Chương 418
Trong bức ảnh đính kèm là cảnh Thi Nhân đi mua sắm cùng Hách Liên Thành, trong đó còn có ảnh Hách Liên Thành thử đồ, hành động của hai người nhìn qua vô cùng mờ ám.
Thời gian trước cũng truyền tin đồn giữa hai người này.
Dù sau đó cả hai bên đều đứng ra làm sáng tỏ, nhưng rất nhiều người vẫn cảm thấy mối quan hệ của bọn họ không đơn giản.
Hiện tại lại chụp được cảnh hai người cùng nhau đi mua quần áo, ngày càng nhiều người cảm thấy quan hệ giữa Thi Nhân và Hách Liên Thành không được bình thường.
Có điều tin tức này cũng không lên hot search.
Trải qua chuyện đài truyền hình lần trước, cánh truyền thông không còn dám hành động thiếu suy nghĩ, không dám đăng tin linh tinh vì sợ bị tính sổ.
Khi Tiêu Khôn Hoằng nhận được tin tức đưa đến, anh lạnh lùng “hừ” một tiếng: “Phái người đi cảnh cáo đối phương một chút, cho bọn họ một bài học nho nhỏ đi.”
“Tôi đã phái người đi rồi, những bức ảnh đó rất nhanh sẽ biến mất.” Người đàn ông gật đầu, anh lấy điện thoại đăng một bài lên Facebook: “Bà xã mua quần áo mới cho tôi.”
Không phải mua cho trai lạ đâu.
Trong ảnh là một góc mặt và chiếc áo lông màu trắng.
Mấy tấm ảnh phu nhân chụp cho anh hôm qua bây giờ lập tức phát huy tác dụng.
Bức ảnh này của Tiêu Khôn Hoằng nhanh chóng lên hot search.
[Trời ạ, đây là nhan sắc thần tiên gì đây?] [Anh ấy mặc quần áo thường ngày đẹp quá!] [Nghe nói Tiêu Khôn Hoằng chỉ toàn mặc âu phục, không ngờ anh ấy mặc đồ ngày thường cũng đẹp trai như vậy.
Có phải vì nguyên nhân này nên bình thường anh ấy vẫn luôn mặc âu phục hay không?] [Đẹp trai quá đi, tôi cảm thấy mình lại yêu rồi!] [Xem ra quan hệ của người ta vẫn tốt lắm, Thi Nhân mua quần áo cho chồng đúng không, chà chà.] [Nghẹn rồi nghẹn rồi, hôm nay lại là một ngày bị nhét cơm chó.] Hot search này Thi Nhân cũng thấy được, nhưng cô không ngờ Tiêu Khôn Hoằng vậy mà lại đăng một bức ảnh tự chụp.
Quả nhiên bức ảnh kia của anh lập tức gây chấn động.
Hơi ghen đó nha!
Vốn dĩ vẻ đẹp trai ngời ngời của Tiêu Khôn Hoằng chỉ cho mình cô hưởng thụ, chỉ mình cô mới được kiểm soát thôi.
Thi Nhân chia sẻ bài đăng của anh: “Quả nhiên là ông xã tôi đẹp trai nhất! Có trời mới biết tôi phải tốn bao công sức mới dỗ được anh ấy mặc đồ thường ngày.
Không nói nữa, ngủ bù đây.”
Bình luận: [Sao tôi ngửi thấy có mùi đen tối nhỉ?] [Khụ khụ, đánh dấu trọng điểm: Ngủ bù đây.
Tối qua có phải vận động quá độ nên mệt mỏi không?] [Wow, bọn họ tình cảm quá ta.] [Quả nhiên đầu năm nay thịnh hành trend tra tấn cẩu độc thân.] Chiều hôm đó Thị Nhân ở nhà chọn lễ phục.
Nhìn những bộ quần áo xinh đẹp trước mặt, tâm trạng Thi Nhân cũng tốt hơn rất nhiều.
Hỏi thăm thời tiết bên Singapore, biết nơi đó hoàn toàn trái ngược, đang là mùa hè.
Vậy thì đơn giản hơn nhiều rồi.
Cô có nên mua thêm quần áo mùa hè cho Tiêu Khôn Hoằng không? Chỉ cần nghĩ thôi đã thấy kích động rồi, anh mặc đồ mùa hè nhất định sẽ đẹp lắm!
Cô rất hạnh phúc.
Thi Nhân chọn và mặc thử mấy bộ lễ phục, chờ cha con Tiêu Khôn Hoằng về mặc thử cùng mới được.
“Mợ chủ, bà có điện thoại ạ, hình như bên nhà trẻ gọi tới.”
Thi Nhân vội vàng ngừng tay, lấy điện thoại: “Alo, cô Lưu ạ? Có chuyện gì vậy cô?”
“Bà Tiêu, con cô đánh nhau với mấy đứa nhỏ khác ở nhà trẻ, mong cô có thể tới trường học một chuyến.
Bên kia bị %3D thương tương đối nghiêm trọng.”
“Tôi sẽ tới ngay lập tức.”
Thi Nhân đứng phắt dậy, cô hơi sững lại, lập tức gọi điện thoại cho Tiêu Khôn Hoằng.
Nhưng không ai nghe máy.
Cô nhắn cho Tiêu Khôn Hoằng: “Giờ em phải đến trường học, cô giáo gọi điện tới nói với em con mình đánh nhau trường, phía bên kia bị thương hơi nghiêm trọng.
Em phải qua đó xem sao.
Nếu anh đọc được tin nhắn này thì hãy gọi cho em ngay nhé.”
“Bà chủ, sao vậy ạ?”
“Trường học có chút chuyện cần tôi đến xem tình hình.”
Thi Nhân không nhiều lời, vội vàng thay quần áo đi.
Thời điểm ngồi trên xe cô hơi lo lắng, không biết rốt cuộc tình hình như thế nào.
Ba đứa nhỏ chắc sẽ không làm chuyện như vậy.
Cô nhìn tài xế: “Anh có thể lái nhanh hơn được không?”
“Vâng thưa bà chủ.”
Lúc Thi Nhân đang hoang mang lo sợ, Tiêu Khôn Hoằng gọi điện