hôm khác vậy…” Lạc Nam lắc đầu.
Lôi Giai Nghi bừng tỉnh, vội vàng loay hoay kiểm tra cơ thể Lạc Nam từ trên xuống dưới, áy náy nói:
“Là tại ta vô dụng mới khiến ngươi bị thương.
”
“Không hề, tiểu béo ú của ta rất can đảm!” Lạc Nam hướng nàng nâng ngón tay cái tán thưởng:
“Bị sát thủ bắt nhưng từ đầu đến cuối chưa từng khóc, chưa từng sợ hãi…ngươi là nữ anh hùng!”
Bờ môi chúm chím của Lôi Giai Nghi nở nụ cười ngọt ngào, bất chợt nhón chân hun chụt lên má hắn rồi quay người chạy trốn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên đến tận mang tai.
Lạc Nam sững sờ, không nghĩ tới tiểu nha đầu này lại còn lớn gan đến như vậy.
Đừng thấy nàng chỉ là tiểu cô nương mít ướt, tu vi của Lôi Giai Nghi cũng là Nhập Thánh, không thua kém Lạc Nam quá nhiều…cho nên nhân lúc hắn lơ là đã bị nàng tập kích thành công.
Âm thầm dở khóc dở cười, hắn bước đến đóng cửa phòng, trở lại khoanh chân ngồi trên giường, lấy ra Tam