Chương 301
“Cho dù mẹ có tin hay không, con sẽ không để cho cô ấy trở thành Mộng Thần thứ hai đâu.”
“Con càng bảo vệ cô ta, càng chứng tỏ con chột dạ.
Bây giờ bên cạnh cô ta có Tiêu Khôn Hoằng rồi, còn có con cái nữa, thì đâu đến lượt con?”
Mỗi một chữ của bà Hách giống như đang đánh trúng chỗ hiểm và rất chính xác của Hách Liên Thành.
Trái tim Hách Liên Thành kiềm bị kìm nén đến nỗi sắp thở không nổi, cánh tay của anh ta buông thống xuống giống như không nắm được gì.
“Sao, bị mẹ nói trúng rồi đúng không?”
Hách Liên Thành ngẩng đầu: “Con chỉ là muốn thử một chút, nếu lúc đầu con đứng về phía Mộng Thần, có thể sẽ có kết cục khác chăng.”
“Mạc Mộng Thần, Mạc Mộng Thần, lại là cô ta.
Cô ta đã chết rồi, con còn muốn thế nào? Con muốn mẹ cũng chết để đền mạng cho cô ta sao?”
“Nếu có thể, con muốn đền mạng cho cô ấy!”
Bà Hách sửng sốt, bị dọa đến không nói ra được một chữ.
Hách Liên Thành thản nhiên rời khỏi phòng bệnh, bước chân nặng nề đến kỳ lạ, anh ta không biết mình còn có thể kiên trì được bao lâu.
Lúc đầu Mạc Đông Lăng đã nói: “Giữ lại cái mạng này của cậu, quãng đời còn lại cũng sống trong hổ thẹn.”
Tim của anh ta đã vỡ nát, tràn đầy vết thương.
Giá cổ phiếu tập đoàn Quang Viễn vẫn đang xuống dốc, hoàn toàn không ngừng lại.
Ngày hôm sau, Hách Liên Thành xuất hiện cùng với Tiêu Vinh tại tập đoàn Quang Viễn, Tiêu Vinh trực tiếp tuyên bố Tập đoàn Hách Thị sáp nhập cổ phần vào tập đoàn Quang Viễn.
Có được Tập đoàn Hách Thị mới kiểm soát được cổ phiếu của tập đoàn Quang Viễn.
Tiêu Vinh ngồi trong văn phòng của Tiêu Khôn Hoằng, xoay cái ghế đẩu, tâm trạng vô cùng tốt.
Anh ta quay đầu nhìn Hách Liên Thành: “Ngồi đi, sau này tập đoàn Quang Viễn chính là của chúng ta rồi.”
Hách Liên Thành đứng một bên, sắc mặt không chút cảm xúc: “Mấy ngày nữa là đấu thầu dự án nhà họ Mạc, anh tính thế nào?”
“Tôi đương nhiên là ủng hộ cậu rồi.
Nhưng để tránh lời ong tiếng ve, tập đoàn Quang Viễn cũng sẽ đưa ra một bản đơn đấu thầu.
Chỉ có điều là đi lướt qua mà thôi, Mạc Đông Lăng sẽ không chọn tập đoàn Quang Viễn ở thời điểm này đâu.”
“Nếu đã như vậy thì tôi đi trước.”
Hách Liên Thành không muốn tiếp tục ở lại đây.
Anh ta xuống lầu, quay về xe, liếc nhìn điện thoại một cái, mở số điện thoại của Thi Nhân ra, nhưng vẫn không gọi.
Anh ta xoa huyệt Thái Dương, rơi vào trạng thái rối bời.
Anh ta đã gửi cho Mạc Tử Tây một tin nhắn: “Gần đây, Thi Nhân có liên lạc với con không?”
“Chú Liên Thành, nếu chú đã quyết định hợp tác với Tiêu Vinh rồi thì cần gì phải hỏi tin tức của nữ thần nữa.
Không cần thiết phải như vậy đâu.”
Mạc Tử Tây nhìn thấy tin nhắn này, đáy lòng hơi có chút thất vọng.
Tin tức nhà họ Hách sáp nhập cổ phần vào tập đoàn Quang Viễn, cô ấy đã nhìn thấy tin tức này rồi.
Không biết bây giờ tâm trạng của nữ thần như thế nào rồi, cô ấy cũng không dám hỏi, dẫu sao cũng không giúp được gì.
Cô ấy bỏ điện thoại xuống, sau đó bưng đĩa trái cây rồi đi lên phòng sách trên lầu tìm Mạc Đông Lăng: “Anh trai, ăn trái cây đi.”
Người đàn ông ngẩng đầu: “Có chuyện gì thì nói đi.”
“Em không có gì thì không thể quan tâm anh trai của em chút sao? Anh là anh ruột của em đó.”
“Anh ruột cũng sẽ không hối lộ, đừng hỏi.”
Mạc Tử Tây tức giận, làm sao anh ta biết bản thân cô ấy hỏi gì.
Cô ấy giậm chân: “Nhà họ Hách bây giờ có phải là ý kiến cao nhất không?”
“Ừ, phải.”
“Anh trai, anh muốn chọn nhà họ Hách sao?”
Cô ấy nhớ anh trai sẽ đối phó với nhà họ Hách, làm sao chọn đơn đấu thầu của nhà họ Hách?
Mạc Đông Lăng dừng lại, con ngươi nhỏ sâu thẳm: “Anh là người làm ăn.”
Lại là câu nói này, Mạc Tử Tây giận đến kinh khủng.
Mỗi lần đều là như vậy, cô ấy vừa ăn trái cây, vừa nói: “Nếu anh trai là người làm ăn, vậy thì anh hẳn biết, lựa chọn nhà họ Hách là một khoản mua bán lỗ vốn.”
“Em biết cái gì là lỗ vốn à?”
“Anh trai, anh đang sỉ nhục chỉ số thông minh của em sao?”
“Anh chỉ là nói sự thật.”
Mạc Tử Tây giận đến mức cắn trái cây vang lên tiếng răng rắc: “Anh trai, anh nhất định có kế hoạch bí mật gì, nhà họ Hách chắc chắn cuối cùng sẽ không trúng thầu, em đoán đúng không?”
“Sao nói thế?”
Mạc Đông Lăng đặt văn kiện trong tay xuống, giơ tay chuẩn bị uống nước, phát hiện trong ly đã hết nước rồi.
Mạc Tử Tây lập tức đi tới giúp anh ta lấy nước, lại đặt ly nước bên cạnh tay anh ta: “Anh trai, bởi vì anh đã từng nói, sẽ khiến cho nhà họ Hách trả giá thật lớn.
Lần này vì dự án của nhà họ Mạc, nhà họ Hách đã bỏ vốn không ít ở đây, hơn nữa bây giờ cổ phần của tập đoàn Quang Viễn cũng là một khoản chi lớn.
Nếu đấu thầu thất bại, nhà họ Hách sẽ bị tổn hại