Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

1896: Kinh Doanh Thiên Cơ


trước sau


Thiên Cơ Lâu…
Xung quanh hòn đảo nhỏ lúc này tụ tập vô số người, tin tức Lạc Gia Thiếu Chủ nhờ vào tình báo mà Thiên Cơ Lâu cung cấp mang trở về nhà ba mươi tuyệt sắc mỹ nhân với thiên phú xuất chúng đã sớm lan truyền khắp chốn…
Từ một thế lực vừa mới hàng lâm mà đến không mấy danh tiếng, chỉ trong thời gian ngắn ngũi mà Thiên Cơ Lâu đã lọt vào tầm mắt của vô số thế lực ở Hằng La Đại Hải.

Và đương nhiên khi nhìn những gì mà Lạc Gia Thiếu Chủ đạt được, đã có người bắt đầu hứng thú với Thiên Cơ Lâu rồi.

Bình minh vừa hé…
Đại môn Thiên Cơ Lâu mở rộng để tất cả quan khách bên ngoài chứng kiến tình cảnh bên trong.

Vẫn là hai nữ nhân hoàn mỹ một lớn một nhỏ xuất hiện trong tầm mắt, chỉ là lúc này các nàng đang đun trà rót nước một nhân vật.

Không nhìn rõ tướng mạo, không nhìn rõ hình dạng, cũng khó phân biệt nam nữ.

Bởi vì xung quanh nhân vật này có một lớp màn chắn bao trùm, ngăn cách mọi loại dò xét.

Nhưng nhìn thái độ cung kính của hai nữ nhân kia đối với hắn, không khó đoán ra nhân vật thần bí này chính là Thiên Cơ Lâu Chủ.

Lạc Kỳ Nam hướng đám đông bên ngoài cao giọng nói:
“Mỗi lượt Thiên Cơ Lâu chỉ tiếp đón tối đa hai vị khách nhân, mời các vị xếp hàng ngay ngắn trật tự, người đến trước vào trước, phải tự giới thiệu bản thân, sau khi thương lượng giá cả hợp lý, Lâu Chủ sẽ cung cấp tin tức mà các vị mong muốn!”
“Hừ, thật là phiền phức…” Nàng vừa dứt lời, một thanh âm bất mãn đã vang lên.

Chỉ thấy một tên nam tử cường tráng có làn da xanh thẳm, trên mình mọc vây cá mập, hàm răng sắt bén, tay vác lưỡi cưa dữ tợn đẩy đám đông xung quanh ra hung hăng tiến vào.

KENG!
Hắn rút lưỡi cưa trên tay ra, tu vi Yêu Thánh Hoàng cuồn cuộn bùng phát, chỉ thẳng về hướng Thiên Cơ Lâu Chủ lạnh giọng uy hiếp:
“Mặc kệ ngươi là ai dám giả thần giả quỷ, mau cung cấp…”
Hắn chưa kịp nói dứt câu, một cổ lực lượng chí cao vô thượng, bất khả kháng cự hung hăng giáng thẳng xuống.

PHỐC!
Toàn bộ cơ thể lực lưỡng với lớp da dày như một tầng giấy mỏng bị nghiền ép, máu tươi phun trào, xương cốt gần như đứt đoạn, trấn áp quỳ xuống giữa đại sảnh sau đó bị hất văng ra ngoài như một mảnh giẻ rách.

“Hít…”
Vô số người hít một ngụm khí lạnh, phải biết nam tử này là một vị Đại Tướng của Hải Yêu Tộc, tu vi Yêu Thánh Hoàng, có sức phòng ngự vượt xa nhân loại cùng cấp, hung tàn độc ác, ở một vùng biển cũng là có danh tiếng rất lớn, nhiều kẻ nghe tin đã sợ mất mật.

Ấy thế mà còn chưa dứt câu, chẳng thấy bất kỳ có động tác nào đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, bị trấn áp và ném văng ra ngoài như chó mất chủ.


“Hahaha, ngươi cũng có ngày hôm nay? Chết đi cho chúng ta!”
Mà nhân cơ hội khó được, không ít kẻ thù của Hải Yêu Tộc liền thô bạo triển khai thế công, nhân lúc ngươi bệnh muốn mạng của ngươi nhắm vào tên nam tử Yêu Thánh Hoàng giống hình thù cá mập.

Chỉ thoáng chốc, một đời Yêu Thánh Hoàng cường đại liền bị nghiền thành thịt vụn, ngay cả linh hồn cũng không thể thoát kiếp.

Tĩnh…toàn trường tĩnh lặng đến cực hạn, tất cả ánh mắt đều e dè đến cực điểm nhìn vào Thiên Cơ Lâu, không còn có chút thái độ nghi ngờ như vừa rồi.

Đây là lần đầu tiên người ở Hằng La Đại Hải chứng kiến thủ đoạn kinh khủng như vậy.

Vị Thiên Cơ Lâu Chủ kia từ đầu đến cuối ngay cả đầu ngón tay cũng không động đậy lại có thể dễ dàng trấn áp một vị Yêu Thánh Hoàng đến mức không còn khả năng chiến đấu.

Chỉ trách tên này ngày thường quá kiêu căng phách lối, gây thù chuốc oán khắp nơi nên các địch nhân không bỏ qua cơ hội vạn năm có một, bỏ đá xuống giếng.

“Chẳng lẽ vị Lâu Chủ này là Chí Tôn?”
Toàn trường âm thầm suy đoán, bởi lẽ ngay cả Thánh Đế muốn động vào Thánh Yêu Hoàng cũng phải vận dụng Vũ Kỹ hoặc tiến hành công kích, nhưng án binh bất động, khí định thần nhàn lại dễ dàng trấn áp Thánh Yêu Hoàng thì chỉ có thể là thủ đoạn của Chí Tôn trở lên.

Nếu thật sự Thiên Cơ Lâu Chủ là một Chí Tôn, địa vị của hắn đã siêu việt hầu hết cường giả ở Hằng La Đại Hải.

Nghĩ đến đây không còn ai dám lỗ mảng, cả đám âm thầm thở phào nhẹ nhõm vì có tên Thánh Yêu Hoàng ngu xuẩn kia làm chim đầu đàn.

“Thiên Cơ Lâu hoan nghênh mọi quan khách, mỗi người đến đây sẽ được tiếp đãi chu toàn, chúng ta cũng sẽ không ỷ thế hiếp người nhưng mong các vị cũng đừng nên khi dễ Thiên Cơ Lâu, trong này ngăn cấm động thủ, bằng không hậu quả tự chịu!” Thiên Cơ Lâu Chủ nhàn nhạt lên tiếng.

Nghe hắn nói vậy cả đám liền nở nụ cười miễn cưỡng, ngoan ngoãn xếp hàng.

“Mời vị khách nhân đầu tiên!” Lạc Kỳ Nam điềm nhiên nói.

Nàng vừa dứt câu, chỉ thấy có gã thanh niên nhanh chân tiến vào, cực kỳ mê luyến nhìn chằm chằm nàng.

Thiên Cơ Lâu Chủ bất mãn hừ lạnh, gã thanh niên liền như rùa rụt cổ lại, âm thầm hoảng hốt, cung kính chắp tay nói:
“Tiểu tử tên Vương Dận, là Thánh Tử của Vương Dương Cung ở Hằng La Đại Hải, cầu một đạo tin tức giúp ta đoạt được trái tim của Giao Linh Công Chúa.


“Vô liêm sĩ!” Người xếp hàng bên ngoài nghe xong mắng to:
“Vương Dương Cung của ngươi chỉ là Thánh Vương Cấp Thế Lực, Giao Linh Công Chúa lại là nữ nhi của Thánh Đế, ngươi muốn làm chó chui gầm chạn sao?”
“Đúng vậy, Giao Linh Công Chúa chính là tình nhân trong mộng của tất cả chúng ta, ngươi dám dùng thủ đoạn bỉ ổi, gian lận để thu trái tim nàng? Muốn chết sao?”

Vương Dận không thèm để ý, chỉ cần có được Giao Linh Công Chúa, bổn Thánh Tử sẽ trở thành con rễ của Thánh Đế, các ngươi dám động ta à?
Chỉ tiếc sự đời không như mơ, chỉ nghe Thiên Cơ Lâu Chủ nhàn nhạt lên tiếng:
“Người thanh niên, chuyện tình cảm là một thứ cực kỳ thiêng liêng, cần đôi bên tình nguyện, không có bất cứ tin tức nào để trực tiếp đoạt được trái tim của nữ nhân cả, các nàng không phải con rối…”
Toàn trường vỗ tay khen hay, cao nhân không hổ là cao nhân, đúng là người từng trải, lời nói thấm thía từng câu chữ.

Lại nghe Thiên Cơ Lâu Chủ tiếp tục mở miệng:
“Bổn Lâu Chủ chỉ có thể cung cấp thông tin về Giao Linh Công Chúa cho ngươi, ví dụ như ngày sinh của nàng, sở thích của nàng, loại hình nam nhân mà nàng xem trọng mà thôi, còn sau đó có thể tận dụng những ưu thế này hay không phải dựa vào bản lĩnh của chính ngươi rồi!”
“Như vậy quá tốt!” Vương Dận mừng rỡ chắp tay: “Mong Lâu Chủ cung cấp những thông tin trên…”
Thiên Cơ Lâu Chủ nhẹ vuốt cằm, hướng Hệ Thống dò hỏi:
“Những tin tức của Giao Linh Công Chúa cần bao nhiêu Điểm Danh Vọng!”
“1000 Điểm Danh Vọng.

” Hệ Thống ngắn gọn đáp.

Thiên Cơ Lâu Chủ âm thầm hài lòng, tin tức về nữ nhi của Thánh Đế có giá như vậy cũng là chấp nhận được.

Cân đo đông đếm, hắn hướng Vương Dận nói: “Giá cho tin tức này là một loại Dị Thuộc Tính hoặc năm mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm!”
“Cái này…” Vương Dận nhíu chặt chân mày.

Với nội tình của Thánh Vương Cấp Thế Lực thì từng ấy tài sản cũng không phải con số nhỏ.

Bất quá nghĩ đến để nắm thêm thông tin về người tình trong mộng, hắn vẫn cắn răng lấy ra năm mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm nói:
“Tiểu tử xin thanh toán!”
Thiên Cơ Lâu Chủ hài lòng gật đầu, để Tiểu Thiên Ý thu hồi chi phí, đồng thời đem tin tức vừa đạt được từ Thiên Cơ Lâu truyền vào khối ngọc bội ném cho Vương Dận.

Vương Dận tiếp lấy ngọc bội, nhanh chóng tiếp nhận thông tin bên trong.

Sau đó sắc mặt hắn mừng rỡ như điên, tất tần tật những gì hắn muốn biết về Giao Linh Công Chúa đều có đủ.

“Đa tạ Lâu Chủ tiền bối!” Vương Dận cười đến không ngậm miệng được, vội vàng rời đi.

Hắn muốn vạch ra chiến lược để theo đuổi tình nhân trong mộng của mình.

Thấy Vương Dận được như nguyện, toàn trường lại nôn nóng hẳn lên.


Lại có khách nhân kế tiếp đi vào, lần này người đến là một vị phụ nữ đeo mặt nạ, lời nói khàn khàn:
“Gặp qua Lâu Chủ, thiếp thân tên Vũ Lăng Phi, bị trúng phải Ô Nhiễm Hỏa nên hủy hoại dung mạo,

Ô Nhiễm Hỏa còn lưu lại trong cơ thể thiêu đốt tra tấn ngày đêm, muốn cầu tin tức tìm kiếm phương pháp giải trừ Ô Nhiễm Hỏa!”
“Ô Nhiễm Hỏa?” Thiên Cơ Lâu Chủ trong lòng nghi hoặc, liền tiêu tốn 100 Điểm Danh Vọng xem đây là thứ gì.

Thì ra Ô Nhiễm Hỏa mặc dù có hình thù như ngọn lửa nhưng bản chất của nó lại là kịch độc nguy hiểm do tu sĩ luyện chế ra.

Ô Nhiễm Hỏa là một tổ hợp gồm nhiều loại nguyên liệu ẩn chứa tạp chất cực dơ bẩn mà Nguyên Lực và Công Pháp cấp thấp không thể tiêu thụ hay phân giải.

Một khi trúng phải Ô Nhiễm Hỏa mà không có biện pháp loại trừ ra khỏi cơ thể, nó sẽ ăn mòn cơ thể ngươi theo thời gian, làm dung mạo biến dạng, nguyên lực suy yếu, tu vi rối loạn.

“Vũ Lăng Phi, cái tên này nghe khá quen thuộc…”
Số ít người bắt đầu suy nghĩ liền giật mình nhớ ra.

“Cách đây 1800 năm, Thiên Phong Thánh Đế từng mê đắm một nữ nhân ngay lần gặp đầu tiên, thậm chí liền lập tức trở về phế bỏ Thiên Phong Thánh Hậu của mình cho nữ nhân kia thay thế vào đó để đường đường chính chính có thể chạm vào nàng, cho rằng chỉ làm như thế mới xứng đáng với nhan sắc như thần nữ của mỹ nhân.

” Có lão già hiểu biết rộng rãi lên tiếng:
“Nghe đồn nữ nhân đó tên là Vũ Lăng Phi, chỉ là một nữ tán tu luôn che giấu dung mạo, đáng tiếc thủ đoạn che giấu của nàng bị Thiên Phong Thánh Đế nhìn thấu, từ đó kinh động như gặp thiên nhân!”
“Kết quả gia tộc của Thiên Phong Thánh Hậu vì ngăn cản chuyện phát sinh mà bí mật xuống tay với Vũ Lăng Phi, chặn ngang tham luyến của Thiên Phong Thánh Đế, từ đó không còn nghe tin tức gì về nàng, khiến Thiên Phong Thánh Đế cả đời tương tư giai nhân chưa có được…”
“Cứ tưởng nàng chết rồi, không ngờ hôm nay lại xuất hiện, xem ra gần hai nghìn năm qua vẫn ẩn cư ở Hằng La Đại Hải!”
Nghe lão già nói xong, không ít người chỉ có thể cảm thán một câu hồng nhan bạc phận.

Chỉ vì dung mạo mà mang đến tai họa, thật ra ở Nguyên Giới thì chuyện như vậy vẫn luôn tồn tại.

Đồng thời hiếu kỳ Vũ Lăng Phi năm đó rốt cuộc đẹp đến mức nào, vậy mà khiến một vị Thánh Đế như phát cuồng đến thế.

Mà lúc này chỉ nghe Thiên Cơ Lâu Chủ nói: “Bổn Lâu Chủ có thể giúp ngươi giải trừ Ô Nhiễm Hỏa mà không cần vất vả đi tìm kiếm biện pháp…”
“Đội ơn Lâu Chủ!” Vũ Lăng Phi vẫn bình thản nói, nhưng loáng thoáng có thể nghe ra một chút kích động.

“Không cần vội mừng, cái giá của việc này không nhỏ, không biết ngươi có thứ gì để báo đáp bổn Lâu Chủ?” Thiên Cơ Lâu Chủ nhàn nhạt hỏi.

Vũ Lăng Phi liền lột xuống Nhẫn Trữ Vật trong tay đưa đến, hít sâu một hơi nói:
“Đây là tất cả tài sản mà thiếp thân có!”
Thiên Cơ Lâu Chủ kiểm tra một phen, âm thầm lắc đầu, chỉ còn một ít Nguyên Thạch phẩm cấp bình thường, công pháp và vũ kỹ Ngũ Tinh Thánh Cấp, ngay cả Pháp Bảo cũng không có.

Mà nhìn thấy bộ dạng của hắn, Vũ Lăng Phi trong lòng liền lo lắng, giải thích nói:
“Nhiều năm qua thiếp thân tiêu tốn rất nhiều của cải để tìm giải pháp hóa giải cũng như áp chế Ô Nhiễm Hỏa, hiện tại chỉ còn bao nhiêu đấy…”
“Không đủ!” Thiên Cơ Lâu Chủ trả lại Nhẫn Trữ Vật cho nàng.

“Lâu Chủ cho thiếp thân thiếu nợ, sau khi ta bình phục chắc chắn sẽ liều mạng cố gắng tìm kiếm tài nguyên trả dần cho ngươi.


” Vũ Lăng Phi chân thành hứa hẹn.

Gần hai nghìn năm thống khổ, hiện tại người có thể giải quyết triệt để mầm mống tai họa trong cơ thể mình đang ở trước mặt, nàng làm sao có thể bỏ qua?
“Như vậy đi…” Thiên Cơ Lâu Chủ suy tính nói:
“Hiện tại Thiên Cơ Lâu của ta đang thiếu một thị nữ, nếu ngươi đồng ý ở lại phục vụ, bổn Lâu Chủ sẽ giúp ngươi loại bỏ Ô Nhiễm Hỏa!”
“Phục vụ?” Vũ Lăng Phi nghi ngờ nhìn Lạc Kỳ Nam và Tiểu Thiên Ý nói:
“Chẳng phải Lâu Chủ có hai nàng rồi sao?”
Thiên Cơ Lâu Chủ thẳng thừng đáp: “Trong Thiên Cơ Lâu của ta ngăn cấm chiến đấu, cũng ngăn cấm tu luyện…hai nàng đều là nữ nhi của ta nên sẽ không ở đây quá lâu, ta cần một người khác thay thế!”
Quả thật là như thế, Lạc Kỳ Nam và Tiểu Thiên Ý chỉ đứng ra để tăng danh tiếng cho Thiên Cơ Lâu trong những ngày đầu, không thể trường kỳ ở lại vì nơi này không thể tiến bộ.

Hắn cần một người khác thay thế hai nữ, cũng thay thế cả bản thân mình để duy trì Thiên Cơ Lâu hoạt động.

Ngày sau dù hắn không có mặt ở Thiên Cơ Lâu thì cũng có thể thông qua việc truyền âm với Vũ Lăng Phi để tiếp nhận khách hàng, đem tin tức dò xét được truyền sang cho nàng giao dịch với khách, thu về tài nguyên có giá trị.

Thân phận của hắn không cho phép hắn tọa trấn ở Thiên Cơ Lâu, các vị thê tử và hồng nhan tri kỷ cũng giống như vậy.

Lý do hắn tuyển chọn Vũ Lăng Phi là vì nghe nói nàng là mỹ nhân mà Thiên Phong Thánh Đế thèm thuồng nhưng không chiếm được, mà Thiên Phong Thánh Đế chính là kẻ thù, thu nhận mỹ nhân trong mộng của kẻ thù làm thị nữ cũng mang lại cảm giác thành tựu.

Bất quá sau khi nghe thấy ở trong Thiên Cơ Lâu không thể tu luyện, Vũ Lăng Phi lại cắn môi:
“Thiếp thân cũng muốn tiến bộ để trở thành cường giả, ngày sau còn đích thân trả hận thù năm xưa…”
Thiên Cơ Lâu Chủ nhíu mày thầm nghĩ cũng đúng, cuối cùng hạ quyết định, nâng lên một ngón tay:
“1000 năm, chỉ cần nàng làm việc ở nơi này 1000 năm xem như chấm dứt nợ nần!”
“Thiếp thân nguyện ý!” Vũ Lăng Phi không chút do dự gật đầu.

Gần 2000 năm thống khổ nàng còn chịu được, 1000 năm làm phục vụ ở nơi thần thánh như Thiên Cơ Lâu chẳng phải chuyện khó khăn gì.

Đối với nàng thì cái giá này đã rất có lợi cho mình.

“Tốt lắm, hiện tại ta còn đón khách, đợi đêm xuống đóng cửa bổn Lâu Chủ sẽ giúp nàng loại bỏ Ô Nhiễm Hỏa!” Thiên Cơ Lâu Chủ cười hài lòng.

Vũ Lăng Phi ngoan ngoãn gật đầu, đến một bên ngồi xuống.

“Vị khách tiếp theo!” Lạc Kỳ Nam cao giọng nói.

Lúc này có đến hai người cùng lúc đi vào, cùng lúc mở miệng:
“Tại hạ là Cao Toại, Gia Chủ Cao Gia thuộc Thiên Phong Đế Quốc, cầu tin tức liên quan đến cơ duyên đột phá Thánh Đế!”
“Lão phu gọi Mục Đàm, Phó Đảo Chủ của Mục Đảo, cầu tin tức liên quan đến cơ duyên đột phá Thánh Đế!”
Thiên Cơ Lâu Chủ ánh mắt lóe lên, cả hai người đến từ hai thế lực khác nhau cùng cầu một tin tức.

Thú vị!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện