Chương 404
Cuộc hẹn của gia đình năm người trôi qua rất nhanh.
Ba đứa nhóc ngáp ngắn ngáp dài nhưng vẫn mãi không chịu bỏ mấy món đồ chơi trên tay xuống.
“Đi thôi, về nhà.”
Thi Nhân ngẩng đầu lên nhìn anh, đôi mắt hạnh lộ rõ sự vui vẻ: “Hôm nay em vui lắm, đây chắc là ngày hạnh phúc nhất cuộc đời em rồi.”
“Không, đây mới chỉ là bắt đầu thôi, những ngày hạnh phúc nhất chưa phải là bây giờ đâu.
Đây chỉ là một ngày bình thường của chúng ta mà thôi.”
Tiêu Khôn Hoằng sờ mũi cô.
Hóa ra, mới thế này thôi mà cô đã cảm thấy hạnh phúc rồi.
Thi Nhân, là anh sai, anh đã nợ em quá nhiều điều.
Đúng lúc gia đình cô đi ra khỏi nhà hàng thì một người phụ nữ bất ngờ xông đến: “Thi Nhân, con khốn này!”
Thi Nhân còn chưa kịp nhìn rõ đấy là ai thì cô ta đã bị vệ sĩ giữ chặt lại.
Ánh mắt Tiêu Khôn Hoằng lạnh lại, anh bế hai đứa nhỏ lên tay: “Lên xe đã.”
Thi Nhân cũng dẫn Mạc Tiểu Bắc lên xe, vừa quay đầu lại cô đã thấy rõ được ả đàn bà kia, đó chẳng phải là nữ MC kia sao?
Sao cô ta lại đột nhiên đến tận đây vậy?
Ba đứa nhóc lên xe, ghé sát vào cửa sổ.
Bé Bánh Bao mở to mắt: “Bà điên bên ngoài kia là ai vậy?”
Mạc Tiểu Bắc nghĩ ngợi: “Hình như là bà cô xấu xa có tin đồn với cha mấy ngày nay đấy.”
Mạc Tiểu Nam gật đầu: “Đúng vậy, chính là bà cô ấy đấy.”
Đây là khoảng thời gian hẹn hò của gia đình năm người, bà cô xấu xa này muốn làm gì thế?
Bé Bánh Bao chống nạnh: “Chúng ta phải làm gì đó chứ nhỉ?”
“Để xem cha giải quyết thế nào đã, chuyện của người lớn thì phải để người lớn tự giải quyết.”
Bé Bánh Bao đành ghé đầu vào cửa sổ, hóng chuyện bên ngoài tiếp.
Thi Nhân đứng cạnh cửa xe, từ từ nói: “Sao cô ta lại đến vậy? Tiêu Khôn Hoằng, anh giải thích rõ ràng cho em đi, có phải là giữa hai người có gì thật không?”
“Đến đó hỏi thì biết.”
Mặt Tiêu Khôn Hoàng đen lại, còn trầm hẳn xuống, trợ lý Tiêu bên cạnh thấy biểu cảm đó của ông chủ thì thì liền hiểu, ông chủ của mình đang muốn giết người rồi.
Nhiều năm rồi chưa thấy ông chủ tức giận đến mức này.
Nữ MC thấy Tiêu Khôn Hoằng thì vui vẻ: “Anh Khôn Hoằng, em chẳng làm gì cả, rõ ràng là giữa chúng ta chẳng có gì mà sao bà Tiêu lại cư xử quá đáng như thế chứ!”
Anh hạ tầm mắt xuống, ánh mắt đen lại.
Hừ, chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ đúng không.
Anh quay đầu lại nhìn Thi Nhân: “Bà xã, em nói xem bây giờ phải làm sao đây, trên đời này sao cứ có người đầu óc không được bình thường, phải dạy cho một bài học thì mới biết được vị trí của mình ở đâu.
“Anh, anh Khôn Hoằng.”
Nữ MC không ngờ là sẽ thành ra thế này.
Sao mọi chuyện lại không giống như những gì cô ta tưởng tượng vậy?
Thi Nhân cười như không cười đi đến: “Cô bất ngờ đến thế cơ à?”
Cô nhìn thẳng vào nữ MC kia, thấy cô ta nhìn mình với ánh mắt tràn đầy vẻ oán hận, ghen ghét.
Cô lắc đầu: “Hình như tôi cũng chẳng làm gì đắc tội với cô, sao cô lại hận tôi như vậy chứ? Lại còn cố tình tìm đến chúng tôi.
Cô nghĩ Tiêu Khôn Hoằng sẽ tin lời cô nói à?”
“Thi Nhân, cô dựa vào gì chứ? Cô cũng chỉ sinh ra được ba đứa trẻ thôi mà, còn làm gì được chứ?”
Cô ta thật sự không cam tâm.
Nhưng lúc này, Tiêu Khôn Hoằng lại bất ngờ giơ tay lên tát nữ MC kia một cái, cái tát này rất mạnh, nữ MC bị tát xong, liền ngã vật xuống đất, đầu óc cũng ong lên, trong miệng toàn là mùi máu tươi.
Lúc này, không chỉ có nữ MC kia ngẩn ra, mà ngay cả Thi Nhân cũng bất ngờ, không hiểu chuyện gì.
Tiêu Khôn Hoằng đánh người?
Tiêu Khôn Hoằng cố kiềm chế ý lạnh nơi đáy mắt, anh quay lại nhìn Thi Nhân: “Em lên xe trước đi, những chuyện còn lại để anh giải quyết cho.”
“Hay là, thôi, bỏ qua đi.
Cô ta đã thành ra như vậy rồi.”
Thi Nhân thật sự cảm thấy biểu cảm lúc nãy của Tiêu Khôn Hoằng hơi đáng sợ.
“Anh còn có mấy câu muốn nói, vợ cứ lên xe với con đi.”
Thi Nhân nhìn anh vài giây rồi sau đó đành quay người lên xe, thái độ của anh đã rõ ràng như vậy rồi thì cô cũng đành phải tin anh.
Sau khi cô rời đi, Tiêu Khôn Hoằng cười khẩy: “Kéo cô ta lại đây.”
Vệ sĩ đỡ người dậy, mặt nữ MC đã sưng vù lên như đầu heo, ánh mắt nhìn Tiêu Khôn Hoằng cũng trở nên hoảng hốt hơn lúc trước.
Tại sao người đàn ông này lại bỗng trở nên nguy hiểm như vậy chứ?
Rõ ràng là thái độ của anh đối với vợ mình rất tốt, rất dịu dàng cơ mà.
“Cô thích tôi đến thế cơ à?”
Ánh mắt nữ MC lại sáng bừng lên: “Anh Khôn Hoằng, em đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên.
Em chỉ rất yêu, rất thích anh mà thôi.”
“Yêu thích? Thôi bớt nói mấy lời sến sẩm buồn nôn ấy đi.”
Tiêu Khôn Hoằng cúi người nhìn cô ta: “Đừng tưởng là tôi không biết các cô đang nghĩ gì? Chút thủ đoạn ấy mà cũng muốn châm ngòi ly gián, lại còn muốn so sánh với vợ tôi ư? Thôi được rồi, nếu so sánh thì cô còn chẳng bằng cọng tóc của cô