Vũ Tiểu Kiều bước ra khỏi phòng thi liền nhìn thấy An Tử Dụ đang đứng đợi cô ở bên ngoài.
“Tiểu Kiều, làm bài thế nào?”
“Đề bài cũng ổn, cũng khá suôn sẻ.
” Vũ Tiểu Kiều nở nụ cười, đập tay một cái với An Tử Dụ.
“Quá tốt rồi! Buổi chiều là phần thi thiết kế thời trang, chỉ cần qua được môn này thì cậu có thể nắm chắc phần thắng rồi.
”
Khoé mắt của Vũ Tiểu Kiều cụp xuống, “Mình chỉ sợ không suôn sẻ như vậy.
”
“Ôi trời, cậu phải có lòng tin về bản thân mình chứ, cậu là quán quân của cuộc thi nhà thiết kế thời trang mới nổi cơ mà.
” An Tử Dụ khoác tay lên cổ Vũ Tiểu Kiều, hai người cùng nhau đi ra ngoài.
“Thật sao? Anh ấy thật sự cầu hôn cậu sao?” An Tử Dụ kinh ngạc đưa tay lên bịt miệng.
Vũ Tiểu Kiều xấu hổ cúi đầu xuống, khẽ gật đầu.
“Kiều Kiều, chúc mừng cậu, cậu sắp làm cô dâu rồi!” An Tử Dụ nắm lấy tay Vũ Tiểu Kiều, cô ta kích động đến mức toàn thân không ngừng run rẩy.
Gương mặt của Vũ Tiểu Kiều càng đỏ ửng lên, “Đến lúc đó thì cậu phải làm phù dâu của mình đấy.
”
“Không thành vấn đề!”
Vũ Phi Phi nhìn An Tử Dụ và Vũ Tiểu Kiều, dáng vẻ nói nói cười cười với nhau, khiến cô ta căm hận đến mức nghiến chặt răng.
Cầu hôn sao?
Bọn họ sắp kết hôn rồi!
Vũ Phi Phi căm hận đến mức nắm chặt nắm đấm lại.
Cung Cảnh Hào sải bước đi đến, anh ta không có một chút dịu dàng nào kéo Vũ Phi Phi đi ra vườn hoa của trường.
“Anh buông tay ra, anh nắm làm đau tôi rồi!” Vũ Phi Phi ra sức đẩy Cung Cảnh Hào, nhưng bàn tay to lớn của anh ta lại cứng chắc như thép vậy.
Cung Cảnh Hào nhét Vũ Phi Phi vào trong xe, sau đó nghiêng người chui vào, “Đưa đồ cho tôi.
”
“Đồ gì vậy?”
“Bản gốc của tất cả ảnh!”
“Tôi sẽ không đưa cho anh.
” Vũ Phi Phi lớn tiếng từ chối.
“Vũ Phi Phi, cô đừng thử thách độ kiên nhẫn của tôi.
Cô biết, tôi từ trước đến nay đều không có tính kiên nhẫn gì cả.
Tính tình cũng không tốt.
” Giọng nói của Cung Cảnh Hào trở nên doạ người.
Sắc mặt của Vũ Phi Phi đột nhiên trở nên trắng bệch, “Cung Cảnh Hào, anh đừng tưởng rằng tôi không biết anh muốn xử lý Tịch Thần Hạn, chúng ta bắt tay nhau đi.
”
“Cô nói linh tinh cái gì vậy?” Cung Cảnh Hào bóp lấy cổ Vũ Phi Phi.
“Tôi biết rất rõ chuyện phu nhân Tịch yêu cầu bố tôi làm.
”
“Tập đoàn Cung Thị đấu giá thành công miếng đất chính là thành quả mà bố tôi ngấm ngầm thao túng, nếu không anh tưởng rằng tập đoàn Cung Thị có thể cao hơn một bậc so với tập đoàn Tịch Thị sao?”
“Các người muốn xử lý Tịch Thần Hạn thì tôi và anh cùng bắt tay với nhau.
”
“Im miệng!” Bàn tay to lớn của Cung Cảnh Hào càng dùng sức hơn.
Vũ Phi Phi bị ngạt thở, cô ta ra sức gỡ bàn tay to lớn của Cung Cảnh Hào ra, “Cung Cảnh Hào, tôi thật sự nghĩ mà không sao hiểu được, tại sao anh!.
tại sao anh lại muốn bảo vệ Vũ Tiểu Kiều, nhưng anh lại nhắm vào cô ta ở mọi nơi!.
”
“Không phải anh!.
không cho tôi tung ảnh ra!.
là vì sợ cô ta đau lòng đúng không”
“Tôi bảo cô im miệng lại, cô không nghe tiếng sao?” Giọng nói của Cung Cảnh Hào càng doạ người hơn.
Cuối cùng Vũ Phi Phi cũng sợ rồi.
“Rốt cuộc lúc nào mới đưa tất cả ảnh cho tôi?” Cung Cảnh Hào lạnh lùng hỏi.
“Được, được, được, tôi đưa cho anh!.
”
Vũ Phi Phi liên tục đồng ý.
Cuối cùng Cung Cảnh Hào cũng buông tay ra.
Vũ Phi Phi ra sức ho một trận, “Nhưng ảnh ở máy tính ở nhà tôi, tôi phải thi xong mới về nhà lấy.
”
“Được, tôi cùng cô về nhà!”
Cung Cảnh Hào bắt đầu không rời khỏi Vũ Phi Phi lấy một bước.
Đám bọn nhìn thấy liền kinh ngạc bàn tán xôn xao.
“Không ngờ rằng bọn họ lại ân ái như vậy!”
“Mình càng không hiểu, cậu ấm ăn chơi như Cung Cảnh Hào lại dính lấy bạn gái như vậy.
”
Bạch Lạc Băng đứng ở chỗ xa, nhìn thấy Vũ Phi Phi và Cung Cảnh Hào thì tức đến mức sắc mặt trở nên trắng bệch.
“Vũ Phi Phi, không ngờ rằng cuối cùng lại tác thành cho cô.
”
Nhưng cô ta cũng không được coi là thua, nhà họ Tô và nhà họ Bạch đã bàn xong thời gian kết hôn, chính là vào cuối tháng này, cô ta sẽ kết hôn với Tô Nhất Hàng.
Nghĩ đến việc mình sắp trở thành cô dâu của Tô Nhất Hàng thì khoé miệng của Bạch Lạc Băng từ từ cong lên, một nụ cười từ từ nở trên môi của cô ta.
Buổi chiều.
Sinh viên của khoa thiết kế thời trang đều tập trung ở hội trường của trường học.
Mọi người đều đã chuẩn bị xong tác phẩm thiết kế thời trang cho bài kiểm tra cuối kỳ, đang đợi điểm số cuối cùng của hội đồng chấm điểm.
Vũ Tiểu Kiều đặt tác phẩm của mình lên hòm xách tay, cô cùng An Tử Dụ ngồi ở hàng cuối cùng của hội trường.
Bây giờ hai bọn họ đều rất căng thẳng.
Nhưng An Tử Dụ thì tốt hơn một chút, cô ta chỉ cần thông qua điểm chuẩn thấp nhất là có thể thuận lợi qua môn, nhưng tình hình của Vũ Tiểu Kiều thì khác, cô cần đạt điểm tuyệt đối thì mới có thể qua môn.
“Kiều Kiều, cậu đừng lo lắng, cho dù không phải là điểm tuyệt đối thì thành tích điểm số của cậu cũng sẽ đứng nhất bảng.
” An Tử Dụ an ủi nói.
“Nếu như Cung Cảnh Hào dám để cậu lưu ban thì cậu Thần sẽ không tha cho anh ta.
”
Vũ Tiểu Kiều khẽ gật đầu, “Nhưng hy vọng Cung Cảnh Hào đừng hùng hổ doạ